rieng hon toi han hep mot tinh yeu --- Nnguong

Moderator: Quỳnh Hương

Van Hac
i3 Processor
Posts: 205
Joined: 01 Oct 2007 23:37

rieng hon toi han hep mot tinh yeu --- Nnguong

Postby Van Hac » 24 Jul 2005 04:58

Image




chủ nhật, hẹn(*)


chủ nhật ơi ! sao không cười ?
chủ nhật thất thểu, buồn vui mơ màng ...

chủ nhật ngồi đó một mình
nắng ươn trong mắt, hoa tàn trên môi
phấn, son chấm, phết lôi thôi
giận người chả chịu ỉ ôi, hẹn hò
(chủ nhật, hẹn)


Cứ mỗi cuối tuần ... khi trong tôi buồn vui lẫn lộn không tìm ra nguyên nhân, tôi bỗng bật cười ... nhớ tới mấy câu thơ dí dỏm của anh . Vậy là cười ...vậy là vui ...hết buồn !

Tôi biết anh thật tình cờ . Tình cờ như lần đầu tìm ra một trang web tiếng Việt . Tình cờ như đọc được một bài thơ lạ và hay của một cây bút hoàn toàn mới lạ so với những bài thơ lạ của các tác giả tên tuổi khác như Du Tử Lê, Thanh Tâm Tuyền mà tôi đã quen đã đọc trong sách, báo của các bậc đàn anh. Và cái bút hiệu của anh cũng lạ ...tôi ngẫm nghĩ, cố vận dụng trí của mình để tìm ra một cách gọi đúng cho cái nick và một lý do --- lý do nào anh đã tự chọn cho anh bút hiệu Nnguong ?

anh an phận nên đành quanh quẩn
bắn chim, xâu cá vũng ao buồn
đợi đêm về, làm thơ vớ vẩn
trộn chút tình, gói ghém yêu thương ...


Và ...tôi biết đến anh, tìm đọc những bài thơ mới của anh. Những câu thơ của anh phải nói là vừa lạ lùng, có khi còn "ngược đời" trong cách dùng chữ . Phần lớn các nhà thơ thường chọn lựa trau chuốt trong khi sử dụng ngôn ngữ, họ muốn đánh bóng từng chữ để tôn lên cái đẹp, cái óng ả mượt mà cho đúng vẻ gọi là "chất thơ" ...Anh thì không ! anh đã làm điều "ngược đời" (có lẽ cố tình ?) ... những con chữ trong thơ anh thật bình dị, đơn giản, rất "địa phương", con người đã lập lui lập tới cho nhau nghe đầy ắp trong cuộc sống hàng ngày ... vậy mà, vào thơ anh đã trở thành khác lạ, cái khác lạ hiếm có và "rất riêng"...chỉ có ở thơ anh ! (Vị Duyên)

quởn tay xới lại mảnh vườn
hốt dăm lá rụng vừa đơm cuộc tình
loanh quanh quét bỏ gập ghềnh
lui cui nhổ hết bấp bênh thuở nào
nhặt từng kỷ niệm xanh xao
bao lần dấy, gợn ba đào ngày xưa ...
(góp, gom)


Từng lời, từng chữ trong thơ của anh ...đơn giản như cuộc sống của anh, hiền hoà như nụ cười bao dung của anh, dí dỏm như lúc nói chuyện của anh và chứa chan tình cảm chân thật của một trái tim "cũ kỹ" nhưng đầy độ lượng ... trái tim khao khát một hạnh phúc, dù chỉ là một hạnh phúc bình thường ...

năm tháng hẹp hơn trái tim vất vả
căng, phồng lên vẫn không đủ cho nhau
em đưa mắt nhìn trái tim cũ kỹ
vá làm sao ! vết dị tật, hư hao !
(năm tháng hẹp vô cùng, như nỗi nhớ)


...một ước mơ lạ lùng táo bạo, khác thường nhưng vẫn không làm mất chất thơ ... vẫn không làm người đọc phải nhíu mày ...

(nắm tay em nhảy vào núi lửa
hai dứa mình nhọc nhằn yêu nhau
địa đàng sau lưng đóng ập cửa
dìm mình vào phún thạch tình yêu)
(ước mơ)


..hay là ...

vạch áo xem vành trăng thủ đức
miệng mớm nụ hôn kẹt trong lòng
(bờ môi thanh đa)


hạnh ngộ - em khoả thân trăng đầu phố
ngực tâm tư nhọn hoắc núm vui mừng
con mắt nhát bàng hoàng khoanh lá đỏ
môi căng mọng, nút kỷ vật bâng khuâng


Có lúc tôi đã tìm thấy một hạnh phúc thoáng về qua những bài thơ với lời lẽ dễ thương, tươi mát ... nhưng rồi anh đã cho một cái kết thúc không mấy "có hậu" làm người đọc như tôi "bất thình lình" mênh mang cảm giác tiếc nuối ...

quàng vai nhau thơ thẩn
nhìn xuân nằm trên cây
nẩy ra bao chồi, lộc
bừng, nở ra tháng, ngày

quàng mùa xuân ra phố
phố phường ngập xe cộ
vai em mọc lá vui
chào đất, trời hạnh ngộ
...
vài năm không quàng vai
vai tôi nhớ vai người
chỉ là mầm, chưa nhú
chưa phải là niềm vui
(quàng vai mùa xuân)


Tôi còn tìm thấy quanh quẩn đâu đó trong thơ anh hình ảnh quê nhà và những thương nhớ ...

ngồi ở xứ người, nhìn mưa nắng
nhớ nắng, mưa Saigon loay hoay
nhớ mắt em có giọt lệ ngấn
và, mùa mưa dài lắm, bên đây
(ngồi ở ...Saigon)


sáng hôm nay, bỗng dưng nhớ Việt Nam
ngồi viết một hơi dăm bài thơ trên tờ giấy
lúc đọc lại mới biết hồn còn bão dậy
của những mảnh đời quay quắt thật xa xăm
(loay hoay ở Mỹ)


...anh đã say sưa diễn đạt bằng thể thơ tự do hay thể thơ ngũ ngôn, thất ngôn, bát ngôn ...với cách ngắt câu một cách thản nhiên ...làm người đọc đôi khi bị "khựng" lại và có lần tôi trêu anh "thơ của anh thỉnh thoảng VH thấy nó cứ bị ngập nghềnh ... khúc khuỷu ! :) ". Nhưng cái "khựng" ở đây có mấy ai làm cho người khác "khựng" được như thế ? một cái "khựng" để thấm ...để cảm thơ anh là vậy !

mức đến nào cũng tàn hơi, thở dốc
gìa nua - tôi đành bỏ cuộc hơn, thua


Nói sao cho hết những gì tôi cảm nhận trong thơ anh ? từ anh ? Nói sao cho vừa tình cảm thơ văn, thầy trò, anh em giữa tôi và anh - như vừa mới hôm qua, như lần đầu tiên gặp gỡ anh ở Georgia ... và như vẫn tồn tại đã hơn hai năm ...Tôi xúc động khi giọng nói tràn ngập vui mừng của anh gọi cho tôi để "khoe" tập thơ đầu tay của anh vừa hoàn tất ...

Cầm tập thơ trên tay, mùi mực in chưa ráo, tôi hài lòng với lối trình bày nhã nhặn nhưng không kém phần mỹ thuật . Tôi là người thứ hai được nhận món quà tinh thần của anh. Tôi vui sướng cùng anh ... tôi đã đọc lại tất cả những bài thơ ...

thôi, vươn tay đóng lại cánh cửa vừa mở
mới hôm qua, mà cứ tưởng trăm năm


Cảm ơn anh, cảm ơn thầy, cảm ơn ngôn ngữ ... "Riêng hồn tôi hạn hẹp một tình yêu" - đã không hạn hẹp chút nào, mà chính là nơi chốn đến của hạnh ngộ (**) ...

năm tháng rộng, vô cùng, rồi cũng hết
biết mang theo những gì làm hành trang ?
lòng đã quyết không nặng điều nghi ngại
chỉ còn lại hoang mang ở cuối đàng

năm tháng rộng, vô cùng, nhưng sẽ hết
sẽ như tôi, đối diện với vô cùng
hoa buồn bã, rơi từng cánh tiễn biệt
cội cây gìa im lặng chết thủy chung


~~~~~
(*)chủ nhật, hẹn -- Nnguong
(**) lời anh Nnguong


_______________________
Portland - Oregon -- Aug.01.2004


Vân Hạc

Last edited by Van Hac on 30 Jul 2005 05:27, edited 2 times in total.

Van Hac
i3 Processor
Posts: 205
Joined: 01 Oct 2007 23:37

Postby Van Hac » 24 Jul 2005 05:06



[center]Nhà thơ Nnguong và tập thơ riêng hồn tôi, hạn hẹp, một tình yêu [/center]

(vài cảm xúc khi đọc tập thơ :"riêng hồn tôi, hạn hẹp, một tình yêu" của nhà thơ Nnguong)


Anh Nnguong

Mới nhận được tập thơ của anh chiều hôm kia . Tập thơ in ấn rất đẹp, rất dễ thương ...Tôi liền mở ra và bắt đầu đọc ngay, đọc ngấu nghiến ...bởi như anh đã biết tôi mê thơ anh từ dạo đó . Đúng là bôi thực thiệt anh ạ, tôi đọc quên ăn, quên ngủ, đọc bài này xong lại muốn đọc qua bài khác , chúng có một hấp lực lôi cuốn tôi quá đỗi ...muốn dứt nó ra để đi ngủ mà nào được dâu

Đêm nay ngồi viết cho anh những dòng này, thiệt không dám mang tham vọng bình luận, bởi những lời bình luận về thơ anh đã được các nhà thơ, nhà văn tên tuổi nhận xét như nhà báo Hưng Quốc Đoàn Kim Bảng trên Oregon Thời Báo :"Thơ Anh chất ngất lòng mê say của tình người, cao vời vợi lòng thuỷ chung, và sâu thẳm mấy tầng địa ngục của đắm say khát vọng ...".

Quả đúng như thế, những bài thơ tình ...rất tình, đã được anh trang trải lòng mình với nỗi háo hức , đam mê tột cùng

(nắm tay em nhảy vào núi lửa
hai đứa mình nhọc nhằn yêu nhau
địa đàng sau lưng đóng ập cửa
dìm mình vào phún thạch tình yêu)
......
(hai con mắt đỏ au thời thượng cổ
đôi cánh hoa ứa, rỉ nhụy tươi
khi trời, đất cựa mình giông tố
là em, anh bắt chước đất, trời)
(ước mơ)


hay :

khi tiễn em, đi, về, ta chẳng thiết
biết ngày, đêm và nhớ đến đất, trời
rượu uống mềm môi, chờ đời tận, tuyệt
bởi vì, em, người bạn thiết, xa xôi .
(em, người bạn thiết)


Bảy mươi ba bài thơ tình trong thi tập dàn trải những ý thơ mới lạ ...nhưng lại được hình thành bằng một ngôn ngữ ...mà Vi Duyên đã có nhận xét:" Những dòng thơ tự do của anh, chữ nghĩa rất gần gũi ...vậy mà vào thơ anh rất khác, rất lạ ...trở thành một "riêng biệt" chỉ có ở thơ anh "

Anh Nnguong à ...Mà thôi, nói về những cái mới cái lạ trong thơ anh thì nhiều lắm ( như cách anh dùng những dấu chấm, phẩy ...rất ngộ, tạo cho thơ anh một điệu nhạc chỏi, lấp lửng ...nghe lạ tai). Ở đây tôi muốn được cùng anh trang trải những suy tư, những trăn trở về một bài thơ, là bài :"bài thơ tình của thằng trí thức nửa mùa".Bài thơ được mở đầu bằng hai câu "ca dao thời đại" :

anh đứng nghìn năm thao diễn nghỉ
em nằm xoã tóc đợi chờ anh


năm mười bảy tuổi,ở trên núi đồng đế theo cha xuống phố đi học
em ở Gò công theo mạ lên tỉnh làm con nhà lành
chung trường, khác buổi học, lại ở chung phố
nên hay gầm gừ,nhăn răng trong mỗi lần anh đi về ngang


Bài thơ thoáng như một câu chuyện thần thoại, như huyền sử mẹ Âu Cơ với trăm con ...Đọc bài thơ cả chục lần và tôi nghĩ có lẽ đâu chỉ là một bài thơ tình với nghĩa thuần tuý là tình đâu nhỉ !Dường như Nnguong đã gởi vào đây một tâm sự sâu sắc, một trắc ẩn của người trai trong bối cảnh quê hương ...hỗn độn ngày mới lớn . Tôi chợt nhớ tới cụ Nguyễn Du với nỗi khắc khoải :" Bất tri tam bách dư niên hậu. Thiên hạ hà nhân khấp Tố Như ." Bài thơ làm say mê và gợi ý cho những tò mò của tôi . Phải chăng đó chính là tâm sự của "thằng cù lần".Nghĩ cũng hay thật , trước một hình ảnh liêu trai, khêu gợi ...chờ đợi , hấp dẫn như thế mà ...anh vẫn "đứng ngàn năm thao diễn nghỉ" .Nhưng không , Nnguong đã theo cha hạ san, đã tương tư, đã yêu ...và tình tự yêu đương đã diễn ra tưởng như vô thường, cái xót xa của một cuộc tình ngang trái vì ....nghèo, cái ngậm ngùi của kẻ thiệt thua , khật khờ nhìn em sang sông, cái nuối tiếc khôn nguôi, đã đẩy đưa , thúc duc...người tình si lên đường xuôi Nam, mong tìm gặp lại người em năm nào dù chỉ một ước mơ nhỏ nhoi : được nhìn la,i em một lần cho vơi nỗi nhớ :

em nhỏ thó điệu đàng giống như con mèo ốm, đói
chiếc kẹp tóc (đỏng đảnh)đằng sau cũng im lìm như em, không chịu nói
lúc em trên đường đến trường thì anh đang bước về nhà
mình ngược chiều, trợn trừng nhìn nhau, nhưng bốn mắt thì đang tập tành nói dối

anh yêu em tự thuở em còn mang đôi guốc mộc
hát hoàng thị, em trọ trẹ bằng giọng nội thành
tan học, không về nhà, âm thầm theo em chờ em vờ rụng một sợi tóc
mang về nhà,ghép vào chân dung đang vẽ trong tranh

cái ngày xưa, cha anh công chức nên còn nghèo lẵn đũng quần
mạ em tàn nhẫn bắt em về gả cho ông trưởng làng ở gò công
em bỏ đi, nước mắt lưng tròng như hai viên bi trong nước
để lại cho anh mối tình phải ôm ấp với những co, gồng

cha anh thất nghiệp lại phải trở về đồng đế
ở trên núi, anh phải sống kế thằng cù lần
mà có lần anh nghe lỏm đâu đó về lời thề thốt:
anh cứ đứng đó, em sẽ nằm xoã tóc đợi nghìn năm

tình yêu bức bách anh bỏ núi lặn lội xuống gò công để trộm thăm em một chuyến
xe đò ốc ách, ì ạch một mối tình trăm năm
những chuyến xe đi xa chẳng buồn gởi lại câu tạm biệt
làm cho con đường còn lại cứ mãi dầm mưa râm

.........
.........(bài thơ tình của thằng trí thức nửa mùa Nnguong)


Bài thơ còn dài , dài như con đường còn lại với những gịot mưa râm, dài như nỗi ấm ức của ai giữa lúc thăng trầm của quê hương, lỡ vận sách đèn ...dài như cuộc đời em bên đó, âm thầm ngày tháng trôi qua, dật dờ vơi những kỷ niệm xưa, với những ước mơ ban đầu ...Bài thơ cũng vẫn cứ mãi âm ỉ trải dài trong tâm hồn người đọc này, đang hoà cùng ai với nỗi khắc khoải năm kia, và hiện tại vẫn còn trăn trở nối tiếp bằng những tiếng thở dài không dứt trên từng bước tha hương .

Anh Nnguong

Cám ơn anh với tập thơ rất đặc biệt .Tôi vẫn còn đang tiếp tục ngấu nghiến, đọc đi đọc lại, càng đọc lại càng cảm nhận được, càng ngạc nhiên hơn khi trong ngôn ngữ anh, chuyên chở đầy ắp những mộng mơ, những đam mê, những khát vọng ...

năm tháng rộng vô cùng như cửa mở
riêng hồn tôi hạn hẹp một tình yêu .(Nnguong)


Tình yêu trong thơ anh đâu có ...hạn hẹp nhỉ !


July.28.2004
Phôi Pha


Van Hac
i3 Processor
Posts: 205
Joined: 01 Oct 2007 23:37

Postby Van Hac » 24 Jul 2005 05:13



ĐỌC THI TẬP:"RIÊNG HỒN TÔI HẠN HẸP MỘT TÌNH YÊU" CỦA NNGUONG


Tôi bao giờ được hân hạnh gặp mặt anh NNguong và cũng chưa có dịp nói chuyện và cũng chưa biết tên thật của anh nhưng tôi mến tài thơ của anh từ lâu và luôn học hỏi nhiều điều từ thơ NNguong Và đó là qua Đất Việt. Thế rồi anh ra thi phẩm đầu tay tập hợp tất cả các bài thơ đăng rải rác khắp nơi và đặt tên rất ngộ rất lạ :"Riêng Hồn Tôi Hạn hẹp Một Tình Yêu" rồi gởi tặng tôi Dù đã đọc rồi nhưng nay đọc lại một mạch tôi vẫn xúc động vô cùng và chính vì vậy tôi vẫn mê sách hơn là internet.
NNguong dùng từ ngữ rất lạ và rất là đắt. Thơ của anh kén chọn độc giả và những người thưởng ngoạn bình thường hay thất vọng vì thơ của anh không xuôi dễ đọc mà trúc trắc trục trặc Hãy đọc mấy câu trong bài "Phân Vân"

"Nơi anh ở lền khên mưa gió
anh lôi về vá víu tương tư
Gió mưa chẳng ở chung một chỗ
giăng kéo hồn anh đến nát nhừ"
Rồi tấc giả tiếp tục tâm sự về nơi anh ngụ, chỗ anh trọ, chỗ anh ngủ, rồi lời thơ như xé lòng trách móc mà chẳng biết trách ai
"cơm gạo lẫn lộn nhiều cám dỗ
anh ăn vào bội thực tình yêu
người giải phẫu phân thây cắt bỏ
chỉ còn lại trái tim lêu bêu"

và tiếp theo đây là khổ thơ tuyệt cú mèo nhất của bài thơ

"lời cha mẹ dạy chẳng nằm lòng
chuyện vợ chồng rách như miếng giẻ
hai vai anh : bạc nghĩa chất chồng "
Thế rồi tấc giả nói với người tình mới gặp
"bị tơi tả vì lâm khốn khó
thân thể còn trơ trọi trái tim
ngăn làm tình và ngăn dành dụm
vài điều lượm lặt ở quanh em"
để rồi thi nhân nói trong ngậm ngùi:
"nơi anh ở lắm chuyên nghiệt ngã
em theo về biết giú nơi đâu (từ địa phương độc đáo và đắc địa trong ngữ cảnh này )
giữ không khéo em như sành mẻ
khác chi anh, nẻ, một lằn sâu "

tác giả nghịch ngợm cùng câu chữ và gợi cho người đọc buồn vui lẫn lộn vậy là thành công rồi .

Bài thơ tiếp theo là bài mà tôi thích nhất và đã có lần viết cảm nghĩ riêng cho nó :"Lận Đận " Bàng bạc khắp tập thơ là một tâm sự buồn của người lính người nghệ sĩ có tâm hồn mẫn cảm sống ly hương lưu vong nơi đất khách quê người bị lừa lọc bỏ bê lợi dụng. Thơ của NNguong giàu tình người chân chất như tâm hồn anh chân thật hiền hoa nhưng đã bị nghiệt ngã của cuộc đời làm chai sạn Khi "Anh Đã gọi người kéo đi chiếc xe cũ" thì anh đã nói lên tâm tình của chính người viết bài này cùng tâm trạng Rồi anh viết bài thơ cho em ăn sáng và bài thơ của thằng trí thức nửa mùa thì anh đã nói giùm biết bao tâm tư của hàng ngàn người cùng tâm sự.
Tác giả cũng rất táo bạo khi viết về những điều cấm kỵ của thơ ca cổ điển: nào là Bờ Môi Thanh Đa, Ghềnh Ngực Vũng tàu , Cồn ngực Nha Trang , hóc mắt mỹ tho,... và viết rất lạ rất mới như là người khai phá ra những vùng đất mới còn hoang vu chưa dấu chân người .

Dù viết thơ cho người hay cho mình, cho bạn bè hay cho người tình hay cho người tình phụ thơ NNguong lúc nào cũng dào dạt một tâm hồn mẫn cảm ray rứt của tâm hồn thi ca sâu sắc. Loay Hoay Ở Mỹ hay Ngồi Ở sài Gòn thì ở đâu thi nhân cũng rất là tinh tế , tế nhị và uy tư. Hãy đọc và thẩm thấu ngôn từ và ý tứ hãy để cho thi ca của NNguong chảy vào hồn ta , ta mới hiểu được vì sao thơ ca mới có sức cuốn hút kỳ lạ như vậy và tôi tin rằng thi ca của NNguong xứng đáng có một chỗ đứng trong lịch sử thi ca của dân Việt ta.


thứ hai 2/8/2004
trần minh hiền


Nnguong
Transistor
Posts: 34
Joined: 02 Oct 2007 06:55

Postby Nnguong » 30 Jul 2005 04:51



chủ nhật, hẹn


ngồi quán ... nhậu, uống cà phê
ngó, nhìn chủ nhật kéo lê nắng người

chủ nhật ơi! sao không cười?
chủ nhật thất thểu, buồn vui mơ màng
chủ nhật lật đật đi làm
tiếng xe máy nổ càm ràm, thở than
mùa này, nắng nóng chói chang
dăm ngọn đèn đỏ, chàng ràng án binh

chủ nhật ngồi đó một mình
nắng ươn trong mắt, hoa tàn trên môi
phấn, son chấm, phết lôi thôi
giận người chả chịu ỉ ôi, hẹn hò

chủ nhật mặc áo hững hờ
cái quần lơ lững, chực chờ sang trang
chủ nhặt dắt bồ đi ăn
nàng thẹn thùng trước, chàng ngần ngại sau
ly chè ngọt mật xanh xao
ly cà phê đắng lao đao chỗ ngồi

.

chủ nhật-ta, chán mớ đời
hẹn hò luống tuổi, chỗ ngồi quạnh hiu


nnguong


Nnguong
Transistor
Posts: 34
Joined: 02 Oct 2007 06:55

Postby Nnguong » 01 Aug 2005 19:36



lục bát khờ


ghé thăm mùa hạ ngây thơ
ngây thơ thủa trước làm khờ thân tôi
bấy giờ chỉ ánh trăng soi
bóng thằng cuội ngốc ngồi coi thất tình!

cám ơn một đám lục bình
trôi giùm tôi chuyện thất tình chưa tan
hè vẫn còn, thu chưa sang
sao em lại vội quá giang thuyền người!


nnguong


Nnguong
Transistor
Posts: 34
Joined: 02 Oct 2007 06:55

Postby Nnguong » 03 Sep 2005 15:32



hạt bụi tình yêu



nắng mùa hạ hắt hiu nồng, oi, bức
(bỗng dưng nhớ đến lọn tóc hong trưa)
chiếc kẹp buộc lại tuổi hồng nô nức
giùm em, xếp lại tình tự ngày xưa

nắng mùa hè dấy lên hương bồ kết
trên tóc em. Mới biết mình chào thua
cái thủa hoa niên tưởng đã biền biệt
dưng hôm nay muốn trở lại cợt đùa

nắng thì thào, lùa rối ren lọn tóc
trên gáy em (chắc là chỗ hẹn hò)
manh nha thêm một nụ hôn gan góc
đặt dày dạn lên nỗi niềm riêng tư

nắng mùa này sao cũng còn loáng thoáng
bóng cây mát chỗ ngại ngùng trái tim
hai con mắt sánh đen hai hột nhãn
biết thì thầm gì với khoanh trời mềm

hai con mắt tựa như hai hột nhãn
đâu con mắt nào ngờ vực cuộc chơi
thanh tân xanh biếc không làn mây gợn
long lanh thăm hỏi, níu áo cuộc đời

sống bên cạnh những đoạn đời biện biệt
mắt thầm, môi trộm trao riêng nụ cười
mười ngón tay, chỉ tặng nhau chín ngón
(còn một ngón: dành đeo nhẫn cho người)

nắng hôm nào soi ngoan, hiền mái tóc
hôn ửng đỏ hai cánh mũi thẹn thùng
năm tháng nào dám ưu phiền khuôn mặt ngọc
chỉ cưu mang thêm sám hối, ăn năn

nắng nhiệt đới, nhớ đường phan thanh giản
vã mồ hôi với liến thoắng học trò
chỉ còn lại mảng nắng đời binh biến
kỷ vật ngày xưa như lớp bụi, tro

nắng rạp bóng xế hoàng hôn giong ruỗi
lem nhem quay quắt oi bức của chiều
em bây giờ đã là tay bồng, tay bế
có còn chăng là nắng của quạnh hiu

.

nắng lung linh giọi mượt mà suối tóc
bóng đời khựng giữa mặt ngọc đông phương
thanh xuân ửng mọng ngập tràn môi, mắt
hạt bụi tình yêu trôi nổi bềnh bồng


nnguong
peachtree, ga-tháng 5 và nắng cà mau




Return to “Thi Sĩ Ngàn Phương”

Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 41 guests