Hành Trang Còn Đó Ngại Ngần
Đường xưa, vàng lối, đầy hoa
Ừ đây, là chốn dương tà tiễn nhau
Bao ngày cũng đủ lòng đau
ta về thương nốt phần sau chuyện tình
Ngậm ngùi cây cỏ lặng thinh
nét buồn hoang dại mấy nghìn năm qua
Tóc mây ai vuốt mượt mà
sợi ghen, sợi ghét, sợi tha thứ, này
Đêm nay cùng uống thật say
rủ nhau vào mộng giải bày nhớ nhung
Lỡ khi tỉnh giấc ngại ngùng
những điều khó nói, đã dùng trong mơ
Áo xưa, thương cánh đơn sơ
vừa thay lụa tốt (có chờ đợi nhau?)
Môi xưa ngậm chữ ngọt ngào
thì nay ban bố, (lẽ nào đắng cay?)
Trong ta đã tự đoạ đầy
tháng năm ngồi rửa những ngày hư thân
Hành trang chỉ có ngại ngần
về xin hối cải những lần dối gian
Trần Đại
Hành Trang Cho+' Có Nga.i Nga^`n
Moderator: Quỳnh Hương
HOẠ-SĨ-CUỘI
Đêm hoang liêu, trăng chiếu đời mộng mị
cuội giáng trần, chưa biết phải làm chi ?
Mấy nghìn năm, thế gian thường vẽ cuội
hay chuyến này, cuội thử vẽ người ta ...
Đêm canh khuya, thiên hạ nồng say cả
sao nơi đây, còn gã ngắm trăng tà
thôi thì nhập, hồn cuội vào thân gã
khiến bàn tay, họa mấy nét dương trần
Hồn cuội nhớ, những đêm rằm trăng tỏa
đôi mắt nào, hay thưởng nguyệt họa thơ
rồi cuội vẽ, qua tay của gã khờ
nghìn năm qua... một lần thôi để nhớ
Hết vẽ nam, vừa xong thì vẽ nữ
Mặt phong trần, hay hằn nét ưu tư
làn tóc mượt, đôi dòng xuôi lả lướt
mắt rạng ngời, hay u uẩn chiều thu
Gã khờ khạo, dán tranh ngoài ảo-địa
có thi nhân, đề tặng mấy vần khen
lòng hí hửng, chong đèn đêm vẽ miết
ngỡ như mình, là họa sĩ tài ba
Đêm hôm nay, gã mệt ngủ hiên nhà
bấy lâu rồi? lòng cuội nhớ Hằng Nga
trăng đã khuyết, chiếu sơn hà nghiêng ngã
Cuội xuất hồn, làm gã ... ú ớ la
Tội nghiệp gã, cuội nhìn qua song cửa
gã đang ngồi, cắn bút họa hình ai
mà liếm viết, trợn trừng nhìn giấy trắng
Cuội phải về! sợ khuyết một đường trăng
Rồi từ đấy ... tường loang tranh cũ rách
gã khờ kia! trôi lạc ở phương nào
hay vẫn ngồi, họa mãi nét hư hao
nghìn năm nữa, biết bao giờ cuội xuống !
(Cuội ưu ái tặng những người cuội vẽ)
Trần Đại
Re: Hành Trang Chỉ Có Ngại-Ngầ
trandai wrote:Hành Trang Còn Đó Ngại Ngần
Đường xưa, vàng lối, đầy hoa
Ừ đây, là chốn dương tà tiễn nhau
Bao ngày cũng đủ lòng đau
ta về thương nốt phần sau chuyện tình
Ngậm ngùi cây cỏ lặng thinh
nét buồn hoang dại mấy nghìn năm qua
Tóc mây ai vuốt mượt mà
sợi ghen, sợi ghét, sợi tha thứ, này
Đêm nay cùng uống thật say
rủ nhau vào mộng giải bày nhớ nhung
Lỡ khi tỉnh giấc ngại ngùng
những điều khó nói, đã dùng trong mơ
Áo xưa, thương cánh đơn sơ
vừa thay lụa tốt (có chờ đợi nhau?)
Môi xưa ngậm chữ ngọt ngào
thì nay ban bố, (lẽ nào đắng cay?)
Trong ta đã tự đoạ đầy
tháng năm ngồi rửa những ngày hư thân
Hành trang chỉ có ngại ngần
về xin hối cải những lần dối gian
Trần Đại
Hành Trang Còn Đẹp Vô Ngần
(họa nguyên vận)
Người xưa, về giữa lối hoa
Ừ đây, là chốn thật thà chờ nhau
Bao ngày, đã hết thương đau
Người về trao nốt những câu thâm tình
Lặng nghe khúc nhạc vô thinh
Vỗ về hoang dại ru mình ngày qua
Tóc xưa dẫu có nhạt nhoà
Sợi thương, sợi quý, sợi tha thứ, này
Đêm nay không uống mà say
Bên nhau rất thật thoả ngày nhớ nhung
Để mai lòng chẳng ngại ngùng
Những điều muốn nói, đã dùng thật mơ
Áo nay, dẫu nét hoang sơ
Vẫn thơm lụa tốt (chẳng ngờ chi nhau !)
Môi nay nở đóa ngạt ngào
Thì xin dâng tặng, (nỡ nào đắng cay !)
Trong nhau, xin hết đọa đày
Tháng năm gội rửa bùn lầy tâm thân
Hàng trang còn đẹp vô ngần
Về là tha thứ, đâu cần dối gian.
Diêu Linh
-
- Digital IC
- Posts: 199
- Joined: 01 Oct 2007 22:29
Khắc Khoải (Biệt Linh Quán)
Mai ra đi
Ôi chà!
tưởng mình như tráng sĩ
Chừng như nghe ngựa hí, lạc vang reo
như đường trường muôn nẽo biết về đâu
Nghe hồn xưa
rũ nhau về năn nỉ
dục đồng hành thiên lý nhịp đi mau
Mai ra đi
uống cạn lời tri kỷ
ngắm hồng nhan lệ ướt đẫm đôi mi
Muốn nơi đây dạ yến biệt biên thùy
mai qua ải mờ
có quê hương mà thương nhớ
Mai ta đi
Ối chà!
hồn mơ tưởng
một đi không trở lại
cho hồng nhan khụy chết vọng-tư-đài
cho hoá thạch cả hình hài cô phụ
Mai ra đi
mang chút hồn khanh tướng
để thấy lòng vương vấn những thời xưa
giữa đường về
chìm dưới cơn mưa
ngựa gục đầu
rũ bờm hôn kỵ mã
Đêm nay
trăng chiếu màu huyền hoặc
gợi lòng ta huyền thoại cảnh biệt ly
Thôi !
dỗ giấc qua đêm tàn mộng mị
mai ...
tự mình tiễn mình đi !
Trần Đại
Mai ra đi
Ôi chà!
tưởng mình như tráng sĩ
Chừng như nghe ngựa hí, lạc vang reo
như đường trường muôn nẽo biết về đâu
Nghe hồn xưa
rũ nhau về năn nỉ
dục đồng hành thiên lý nhịp đi mau
Mai ra đi
uống cạn lời tri kỷ
ngắm hồng nhan lệ ướt đẫm đôi mi
Muốn nơi đây dạ yến biệt biên thùy
mai qua ải mờ
có quê hương mà thương nhớ
Mai ta đi
Ối chà!
hồn mơ tưởng
một đi không trở lại
cho hồng nhan khụy chết vọng-tư-đài
cho hoá thạch cả hình hài cô phụ
Mai ra đi
mang chút hồn khanh tướng
để thấy lòng vương vấn những thời xưa
giữa đường về
chìm dưới cơn mưa
ngựa gục đầu
rũ bờm hôn kỵ mã
Đêm nay
trăng chiếu màu huyền hoặc
gợi lòng ta huyền thoại cảnh biệt ly
Thôi !
dỗ giấc qua đêm tàn mộng mị
mai ...
tự mình tiễn mình đi !
Trần Đại
-
- Digital IC
- Posts: 199
- Joined: 01 Oct 2007 22:29
ĐÀLẠT Trong Mưa
Chiều nao chuông đổ giáo đường
Ngân xa kinh nguyện phố buồn mù sương
Hoàng hôn ngã bóng Xuân Hương
Liểu buông e ấp nhớ thương mây ngàn
Bâng khuâng xao xuyến trăng vàng
Chiếu muôn tia sáng soi ngàn thông xanh
Dòng sông lặng lẽ trôi nhanh
Em còn góp nhặt nỗi buồn tưởng quên
Lời kinh thánh thót vang lên
Cỏ cây im vắng rạp mình lắng nghe
Xa xa đom đóm lập loè
Soi thêm ánh sáng em về nẻo xưa
Đêm sương Đàlạt trong mưa
Gió lùa gợi nhớ (bên hiên) thánh đường
Em quỳ xin Mẹ xót thương
Ban cho muôn vạn đời thường bình yên
Hôm nay đất khách em buồn
Nhớ thương đồi núi mờ sương thuở nào
Ngàn thông xanh ngát một màu
Chim kêu vượn hú cõi vào Lâm viên !
( Kính tặng T Đ Đ L Kỷ niệm về ĐÀLẠT )
MinhChâu Thân Ái
Chiều nao chuông đổ giáo đường
Ngân xa kinh nguyện phố buồn mù sương
Hoàng hôn ngã bóng Xuân Hương
Liểu buông e ấp nhớ thương mây ngàn
Bâng khuâng xao xuyến trăng vàng
Chiếu muôn tia sáng soi ngàn thông xanh
Dòng sông lặng lẽ trôi nhanh
Em còn góp nhặt nỗi buồn tưởng quên
Lời kinh thánh thót vang lên
Cỏ cây im vắng rạp mình lắng nghe
Xa xa đom đóm lập loè
Soi thêm ánh sáng em về nẻo xưa
Đêm sương Đàlạt trong mưa
Gió lùa gợi nhớ (bên hiên) thánh đường
Em quỳ xin Mẹ xót thương
Ban cho muôn vạn đời thường bình yên
Hôm nay đất khách em buồn
Nhớ thương đồi núi mờ sương thuở nào
Ngàn thông xanh ngát một màu
Chim kêu vượn hú cõi vào Lâm viên !
( Kính tặng T Đ Đ L Kỷ niệm về ĐÀLẠT )
MinhChâu Thân Ái
-
- Digital IC
- Posts: 199
- Joined: 01 Oct 2007 22:29
Tháng Tám Buồn Cô Miên
Thời gian đi quá vội
Tháng tám buồn mưa rơi ...
Người bõ ta trên đời
Ngày tháng sống mồ côi
Trên dòng sông bơi lội
Đời hờ hững quanh năm
Tháng tám buồn tuổi ngọc
Nhiều mất mát long đong
Người quên ta còn sống
Giọt máu hồng y nguyên
Thâm tình giờ ngủ yên
Tháng tám buồn muôn niên
Ướt mềm dòng tha thiết
Xa gần chuyện nhớ thương
Người quên, ta còn nhớ
Tháng tám buồn cô miên
Thời gian trôi miên viễn
Tháng tám buồn cơn đau ...
Người bõ ta ở lại
Tháng tám về xanh xao
MinhChâu Thân Ái
Thời gian đi quá vội
Tháng tám buồn mưa rơi ...
Người bõ ta trên đời
Ngày tháng sống mồ côi
Trên dòng sông bơi lội
Đời hờ hững quanh năm
Tháng tám buồn tuổi ngọc
Nhiều mất mát long đong
Người quên ta còn sống
Giọt máu hồng y nguyên
Thâm tình giờ ngủ yên
Tháng tám buồn muôn niên
Ướt mềm dòng tha thiết
Xa gần chuyện nhớ thương
Người quên, ta còn nhớ
Tháng tám buồn cô miên
Thời gian trôi miên viễn
Tháng tám buồn cơn đau ...
Người bõ ta ở lại
Tháng tám về xanh xao
MinhChâu Thân Ái
-
- Pentium 4
- Posts: 815
- Joined: 01 Oct 2007 17:29
Return to “Thi Sĩ Ngàn Phương”
Who is online
Users browsing this forum: No registered users and 42 guests