miên man (poems)

Moderator: Quỳnh Hương

Niem Nhien
Analog IC
Posts: 55
Joined: 01 Oct 2007 23:23

Postby Niem Nhien » 28 Nov 2005 16:32

Rỗng



mây rối, rũ trên vai
nắng hạn khô giếng mắt
nỗi buồn cũng xa bay
ruồng bỏ tâm trầm-mặc
tim hoá đá cằn, chai
ơ hờ cùng được, mất
trống, rỗng mảnh hình hài
tay trơ nâng lấy mặt ...

Niem Nhien
Analog IC
Posts: 55
Joined: 01 Oct 2007 23:23

Postby Niem Nhien » 28 Nov 2005 16:33

Biệt Khúc


chiều thoi thóp
tối nhận chìm vạt nắng

dày đặc màn đêm
giăng
ngạt phố phường

lẻ loi bước
bóng em
khuất
cuối đường

phía
trời tôi
trăng biệt ly
vừa vỡ ...

Tự Khúc

Buồn phiền chi thua thiệt mấy lời
Lời dư, lỗ thiếu, người toan tính
Tính đa đoan, tâm trí rã rời
Rời tranh chấp cho đời vơi khổ

Khổ qua trái đắng. Qua khổ, mong!
Mong manh kiếp người như ảo mộng
Mộng cao tham vọng cũng bằng không!

Không sắc .. sắc không ... vô thường rủ
Rũ thân mòn mỏi, phách bềnh bồng ...

Diện Bích

bình chẳng an mớ an-bình chữ
khi đối tâm -- chùng nỗi sầu tư!
đối đời -- mỏi nhừ thân lữ thứ
đối vách xiêu bóng, vết ảo hư!

Niem Nhien
Analog IC
Posts: 55
Joined: 01 Oct 2007 23:23

Postby Niem Nhien » 28 Nov 2005 16:35

Tựa Lưng Vách Khuya

có giòng nước mắt chảy ngược
về nguồn, tràn ngập trái tim
cuộc tình từ lâu chết lịm
vẫn chưa siêu thoát oan khiên

đã quen với nỗi muộn phiền
quạnh hiu hao mòn mộng ước
khóc, cười, chợt tỉnh, chợt điên
rũ sầu thở dài thườn thượt

cong người cuộn giấc cô miên
vòng tay ôm quanh nỗi nhớ
lắng nghe tiếng đêm vụn vỡ
cung trầm, nặng triũ niềm riêng

dế giun ru thêm buồn bã
hoà âm, tấu khúc não nề
mệt nhoài tâm linh rã rượi
vách khuya tựa ngủ, hôn mê




Tôi Lại Cười Tôi ...

cười dững dưng, trên môi lời thắm ngọt
đường mật ngoài, trong đắng chát muộn phiền
cười nửa miệng, với lòng nhiều lừa lọc
thấm mệt đẩy đưa, tranh chấp, đảo điên

cười hờ hững, ôi lời tình tha thiết
lửa đam mê quyến rủ đốt thiêu-thân
cười thanh thản, mắt nhìn, dù thua thiệt
lững thững, kẻ ngông, tôi lại cười tôi!

Niem Nhien
Analog IC
Posts: 55
Joined: 01 Oct 2007 23:23

Postby Niem Nhien » 28 Nov 2005 16:37

Buổi Sáng Bình Yên


Len trong lá,
lấp lánh ánh pha-lê

Lung linh sáng,
hoa-nắng muôn cánh nở

Quyện vào nhau,
mây cùng gió lênh đênh

Thanh thót tiếng,
chim vui bình-minh đến

Cuộc sống nhiệm-mầu,
hơi thở lạc-yên!
Chợt nhẹ gánh đời,
lụy phiền tan biến!



Tiên, Ma và Ta ...

Một mình
ta đứng, nơi đây
màn đêm dày đặc phủ vây ngõ đường

Là đà lướt nhẹ trong sương
Bóng ai
ẩn ...
hiện ...
tựa dường như tiên

Rõ ta ngớ ngẩn, khùng, điên
Tiên nào hiện giữa muộn phiền canh thâu

Á!
là ma …
Lạ,
ma đâu (?)
Nhìn quanh chỉ thấy
ưu sầu bóng ta

Ma là ai ?
Ai là ta?
Hợp duyên tứ-đại
thở ra
thở vào!




Rơi

mây rơi,
mưa ướt đẫm vai mềm
trăng rơi,
bàng bạc nhuộm sông đêm
sao rơi,
vụt nhanh tia loé sáng
hoa rơi,
mùa hư ảo bên thềm

lá rơi,
vàng thu ửng đồi nương
sương rơi,
xám nhòa nhạt ngõ đường
chiều rơi,
ngày chìm vào bóng tối
tôi rơi,
trôi vệt-nhỏ-vô-thường!

Niem Nhien
Analog IC
Posts: 55
Joined: 01 Oct 2007 23:23

Postby Niem Nhien » 28 Nov 2005 16:40

Vĩnh Hằng

Vẫn đêm
sâu thẳm hôn mê

Vẫn,
mông mênh vắng
não nề
buồn tênh

Vẫn vách khuya,
dốc chênh vênh

Vẫn,
hẫng định mệnh
hụt bên vực đời

Vẫn bóng nhớ
tựa
ma trơi

Vẫn,
vờn
ẩn hiện
dáng người-yêu-xưa

Vẫn lưng chừng nửa
thiếu,
thừa

Vẫn lời quyến rủ
cợt đùa
yêu thương

Vẫn hoang
vó ngựa yên cương

Vẫn tim phiêu bạt
lạc
phương hướng tình

Vẫn,
vũng-tối ngập
lặng thinh

Vẫn tôi
ngồi
ngóng
ánh bình-minh-tôi




Dễ Thương Ơi!

Vào đời tôi, em bước hồn nhiên
Áo dài tha thướt, trắng trinh nguyên
Chân, guốc mộc nhịp khoan, nhịp nhặt
Khua điệu vui, tan hết muộn phiền

Giọt-pha-lê-nắng tươi trong mắt
Lúm-đồng-tiền cười mỉm dịu hiền
Em vô tư gieo mầm lưu luyến
Tôi cặm cụi ươm nhớ, ngẫu nhiên

Cây si-tình bừng tươi lá biếc
Cành tương-tư trổ nhánh ngóng trông
Nụ yêu-thương nở hoa diễm tuyệt
Em là xuân về giữa mùa Đông

Vai gầy guộc, đôi tay lạnh cóng
Chợt ấm, luồng hạnh phúc hằng mong
Khẩn khoản lạy trời, không là mộng
Cho trái tim tôi hết long đong


Chưa Siêu Thoát Buồn

mưa khuya mềm lá đợi chờ
giọt sương thức sớm ngẩn ngơ vấn lòng
hẹn ai xao xuyến ngóng trông?
nào ai hò hẹn, cõi hồn vắng thinh!

quá khứ nhạt nghĩa phai tình
hiện tiền tâm níu lời kinh lắng lòng
có là không với mênh mông
không là có với bềnh bồng thực hư

quá nhớ tôi hoá lừ khừ
tình yêu tôi đó, nát nhừ tịch liêu
u mê tâm mãi phiêu diêu
lời kinh bát-nhã chưa siêu thoát buồn!

Niem Nhien
Analog IC
Posts: 55
Joined: 01 Oct 2007 23:23

Postby Niem Nhien » 28 Nov 2005 16:42

Hình Như ...

sáng nay nắng mịn ngoài sân
hình như lòng cũng lâng lâng vui nhiều

hình như vừa thoát lưới yêu
hình như buồn khổ ít nhiều nhạt phai

trái tim thôi những mượn vay
tình kia cũng hết, tình này cũng tan

hình như ta bớt dở gàn
ngông nghênh ta đứng tay dang ôm đời ....


Bình Yên

bình yên nhé sáng lặng thinh
soi gương cười với chính mình vu vơ
bình yên trưa nắng thẩn thờ
lối mòn tôi bước bóng chờ chao nghiêng
bình yên nhé tối cô miên
à...ơi... này hỡi muộn phiền...ngủ ngoan

tim như cổ mộ bỏ hoang
tình như bia đá điêu tàn khắc tên
nương theo sương khói bồng bềnh
bóng tiền thân hiện buồn tênh thở dài...

Niem Nhien
Analog IC
Posts: 55
Joined: 01 Oct 2007 23:23

Postby Niem Nhien » 28 Nov 2005 16:44

Trăm Năm Dài Hay Ngắn?

Hỏi em, trăm năm dài hay ngắn?
Thoáng mắt trao sao sáng trăng rằm
Thoáng môi cười tươi duyên đầm thắm
Xao xuyến lòng, tôi nhớ trăm năm

Hỏi tình, trăm năm dài hay ngắn?
Lời thủy-chung tha thiết trọn đời
Chợt phai mau tựa như cơn nắng
Như mây bay tan biến cuối trời

Hỏi ai, trăm năm dài hay ngắn?
Bao lợi danh mang trả cho người
Lời mật ngọt ngấm ngầm vị đắng
Buồn chán thay, phù phiếm tiếng cười

Hỏi đời, trăm năm dài hay ngắn
Có nghĩa gì ngày tháng thành năm
Phù-du mộng tan hơi thở ngắn
Kiếp con người bọt sóng lăn tăn




Ghét, nhưng...

Ghét con gái dễ khóc nhè
nhưng...
yêu mắt ướt buồn se sắc lòng
Ghét con gái hách, môi cong
nhưng...
yêu nửa nụ cười hong nổi sầu
Ghét con gái điệu, diện lâu
nhưng...
yêu môi mắt đẹp màu điểm trang
Ghét con gái tính bướng gàn
nhưng...
yêu giọng nói dịu dàng vấn vương
Ghét trông mãi phút tan trường
nhưng...
yêu guốc mộc chung đường khua vang
Ghét con gái tựa mùa sang
nhưng...
yêu thoáng nắng chợt mang mưa phùn
Ghét!
Ừ, ghét đến … nhớ nhung
Tim con trai bỗng điệp trùng … yêu đương!



Thông Điệp


Giọt sương mai còn mới
bình minh vừa hồng tươi
tâm chợt buồn vời vợi
chim nhỏ đã qua đời
nằm chết, xác nhỏ nhoi

Chạnh lòng nỗi bồi hồi
sáng qua, chiều, vụt tối
năm tháng vẫn mãi trôi
đưa tay hứng tuổi ngày
đời chớm thu, heo may!

Chim nhỏ chết bên đường
tựa như là thông điệp
nhắn ta đời vô thường
phù-sinh mong manh kiếp
một ngày rũ gió sương
luân hồi theo lực-nghiệp



Biểu Thức Dấu Chấm

Biểu thức đời, một chấm tròn
điểm khởi - òa khóc từ lòng mẹ sinh
chặng đời - phú, mạc, nhục, vinh
vui, buồn, hạnh, khổ - lộ trình thế gian
tháng ngày vùn vụt qua nhanh
ngỡ ngàng nhìn lại tuổi hanh hao chiều
điểm kết - về đất tịch liêu
nằm nghe giun dế kể điều hư vô
nhân sinh – dấu chấm mơ hồ
sóng sinh-tử mãi cuốn xô luân hồi.

Niem Nhien
Analog IC
Posts: 55
Joined: 01 Oct 2007 23:23

Postby Niem Nhien » 28 Nov 2005 16:48

Tha Thiết

Em, môi cười thơ ngây
Ta chắt chiu tình đầy
Xin trời đừng gió lộng
Cuốn tình bay như mây

Em, mắt nhìn mơ mộng
Ta vẽ hạnh phúc hồng
Xin đời đừng nổi sóng
Xô tình lạc bến mong

Em, lênh đênh giòng tóc
Ta cặm cụi dệt thơ
Xin người đừng lừa lọc
Xóa tình tan ước mơ

Em, dáng nhỏ dịu hiền
Ta ru đời bình yên
Xin em hiền ngoan thật
Kẻo cuộc tình đảo điên



Bóng Chiếc và Tôi

Chiều rơi chậm, mây giăng tím ngắt
nắng níu ngày, huyền hoặc tà dương
hoàng hôn sợi úa nào vương
trong đôi mắt ướt niềm thương nhạt nhoà


Lãng đãng mù sương phủ cỏ hoa
gió mang hiu hắt lùa qua cửa
chao dao ánh nến tình-xưa
lênh khênh nổi nhớ cũng vừa rơi nhanh


Khẽ so vai, nghe hanh hao lạnh
vòng tay ôm nửa mảnh-hồn-côi
màn đêm loang khắp chổ ngồi
tôi và chiếc bóng ngậm ngùi tựa nhau




Mắt Cận


Mắt cận dõi xa ngắm chuyện tình
Mơ màng trăng lụa sáng lung linh
Mắt cận trông gần tình nhuộm tím
Đau, buồn, khắc khoải, tái tê tim


Mắt cận nhìn đời qua đôi kính
Thấy rõ trần gian - chốn điêu linh
Mắt cận chán đời không đeo kính
Mờ mờ hư ảo cõi phù sinh



Câu Bát Lạc Vần


Tơ mềm sầu rũ bờ vai
Tóc buông sợi nhớ thêm dài đợi mong
Cuộc chờ rồi cũng hư không
Tóc tơ chẳng buột được lòng chóng phai
Yêu đương -- tình hoá thiên tai
Lời trăm-năm -- hạt sương mai trên cành
Ái ân -- nắng úa tàn nhanh
Tim mong manh vỡ tan tành, vụn, rơi
Giọt buồn, giọt khổ, đầy vơi
Âm bằng, thanh trắc, rã rời dòng thơ
Tình xa -- câu lục dật dờ
Tình tan -- câu bát bơ vơ lạc vần


Khẩn Thiết

Đừng đi gần, bước khẽ song đôi
Đừng lùa hơi thở nhẹ, bồi hồi
Đừng nói lời dịu ngọt đầu môi
Đừng hát lời tình tự đôi lứa
Đừng nằm bên tôi .. ôi quá gần
Xin người,
Đừng để tim tôi, lần nữa, yêu người

Hãy để tôi cố tìm lãng quên
Những môi cười đầm thắm dịu dàng
Những đam mê cháy bừng cuồng nhiệt
Thoáng bình yên. Niềm đau oan nghiệt.
Vùng tự do, vòm trời xanh biếc
Lời tình nào chấp cánh tim yêu
Xin người,
Đừng để tim tôi, lần nữa, yêu người

Tha thiết nhiều càng xót xa đau
Tôi chới với bên bờ vực sâu
Gầy guộc đôi tay làm sao níu kéo
Ray rức tình, buồn đến ngàn sau.
Xin người,
Đừng để tim tôi, lần nữa, yêu người




Nắng Mưa Cuộc Tình

Chùm hoa nắng ngùi vương vai nhỏ
Dài luyến lưu , cuối ngõ , chia tay
Cuộc tình vừa chớm tàn phai
Cuộc đời cũng chợt phôi thai nỗi sầu

Tan tác gió cuốn xoay xoay lá
Phong vũ trần xô rã rời thân
Đời vô thường . Tình phù vân .
Xót xa tim vẫn âm thầm nhớ thương !

Em thở dài tựa hồ bật khóc
Màu mắt nâu sũng giọt buồn riêng
Trời mưa lạnh buốt tháng Giêng
Một mình em bước chao nghiêng , một mình!
Last edited by Niem Nhien on 29 Nov 2005 14:23, edited 1 time in total.

Guest

Postby Guest » 29 Nov 2005 06:48

Hi NN ...sau mấy ngày lễ vào dạo chơi thì oh là la , nhiều thơ quá hihi

Mắt cận chán đời không đeo kính
Mờ mờ hư ảo cõi phù sinh


wình chịu câu ni á :lol:

Niem Nhien
Analog IC
Posts: 55
Joined: 01 Oct 2007 23:23

Postby Niem Nhien » 29 Nov 2005 15:04

cảm ơn wynh ghé đọc và để lại dòng khích lệ!
A`, wynh "guest" ơi, làm ơn cho Nhiên biết tên để gọi cho phải lễ .
Chúc wynh "guest" an vui :D

Niem Nhien
Analog IC
Posts: 55
Joined: 01 Oct 2007 23:23

Postby Niem Nhien » 29 Nov 2005 15:21

Khúc Đồng Dao

Hò .. ơ .. khúc hát đồng dao
Nghe chừng như ý nao nao nhớ người
Mắt đen lay láy hay cười
Tóc ngăn ngắn chỉ nữa vời chấm vai

Hò .. ơ .. ai biết chăng ai
Người dưng sao lại đêm ngày ngóng trông
Chim chiều bay vút lên không
Ngẩn ngơ hồn bỗng bềnh bồng mây vương

Hò .. ơ .. ngân giọng sầu thương
Như đang bi lụy vì tương tư nàng
Dường như .. lạ quá .. miên man
Nghe chừng tình đã lênh lang ngập hồn

Hò .. ơ .. trao gởi nụ hồng
Tặng hoa, tặng cả tình nồng duyên mơ
Nào ngờ, người quá thờ ơ !
Hoa hồng không nhận, tình thơ trả về !

Hò .. ơ .. buồn tái buồn tê !!






Phù Sa Tình Đầy

như là đã bị bùa mê
ra, dào, sớm, tối ủ ê mơ màng
mần sao cho bớt nhớ nàng
tương tư tiếng nói dịu dàng của ai!


ba kỳ: Bắc dới Trung, Nam
em Hậu Giang, giọng miền Nam thiệt thà
anh mơ dòng tóc mượt mà
em chia gối mộng đêm ngà ngát hương
sao em yếu día lạ thường
anh hiền như sãi quét dườn chùa thôi
mần sao em sợ bồi hồi
hay tim em cũng nẩy chồi dấn dương!


trời thì lúc nắng, lúc sương
anh cũng có lúc ươn ươn, gàn gàn
dở hơi anh bổng làm tàng
bây giờ mượn khúc Hoài Lang làm lành
đàn cò, dọng cổ, đàn tranh
ngân nga anh hát tình anh thiệt lòng

miên man thương, nhớ, ngóng trông
tần ngần anh nói ... nói dòng.. nói quanh
nè em, đừng bước đi nhanh
có dìa ... bới đợi ... cho anh dìa cùng
đường trần hai đứa đi chung
dợ chồng bậu bạn ta cùng có nhau
dẫu cho nghèo khó, sang giàu
thuỷ chung tình nghĩa gởi trao trọn đời!

Niem Nhien
Analog IC
Posts: 55
Joined: 01 Oct 2007 23:23

Postby Niem Nhien » 29 Nov 2005 15:23

Tự Khúc

Buồn phiền chi thua thiệt mấy lời
Lời dư, lỗ thiếu, người toan tính
Tính đa đoan, tâm trí rã rời
Rời tranh chấp cho đời vơi khổ

Khổ qua trái đắng. Qua khổ, mong!
Mong manh kiếp người như ảo mộng
Mộng cao tham vọng cũng bằng không!

Không sắc .. sắc không ... vô thường rủ
Rũ thân mòn mỏi, phách bềnh bồng ...


Hư Vô Tình Em

tình Em làn gió thoảng xiêu xiêu
xiêu xiêu bóng-chiếc, tôi cô liêu
cô liêu ngọn gió lùa hiu hắt
hiu hắt tim trống vắng thương yêu

tình Em, vạt nắng lụa từ trời
từ trời, giọt nhớ nhè nhẹ rơi
nhẹ rơi, đọng buồn trong ánh mắt
ánh mắt sũng hồn tôi, chơi vơi

tình Em, áng mây lơ lửng trôi
lửng trôi về cuối nẻo luân hồi
luân hồi mây hoá thành mưa lũ
mưa lũ ngập tràn, lụt cõi-tôi

tình Em, lung linh muôn sao sáng
sao sáng lấp lánh, vời vợi xa
vợi xa, cao tít, hoài tay với
tay với mỏi nhừ, Em vẫn xa!

Niem Nhien
Analog IC
Posts: 55
Joined: 01 Oct 2007 23:23

Postby Niem Nhien » 29 Nov 2005 15:25

Tình Tôi, Xa Lộ Buổi chiều ...

xưa nay bút mực viết nhiều
vẫn chưa thấu hết bao điều về "yêu"
lời ngông định nghĩa, nghe liều,
tình-tôi xa-lộ buổi chiều buồn thiu

xe xuôi nhau chạy, thuận chiều
thành dòng đèn-đỏ-đìu-hiu, xa dần
mắt tôi hoen ướt lụy trần
rơi đôi dòng mặn, thâm quầng nhớ thương
đời bày ngả rẽ dặm trường
về nam, ra bắc chán chường số côi !

bên kia xa lộ, dòng-trôi
đèn xe vàng úa, nghịch rồi hướng đi
phương tây Người rẽ, biệt ly!
hướng đông Người chọn, tiếc gì tình xưa (?)
đông, tây số chẵn, không thừa
Người bên ai đó, đủ vừa nghĩa yêu !?

__________________________________________________________

Bài viết từ một ngẫu hứng lái xe đi làm về vào buổi chiều dần tối khi xa lộ kẹt xe. Ngồi vu vơ nhìn thấy bên này một dòng màu đỏ ánh đèn của những chiếc xe nối sau theo nhau. Bên kia, ngược chiều, một dòng màu vàng ánh đèn trước của những chiếc xe tiếp nối. Và, ở Mỹ, hệ thống xa lộ xuyên bang theo hướng nam hoặc bắc đều mang những số lẻ (số côi), ví dụ như interstate 81-North, 15-South, và những xa lộ xuyên bang theo hướng tây hoặc đông đều mang số chẵn (không thừa), ví dụ như interstate 40-West or 84-East. Viết vu vơ.. thế thôi!

Niem Nhien
Analog IC
Posts: 55
Joined: 01 Oct 2007 23:23

Postby Niem Nhien » 29 Nov 2005 15:28

Cuồng

cuộc đời vẫn xoay tròn vòng hệ lụy
tiếc gì chăng chút kỷ niệm tình si
chữ yêu thương, lắm khi, danh từ rỗng
bởi kiếp người, cát bụi, vốn là không!

vẫn tôi với trầm buồn theo ngày tháng
hàng phong gầy như rũ lá chịu tang
ngọn đèn đường hoen vàng không đủ sáng
cố rọi soi miền tâm thức bẽ bàng

tôi muốn hét dù cạn hơi thở cuối
cho vỡ toang nỗi uẩn ức ngậm ngùi
muốn khóc cười chẳng nguyên cớ buồn vui
muốn hất tung những thói thường nền nếp
muốn cắt đứt sợi dây đạo đức hão
mãi buộc ràng xiết nghẽn hồn tôi, đau

tôi rủ tôi vung tay xô ngược sóng
ôm đại dương dù chết ngợp cũng đành

tôi rủ tôi, hãy một lần làm loạn
nghe trong tôi bão hét giọng cuồng ngông



Cuồng nặng ...


vứt phăng nụ cười vui giả tạo
cứ ngạnh ương mách lẻo nỗi buồn

đập vỡ gương tìm cho ra bóng
xử tội vì phản chiếu rõ lòng

tống cổ an-ủi ra khỏi cửa
(mặc bên ngoài trời trút cơn mưa)

còn lại tâm trụi trần, rỗng, vắng
miền ký-ức phế tích nhện giăng

còn lại thân trơ, không mảnh vải,
gấp cong người như thể gẫy hai

ta thương đời cuồng điên ngây dại
tóc rối bời, bạc trắng tương lai !



Cuồng nặng thêm !

chăm chút vun mảnh hồn thơ ngớ ngẩn
để dâng đời, dù vụng, chút ân cần
nhưng con chữ cõng nặng điều u uẩn
gượng vần-vui, nghe sao quá ngượng ngùng
đã lần vứt nụ cười tươi giả tạo
lại mang chi chiếc mặt nạ tếu-hề
đã tống cổ an ủi ra khỏi cửa
sao rước vào thương hại một đời mê
ngỡ tâm tư đã trụi trần, rỗng, vắng
vẫn còn đây niềm day dứt băn khoăn
rồi, mỗi ngày, cuồng càng thêm... cuồng nặng
ngửa mặt hứng giọt trời trao tặng đất
trôi về môi, giòng mặn run tiếng nấc
thành sông đêm, mùa lũ không trăng!


Lạc Mất Tôi Rồi ..

tình, gió nộ, dấy biển động trùng khơi
tâm chìm, nổi nhọc đời-tôi-con-sóng
cát vô-thức duỗi dài bờ khát vọng
rong ruổi đam mê, sóng rũ bạc đầu

từ Người về, vun lại nghiã tình xưa
mặc bên đời, rất thừa, tôi bóng-chiếc
ngượng nhìn nhau, hững hờ không quen biết
se sắt buồn, nuối tiếc .. cũng đành thôi!

từ tôi về, bước hẫng nhịp phai phôi
nhớ da diết, hồn côi run tiếng nấc
kỷ niệm nghẽn trong khung tim quá chật
mưa khuya về, loang chất mặn bờ môi

nỗi ăn-năn ray rức mãi chưa nguôi
lụy thêm chi, một mối tình rã nát
vương làm gì, trái tim hoài phiêu bạt
níu sợi hồn...
Vuột,
tôi lạc mất tôi rồi !

Niem Nhien
Analog IC
Posts: 55
Joined: 01 Oct 2007 23:23

Postby Niem Nhien » 29 Nov 2005 15:35

Lửng ...

Ngập ngừng tim gõ phân vân
Lừng khừng lời vẫn tần ngần nơi môi
Mấy lần khâu vá đời tôi
Sẹo hằn lồi lõm vết roi số phần
Ngày xuân như đã xa dần
Còn đây thu úa, vàng sân ráng chiều
ngượng ngùng xa lạ chữ yêu
nói ra cũng tựa như điều hư vô
Nhé em, tình hãy ngây ngô
Lời thương cứ để mơ hồ trong tâm


Vẫn ... Lửng

Người nhé, tim đang yêu tha thiết
hãy ngỏ bằng ánh mắt ân cần
Người nhé, hồn nhớ nhung da diết
hãy tỏ bằng đầm thắm môi cười

xin đôi mắt là hồ Thu, lắng
soi tình yêu lóng lánh vầng trăng
xin môi cười vọng âm triền sóng
rì rào ru tâm khúc mênh mông

để ngày mai Người về nơi đấy
tôi vẫn còn bóng-nước soi tình
để ngày mai Người bên người ấy
tôi vẫn nghe sóng hát ... à... ơi...
và, hồ như Người vẫn quanh tôi



Lại Nữa...

lại,
đong đưa
nhánh thương nhánh giận
tơ lòng giăng
tình xa, tình gần
Người
vẫn lời hão-huyền quyến rủ
ta
cười khan - như dại - bất cần!

từng khật khùng vì nỗi nhớ nhung
chấp làm gì
mớ chữ mông lung
đời chán ta ?
ta chán đời... vừa đủ !

cuộc tình hờ chừ đã lạnh lùng !
với ta,
Người hãy là hư không
với Người,
ta như kẽ cuồng ngông
nhé!
đừng khẽ khàng tay dấy sóng
dù lăn tăn
đời cũng long đong!!


Return to “Thi Sĩ Ngàn Phương”

Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 5 guests