[center]Chiêm bao
Sống cũng là chiêm bao
Biển trời là sóng gió
Xa cố quận hôm nào
Như khi rời viễn phố...
Đã chít một vành khăn
Đưa tang thời ngơ ngẩn
Vẫn chưa thôi một lần
Phím loan chùng dưới ngón
Kỉ niệm có còn chăng
Một lời riêng chưa ngỏ
Mùa đã chớm thu vàng
Lá phất phơ đầu gió...
Ngày đi, chiều dần buông
Phút đợi chờ không lại
Chuông ngân hạnh phúc buồn
Ngỡ vàng rơi độ ấy...
Tránh làm sao pha phôi
Nối làm sao lỡ dở
Tháng ngày qua, qua rồi
Chiêm bao từ viễn phố...
đọc ngược :
Chiêm bao từ viễn phố
Tháng ngày qua, qua rồi
Nối làm sao lỡ dở
Tránh làm sao pha phôi...
Ngỡ vàng rơi độ ấy
Chuông ngân hạnh phúc buồn
Phút đợi chờ không lại
Ngày đi, chiều dần buông...
Lá phất phơ đầu gió
Mùa đã chớm thu vàng
Một lời riêng chưa ngỏ
Kỉ niệm có còn chăng
Phím loan chùng dưới ngón
Vẫn chưa thôi một lần ...
Đưa tang thời ngơ ngẩn,
Đã chít một vành khăn ...
Như khi rời viễn phố,
Xa cố quận hôm nào ...
Biển trời là sóng gió,
Sống cũng là chiêm bao ...
ynguyên[/center]
Y Nguyên
Last edited by nmchau on 22 Apr 2005 15:57, edited 1 time in total.
-
- i5 processor
- Posts: 342
- Joined: 01 Oct 2007 22:11
thu+o+ng ghe't
Thương ghét
Ngồi rỗi loạn bàn chuyện ghét thương !!
Người yêu nói ghét lại thêm thương
Thương cho roi vọt , nghe mà ghét !
Ghét dỗ ngọt bùi, thấy bắt thương !
Lục dục tràn trề, thương hóa ghét
Thất tình thanh tịnh, ghét thành thương
Lâu lâu xí xọn bình thương ghét
Có ghét thì xin chớ ... đả thương
ynguyên
Ngồi rỗi loạn bàn chuyện ghét thương !!
Người yêu nói ghét lại thêm thương
Thương cho roi vọt , nghe mà ghét !
Ghét dỗ ngọt bùi, thấy bắt thương !
Lục dục tràn trề, thương hóa ghét
Thất tình thanh tịnh, ghét thành thương
Lâu lâu xí xọn bình thương ghét
Có ghét thì xin chớ ... đả thương
ynguyên
Last edited by nmchau on 04 Jun 2005 22:42, edited 1 time in total.
Đường ... mòn
Song điệp ú ớ
Lải nhải lai nhai mỗi cái buồn
Lù khù lử khử có chi hơn
Vơ vơ vẩn vẩn , dày vò suốt
Thẩn thẩn thơ thơ , thoải mái luôn
Ngốc ngốc ngơ ngơ đâu chắc dại !
Lơ lơ lửng lửng thật là khôn ?
Oang oang ộp ộp vang rền quán
Ú ớ ầu ơ tỏ chút hồn ....
24/09/02
Hì hục học họa
Bên bài Bắt Bóng bỗng buồn buồn
Học họa hoài hơi ! hượm hãy hơn
Thong thả thẩn thơ thôi, thích thật !
Lững lờ láo lếu lỡ, làm luôn !
Dùng dằng , dám dở dang , dù .... dại
Khúc khích , không kham khổ , khí ... khôn !
Trục trặc , trùng trình tranh trổ trái
Hì hà hì hục ... hãi hùng hồn
hyc hyc hyc !!!
Lửng lơ vấn khách
Hà danh hà kỉ hà phương hà ....
Nam nữ sư môn , cả cửa nhà ....
Sông chữ tràn trề xem cũng thể ....
Mạch thơ lai láng cảm như là ....
Lửng lơ con cá vàng , e , ấp ....
Thơ thẩn vần duyên dáng , mặn , mà ....
Cửa quán thập thò thương ... , dám hỏi ...
Ðôi lời bộc bạch dể coi là ....
24/09/02
Lải nhải lai nhai mỗi cái buồn
Lù khù lử khử có chi hơn
Vơ vơ vẩn vẩn , dày vò suốt
Thẩn thẩn thơ thơ , thoải mái luôn
Ngốc ngốc ngơ ngơ đâu chắc dại !
Lơ lơ lửng lửng thật là khôn ?
Oang oang ộp ộp vang rền quán
Ú ớ ầu ơ tỏ chút hồn ....
24/09/02
Hì hục học họa
Bên bài Bắt Bóng bỗng buồn buồn
Học họa hoài hơi ! hượm hãy hơn
Thong thả thẩn thơ thôi, thích thật !
Lững lờ láo lếu lỡ, làm luôn !
Dùng dằng , dám dở dang , dù .... dại
Khúc khích , không kham khổ , khí ... khôn !
Trục trặc , trùng trình tranh trổ trái
Hì hà hì hục ... hãi hùng hồn
hyc hyc hyc !!!
Lửng lơ vấn khách
Hà danh hà kỉ hà phương hà ....
Nam nữ sư môn , cả cửa nhà ....
Sông chữ tràn trề xem cũng thể ....
Mạch thơ lai láng cảm như là ....
Lửng lơ con cá vàng , e , ấp ....
Thơ thẩn vần duyên dáng , mặn , mà ....
Cửa quán thập thò thương ... , dám hỏi ...
Ðôi lời bộc bạch dể coi là ....
24/09/02
Hoa Lòng
Anh đành trái ý, em không ép
Chẳng cứ trao hoa mới là yêu !
Hoa cũng có đôi, em cũng biết
Và tình cho bé lớn bao nhiêu !
Chỉ vì quấn quít hương hoàng lan
Góc phố hẹn hò, bên gốc soan ....
Cũng tại đêm nao giàn dạ lí
Tình ta, bé nguyện mãi không tàn
Chuyện mình đừng giống sắc ti gôn
Ðỏ máu đời hoa dáng vỡ tim
Ðẹp lắm cuộc tình dang dở đó ,
Lạy trời không xảy đến cho em !
Nếu một mai kia tại số trời
Mà người yêu dấu phụ tình tôi
Lòng như đáy mộ vùi hương sắc
Chôn kín câu nguyền ước lứa đôi
Tơ lòng vương dẫu lìa ngó ý
Theo suốt đời dấu ấn tình yêu
Hương nhạt sắc phai , hoa ép chỉ
sẽ làm em nước mắt rơi nhiều !
Em cám ơn anh đã nói không,
Không cho hoa ép, tặng Hoa Lòng
Càng đọc bé thêm hồng sắc má
"cô gái xuân mơ chuyện vợ chồng" !
y nguyên
( Chuyện người ta 2002 )
Anh đành trái ý, em không ép
Chẳng cứ trao hoa mới là yêu !
Hoa cũng có đôi, em cũng biết
Và tình cho bé lớn bao nhiêu !
Chỉ vì quấn quít hương hoàng lan
Góc phố hẹn hò, bên gốc soan ....
Cũng tại đêm nao giàn dạ lí
Tình ta, bé nguyện mãi không tàn
Chuyện mình đừng giống sắc ti gôn
Ðỏ máu đời hoa dáng vỡ tim
Ðẹp lắm cuộc tình dang dở đó ,
Lạy trời không xảy đến cho em !
Nếu một mai kia tại số trời
Mà người yêu dấu phụ tình tôi
Lòng như đáy mộ vùi hương sắc
Chôn kín câu nguyền ước lứa đôi
Tơ lòng vương dẫu lìa ngó ý
Theo suốt đời dấu ấn tình yêu
Hương nhạt sắc phai , hoa ép chỉ
sẽ làm em nước mắt rơi nhiều !
Em cám ơn anh đã nói không,
Không cho hoa ép, tặng Hoa Lòng
Càng đọc bé thêm hồng sắc má
"cô gái xuân mơ chuyện vợ chồng" !
y nguyên
( Chuyện người ta 2002 )
Sao anh biết ?
Lãng mạn tình nên Thơ lặng câm
Càng chụp bắt Thơ càng lẫn trốn
Em bỗng sợ đuổi mãi cùng đường
Sao anh biết Thơ không ngất lịm ?
Sao anh biết Thơ không dài hơi
Ca tụng tình yêu như trái phá
Như mộng mơ thuở mới vào đời
Sắp vỡ bờ vì con nước nhỏ ?
Tương tư vốn là bệnh của Thơ
Mưa nắng, bệnh của trời khắc khoải
Mềm nắng đợi, chín rục mưa chờ
Sao anh biết Thơ không chờ đợi ?
"Cho rất nhiều, nhận chẳng là bao"
Sao anh biết Thơ không cảm kích ?
Bong bóng mưa trong nắng nhiều màu
Thơ cũng khó chặn trào bức xúc ...
Ai xẻ làm đôi nửa vầng trăng
Cho gió đan khuy vào khuyết áo
Cho hồn ma cũ đến thì thầm
Sao anh biết Thơ không qui khứ ?
Trở về tìm một thuở mắt môi
Bắt gặp cả vàng son tuổi trẻ
Còn sót lại vang vang tiếng cười
Sao anh biết Chiêm bao còn ... ngủ ?
y nguyên
Lãng mạn tình nên Thơ lặng câm
Càng chụp bắt Thơ càng lẫn trốn
Em bỗng sợ đuổi mãi cùng đường
Sao anh biết Thơ không ngất lịm ?
Sao anh biết Thơ không dài hơi
Ca tụng tình yêu như trái phá
Như mộng mơ thuở mới vào đời
Sắp vỡ bờ vì con nước nhỏ ?
Tương tư vốn là bệnh của Thơ
Mưa nắng, bệnh của trời khắc khoải
Mềm nắng đợi, chín rục mưa chờ
Sao anh biết Thơ không chờ đợi ?
"Cho rất nhiều, nhận chẳng là bao"
Sao anh biết Thơ không cảm kích ?
Bong bóng mưa trong nắng nhiều màu
Thơ cũng khó chặn trào bức xúc ...
Ai xẻ làm đôi nửa vầng trăng
Cho gió đan khuy vào khuyết áo
Cho hồn ma cũ đến thì thầm
Sao anh biết Thơ không qui khứ ?
Trở về tìm một thuở mắt môi
Bắt gặp cả vàng son tuổi trẻ
Còn sót lại vang vang tiếng cười
Sao anh biết Chiêm bao còn ... ngủ ?
y nguyên
Bóng tâm
ta làm gì đời ta, ai hay
sợi tóc xanh xao níu tháng ngày
hương cũ phất phơ nghìn trắc ẩn
mây bạc trăng vàng lãng đãng bay
ta nương theo hạt bụi vờn bay
trong nắng thu vàng úa sáng nay
về lại chốn xưa đời lẩn khuất
vô thường lồng lộng một vòng tay
ta lắng tìm trong dấu bướm bay
nghìn chiều trang tử mộng hao gầy
bóng tâm hay bóng đời theo bước
hạt bụi trong ngần bóng cỏ cây
yn
ta làm gì đời ta, ai hay
sợi tóc xanh xao níu tháng ngày
hương cũ phất phơ nghìn trắc ẩn
mây bạc trăng vàng lãng đãng bay
ta nương theo hạt bụi vờn bay
trong nắng thu vàng úa sáng nay
về lại chốn xưa đời lẩn khuất
vô thường lồng lộng một vòng tay
ta lắng tìm trong dấu bướm bay
nghìn chiều trang tử mộng hao gầy
bóng tâm hay bóng đời theo bước
hạt bụi trong ngần bóng cỏ cây
yn
Phượng hoàng
Con cò mà đi ăn đêm
Đậu phải cành mềm ...
Tích cũ dập dềnh ca dao mẹ
Bềnh bồng vận nước, mù sa em
Máu chảy về tim
Trên nẻo tìm, hồn tơi cánh tả
Lửa vô minh hơn một lần chớp lóa
Thiêu rụi hình hài nửa đóa hoàng lan
Từ nguồn thăm thẳm tiếng vang
Duyên xưa níu gọi, hồn hoang mang về
Sắc không, thì cũng cơn mê
Trần gian, cố quận, cũng quê vô thường
Tro tàn tái tạo thịt xương
Thổi vào sinh khí là luồng ái ân
Từ trăm năm, luân hồi mấy nẻo
Ma đưa đường, không khéo vong thân
Dù lòng quyết tuyệt tham sân
Dù tâm chánh nghiệp, trong ngần nguyện thôi
Bối rối làn môi
Bồi hồi ánh mắt
Cuống quýt miệt mài đêm vắng nợ
Xôn xao bỡ ngỡ ngày chờ mong
Xuân hạ thu đông
Chim vàng xoải cánh
Tìm khắp nhân gian một nhánh ngô đồng
Không phải cành cong
ynguyên (30/01/2005)
Con cò mà đi ăn đêm
Đậu phải cành mềm ...
Tích cũ dập dềnh ca dao mẹ
Bềnh bồng vận nước, mù sa em
Máu chảy về tim
Trên nẻo tìm, hồn tơi cánh tả
Lửa vô minh hơn một lần chớp lóa
Thiêu rụi hình hài nửa đóa hoàng lan
Từ nguồn thăm thẳm tiếng vang
Duyên xưa níu gọi, hồn hoang mang về
Sắc không, thì cũng cơn mê
Trần gian, cố quận, cũng quê vô thường
Tro tàn tái tạo thịt xương
Thổi vào sinh khí là luồng ái ân
Từ trăm năm, luân hồi mấy nẻo
Ma đưa đường, không khéo vong thân
Dù lòng quyết tuyệt tham sân
Dù tâm chánh nghiệp, trong ngần nguyện thôi
Bối rối làn môi
Bồi hồi ánh mắt
Cuống quýt miệt mài đêm vắng nợ
Xôn xao bỡ ngỡ ngày chờ mong
Xuân hạ thu đông
Chim vàng xoải cánh
Tìm khắp nhân gian một nhánh ngô đồng
Không phải cành cong
ynguyên (30/01/2005)
có điều chi ...
có điều gì mầu nhiệm trong mắt nai,
khiến lung linh từng vì sao trên trời
nắng bỗng ấm giữa mùa đông khô nẻ
muôn sắc cầu vồng trong giọt sương mai
có điều gì mầu nhiệm trong tim côi
mà rộn ràng ríu rít tiếng chim vui ?
bỡ ngỡ xôn xao nụ chồi bung nở
bối rối bồi hồi nhịp thở không nguôi
có điều gì mầu nhiệm theo ngõ hồn
bước tung tăng chân sáo ngày mưa hôn
da thịt tắm phúc ân trưa suối mộng
Ngón nhung mềm mơn trớn đêm vô ngôn
có điều gì mầu nhiệm rớt xuống đời
mùa bỗng xanh biêng biếc tiếng gọi mời
hồn bỗng mát miệt mài hương gió quyện
có điều chi mầu nhiệm lặng thầm rơi ...
ynguyên
02/02/2005 01:25
có điều gì mầu nhiệm trong mắt nai,
khiến lung linh từng vì sao trên trời
nắng bỗng ấm giữa mùa đông khô nẻ
muôn sắc cầu vồng trong giọt sương mai
có điều gì mầu nhiệm trong tim côi
mà rộn ràng ríu rít tiếng chim vui ?
bỡ ngỡ xôn xao nụ chồi bung nở
bối rối bồi hồi nhịp thở không nguôi
có điều gì mầu nhiệm theo ngõ hồn
bước tung tăng chân sáo ngày mưa hôn
da thịt tắm phúc ân trưa suối mộng
Ngón nhung mềm mơn trớn đêm vô ngôn
có điều gì mầu nhiệm rớt xuống đời
mùa bỗng xanh biêng biếc tiếng gọi mời
hồn bỗng mát miệt mài hương gió quyện
có điều chi mầu nhiệm lặng thầm rơi ...
ynguyên
02/02/2005 01:25
Phù Phiếm
vườn tâm lạnh, đong đưa cơn muộn phiền
bụi thời gian dấy trên miền kí ức
ta bây giờ, thuở trước, tưởng y nguyên
có ai biết tận đáy thuyền rã mục ?
vườn tâm ướt, duyên dìm trũng mắt sâu
nợ nghìn xưa chất ngất câu kinh cầu
bao chí lớn lẫy lừng trong thiên hạ
cũng không đầy..., đầy, cũng chẳng bao lâu ...
vườn tâm khô, khô khốc niềm trông mong
ảo giác tình yêu, dư âm đắng lòng
màn sẽ hạ sau vở tuồng phù phiếm
ta trở về, đong đưa giữa có không ...
y nguyên (08/03/2005 22:50)
vườn tâm lạnh, đong đưa cơn muộn phiền
bụi thời gian dấy trên miền kí ức
ta bây giờ, thuở trước, tưởng y nguyên
có ai biết tận đáy thuyền rã mục ?
vườn tâm ướt, duyên dìm trũng mắt sâu
nợ nghìn xưa chất ngất câu kinh cầu
bao chí lớn lẫy lừng trong thiên hạ
cũng không đầy..., đầy, cũng chẳng bao lâu ...
vườn tâm khô, khô khốc niềm trông mong
ảo giác tình yêu, dư âm đắng lòng
màn sẽ hạ sau vở tuồng phù phiếm
ta trở về, đong đưa giữa có không ...
y nguyên (08/03/2005 22:50)
Who is online
Users browsing this forum: No registered users and 0 guests