Postby nmchau » 04 Jul 2017 21:43
Còn dăm phút vui trần thế ...
Thói quen của tôi là thích làm việc về đêm, khi mọi người có lẽ đã yên giấc ngủ, tôi lại đi pha cho mình một ly cà phê và để cho kỷ niệm cũ quay về như cuốn phim. Phải nhắm mắt để tưởng tượng lại tiếng mưa rơi thật to, hạt trút xuống như thác đổ, sấm sét ầm ngoài sân, mưa đi ngang qua cửa sổ của hội trường tại Sceaux, nơi Silicon Band tổ chức Concert ngày 13 tháng 5 năm 2006 vừa qua tại ngoại ô Paris, để vẫn còn nghe thấy tiếng giới thiệu dí dỏm của cô MC Phương Khanh và qua bài hát Về Quê của cô nàng, đậm tình mộc mạc quê hương.
Tôi rời Ngọn Đồi Bơ Vơ lúc 4 giờ sáng ngày 13 tháng 5 để cho kịp chuyến xe lửa về Paris, tại Gare de l´Est Phương Khanh sẽ đón tôi lúc 9 giờ 34 phút. Chúng tôi đã gửi điện thư qua lại và hẹn với nhau như thế. Cả hai chúng tôi đều chưa từng biết mặt nhau, thư cuối cùng tôi yêu cầu PK gửi cho tôi tấm ảnh để nhỡ có đi lạc thì còn nhận ra nhau, Phương Khanh vui vẻ trả lời rằng:
- Chị Lúa tới nhà gare thấy bà địa thì là chính héng đấy ...
Từ khi làm quen với nhóm Silicon Band tôi thấy vui trong lòng lắm, vì thú thật có tý máu nghệ sĩ ham ca hát trong người, nhưng sống nơi biên giới Đức Pháp như tôi, chỉ mong vào những buổi văn nghệ Tết, mà hễ tôi muốn thuê ban nhạc sống về tiểu bang mình cho buổi văn nghệ Tết thêm phong phú, nhưng mấy anh chị trong hội người Việt bao giờ cũng phản đối, lý do cũng đơn giản ? Bà con có ham gì ca hát, chỉ mong gặp gỡ để trò chuyện với nhau trong ba ngày xuân thôi chị Lúa ơi ...? Thế là tôi cứ một mình lang thang trên Ngọn Đồi Bơ Vơ mà hát ca cùng với nắng gió mưa và cho chim muông nghe mà thôi.
Cũng hay là thời buổi Internet nên mình bắt gặp tin tức nhau cũng rất là nhanh chóng. Có một hôm nọ tình cờ tôi đi dạo trong Internet, thấy Silicon Band ? diễn đàn cho những người yêu nghệ thuật tài tử ? ...thấy hay hay tò mò tôi ghi danh tham gia và chị 7_vdn, đang sống tại Paris, người tôi quen qua Internet trong diễn đàn Đặc Trưng, chị giới thiệu tôi với anh Nguyễn Minh Châu, moderator của SLB. Và từ cái duyên văn nghệ này đưa sang duyên văn nghệ khác, đó là nguyên do tôi ngồi trên xe lửa sáng nay. Nghĩ đến những điện thư qua lại với Trang Thanh Trúc, với anh 3 Châu, P.Khanh lòng tôi nao nao trước khi gặp gỡ trong buổi ca nhạc Concert do Silicon Band tổ chức tại 95 rue de Houdan Sceaux.
Ai nói người Việt mình bên Tây hay không đúng giờ ? Trên toa xe bước xuống, tôi kéo cái vali đi nhìn dáo dát, và bước theo làn sóng người ra trước cửa nhà gare de l´Est; một cô Việt nam đang bước đến gần hướng tôi, miệng cười thật tươi. Không ngần ngại, tôi hỏi ngay:
- Phương Khanh phải không ?
- Chị là chị lua9mientay ??
Cả hai cùng sung sướng bắt tay. Cô nàng mới quen sao mà vui vẻ cởi mở thế chả hiểu, cái miệng cứ bí bô kể chuyện :
- Chị biết không, em hỏi anh 3 Châu chỉ trong site chỗ nào có hình của chị để em vào coi, ảnh nói « Có đâu mà cho ! « ?
Tôi lắng nghe P.Khanh kể chuyện thì hiểu cô nàng trong nhóm Tổng hội sinh viên Việt nam tại Paris và rất hăng say sinh hoạt tổ chức văn nghệ, hay dạy trong lớp Việt ngữ tại Paris rồi hay sang sinh hoạt thể thao bên Đức nữa, đang lái xe ở Paris mà P.Khanh kể chuyện rất vui. Tôi ngồi lắng nghe và lén nhìn cô nàng đầy thiện cảm, hình như cô có gì đó giống mình, có cái máu xã hội trong người.
Phương Khanh đưa tôi về nhà Trang Thanh Trúc trước để dợt nhạc. Cửa nhà mở, một người phụ nữ vóc người nhỏ nhắn nét mặt hiền lành hiện ra nơi cửa, hai người nói chuyện với nhau về giờ giấc, bao giờ tập xong, bao giờ đón, bao giờ có mặt ở hội trường và ai đi xe nào với ai ??? Tôi trố mắt nhìn quay sang P.Khanh hỏi :
- Đây là Trang Thanh Trúc đây hả ?
Cả hai cùng cười,Trúc noí « Chứ còn ai nữa chị «, thú thật tôi nghe tên Trang Thanh Trúc từ đã lâu rồi, trong nhóm Hoalư của chúng tôi anh Trần Trí Hoàng Houston vẫn hay gửi tin sinh hoạt văn nghệ của Trúc từ Paris cho mọi người trong Hoalư đọc. Tôi sống trên đất Pháp không xa Paris bao nhiêu mà nay mới biết Trúc thì thật là thiếu sót lớn. Phương Khanh từ giã xuống phố làm tóc tai cho điệu, Trúc rất tự nhiên nhanh nhẫu mời tôi vào nhà, nói:
- Em làm chút nước trà gừng cho chị uống ha, cho thông cổ lát nữa dễ hát..Tôi nghĩ thầm ? Mèn ơi là cái phúc ba đời, đi chơi có bạn đưa đón, có bạn đánh đàn cho hát rồi còn được mời uống trà gừng cho thông cổ nữa chứ ?, để tiết kiệm thì giờ chúng tôi kéo vào phòng nhạc ngay, có một cái keyboard nằm sẵn, Trúc nói:
- May là mình có hệ thống internet, Trúc chui vô diễn đàn Đặc Trưng kiếm bài Tình Khúc Thứ Nhất của nhạc sĩ Vũ Thành An, rồi mò tông sẵn cho chị đó.
Nhìn những ngón tay nhỏ nhắn thoăn thoắt lướt trên bàn phiếm tôi khen cô nàng này quá, Trúc tập cho tôi, sữa đổi cho tôi một vài chỗ; làm việc cạnh bên Trúc, tôi có một cảm giác tự tin, thong thả, dễ chịu thật tình, mặc dù đây là lần đầu tiên tôi gặp Trang Thanh Trúc. Tôi tập hát gần xong thì chị Tuyết Dung tới và Trúc làm việc tiếp tục, P.Khanh trở lại nhà đón tôi đi ăn với chị 7, cô nàng cười hỏi Tuyết Dung:
- Nè nè chị tập hát bài Hồ Như sáng tác mới của anh Minh Châu, vậy chứ em hỏi chị, chị có hiểu ý nghĩa bài này muốn nói gì không ? Em đọc tới đọc lui chả hiểu tác giả muốn nói gì cả !
Tuyết Dung người nhỏ nhắn gầy như tơ liễu, tôi muốn nấn ná lại để nghe giọng chị, nhưng PK hối tôi phải lo ủi áo dài gấp để còn đi cho kịp, chị 7_vdn chờ. Tôi nghĩ lòng ? Thôi đành phải chờ tý nữa mới được nghe Hồ Như trong hội trường vậy ?.
Trưa ngày 13.05.06 Sceaux - Paris
Xuống phố Việt chúng tôi đã hẹn với chị 7_vdn tại quán Sàigòn. Tưởng cũng nên nhắc lại, chúng ta hiện nay đang sống trong thời đại văn minh, và làn sóng xuất hiện trên các diễn đàn Việt Nam hải ngoại khá thịnh hành, nhờ thế, qua Đặc Trưng tôi mới quen chị 7_Việt Dương Nhân; chị cũng là người design bìa sách Đây Mưa Kia Nắng giùm tôi, mới trình làng năm 2005, tuy chị trước kia hay hát cải lương, nhưng khuôn mặt chị, tên tuổi chị hầu như rất quen thuộc trong giới nghệ sĩ Paris, đây là lần đầu tiên tôi gặp chị.
Sau cơm trưa, từ trong SàiGòn quán bước ra, gặp Trúc và chị Tuyết Dung đang ngậm ổ bánh mì tay cầm, trông tội! Trúc không có thì giờ vào nhà hàng ăn trưa, chúng tôi được quá giang xe của Phương Khanh cùng về hội trường. Trong xe có P.Khanh tài xế, chị 7_vdn, T.Dung, tôi và TT.Trúc . Xe chạy qua quảng đường dài thênh thang, chợt chị 7_vdn kêu lên:
- Ô hoa phượng tím kìa. Vậy mà mình cứ tưởng ở Paris không có phượng tím.
Mọi người đều trầm trồ khen hoa mùa xuân nở thật đẹp, nào phượng đỏ, phượng trắng rồi giờ phượng tím nữa. Trời đang lất phất mưa đọng nhỏ hạt trên khung cửa kính, nhưng khi xe chúng tôi đến tận cửa hội trường tại Sceaux ngoại ô Paris thì bất chợt mưa rơi to hơn. Trong phòng những hàng ghế được xếp sẵn ngay ngắn dành cho quan khách đến xem, có người thì đang loay hoay ráp giàn âm thanh, vì là người lạ tôi không biết nên chào hỏi ai đây ? Giữa là cái sân khấu, bên trái là gian triễn lãm nét vẽ Thư Pháp của anh Văn Tấn Phước mà lát sau tôi mới biết là anh ruột của nam ca sĩ Văn Tấn Phát đã có lần về thành phố Saarland của chúng tôi trình diễn đêm hội Tết. Trước khi Concert bắt đầu chúng tôi ngồi ngoài hành lang nghe anh Phạm Ngọc Lân đánh đàn guitar, Thanh Trúc , chị 7_vdn , tôi ngồi lắng nghe tiếng đàn của anh và tiếng ca đi vào hồn người của chị Tuyết Dung, chị đang dợt lại những bài nhạc do anh sáng tác lần cuối trước khi lên sân khấu.
Chương trình buổi ca nhạc bắt đầu, hội trường chưa đông hẳn, nhưng anh trưởng ban tổ chức Minh Châu vẫn cho bắt đầu đúng 15 giờ chiều, điều này làm tôi ngạc nhiên không ít vì người ta hay nói người Việt mình là cứ giờ dây thun?Bên ngoài mưa chợt lớn hẳn, sấm sét kêu rần trời, có khi mưa làm cản chân người đến xem chăng? Nhưng khách vẫn đến lần lượt, họ tôn trọng người diễn viên nên tránh không gây tiếng động ồn ào nào, điều này cũng làm cho tôi ngạc nhiên vì khác với không khí của hội chợ Tết của người Việt nơi tôi ở. Đúng Paris là một nôi văn hóa của người Việt tại Âu châu thật qủa không sai. Ngồi im nghe tiếng nhạc violoncelles của ban Quatuor Pichard qua bài Prelude de Chopin réo rắt thêm tiếng đệm mưa rơi tôi nhắm nghiền mắt lại tưởng tượng một chiếc xe thổ mộ đang lăn bánh đưa hai người yêu nhau càng lúc càng xa nhau hơn, trên cánh đồng mênh mông tuyết phủ trắng xoá.
Chương trình ca nhạc đặc sắt phải nhắc đến những tác giả và tác phẩm mới sắp được giới thiệu đến quý khán giả yêu chuộng nhạc, như màn độc tấu Tây Ban Cầm của nhạc sĩ Phạm Ngọc Lân, ca khúc Đà Lạt Sương Mờ của anh qua giọng ca Tuyết Dung lưu luyến tha thiết ? Đà Lạt hững hờ người đi chẳng lời biệt ly?? , và hay nhất, ấn tượng nhất phải nói đến bản nhạc do anh Nguyễn Minh Châu sáng tác, phổ theo lời thơ của thi sĩ Quỳnh Hương bên Hoa Kỳ, cũng giọng hát ngọt ngào đầm ấm của Tuyết Dung kèm thêm tiếng mưa rơi rơi ngoài hiên, trong hội trường tiếng đàn thánh thoát của Trang Thanh Trúc và tiếng đệm guitar của anh LN Quốc Khánh tạo nên nét mơ hồ khó hiểu ẩn hiện trong tâm tư lời thơ Quỳnh Hương, nhưng P.Khanh phỏng vấn Tuyết Dung có cảm tưởng gì khi tập hát bài Hồ Như này, thì T.Dung nói chỉ có 5 chữ: Hồ như tôi yêu chàng! ? Tìm theo nỗi nhớ dâng đầy, theo vần mây bay, có thấy thu vàng, một cánh hoa rơi, thủa nào mộng ngây thơ, người về chơi vơi tình cũ, làn sương khoác áo trăng gầy, mơ hồ như say??
Nãy giờ ít có ai để ý đến một người mặc áo dài ngồi trong góc để hát bè cho ca sĩ bạn, bất chợt khi được xướng ngôn viên P.Khanh giới thiệu tên của tác giả Linh Chi mọi người ngạc nhiên vừa khâm phục, Linh Chi vừa đệm đàn vừa hát nhạc bài Chờ với giọng thật nhẹ như gió thoảng ? Hẹn một ngày mai thênh thang ta cùng đi suốt con đường, bước đi ta cùng nắm tay. Chờ ai mãi mãi ? ?
P.Khanh giới thiệu đến anh Văn Tấn Phước, hỏi từ đâu anh sáng tác bài thơ bằng tiếng Pháp Paris-Paris, anh thân mật tâm tình với khán giả bằng một giọng Huế đặc biệt là sau khi đọc hai câu thơ của cố thi sĩ Bùi Giáng ? Sao Huế bây chừ ra sao rồi ?
Dạ thưa xứ Huế bây chừ
Vẫn còn núi Ngự bên bờ sông Hương?
Từ đó anh có ý định viết một bài nhạc về Paris, nếu ai hỏi ? Sao Paris bây giờ ra sao ? Thì anh sẽ nói ? Paris vẫn còn bóng Tháp bên bờ sông Seine.?
Tác giả Nguyễn Duy Tân đã làm bao nhiêu bài thơ bằng tiếng Việt, nhưng đôi khi nguồn cảm hứng đến đột ngột khiến cho anh đã viết bài Le Train-Chuyến Tàu bằng lời Pháp, và Trang Thanh Trúc đã phổ thơ anh. Thật là một nguồn suối cảm xúc cuả những người nghệ sĩ gặp nhau, giọng ca nhẹ nhàng thỏ thẻ gần như chút xót thương dấu trong đó của Trúc, thêm giọng ca trầm ấm của Đăng Siêu làm người nghe bài Le Train cảm thấy bồi hồi.
Cát Tưởng là tên của một người đã sáng tác bản nhạc với tựa đề Hạt Bụi Hư Vô ? Hạt bụi không tên bay vào cuộc đời lòng thật mênh mông đi lạc cùng trời, làm sao tới, cùng ai với ta trọn cuộc chơi ?, chị giới thiệu đứa con tinh thần của mình một cách xuất thần độc đáo, khiến đêm nay về ngồi đây ghi lại mà tôi vẫn còn thấy từng nét mặt của Cát Tưởng, từng khuôn mặt bạn bè quanh tôi trong đêm vắng.
Được gặp lại những khuôn mặt văn nghệ sĩ Paris như anh chị Trần Quang Hải - Bạch Yến, anh Duy Tân cho biết anh Trần Quang Hải hôm nay có sinh nhật, mọi người reo mừng hát Happy Birthday ? Chúc mừng sinh nhật sướng vui ? tặng anh, cả chị Bích Khuê cũng đến dự, phu nhân của cố nhà văn Mạnh Bích ( Nguyễn Mạnh Yên ) cũng như sự nồng nhiệt tiếp đón tôi của nhà văn Tô Vũ và nữ sĩ Bích Xuân. Tất cả đã để lại cho tôi một tình cảm đặc biệt khó quên trong chuyến về Paris ngày 13.05.06 vừa qua.
Tôi nhớ Trang Thanh Trúc đã ghi trong CD ? Từ Một Phiá Không Em ? , nàng đã viết ? Từ xấu trở nên đẹp. Từ vắng lặng trở nên hạnh phúc. Rồi cũng từ hạnh phúc, bất chợt đâu đó có tiếng thở dài. Hình như con người gần gũi nhau bao nhiêu, thì khi bỏ nhau lại càng dễ dàng với quyết định ấy bấy nhiêu. Không điều gì vĩnh cữu, lâu dài. Tại sao lại như vậy ? Để người này phải đi tìm người kia.Vô vọng. Để những điều gần mình nhất, mình không bao giờ thấy. ..?
Hồ như trong đêm vắng, tôi chợt yêu làm sao những lời của nhà thơ Nguyễn Đình Toàn, đã được nhạc sĩ Vũ Thành An soạn thành ca khúc Tình Khúc Thứ Nhất ? Dù trời đem cay đắng gieo thêm, cũng xin đón chờ bình yên. Vì còn đây câu nói yêu anh, âm thầm theo lối vui tìm đến. Thần tiên gẫy cánh đêm xuân, bước lạc sa xuống trần. Thành tình nhân đứng giữa trời không khóc mộng thiên đường. Ngày về quê xa lắc lê thê, trót nghe theo lời u mê. Làm tình yêu vỗ cánh bay đi. Nhưng còn dăm phút vui trần thế?.?
Cảm ơn thi sĩ Nguyễn Đình Toàn, cảm ơn nhạc sĩ VTA, cảm ơn BTC, cảm ơn tất cả những khuôn mặt đã đóng góp trong buổi ca nhạc tại Sceaux ngoại ô Paris, đã tạo cơ hội cho chúng ta những nghệ sĩ cư ngụ tại Âu châu những giây phút tạm quên đi những nhọc nhằn, những hạt bụi không tên, những chuyến xe mang ta trong đời ngăn cách, những chờ mong, như Vũ Thành An đã viết ? ?tình yêu vỗ cánh bay đi, nhưng còn dăm phút vui trần thế ??
Võ thị Trúc Giang - Ngọn Đồi Bơ Vơ ( 17.05.06 )
Top