BUỒN VÀO THU
Posted: 05 Oct 2005 18:57
Lâu rồi chẳng có lời thơ
Gởi người em gái mong chờ phương xa
Mối tình sáng ngọc trắng ngà
Yêu đương trong suốt như là thuỷ tinh
Đêm đêm trở giấc mộng tình
Trăng treo đầu núi xuyên mành nhớ em
Bóng trăng nghiêng rọi xuống thềm
Pha vàng lá úa lòng thêm chạnh buồn
Nhớ nhung dòng lệ ngăn tuôn
Thương em chiếc bóng não nùng canh thâu
Thu về mang nặng nỗi sầu
Từng cơn lá trút lòng đau đớn nhiều
Có yêu mới hiểu được yêu
Bao nhiêu ngăn cách bấy nhiêu ước nguyền
Tơ duyên vấn chặt vào duyên
Năm canh thao thức niềm riêng riêng mình
Tình ơi ! có thấu chăng tình
Tỉnh trong men rượu say hình bóng em
Đêm rồi, đêm lại qua đêm
Lệ nào rơi xuống môi mềm mặn môi
Mấy lần thu hẹn qua rồi
Hình như tơ nguyệt ngăn đôi bến bờ
Để cho mình đợi mình chờ
Tương tư từng phút từng giờ nhớ nhung
Đường đời sánh bước đi chung
Dù cho vạn nẻo vẫn cùng lối đi
Người ta tưởng , chúng mình si
Nhưng nào ai biết mình vì thế nhân
Yêu nhau yêu đến vạn lần
Trăm thương ngàn nhớ chỉ ngần ấy thôi
Phương trời xa thẳm đôi nơi
Nhưng không ngăn cách những lời ái ân
Cùng nhau đi trọn đường trần
Cho trời đất biết mình cần thuỷ chung
Nguyễn Thành Tài
4-10 -2005
Gởi người em gái mong chờ phương xa
Mối tình sáng ngọc trắng ngà
Yêu đương trong suốt như là thuỷ tinh
Đêm đêm trở giấc mộng tình
Trăng treo đầu núi xuyên mành nhớ em
Bóng trăng nghiêng rọi xuống thềm
Pha vàng lá úa lòng thêm chạnh buồn
Nhớ nhung dòng lệ ngăn tuôn
Thương em chiếc bóng não nùng canh thâu
Thu về mang nặng nỗi sầu
Từng cơn lá trút lòng đau đớn nhiều
Có yêu mới hiểu được yêu
Bao nhiêu ngăn cách bấy nhiêu ước nguyền
Tơ duyên vấn chặt vào duyên
Năm canh thao thức niềm riêng riêng mình
Tình ơi ! có thấu chăng tình
Tỉnh trong men rượu say hình bóng em
Đêm rồi, đêm lại qua đêm
Lệ nào rơi xuống môi mềm mặn môi
Mấy lần thu hẹn qua rồi
Hình như tơ nguyệt ngăn đôi bến bờ
Để cho mình đợi mình chờ
Tương tư từng phút từng giờ nhớ nhung
Đường đời sánh bước đi chung
Dù cho vạn nẻo vẫn cùng lối đi
Người ta tưởng , chúng mình si
Nhưng nào ai biết mình vì thế nhân
Yêu nhau yêu đến vạn lần
Trăm thương ngàn nhớ chỉ ngần ấy thôi
Phương trời xa thẳm đôi nơi
Nhưng không ngăn cách những lời ái ân
Cùng nhau đi trọn đường trần
Cho trời đất biết mình cần thuỷ chung
Nguyễn Thành Tài
4-10 -2005