Một thời cổ tích ru em (lời dẫn)
những trò con trẻ
ngây thơ
một thời hoa lệ
mộng mơ
lại về
giữa tất bật
giữa bộn bề
lời ru
vẫn mượt tình quê
dịu dàng
đêm nghe sóng vỗ
mơ màng
tiếng lòng man mác
nhẹ nhàng
ru nhau
06/2k4
Một thời cổ tich ru em
Moderator: Quỳnh Hương
-
- Digital IC
- Posts: 164
- Joined: 01 Oct 2007 22:42
Một thời cổ tích ru em (lời dẫn - mồng tơi)
mồng tơi quấn dậu hoa ngâu
xinh xinh bé bé
nõn màu lá son
hái về một nắm cỏn con
bày ra in dấu
khép tròn lời ru
đêm nghe xao xác lá thu
trăng treo xóm nhỏ
mù u bướm về
gió vờn tre trúc bờ đê
bên sông vọng lại
xàng xê tiếng hò
(hò ơi …..)
mồng tơi trái chín mọng rồi
giã vào chén bạc
lệ thôi mắt sầu
mồng tơi chín rụng đêm ngâu
chín chiều nhung nhớ
chín câu hẹn thề
từng đêm dưới ánh sao khuê
lời ru dẫn lối
ta về tích xưa
(...)
==========================
Một thời cổ tích ru em (biển mặn - 1)
(Đêm 0001)
nắng loang biển tím giao mùa
hoàng hôn bảng lảng
gió đùa mắt em
cát vàng vẫy gọi chân êm
triều nâng sóng nhẹ
ru đêm ngọt ngào
ru em biển mặn - vì sao ?
“thưa rằng có phải
lệ trào mắt ai ?”
ồ không! … đêm hãy còn dài
sao không xõa tóc
nghiêng vai tựa đầu
lắng nghe anh kể do đâu
biển xanh mặn muối
bạc đầu sóng reo
phóng tầm mắt
hướng nhìn theo
nơi xa xa ấy cheo leo thác ghềnh
hoa đào xứ sở mộng xinh
có chàng hoàng tử
uy linh rạng ngời
cập kê tuổi đã đến thời
trăng tròn lẻ bóng
cần người nâng khăn
vua cha truyền lệnh trăm dân
kén tìm dâu thảo
bội phần nét hoa
non xa xa núi xa xa
bên ghềnh biển vắng
một nhà chon von
lều tranh yên ấm mẹ-con
gái xinh na nết
thục ngoan dịu hiền
(sớm hôm vui cảnh thần tiên
lánh xa ô trọc
lụy phiền nhân gian)
bờ xanh biển ngọt dâng tràn
quanh năm tươi tốt
muôn vàn trái hoa
(biết đâu một trận phong ba
đang rình rập
sẽ vỡ òa nay mai)
…
ô kìa đã rạng sao mai
triêu minh lấp loáng
vệt dài tóc mây
chia tay bịn rịn chân ngày
ta về em nhé
ru này còn xa
==========================
Một thời cổ tích ru em (biển mặn - 2)
(Đêm 0002)
chiều buông con nắng tịch tà
ru em trăng mộng
đêm ngà ngọc hương
chuyện xưa kể tiếp cho tường
rằng duyên tao ngộ
đoạn trường xiết bao
một sớm mai - vượt ba đào
chiến thuyền hoàng tử
cập vào bến duyên
trời sinh một cặp ương-uyên
tam sinh hạnh ngộ
ước nguyền cử bôi
trai tài gái sắc nên đôi
phụng-loan kết hợp
lẽ đời thuận thiên
(trời cao phán một lời nguyền
vượt qua thử thách
nên duyên vợ chồng)
chia tay dưới áng mây hồng
chàng về chuẩn bị
qua đông lại về
tay níu tay, mặt ủ ê
quầng mây chuyển xám
mắt khuê thẫm buồn
nói về một chốn long môn
nước xanh xanh thắm
dập dồn sóng xô
dưới thủy cung nước lặng hờ
có nàng công chúa
tuổi thơ qua rồi
thủy vương trông ngóng dài hơi
mấy phen chọn rể
đông-đoài chẳng ưng
tướng tôm dũng mãnh - gù lưng
thủy sư bạch tuộc
lừng khừng ngây ngô
nhìn lên phát hiện khôi ngô
uy nghi lẫm lẫm
hải hồ tìm đâu?
phái ngay thủy quái dẫn đầu
phát luồng sóng dữ
bọt ngầu biển xanh
úp thuyền hoàng tử tinh anh
lật cho tất thảy
tanh bành chẳng sai
(điệp khúc)
ô kìa đã rạng sao mai
triêu minh lấp loáng
vệt dài tóc mây
chia tay bịn rịn chân ngày
ta về em nhé
ru này còn xa
==========================
Một thời cổ tích ru em (biển mặn - 3)
(Đêm 0003)
lập lòe đóm thắp đèn hoa
lá gai trinh nữ
khép nhòa bóng mây
dìu nhau con sóng trùng vây
đêm ru biển mặn
vơi đầy lệ ru
nhắc rằng, đang giữa đỉnh vu
nào đâu sóng cuốn
ngục tù giam thân
thủy vương dụ dỗ mấy lần
ban cho mưa móc
sủng ân bạc vàng
hoàng tử trong dạ xốn xang
ngẫm thương cho phận
nhớ nàng thâu canh
một lần hứa với cao xanh
trăm năm đầu bạc
yến-oanh chẳng rời
xá gì ngọc rạng châu ngời
xá gì một phép
tuổi đời thiên tiên
một lần đóng dấu chữ duyên
ngàn sau nhung nhớ
mắt huyền dáng mai
thủy vương nỗi giận ra oai
truyền cho quân tướng
đánh hoài non cao
(đánh cho đất lỡ đá nhào
đánh cho tan tác
hoa đào mộng xinh)
nhà tranh hứng trận lôi đình
con ngoan lạy mẹ
gieo mình chuộc thân
mẹ già bủn rủn tay chân
níu con chẳng kịp
sóng dần cuốn xa
biển xanh nuốt vội thân ngà
nhấn vào thăm thẳm
mệnh hoa cầm tù
thủy vương giả mặt ân từ
ban cho tiên dược
huyễn hư cứu nàng
đặt điều trói buộc tình lang
hợp hôn công chúa
đăng quang chọn ngày
ngả tình ai rẽ mới hay
tim như dao cắt
lệ này (như) máu rơi
ôm nàng khóc ngất nàng ôi
xác thân chi phụ
tình tôi với nàng
dẫu hồn lìa xác đi hoang
nghìn năm ta vẫn
mộng vàng có nhau
…
ô kìa mai chếch ngang đầu
triêu minh vừa hé
áo nhàu lệ ai
ngủ ngoan khép nhẹ u hoài
lời ru anh vẫn
vọng dài đêm đêm
==========================
Một thời cổ tích ru em (biển mặn - kết)
(Đêm 0004)
nắng vừa chênh chếch ngang thềm
em sang nũng nịu
bắt đền anh nha
mắt em vẫn mọng … đêm qua
thương cho hai phận
chia xa đắng lòng
anh cười… biển mặn tình trong
ru em anh vẫn
tự lòng anh ru
đêm nay gió thổi âm u
nghe như tiếng khóc
vọng từ tích xưa
hoàng tử lệ đẫm như mưa
liều thân giữ trọn
nụ vừa chớm xinh
hồn chàng nhập với hồn trinh
quyện vào sóng biển
chông chênh bọt trào
bỗng nghe tiếng bẩm ngôi cao
công chúa xấu hổ
nhảy vào lửa thiêng
thủy vương ôm hận tình riêng
trút vào hồn phách
xích xiềng chẳng tha
tình yêu đôi lứa mặn mà
trăm năm kết chặt
tỏa ra đại ngàn
trời cao soi tỏ nhân gian
một lần thử thách
muôn vàn đớn đau
truyền cho bồ tát kíp mau
trục hồn đôi lứa
tưới màu nước thiêng
ban cho muôn thuở đẹp duyên
ngự linh bảo tháp
thắm miền đào hoa
trăm năm muôn tuổi không già
ngàn năm duyên đẹp
mặn mà lứa đôi
lệnh cho vua thủy triệu hồi
làm con sóng bạc
muôn đời lắt lay
tích xưa truyền đến đời nay
trai thanh gái lịch
trước ngày cử bôi
dẫn nhau ra biển cả đôi
kết nguyền hôn ước
giao lời trăm năm
ngâm mình vào biển trong xanh
ước người xưa
ban phước lành đôi ta
nụ tình kết quả đơm hoa
tình yêu bất diệt
mặn mà không phai
tình yêu thấm biển lâu dài
hóa ra biển mặn
ru hoài tích xưa
…
ru tình em đã tỏ chưa
ru duyên em đã
khớp vừa duyên anh
trời đêm chuyển nhẹ gió lành
ru em một thuở
biển xanh mặn mà
lời ru chuyển khắp thiên hà
từ bao lâu
biển mặn mà ru duyên .
(Một thời cổ tích ru em - Biển mặn)
mồng tơi quấn dậu hoa ngâu
xinh xinh bé bé
nõn màu lá son
hái về một nắm cỏn con
bày ra in dấu
khép tròn lời ru
đêm nghe xao xác lá thu
trăng treo xóm nhỏ
mù u bướm về
gió vờn tre trúc bờ đê
bên sông vọng lại
xàng xê tiếng hò
(hò ơi …..)
mồng tơi trái chín mọng rồi
giã vào chén bạc
lệ thôi mắt sầu
mồng tơi chín rụng đêm ngâu
chín chiều nhung nhớ
chín câu hẹn thề
từng đêm dưới ánh sao khuê
lời ru dẫn lối
ta về tích xưa
(...)
==========================
Một thời cổ tích ru em (biển mặn - 1)
(Đêm 0001)
nắng loang biển tím giao mùa
hoàng hôn bảng lảng
gió đùa mắt em
cát vàng vẫy gọi chân êm
triều nâng sóng nhẹ
ru đêm ngọt ngào
ru em biển mặn - vì sao ?
“thưa rằng có phải
lệ trào mắt ai ?”
ồ không! … đêm hãy còn dài
sao không xõa tóc
nghiêng vai tựa đầu
lắng nghe anh kể do đâu
biển xanh mặn muối
bạc đầu sóng reo
phóng tầm mắt
hướng nhìn theo
nơi xa xa ấy cheo leo thác ghềnh
hoa đào xứ sở mộng xinh
có chàng hoàng tử
uy linh rạng ngời
cập kê tuổi đã đến thời
trăng tròn lẻ bóng
cần người nâng khăn
vua cha truyền lệnh trăm dân
kén tìm dâu thảo
bội phần nét hoa
non xa xa núi xa xa
bên ghềnh biển vắng
một nhà chon von
lều tranh yên ấm mẹ-con
gái xinh na nết
thục ngoan dịu hiền
(sớm hôm vui cảnh thần tiên
lánh xa ô trọc
lụy phiền nhân gian)
bờ xanh biển ngọt dâng tràn
quanh năm tươi tốt
muôn vàn trái hoa
(biết đâu một trận phong ba
đang rình rập
sẽ vỡ òa nay mai)
…
ô kìa đã rạng sao mai
triêu minh lấp loáng
vệt dài tóc mây
chia tay bịn rịn chân ngày
ta về em nhé
ru này còn xa
==========================
Một thời cổ tích ru em (biển mặn - 2)
(Đêm 0002)
chiều buông con nắng tịch tà
ru em trăng mộng
đêm ngà ngọc hương
chuyện xưa kể tiếp cho tường
rằng duyên tao ngộ
đoạn trường xiết bao
một sớm mai - vượt ba đào
chiến thuyền hoàng tử
cập vào bến duyên
trời sinh một cặp ương-uyên
tam sinh hạnh ngộ
ước nguyền cử bôi
trai tài gái sắc nên đôi
phụng-loan kết hợp
lẽ đời thuận thiên
(trời cao phán một lời nguyền
vượt qua thử thách
nên duyên vợ chồng)
chia tay dưới áng mây hồng
chàng về chuẩn bị
qua đông lại về
tay níu tay, mặt ủ ê
quầng mây chuyển xám
mắt khuê thẫm buồn
nói về một chốn long môn
nước xanh xanh thắm
dập dồn sóng xô
dưới thủy cung nước lặng hờ
có nàng công chúa
tuổi thơ qua rồi
thủy vương trông ngóng dài hơi
mấy phen chọn rể
đông-đoài chẳng ưng
tướng tôm dũng mãnh - gù lưng
thủy sư bạch tuộc
lừng khừng ngây ngô
nhìn lên phát hiện khôi ngô
uy nghi lẫm lẫm
hải hồ tìm đâu?
phái ngay thủy quái dẫn đầu
phát luồng sóng dữ
bọt ngầu biển xanh
úp thuyền hoàng tử tinh anh
lật cho tất thảy
tanh bành chẳng sai
(điệp khúc)
ô kìa đã rạng sao mai
triêu minh lấp loáng
vệt dài tóc mây
chia tay bịn rịn chân ngày
ta về em nhé
ru này còn xa
==========================
Một thời cổ tích ru em (biển mặn - 3)
(Đêm 0003)
lập lòe đóm thắp đèn hoa
lá gai trinh nữ
khép nhòa bóng mây
dìu nhau con sóng trùng vây
đêm ru biển mặn
vơi đầy lệ ru
nhắc rằng, đang giữa đỉnh vu
nào đâu sóng cuốn
ngục tù giam thân
thủy vương dụ dỗ mấy lần
ban cho mưa móc
sủng ân bạc vàng
hoàng tử trong dạ xốn xang
ngẫm thương cho phận
nhớ nàng thâu canh
một lần hứa với cao xanh
trăm năm đầu bạc
yến-oanh chẳng rời
xá gì ngọc rạng châu ngời
xá gì một phép
tuổi đời thiên tiên
một lần đóng dấu chữ duyên
ngàn sau nhung nhớ
mắt huyền dáng mai
thủy vương nỗi giận ra oai
truyền cho quân tướng
đánh hoài non cao
(đánh cho đất lỡ đá nhào
đánh cho tan tác
hoa đào mộng xinh)
nhà tranh hứng trận lôi đình
con ngoan lạy mẹ
gieo mình chuộc thân
mẹ già bủn rủn tay chân
níu con chẳng kịp
sóng dần cuốn xa
biển xanh nuốt vội thân ngà
nhấn vào thăm thẳm
mệnh hoa cầm tù
thủy vương giả mặt ân từ
ban cho tiên dược
huyễn hư cứu nàng
đặt điều trói buộc tình lang
hợp hôn công chúa
đăng quang chọn ngày
ngả tình ai rẽ mới hay
tim như dao cắt
lệ này (như) máu rơi
ôm nàng khóc ngất nàng ôi
xác thân chi phụ
tình tôi với nàng
dẫu hồn lìa xác đi hoang
nghìn năm ta vẫn
mộng vàng có nhau
…
ô kìa mai chếch ngang đầu
triêu minh vừa hé
áo nhàu lệ ai
ngủ ngoan khép nhẹ u hoài
lời ru anh vẫn
vọng dài đêm đêm
==========================
Một thời cổ tích ru em (biển mặn - kết)
(Đêm 0004)
nắng vừa chênh chếch ngang thềm
em sang nũng nịu
bắt đền anh nha
mắt em vẫn mọng … đêm qua
thương cho hai phận
chia xa đắng lòng
anh cười… biển mặn tình trong
ru em anh vẫn
tự lòng anh ru
đêm nay gió thổi âm u
nghe như tiếng khóc
vọng từ tích xưa
hoàng tử lệ đẫm như mưa
liều thân giữ trọn
nụ vừa chớm xinh
hồn chàng nhập với hồn trinh
quyện vào sóng biển
chông chênh bọt trào
bỗng nghe tiếng bẩm ngôi cao
công chúa xấu hổ
nhảy vào lửa thiêng
thủy vương ôm hận tình riêng
trút vào hồn phách
xích xiềng chẳng tha
tình yêu đôi lứa mặn mà
trăm năm kết chặt
tỏa ra đại ngàn
trời cao soi tỏ nhân gian
một lần thử thách
muôn vàn đớn đau
truyền cho bồ tát kíp mau
trục hồn đôi lứa
tưới màu nước thiêng
ban cho muôn thuở đẹp duyên
ngự linh bảo tháp
thắm miền đào hoa
trăm năm muôn tuổi không già
ngàn năm duyên đẹp
mặn mà lứa đôi
lệnh cho vua thủy triệu hồi
làm con sóng bạc
muôn đời lắt lay
tích xưa truyền đến đời nay
trai thanh gái lịch
trước ngày cử bôi
dẫn nhau ra biển cả đôi
kết nguyền hôn ước
giao lời trăm năm
ngâm mình vào biển trong xanh
ước người xưa
ban phước lành đôi ta
nụ tình kết quả đơm hoa
tình yêu bất diệt
mặn mà không phai
tình yêu thấm biển lâu dài
hóa ra biển mặn
ru hoài tích xưa
…
ru tình em đã tỏ chưa
ru duyên em đã
khớp vừa duyên anh
trời đêm chuyển nhẹ gió lành
ru em một thuở
biển xanh mặn mà
lời ru chuyển khắp thiên hà
từ bao lâu
biển mặn mà ru duyên .
(Một thời cổ tích ru em - Biển mặn)
-
- Digital IC
- Posts: 164
- Joined: 01 Oct 2007 22:42
Cổ tích (những mảnh rời)
1.
(ừ thì treo mảnh trăng thơ
làm anh sóc trắng
mãi chờ thỏ em)
sóc già nhặt ánh trăng vàng
cài lên suối tóc
khẽ khàng hôn mi
thỏ cười khép nhẹ lưu ly
hoa thơm hương tỏa
nhu mì môi xinh
sương về đậu cánh lung linh
suối reo nhạc khúc
ân tình có nhau
rừng đêm bàng bạc loang màu
thỏ nhìn ngơ ngác
tìm đâu lối về
bắt đền ai đấy nhiêu khê
bướm vàng mãi bắt
hương mê mãi tìm
bắt đền ai đấy lim dim
để cho ai đấy
con tim rối bời
nhẹ nhàng tiếng gió buông lơi
ngủ ngoan thỏ nhé
à ơi tiếng lòng
sóc gom một nhúm lá thông
trong đêm ánh lửa
bập bùng mắt vui
cuộn tròn gối ngực ngủ vùi
giấc thơm vỗ mộng
thỏ cười vu vơ.
2.
lặng nhìn thỏ ngọc ôm mơ
trái thơm chín mọng
đôi bờ thanh thanh
nghe như tâm sóng loang nhanh
hồ như cát bụi
hợp thành đào nguyên
lặng nhìn lối cỏ tịnh yên
vô ưu khép nụ
ấm miền hạnh hoa
lặng nhìn sương phủ ngọc ngà
hồ như bão tố
vừa qua sông hằng
ngập ngừng tay vớt ánh trăng
khỏa đêm tĩnh lặng
dệt mành liêu trai
giật mình tỉnh giấc chương đài
lửa thông vẫn ngát
đêm dài vừa qua
triêu minh hồng ửng phương xa
mắt huyền khẽ chớp
môi hoa mỉm cười
thỏ ngọc ra dáng ngậm ngùi:
khói thông cay mắt
sương rơi lạnh lòng
rứa mà ai đấy ngồi không
chỉ mơ với mộng
đèo bòng ai đây?
sóc cười chỉ biết chau mày
ừ thôi xin lỗi
đưa tay dắt về
tay trong tay, thỏ tỉ tê
lần sau đừng có ngủ mê nhé người!
đường về hoa nở thắm tươi
gió vui réo rắt
lá cười rung rinh
3.
chia tay thoang thoảng hương quỳnh
địa lan tim tím
chông chênh nắng buồn
thỏ ơi, về nhé, nhớ luôn
khi mô thỏ rảnh
cuối nguồn chờ ta
khi mô có ánh trăng ngà
ta nhìn lại nhớ
môi hoa thỏ cười
ừ thôi, về nhé, thỏ ơi
lắng nghe gió hát
gửi lời làm tin
đừng buồn, van nhé, ta xin
con tim loạn nhịp
muôn nghìn sợi rung
lửa thông ta sẽ thổi bùng
mộng yên tròn giấc
võng chùng lại đưa
hình như se sẽ phùn mưa
rơi vào mắt ngọc
lạ chưa khẽ cười
vân vê phiến lá vàng rơi
thỏ nhìn lơ đễnh
mây trời ngưng bay
ừ thôi, sóc nhé, chia tay
khi mô tớ rảnh
hẹn ngày lại xanh
ừ thì, tiếng gió trong lành
nhắn tin, tớ sẽ
gửi nhành lưu ly
về đi, sóc nhé, về đi
đừng nhìn níu bước
tớ đi không đành
một, hai, ba cùng xoay nhanh
nhớ theo một nhịp
lối quanh ta về
dõi nhìn dáng ngọc, lạ thê
hồ như sương khói
xông mê mắt người
hồ như thế giới chia đôi
nửa không, nửa có
nửa đời, nửa mơ
4.
về bên đỉnh vắng trăng mờ
nghe thu tím lạnh
đôi bờ nhân gian
những là xanh mộng địa đàng
một vùng tĩnh-động
gió loang vệt sầu
những là đếm giọt mưa ngâu
bàn tay co-duỗi
sắc màu rụng rơi
ừ thì đông giá ru hời
đêm nghe sáo trúc
chuyển lời quạnh hiu
những là băng cội phong rêu
thu mình góc khuất
lạnh chiều phùn mưa
những là vơi cạn giọt thừa
tóc khô màu nắng
đầy-thưa chén tình
thỏ ơi, lối cỏ chúng mình
dung dăng dung dẻ
mộng xinh dắt về
bốn mùa mắt hướng sao khuê
tâm nghe tĩnh- động
bộn bề thỏ ơi
thu về vàng ánh trăng rơi
đọng trên mắt ngọc
chiếu đời ngược-xuôi
hồ như giai khúc êm trôi
hồ như lãng đãng
một trời sương giăng
giã từ lối cỏ đêm trăng
thỏ về cung quảng
vĩnh hằng ấm êm
giã từ bão tố lòng đêm
hồ như xanh ngát
một miền tĩnh tâm
(ừ thì cổ tích trăm năm
gieo tình em nhé
nở mầm hạnh hoa)
---------------------------------
"ghép trăng tròn trái mộng rời
về trang cổ tích một thời ru êm"
1.
(ừ thì treo mảnh trăng thơ
làm anh sóc trắng
mãi chờ thỏ em)
sóc già nhặt ánh trăng vàng
cài lên suối tóc
khẽ khàng hôn mi
thỏ cười khép nhẹ lưu ly
hoa thơm hương tỏa
nhu mì môi xinh
sương về đậu cánh lung linh
suối reo nhạc khúc
ân tình có nhau
rừng đêm bàng bạc loang màu
thỏ nhìn ngơ ngác
tìm đâu lối về
bắt đền ai đấy nhiêu khê
bướm vàng mãi bắt
hương mê mãi tìm
bắt đền ai đấy lim dim
để cho ai đấy
con tim rối bời
nhẹ nhàng tiếng gió buông lơi
ngủ ngoan thỏ nhé
à ơi tiếng lòng
sóc gom một nhúm lá thông
trong đêm ánh lửa
bập bùng mắt vui
cuộn tròn gối ngực ngủ vùi
giấc thơm vỗ mộng
thỏ cười vu vơ.
2.
lặng nhìn thỏ ngọc ôm mơ
trái thơm chín mọng
đôi bờ thanh thanh
nghe như tâm sóng loang nhanh
hồ như cát bụi
hợp thành đào nguyên
lặng nhìn lối cỏ tịnh yên
vô ưu khép nụ
ấm miền hạnh hoa
lặng nhìn sương phủ ngọc ngà
hồ như bão tố
vừa qua sông hằng
ngập ngừng tay vớt ánh trăng
khỏa đêm tĩnh lặng
dệt mành liêu trai
giật mình tỉnh giấc chương đài
lửa thông vẫn ngát
đêm dài vừa qua
triêu minh hồng ửng phương xa
mắt huyền khẽ chớp
môi hoa mỉm cười
thỏ ngọc ra dáng ngậm ngùi:
khói thông cay mắt
sương rơi lạnh lòng
rứa mà ai đấy ngồi không
chỉ mơ với mộng
đèo bòng ai đây?
sóc cười chỉ biết chau mày
ừ thôi xin lỗi
đưa tay dắt về
tay trong tay, thỏ tỉ tê
lần sau đừng có ngủ mê nhé người!
đường về hoa nở thắm tươi
gió vui réo rắt
lá cười rung rinh
3.
chia tay thoang thoảng hương quỳnh
địa lan tim tím
chông chênh nắng buồn
thỏ ơi, về nhé, nhớ luôn
khi mô thỏ rảnh
cuối nguồn chờ ta
khi mô có ánh trăng ngà
ta nhìn lại nhớ
môi hoa thỏ cười
ừ thôi, về nhé, thỏ ơi
lắng nghe gió hát
gửi lời làm tin
đừng buồn, van nhé, ta xin
con tim loạn nhịp
muôn nghìn sợi rung
lửa thông ta sẽ thổi bùng
mộng yên tròn giấc
võng chùng lại đưa
hình như se sẽ phùn mưa
rơi vào mắt ngọc
lạ chưa khẽ cười
vân vê phiến lá vàng rơi
thỏ nhìn lơ đễnh
mây trời ngưng bay
ừ thôi, sóc nhé, chia tay
khi mô tớ rảnh
hẹn ngày lại xanh
ừ thì, tiếng gió trong lành
nhắn tin, tớ sẽ
gửi nhành lưu ly
về đi, sóc nhé, về đi
đừng nhìn níu bước
tớ đi không đành
một, hai, ba cùng xoay nhanh
nhớ theo một nhịp
lối quanh ta về
dõi nhìn dáng ngọc, lạ thê
hồ như sương khói
xông mê mắt người
hồ như thế giới chia đôi
nửa không, nửa có
nửa đời, nửa mơ
4.
về bên đỉnh vắng trăng mờ
nghe thu tím lạnh
đôi bờ nhân gian
những là xanh mộng địa đàng
một vùng tĩnh-động
gió loang vệt sầu
những là đếm giọt mưa ngâu
bàn tay co-duỗi
sắc màu rụng rơi
ừ thì đông giá ru hời
đêm nghe sáo trúc
chuyển lời quạnh hiu
những là băng cội phong rêu
thu mình góc khuất
lạnh chiều phùn mưa
những là vơi cạn giọt thừa
tóc khô màu nắng
đầy-thưa chén tình
thỏ ơi, lối cỏ chúng mình
dung dăng dung dẻ
mộng xinh dắt về
bốn mùa mắt hướng sao khuê
tâm nghe tĩnh- động
bộn bề thỏ ơi
thu về vàng ánh trăng rơi
đọng trên mắt ngọc
chiếu đời ngược-xuôi
hồ như giai khúc êm trôi
hồ như lãng đãng
một trời sương giăng
giã từ lối cỏ đêm trăng
thỏ về cung quảng
vĩnh hằng ấm êm
giã từ bão tố lòng đêm
hồ như xanh ngát
một miền tĩnh tâm
(ừ thì cổ tích trăm năm
gieo tình em nhé
nở mầm hạnh hoa)
---------------------------------
"ghép trăng tròn trái mộng rời
về trang cổ tích một thời ru êm"
-
- Digital IC
- Posts: 164
- Joined: 01 Oct 2007 22:42
Cổ tích mất một trang
mùa thu nào bước xa thêm vùng nhớ
xao xác rơi nghiêng khẽ gió lạnh buồn
chim ríu rít gọi bầy, phong nhuộm lá
mắt nai vàng ngơ ngẩn tím hoàng hôn
dòng xoáy nhớ chập chờn đêm trăng lẻ
ánh cô đơn hiu hắt ngọn đèn chong
con dế nhỏ dấu mình công viên tối
quờ quạng râu rả rích giọt sương nồng
nơi giả sơn con nước đìu hiu quá
lão ngư buồn cần động chẳng màng lay
quầng xanh nhỏ hình như rêu hơn trước
đóm lửa tàn khói thuốc vẫn còn xoay
chong mắt đỏ cố tìm xưa bóng cũ
hương còn nguyên lối cỏ mộng một thời
con cá quẫy sóng chao về tĩnh lặng
nỗi nhớ hoài lãng đãng cuối dòng trôi
em áo trắng tóc cài hương mây gió
cắp sách nghiêng nhè nhẹ bước qua cầu
trăng tôn nữ lộng hồn anh tím nhớ
mắt lụa êm chớp khẽ giọt tình ngâu
chiều trốn học, công viên mùa trễ hẹn
em giận hờn làm mặt lạ không quen
như định mệnh bến đò ngang lỡ chuyến
nối hai bờ đại đoá sắc vô duyên
em bỏ lại công viên nằm lặng lẽ
bỏ vàng thu lưu luyến khúc ru tình
bỏ hoàng hôn tím buồn đêm Bến Ngự
bỏ chuông ngân trầm lặng giọt cầu kinh
đong chén nhớ đầy-vơi bao mùa lá
về Thuận An nghe biển hát đồng dao
con sóng vỗ đêm đêm buồn chi lạ
như phóng vào nỗi nhớ một đường lao
dòng hoài niệm mỏi mòn con tim nhỏ
ngăn nào thương, nào giận, chứa hình em
không bờ bến nỗi buồn như vô hạn
đến rồi đi còn đó nỗi không tên
đã nhiều năm thu vàng rơi ghế vắng
dòng thời gian cuộn xoáy mãi không yên
anh quay lại buổi hẹn hò xưa ấy
chợt biết rằng cổ tích mất trang duyên
sn - 03/07/2004
mùa thu nào bước xa thêm vùng nhớ
xao xác rơi nghiêng khẽ gió lạnh buồn
chim ríu rít gọi bầy, phong nhuộm lá
mắt nai vàng ngơ ngẩn tím hoàng hôn
dòng xoáy nhớ chập chờn đêm trăng lẻ
ánh cô đơn hiu hắt ngọn đèn chong
con dế nhỏ dấu mình công viên tối
quờ quạng râu rả rích giọt sương nồng
nơi giả sơn con nước đìu hiu quá
lão ngư buồn cần động chẳng màng lay
quầng xanh nhỏ hình như rêu hơn trước
đóm lửa tàn khói thuốc vẫn còn xoay
chong mắt đỏ cố tìm xưa bóng cũ
hương còn nguyên lối cỏ mộng một thời
con cá quẫy sóng chao về tĩnh lặng
nỗi nhớ hoài lãng đãng cuối dòng trôi
em áo trắng tóc cài hương mây gió
cắp sách nghiêng nhè nhẹ bước qua cầu
trăng tôn nữ lộng hồn anh tím nhớ
mắt lụa êm chớp khẽ giọt tình ngâu
chiều trốn học, công viên mùa trễ hẹn
em giận hờn làm mặt lạ không quen
như định mệnh bến đò ngang lỡ chuyến
nối hai bờ đại đoá sắc vô duyên
em bỏ lại công viên nằm lặng lẽ
bỏ vàng thu lưu luyến khúc ru tình
bỏ hoàng hôn tím buồn đêm Bến Ngự
bỏ chuông ngân trầm lặng giọt cầu kinh
đong chén nhớ đầy-vơi bao mùa lá
về Thuận An nghe biển hát đồng dao
con sóng vỗ đêm đêm buồn chi lạ
như phóng vào nỗi nhớ một đường lao
dòng hoài niệm mỏi mòn con tim nhỏ
ngăn nào thương, nào giận, chứa hình em
không bờ bến nỗi buồn như vô hạn
đến rồi đi còn đó nỗi không tên
đã nhiều năm thu vàng rơi ghế vắng
dòng thời gian cuộn xoáy mãi không yên
anh quay lại buổi hẹn hò xưa ấy
chợt biết rằng cổ tích mất trang duyên
sn - 03/07/2004
-
- Digital IC
- Posts: 164
- Joined: 01 Oct 2007 22:42
Họa khúc Hồ như (1 - hạ)
cỏ xanh chờm nhẹ gót hoa
hồ như mỏng lụa la đà gương sen
xinh xinh hai đốm tươi son
nét thanh như thể quả non nhú hồng
chuyển từ gót, xuôi chảy lòng
mũi đưa thoảng gió bềnh bồng ngón êm
hồ như lạc cõi xanh mềm
lâng lâng mộng khúc giấc tiên trở mình
vòng âu yếm ôm cổ xinh
chuông reo võng nhịp dập dềnh âm ba
bắp trần lộ nét kiêu sa
từng vân mịn để trăng ngà hờn ghen
thon ơi! trượt chết ánh nhìn (!)
hồ như vương vấn mắt tình chẳng lơi
duy chỉ thoáng một lần thôi
hồn lau sậy ngất lịm đời cỏ may.
13082004
==========================
Họa khúc Hồ như (2 - thượng)
"duy chỉ thoáng một lần thôi
hồn lau sậy ngất lịm đời cỏ may" (1 - hạ)
giật mình chuyển mắt lên mây
thoáng đâu ngộ bóng ngất ngây nguyệt rằm
huyền mênh mang - xoã xa xăm
bờ vai ôm gọn suối ngầm mạch xung
mi tằm uốn khúc mông lung
thu ba chớp khẽ, hồn chùng phách xiêu
một nét sổ thật mỹ miều
mở ra bát ngát lộng chiều khai hoa
viền môi khép trọn chén ngà
mịn màng trai ngọc, mượt mà ly châu
cổ ba ngấn, lộng lẫy chầu
ơn thánh sủng, tựa mái đầu - thiên thu
hai vòng xoáy - cực âm nhu
vu sơn đỉnh, lại hồ như dương tràn
lưỡi tê, miệng đắng, môi khan
nét tuyệt mỹ, trỗ giữa vàng lá rơi
khẽ chạm - vương vấn chẳng rời
hồ như vực xoáy hút đời phì nhiêu.
13082004
==========================
Họa khúc Hồ như (3 - trung)
khẽ chạm - vương vấn chẳng rời
hồ như vực xoáy hút đời phì nhiêu (2 - thượng)
tĩnh tâm hạ đỉnh sóng triều
nâng bút mộc, hoạ nét yêu giữa trời
kheo xinh nối khớp đầy-vơi
trắng ngần, săn chắc buông lơi bắp ngà
gối tròn mũm mỉm vòng xoa
hững hờ khép, dấu thiên toà chúa xuân
hồ như thuỷ, bất chợt ngân
níu cấm địa, thoáng như gần lối mơ
non xanh trải biếc nền thơ
hồ như tiên cảnh, vẽ hờ gió sương
lượn vòng eo, ôm mộng thường
hồ như mận, bất chợt hương thẫm đào
pha màu chín, sợ hư hao
tẩm lụa sáng ánh bọt trào biển xanh
cọ non điểm nhãn tâm tranh
hồ như quẩn, bất chợt thành đào nguyên
trí - tâm dụng sức họa duyên
hồ như khúc, tịnh giấc thiền - ngộ ta.
13082004 (thứ sáu)
(vệ nữ - hoạ khúc hồ như)
cỏ xanh chờm nhẹ gót hoa
hồ như mỏng lụa la đà gương sen
xinh xinh hai đốm tươi son
nét thanh như thể quả non nhú hồng
chuyển từ gót, xuôi chảy lòng
mũi đưa thoảng gió bềnh bồng ngón êm
hồ như lạc cõi xanh mềm
lâng lâng mộng khúc giấc tiên trở mình
vòng âu yếm ôm cổ xinh
chuông reo võng nhịp dập dềnh âm ba
bắp trần lộ nét kiêu sa
từng vân mịn để trăng ngà hờn ghen
thon ơi! trượt chết ánh nhìn (!)
hồ như vương vấn mắt tình chẳng lơi
duy chỉ thoáng một lần thôi
hồn lau sậy ngất lịm đời cỏ may.
13082004
==========================
Họa khúc Hồ như (2 - thượng)
"duy chỉ thoáng một lần thôi
hồn lau sậy ngất lịm đời cỏ may" (1 - hạ)
giật mình chuyển mắt lên mây
thoáng đâu ngộ bóng ngất ngây nguyệt rằm
huyền mênh mang - xoã xa xăm
bờ vai ôm gọn suối ngầm mạch xung
mi tằm uốn khúc mông lung
thu ba chớp khẽ, hồn chùng phách xiêu
một nét sổ thật mỹ miều
mở ra bát ngát lộng chiều khai hoa
viền môi khép trọn chén ngà
mịn màng trai ngọc, mượt mà ly châu
cổ ba ngấn, lộng lẫy chầu
ơn thánh sủng, tựa mái đầu - thiên thu
hai vòng xoáy - cực âm nhu
vu sơn đỉnh, lại hồ như dương tràn
lưỡi tê, miệng đắng, môi khan
nét tuyệt mỹ, trỗ giữa vàng lá rơi
khẽ chạm - vương vấn chẳng rời
hồ như vực xoáy hút đời phì nhiêu.
13082004
==========================
Họa khúc Hồ như (3 - trung)
khẽ chạm - vương vấn chẳng rời
hồ như vực xoáy hút đời phì nhiêu (2 - thượng)
tĩnh tâm hạ đỉnh sóng triều
nâng bút mộc, hoạ nét yêu giữa trời
kheo xinh nối khớp đầy-vơi
trắng ngần, săn chắc buông lơi bắp ngà
gối tròn mũm mỉm vòng xoa
hững hờ khép, dấu thiên toà chúa xuân
hồ như thuỷ, bất chợt ngân
níu cấm địa, thoáng như gần lối mơ
non xanh trải biếc nền thơ
hồ như tiên cảnh, vẽ hờ gió sương
lượn vòng eo, ôm mộng thường
hồ như mận, bất chợt hương thẫm đào
pha màu chín, sợ hư hao
tẩm lụa sáng ánh bọt trào biển xanh
cọ non điểm nhãn tâm tranh
hồ như quẩn, bất chợt thành đào nguyên
trí - tâm dụng sức họa duyên
hồ như khúc, tịnh giấc thiền - ngộ ta.
13082004 (thứ sáu)
(vệ nữ - hoạ khúc hồ như)
-
- Digital IC
- Posts: 164
- Joined: 01 Oct 2007 22:42
Xuân về
mùa xuân đang cựa mình dưới gót chân bùn đen đặc quánh
chồi cỏ nhọn đâm toạc đất nứt nẻ mầm
con én cô đơn cất tiếng gọi bầy, xoải cánh bi thương
đảo những vòng bất định xoáy vào không khí lễnh loãng
có phải giá đông nặng nề đang đi qua cửa sổ rèm che không kín
ngọn gió vô tình thổi ràn rạt mặt hồ sen một sớm mai
co ro dưới gốc cây là giao mùa chưa kịp dậy
cây sầu đông cố vận chuyển mạch luân hồi muôn kiếp lá
vạn vật giao hoà, sao em còn chưa tỉnh
mê muội vẫn đương ám thị hồn
ảo ảnh còn đương choáng ngợp mắt
vết thương lành chưa mà nghe dòng đối lưu lại nghịch
tóc đang xoã về phía nắng âm u, khi má phấn đương hồng
hãy lắng nghe trên mái nhà
tiếng rỉa lông của con chim sẻ
tiếng cọ khe khẽ của tàu chuối non
và trái sầu đông cuối cùng vừa rụng
hãy lắng nghe trong bầu ngực trẻ
có phải tiếng tự tình mùa xuân thôi thúc
dậy đi em, tỉnh giấc sầu đông!
04092004
mùa xuân đang cựa mình dưới gót chân bùn đen đặc quánh
chồi cỏ nhọn đâm toạc đất nứt nẻ mầm
con én cô đơn cất tiếng gọi bầy, xoải cánh bi thương
đảo những vòng bất định xoáy vào không khí lễnh loãng
có phải giá đông nặng nề đang đi qua cửa sổ rèm che không kín
ngọn gió vô tình thổi ràn rạt mặt hồ sen một sớm mai
co ro dưới gốc cây là giao mùa chưa kịp dậy
cây sầu đông cố vận chuyển mạch luân hồi muôn kiếp lá
vạn vật giao hoà, sao em còn chưa tỉnh
mê muội vẫn đương ám thị hồn
ảo ảnh còn đương choáng ngợp mắt
vết thương lành chưa mà nghe dòng đối lưu lại nghịch
tóc đang xoã về phía nắng âm u, khi má phấn đương hồng
hãy lắng nghe trên mái nhà
tiếng rỉa lông của con chim sẻ
tiếng cọ khe khẽ của tàu chuối non
và trái sầu đông cuối cùng vừa rụng
hãy lắng nghe trong bầu ngực trẻ
có phải tiếng tự tình mùa xuân thôi thúc
dậy đi em, tỉnh giấc sầu đông!
04092004
-
- Digital IC
- Posts: 164
- Joined: 01 Oct 2007 22:42
Xuôi miền tri ngộ
như giọt mưa rơi vào đêm lạnh nhớ
đất bùi ngùi khép mạch níu rừng cây
chạm tầng đáy con dế buồn lặng lẽ
dõi mắt nhìn bóng tối ngập quanh đây
như cỏ dại gót hài xưa vẫn dấu
lối xanh ơi tiếng hát đọng ngàn mây
theo giọt nhớ nghiêng vào hoa bất tử
vẫn khô khan cánh mỏng ngủ vai gầy
như thu đến vỡ oà bao cúc nhớ
tím bằng lăng khắc khoải đón mùa sang
bên ghế vắng giọt rơi vào đất lạnh
gió ủ mầm hiu hắt vệt sương loang
như cổ tích lời gió ru xanh ngát
biển mặn mà khao khát những trăm năm
em - sông nhỏ, trôi đi dòng e ngại
khúc tri âm bất chợt hết thăng trầm
như giấc mộng tình thơ gieo cảm xúc
cánh hồ như êm ái gọi xuân về
bờ hội ngộ mưa thấm nhuần hoa cỏ
mắt nhung huyền sóng sánh giọt đam mê
và như thế ta kết vòng thi hữu
dệt đời mơ giữa tất bật bộn bề
về em nhé, đừng ngại ngần em nhé
gột ưu phiền đêm trăng lộng đường quê.
03092004
như giọt mưa rơi vào đêm lạnh nhớ
đất bùi ngùi khép mạch níu rừng cây
chạm tầng đáy con dế buồn lặng lẽ
dõi mắt nhìn bóng tối ngập quanh đây
như cỏ dại gót hài xưa vẫn dấu
lối xanh ơi tiếng hát đọng ngàn mây
theo giọt nhớ nghiêng vào hoa bất tử
vẫn khô khan cánh mỏng ngủ vai gầy
như thu đến vỡ oà bao cúc nhớ
tím bằng lăng khắc khoải đón mùa sang
bên ghế vắng giọt rơi vào đất lạnh
gió ủ mầm hiu hắt vệt sương loang
như cổ tích lời gió ru xanh ngát
biển mặn mà khao khát những trăm năm
em - sông nhỏ, trôi đi dòng e ngại
khúc tri âm bất chợt hết thăng trầm
như giấc mộng tình thơ gieo cảm xúc
cánh hồ như êm ái gọi xuân về
bờ hội ngộ mưa thấm nhuần hoa cỏ
mắt nhung huyền sóng sánh giọt đam mê
và như thế ta kết vòng thi hữu
dệt đời mơ giữa tất bật bộn bề
về em nhé, đừng ngại ngần em nhé
gột ưu phiền đêm trăng lộng đường quê.
03092004
-
- Digital IC
- Posts: 164
- Joined: 01 Oct 2007 22:42
Một thuở dấu yêu ! (1)
Hương tình em dấu nghiêng tà áo
Một thuở yêu đương rất mặn nồng
Dẫu biết thời gian thường bôi xoá
Rứa mà em vẫn mãi bâng khuâng
Những chiều tan học lơi con nắng
Phượng Vỹ lao xao rải lá vàng
Chênh chếch sườn non chim gọi bạn
Hồn như gió lộng buồn mênh mang
Hồng hoa vẫn thắm mùa phượng vỹ
Lá vẫn vàng rơi lúc chuyển mùa
Em vẫn ngày xưa say mộng đắm
Gửi hồn lồng lộng tím hoa mua
Những chiều rơi nhẹ dòng thơ ấu
Lục tím êm trôi lãng đãng hồn
Áo trắng ngày xưa choàng kỷ niệm
Khúc ru tình nhớ điệu hoàng hôn
Cây si em nhớ đêm trăng ngọc
Những lúc sương rơi cỏ chạnh lòng
Đã bảo về đi mà cứ vẫn
Ba Me biết được khổ em không
Thơ tình anh gửi vào trang sách
Ép mấy mùa khô chẳng bạc màu
Mực tím hồ như hoài vướng víu
Thẩn thờ em nhớ tận ngày sau
Niệm xưa đã cất vào ngăn nhớ
Lưu bút còn y dấu muộn phiền
Dòng chảy thời gian đêm hoá thạch
Rơi vào góc khuất - giọt bình yên (!?)
21082004
==================
Một thuở dấu yêu (2)
1. trong vườn
trái này là của tớ
ồ không tớ xí rồi
chúng mình cùng nhau nhé
ừ há, đành chia đôi
bên này hơi be bé
là phần nhỏ được hông
nhóc này chơi gian quá
đã nước mắt lưng tròng
thôi mà đừng khóc nhé
tớ sẽ phần nhiều hơn
trên đời đáng sợ nhất
khi mắt nhỏ dỗi hờn
2. trên sông
đưa bàn tay tớ nắm
bước chầm chậm nhớ chưa
nước ở đây sâu lắm
giữ ngang gối là vừa
ối a, nhỏ vấp đá
kéo nhóc té lăn quay
hai đứa như chuột lột
lóp ngóp bò lên ngay
nhỏ sợ xanh lá chuối
nhóc vơ vội nhánh khô
nhưng mà không có lửa
áo quần làm sao hơ
3. về nhà
má bảo cấm lội nước
sao con mãi không chừa
nằm xuống đây má quất
rồi thì, khóc như mưa
lấp ló bên hàng dậu
sao nhóc cũng nghe đau
tiếng roi như có cánh
sang bên này quất mau
lòng nhủ thầm tại nhóc
kéo nhỏ cùng đi chơi
một quả chia hai đứa
năm roi chẳng chịu mời
4. sau hè
có lẽ là đau lắm
nhóc thì thầm một hơi
nhỏ lặng im không nói
mắt chỉ nhìn xa xôi
gặng hoài nhỏ lí nhí
má bảo cấm cho chơi
tại nhóc nghịch như quỷ
rồi ngậm miệng - buồn ơi
rối như gà mắc tóc
ngắt mấy quả mồng tơi
vò ra màu tim tím
nhóc lặng lẽ không lời
5. đến lớp
cho tớ nhờ viên phấn
làm chi? nhỏ có rồi!
bút tớ bị nghẽn mực
chẳng thèm nói một lời
cái người chi mà lạ
hôm nay hâm hấp à
mặt nhăn như ăn ớt
cạy miệng nói không ra
à nè, nhà chú sáu
trứng cá chín đỏ cây
trưa về ngang bên ấy
hái cho tớ nắm đầy
thiệt hông? đưa tay ngoéo
má dặn chi quên à
đi với tớ má biết
năm roi chực ở nhà
ngập ngừng rồi quay mặt
người chi ngốc ngốc là
chẳng qua chỉ là cớ
để bên nhau ấy mà!
(…)
25082004
Hương tình em dấu nghiêng tà áo
Một thuở yêu đương rất mặn nồng
Dẫu biết thời gian thường bôi xoá
Rứa mà em vẫn mãi bâng khuâng
Những chiều tan học lơi con nắng
Phượng Vỹ lao xao rải lá vàng
Chênh chếch sườn non chim gọi bạn
Hồn như gió lộng buồn mênh mang
Hồng hoa vẫn thắm mùa phượng vỹ
Lá vẫn vàng rơi lúc chuyển mùa
Em vẫn ngày xưa say mộng đắm
Gửi hồn lồng lộng tím hoa mua
Những chiều rơi nhẹ dòng thơ ấu
Lục tím êm trôi lãng đãng hồn
Áo trắng ngày xưa choàng kỷ niệm
Khúc ru tình nhớ điệu hoàng hôn
Cây si em nhớ đêm trăng ngọc
Những lúc sương rơi cỏ chạnh lòng
Đã bảo về đi mà cứ vẫn
Ba Me biết được khổ em không
Thơ tình anh gửi vào trang sách
Ép mấy mùa khô chẳng bạc màu
Mực tím hồ như hoài vướng víu
Thẩn thờ em nhớ tận ngày sau
Niệm xưa đã cất vào ngăn nhớ
Lưu bút còn y dấu muộn phiền
Dòng chảy thời gian đêm hoá thạch
Rơi vào góc khuất - giọt bình yên (!?)
21082004
==================
Một thuở dấu yêu (2)
1. trong vườn
trái này là của tớ
ồ không tớ xí rồi
chúng mình cùng nhau nhé
ừ há, đành chia đôi
bên này hơi be bé
là phần nhỏ được hông
nhóc này chơi gian quá
đã nước mắt lưng tròng
thôi mà đừng khóc nhé
tớ sẽ phần nhiều hơn
trên đời đáng sợ nhất
khi mắt nhỏ dỗi hờn
2. trên sông
đưa bàn tay tớ nắm
bước chầm chậm nhớ chưa
nước ở đây sâu lắm
giữ ngang gối là vừa
ối a, nhỏ vấp đá
kéo nhóc té lăn quay
hai đứa như chuột lột
lóp ngóp bò lên ngay
nhỏ sợ xanh lá chuối
nhóc vơ vội nhánh khô
nhưng mà không có lửa
áo quần làm sao hơ
3. về nhà
má bảo cấm lội nước
sao con mãi không chừa
nằm xuống đây má quất
rồi thì, khóc như mưa
lấp ló bên hàng dậu
sao nhóc cũng nghe đau
tiếng roi như có cánh
sang bên này quất mau
lòng nhủ thầm tại nhóc
kéo nhỏ cùng đi chơi
một quả chia hai đứa
năm roi chẳng chịu mời
4. sau hè
có lẽ là đau lắm
nhóc thì thầm một hơi
nhỏ lặng im không nói
mắt chỉ nhìn xa xôi
gặng hoài nhỏ lí nhí
má bảo cấm cho chơi
tại nhóc nghịch như quỷ
rồi ngậm miệng - buồn ơi
rối như gà mắc tóc
ngắt mấy quả mồng tơi
vò ra màu tim tím
nhóc lặng lẽ không lời
5. đến lớp
cho tớ nhờ viên phấn
làm chi? nhỏ có rồi!
bút tớ bị nghẽn mực
chẳng thèm nói một lời
cái người chi mà lạ
hôm nay hâm hấp à
mặt nhăn như ăn ớt
cạy miệng nói không ra
à nè, nhà chú sáu
trứng cá chín đỏ cây
trưa về ngang bên ấy
hái cho tớ nắm đầy
thiệt hông? đưa tay ngoéo
má dặn chi quên à
đi với tớ má biết
năm roi chực ở nhà
ngập ngừng rồi quay mặt
người chi ngốc ngốc là
chẳng qua chỉ là cớ
để bên nhau ấy mà!
(…)
25082004
-
- Digital IC
- Posts: 164
- Joined: 01 Oct 2007 22:42
Ru em hương ngát xanh đời
- mến tặng bạn thơ -
lời ru lên giòng ngơ ngác
hương đêm gió trỗi ngút ngàn
đồng hoa trăng treo ánh bạc
vai tình dịu dặt hoàng lan
ngủ ngoan ơi miền cỏ ướt
sương rơi nhè nhẹ làn môi
gió ru lời thương xanh biếc
nở êm nụ ngọt bên đời
tay ru mượt mà suối tóc
giòng trăng xuân mộng đương thì
chồi non nhựa lên mắt ngọc
nảy tình lúng liếng bờ mi
ngủ ngoan xanh vùng trù phú
đồng hoa gieo hạt thương ơi
thời gian mở vòm luân vũ
ru em hương ngát xanh đời.
05052k5
- mến tặng bạn thơ -
lời ru lên giòng ngơ ngác
hương đêm gió trỗi ngút ngàn
đồng hoa trăng treo ánh bạc
vai tình dịu dặt hoàng lan
ngủ ngoan ơi miền cỏ ướt
sương rơi nhè nhẹ làn môi
gió ru lời thương xanh biếc
nở êm nụ ngọt bên đời
tay ru mượt mà suối tóc
giòng trăng xuân mộng đương thì
chồi non nhựa lên mắt ngọc
nảy tình lúng liếng bờ mi
ngủ ngoan xanh vùng trù phú
đồng hoa gieo hạt thương ơi
thời gian mở vòm luân vũ
ru em hương ngát xanh đời.
05052k5
-
- Pentium 4
- Posts: 815
- Joined: 01 Oct 2007 17:29
-
- Digital IC
- Posts: 164
- Joined: 01 Oct 2007 22:42
Nửa trăng úp thẹn lòng tay
Nửa thì ngơ ngác giữa ngày lập ngôn…
Tóc thề ngơ ngác ru tay
không dưng bàn tay bối rối
me vương tóc xõa nào hay
xạc xào gió ru muôn lối
vườn đêm man mác hoa lay
với tay chạm vì sao sáng
lung linh ánh mắt ngoan hiền
chìm vào tóc đêm gió thoảng
ngơ tình điệu lý ru duyên
lời thương vu vi lối cỏ
tay măng ru suối tóc thề
mưa ngâu thầm thì bóng nhớ
lụa mềm chân chất hương quê
bàn tay đan nhau sợi ấm
tình ru vuốt nhẹ dòng êm
bềnh bồng đường tơ duyên thắm
ngậm vành chỉ ngọt môi mềm
chứng nhân là trăng e thẹn
nép vào da mịn hàng cau
ngẩn ngơ lời ru rơm bén
nồng vôi xanh ngát dây trầu.
09052005
Nửa thì ngơ ngác giữa ngày lập ngôn…
Tóc thề ngơ ngác ru tay
không dưng bàn tay bối rối
me vương tóc xõa nào hay
xạc xào gió ru muôn lối
vườn đêm man mác hoa lay
với tay chạm vì sao sáng
lung linh ánh mắt ngoan hiền
chìm vào tóc đêm gió thoảng
ngơ tình điệu lý ru duyên
lời thương vu vi lối cỏ
tay măng ru suối tóc thề
mưa ngâu thầm thì bóng nhớ
lụa mềm chân chất hương quê
bàn tay đan nhau sợi ấm
tình ru vuốt nhẹ dòng êm
bềnh bồng đường tơ duyên thắm
ngậm vành chỉ ngọt môi mềm
chứng nhân là trăng e thẹn
nép vào da mịn hàng cau
ngẩn ngơ lời ru rơm bén
nồng vôi xanh ngát dây trầu.
09052005
-
- Digital IC
- Posts: 164
- Joined: 01 Oct 2007 22:42
hợp lưu con nước yên giòng
hòa tâm hợp ý gió nồng ru hương
Ru trăng ửng nét duyên thầm
mím chi mắt cười xanh nõn
lung linh trăng chiếu suối huyền
mầm đêm trổ màu lá nón
khẽ nghiêng áo lụa ru duyên
mím chi vân vê e thẹn
nét xinh ẩn dưới môi hường
lũy tre ru lời gió hẹn
tóc dài kết mộng uyên-ương
mím chi mắt cười xinh quá
đời vui hợp nhánh sông yên
ru trăng về qua dốc lạ
có em hong mái tóc mềm
mím chi ửng hồng đôi má
đồng xanh tiếng gió loang xa
thuyền trôi êm giòng lơi lả
bến tình quyện bóng giao hòa.
(11/05/2005)
hòa tâm hợp ý gió nồng ru hương
Ru trăng ửng nét duyên thầm
mím chi mắt cười xanh nõn
lung linh trăng chiếu suối huyền
mầm đêm trổ màu lá nón
khẽ nghiêng áo lụa ru duyên
mím chi vân vê e thẹn
nét xinh ẩn dưới môi hường
lũy tre ru lời gió hẹn
tóc dài kết mộng uyên-ương
mím chi mắt cười xinh quá
đời vui hợp nhánh sông yên
ru trăng về qua dốc lạ
có em hong mái tóc mềm
mím chi ửng hồng đôi má
đồng xanh tiếng gió loang xa
thuyền trôi êm giòng lơi lả
bến tình quyện bóng giao hòa.
(11/05/2005)
-
- Digital IC
- Posts: 164
- Joined: 01 Oct 2007 22:42
Lối tình dệt ánh trăng thơ
Sợi vương mắt ngọc, ngẩn ngơ lối tình…
Ru khúc sông thương
sương bảng lảng phủ êm bờ xanh ấm
nước dịu dàng nâng cánh lục bình trôi
bến sông ngân man mát điệu hò ơi
gieo câu nhớ lời thương về bến lạ
mười hai nhịp giữa vùng mây tím hạ
giấc phượng hồng yên ả một giòng trăng
khúc tương giao ngơ ngẩn nụ hôn mầm
gieo xanh ngát bóng hằng in lối cỏ
từ một thuở vu vơ làm cánh gió
phả mặn nồng khao khát mộng thiên di
suối hương êm lơi lả nét xuân thì
tay sông nhớ bãi bồi đêm mắt liễu
ru thương khúc tình sông hoài miên viễn
kết giòng yên lấp lánh mộng trăng ngời
đêm mắt ngọc sáng bừng tâm gió núi
hạt trăm năm hạnh ngộ nở bên đời.
(thứ 6 ngày 13 tháng 5 năm 2005)
Sợi vương mắt ngọc, ngẩn ngơ lối tình…
Ru khúc sông thương
sương bảng lảng phủ êm bờ xanh ấm
nước dịu dàng nâng cánh lục bình trôi
bến sông ngân man mát điệu hò ơi
gieo câu nhớ lời thương về bến lạ
mười hai nhịp giữa vùng mây tím hạ
giấc phượng hồng yên ả một giòng trăng
khúc tương giao ngơ ngẩn nụ hôn mầm
gieo xanh ngát bóng hằng in lối cỏ
từ một thuở vu vơ làm cánh gió
phả mặn nồng khao khát mộng thiên di
suối hương êm lơi lả nét xuân thì
tay sông nhớ bãi bồi đêm mắt liễu
ru thương khúc tình sông hoài miên viễn
kết giòng yên lấp lánh mộng trăng ngời
đêm mắt ngọc sáng bừng tâm gió núi
hạt trăm năm hạnh ngộ nở bên đời.
(thứ 6 ngày 13 tháng 5 năm 2005)
-
- Digital IC
- Posts: 164
- Joined: 01 Oct 2007 22:42
Mai về giữa lối sương giăng
Hồng son lưu vết cõi hằng chờ nhau…
Lặng lẽ chờ em
Ta lặng lẽ giữa giòng xanh đón bão
giục nhựa mầm vận chuyển gọi trời xuân
niềm hy vọng cất cao lời chim hót
ru tình em lốc chướng đẩy xa dần
Ta lặng lẽ chờ trăng lên mùa rét
thắp hoa đăng sưởi ấm nét môi hồng
đêm viễn xứ hợp quần trăm sao nhớ
đón châu về hợp phố mối tình đông
Ta lặng lẽ giữa oi nồng tháng hạ
sỏi đá cằn khao khát giọt mưa thương
muôn sóng nhớ tụ quầng mây trinh trắng
gió ru em man mát suốt canh trường
Ta lặng lẽ giữa heo may tím nhớ
gieo hạt thương vàng lối mộng em về
nai tao tác lời ru choàng nắng sớm
lúng liếng em tỏa sáng lộng trời quê
Ta lặng lẽ chờ em bao mùa gió
nắng lập ngôn sóng nhớ níu đời nhau
đêm bất chợt ru thương vành trăng khuyết
lối hồ như ghép mộng chẳng phai màu.
(16052005)
Hồng son lưu vết cõi hằng chờ nhau…
Lặng lẽ chờ em
Ta lặng lẽ giữa giòng xanh đón bão
giục nhựa mầm vận chuyển gọi trời xuân
niềm hy vọng cất cao lời chim hót
ru tình em lốc chướng đẩy xa dần
Ta lặng lẽ chờ trăng lên mùa rét
thắp hoa đăng sưởi ấm nét môi hồng
đêm viễn xứ hợp quần trăm sao nhớ
đón châu về hợp phố mối tình đông
Ta lặng lẽ giữa oi nồng tháng hạ
sỏi đá cằn khao khát giọt mưa thương
muôn sóng nhớ tụ quầng mây trinh trắng
gió ru em man mát suốt canh trường
Ta lặng lẽ giữa heo may tím nhớ
gieo hạt thương vàng lối mộng em về
nai tao tác lời ru choàng nắng sớm
lúng liếng em tỏa sáng lộng trời quê
Ta lặng lẽ chờ em bao mùa gió
nắng lập ngôn sóng nhớ níu đời nhau
đêm bất chợt ru thương vành trăng khuyết
lối hồ như ghép mộng chẳng phai màu.
(16052005)
Return to “Thi Sĩ Ngàn Phương”
Who is online
Users browsing this forum: No registered users and 3 guests