Một thời cổ tich ru em

Moderator: Quỳnh Hương

hoangvuluan
Digital IC
Posts: 164
Joined: 01 Oct 2007 22:42

Postby hoangvuluan » 21 Nov 2005 05:18

Giật mình, khẽ gọi, buồn ơi!

Xoay lưng ngác ngơ tìm bóng
mỗi ta bến gió ngân chiều
vết in hững hờ chao sóng
se lòng, vẽ một đêm trôi

Trăng treo bóng nhìn xa lạ
hồ như lất phất nụ cười
ngậm hơi thổi giòng băng giá
thu về giọt tím buồn, rơi

Bóng xưa thấm dần cõi mất
hư không vết tích rã rời
mỗi ta vẽ giòng cô tịch
đêm nằm gió ngược chơi vơi

Giấc mơ có là bóng, nhớ
vẽ tâm tự khúc xanh lời
hồ như chén xuân chợt vỡ
men nồng cuồn cuộn xa khơi

Khép mi thả từng hạt mặn
nở bung những ánh sao trời
bóng nghiêng vào mây tuyệt, tận
giật mình, khẽ gọi, buồn ơi!


(211105)

hoangvuluan
Digital IC
Posts: 164
Joined: 01 Oct 2007 22:42

Postby hoangvuluan » 28 Nov 2005 05:12

Giữa những lạ-quen

Khi mây cười, nụ hồng nghiêng thảm nắng
sương lung linh, vũ khúc gió ngại ngần
đồng hoa cỏ bướm về chao bóng trắng
suối tóc huyền buông nhẹ ngực thanh xuân

Khi suối hát, sỏi cuộn mình thao thức
giai điệu ngân, đêm tĩnh lặng vô cùng
từng chiếc lá xuôi giòng trăng day dứt
bờ thương xa thầm gọi bến tình chung

Khi sóng nhớ, cung trầm dâng mê khúc
tâm hồ như xao xuyến bãi hoang chiều
doi cát lạnh là bàn tay tím buốt
hàng phi lao, còng gió hút liêu xiêu

Khi lá khép, bầy chim chừng yên giấc
lời yêu thương thấp thoáng dải ngân hà
sao - mắt nhớ, hướng về xanh cố quận
gọi niềm tin thắp lửa ngọn đèn hoa

Khi thuyền ngự giữa bến bờ chung thủy
vỗ mạn thuyền, rạo rực sóng non cao
hàng cau trĩu, xanh lá trầu phỉ thúy
ta cùng em - ngây ngất mộng ba đào.

(281105)

Quỳnh Hương
Pentium 4
Posts: 815
Joined: 01 Oct 2007 17:29

Postby Quỳnh Hương » 29 Nov 2005 06:42

Lâu quá không vào thăm các vườn thơ .
Cậu 3 khỏe há, vẫn nhả thơ đều và bay bổng hí ?
Chúc cậu 3 sáng tác vui vẻ nhé .

:wink:

hoangvuluan
Digital IC
Posts: 164
Joined: 01 Oct 2007 22:42

Ve^` pho^' xu+a

Postby hoangvuluan » 09 Nov 2006 08:50

(Lâu không về chăm sóc nhà cửa, dán mấy mảnh giấy tạm che dăm chỗ gió lạnh lùa!)

...

Về nghe phố vắng kể ngày xưa
thảm lá vàng phai đã mấy mùa ?
giọt nắng hanh hao trầm lối cỏ
gió buồn đâu kể chuyện rèm thưa!

...

Có người giận dỗi, hờn mây tím
sao chẳng về bên núi lập ngôn
sao trăng không khuất đêm biển khát
sao chẳng cùng em xóa vết buồn


....


Mây tím lưng trời mây tím lơi
buồn theo cơn gió ngủ quên đời
em nghe hờ hững xuôi theo nắng
giấc mộng trầm ưu giấc mộng vơi


(...)

Quỳnh Hương
Pentium 4
Posts: 815
Joined: 01 Oct 2007 17:29

Postby Quỳnh Hương » 10 Nov 2006 01:44

Từ post năm ngoái của wình đến post năm nay của cậu 3 là gần 1 năm rồi đó nhen :?

Thơ vẫn hay, vẫn tình lắm ... tiếp nhe cậu 3 :)

ynguyen
Digital IC
Posts: 151
Joined: 01 Oct 2007 17:21

Re: Ve^` pho^' xu+a

Postby ynguyen » 10 Nov 2006 13:16

hoangvuluan wrote:(Lâu không về chăm sóc nhà cửa, dán mấy mảnh giấy tạm che dăm chỗ gió lạnh lùa!)
bước vô mạng nhện giăng đầy c3 tưởng Hoàng đệ trang trí chơi Halloween ! :D
Hđ chịu khó lạng 1 phát ra wán ông Già Hù, c3 gửi meo cả tuần rồi đang lên... mốc kìa :(

Về nghe phố vắng kể ngày xưa
thảm lá vàng phai đã mấy mùa ?
giọt nắng hanh hao trầm lối cỏ
gió buồn đâu kể chuyện rèm thưa!
bước ai khe khẽ ngoài song thưa
rải hợp âm theo đất chuyển mùa
phố vắng người quen trời vẫn biết
giọt buồn rơi đẫm lối thu xưa

Có người giận dỗi, hờn mây tím
sao chẳng về bên núi lập ngôn
sao trăng không khuất đêm biển khát
sao chẳng cùng em xóa vết buồn
nhớ nhung hẳn đã vùi khao khát
ngày tháng triền miên dấu lặng buồn
dẫu muộn qua đồi sim nở tím
hoa tình rừng rực đóa vô ngôn

Mây tím lưng trời mây tím lơi
buồn theo cơn gió ngủ quên đời
em nghe hờ hững xuôi theo nắng
giấc mộng trầm ưu giấc mộng vơi
(...)
vơi đầy bao ước mộng đầy vơi
ăm ắp tin yêu trả lại đời
nắng ấm trên đồi sim trái chín
lưng trời mây tím cợt chiều lơi

y nguyên

Quỳnh Hương
Pentium 4
Posts: 815
Joined: 01 Oct 2007 17:29

Re: Ve^` pho^' xu+a

Postby Quỳnh Hương » 11 Nov 2006 10:18

(Lâu không về chăm sóc nhà cửa, dán mấy mảnh giấy tạm che dăm chỗ gió lạnh lùa!)

...
Về nghe phố vắng kể ngày xưa
thảm lá vàng phai đã mấy mùa ?
giọt nắng hanh hao trầm lối cỏ
gió buồn đâu kể chuyện rèm thưa!
...
Có người giận dỗi, hờn mây tím
sao chẳng về bên núi lập ngôn
sao trăng không khuất đêm biển khát
sao chẳng cùng em xóa vết buồn
....
Mây tím lưng trời mây tím lơi
buồn theo cơn gió ngủ quên đời
em nghe hờ hững xuôi theo nắng
giấc mộng trầm ưu giấc mộng vơi

(...)



Đâu La` Đời

Theo gió hồn bay về lối xưa
Xuân thì hoa lá đã bao mùa
Dấu chân cát bụi phủ mờ cỏ
Cố quận người xưa từng bóng thưa

Sang thu tiễn hạ chân trời tím
Tiếng gió thì thầm lá ngụ ngôn
Mộng tưởng riêng ta chợt tỉnh khát
Tha hương lữ khách ngày qua buồn

Đỉnh núi mây ngàn tóc thả lơi
Trời cao trời thấp đâu là đời
Tỉnh ra thân xác phơi thềm nắng
Giọt lệ vô thường giọt lệ vơi

QH

hoangvuluan
Digital IC
Posts: 164
Joined: 01 Oct 2007 22:42

Than nhien...

Postby hoangvuluan » 14 Nov 2006 05:55

Thản nhiên...

Đêm trở gió, gió về nghiêng tóc bím
thản nhiên khua, vốc nước, thản nhiên buồn
sóng khua lạnh sương khuya bờ vai lạnh
sóng dập duềnh, đổ bóng những đêm sương

(Vẫn như rứa, ngập ngừng và e ấp
đổi chi mô cho lấp lửng xa vời
tự khóe mắt, nét dịu dàng của Huế
dẫu trầm ưu thánh thót giọt mưa rơi.)

Theo cánh hạc, em phương trời xa ngái
những xa xăm hò hẹn của ngày xưa
hồ xanh thắm đêm gieo tình nghi ngại
bóng lại về hồi hộp những cơn mưa

Xâu nỗi nhớ dệt ngàn đêm nhung nhớ
thản nhiên tay, buông thỏng, thản nhiên đưa
đêm níu vội, hững hờ, đêm bóng vỡ
những âm ba, hun hút biệt chân trời

Đêm thong thả nghìn sao chìm đáy mắt
đêm tha nhân lặng lẽ xoáy mặt hồ
đêm liễu rủ hắt hiu bờ tím ngắt
thản nhiên buồn, vốc nước, thản nhiên khua.

14112006

hoangvuluan
Digital IC
Posts: 164
Joined: 01 Oct 2007 22:42

Mu`a nga^u

Postby hoangvuluan » 14 Nov 2006 09:00

Giữa mùa ngâu

Đi tìm anh như con trăng tìm bóng
giọt vàng thu ngưng đọng ở bên hồ
vòng xoáy nhỏ có chao lòng, nghiêng, nhớ
những muộn màng bóng vỡ, ngây ngô

Cứ ngỡ cuộc trốn tìm rơi xa miền thương, nhớ
những câu thơ quẩn nhịp gọi mùa xanh
chiều thu gió nắng phai màu lá đổ
những con đường hun hút giữa em-anh

Cứ ngỡ giọt tơ đồng chìm sâu thung lũng, tím
những giòng xanh nghiêm xoáy vệt hoàn lưu
vầng mây ấm trôi vào đêm phi khứ
kết làn mưa hiu hắt rụng hoang đời

Rồi một sớm, tóc mây chùng lơ đãng
cắt đường tâm xa xót vết buồn, rơi
trăng cũng lẻ và ngàn sao, cũng lẻ
có là đêm giao kết lạnh môi cười?

Trao mắt nhớ dõi từng đêm thăm thẳm
dấu lệ buồn lạc lỏng mối tình ngâu
tay chấp chới níu mùa xanh, bối rối
để hẹn hò in vết mai sau?

Lạc đời nhau, cuộc trốn-tìm, bất biến
mỗi phương đời lưu vết một mùa ngâu
đêm lặn lội ngược giòng xanh quá khứ
sóng lại về vỗ sóng giữa mùa ngâu.

(10112006)

Yen Chi
i3 Processor
Posts: 215
Joined: 01 Oct 2007 20:41

Re: Mu`a nga^u

Postby Yen Chi » 14 Nov 2006 22:25

hoangvuluan wrote:
Đi tìm anh như con trăng tìm bóng
giọt vàng thu ngưng đọng ở bên hồ
vòng xoáy nhỏ có chao lòng, nghiêng, nhớ
những muộn màng bóng vỡ, ngây ngô



ôm giấc mơ
trăng mệt nhoài bóng ngả
nghe thu mưa ngậm giọt lắng yên hồ
nhẹ lối mòn im hơi dăm xương lá
có tìm người trong nỗi nhớ ngây ngô ?

:roll:
8)
:lol:

hoangvuluan
Digital IC
Posts: 164
Joined: 01 Oct 2007 22:42

Cafe-n-Love

Postby hoangvuluan » 24 Nov 2006 03:26

1.
Thường, tôi tránh dùng danh xưng "tôi" trong những bài viết của mình. Ở đây là một ngoại lệ?
Nhỏ, hay xưng ta, tui, thi thoảng là mình. Lâu dần thành thói quen. Trừ phi có gì đó "nghiêm trọng" thì xưng "tôi". Ở đây có gì đó "nghiêm trọng"?

Thật ra cũng chẳng phải là một ngoại lệ, cũng không hẳn là có gì đó "nghiêm trọng", chẳng qua tự thích, thế thôi!

Chẳng hạn, hôm nay muốn nói về đề tài cafe, danh xưng tôi chẳng hợp hơn sao?
Cũng có thể muốn vu vơ về đề tài tình yêu, danh xưng tôi chẳng hợp hơn sao?
Cafe, tình yêu có liên quan nhau không nhỉ? Tôi tự hỏi.

Cuối cùng cũng viết xong phần khởi đề của một bài tản mạn. Tôi tự thưởng cho mình một ngụm cafe vào lúc 2g39 phút rạng sáng ngày 21 tháng 11 năm 2006 theo giờ Việt Nam.

2.
Có nhiều người thích cafe vì những nguyên do khác nhau. Có thể là do thói quen từ việc thức khuya học hành. Có thể vì cần tụ họp vào một thời điểm ở một không gian cố định để bàn công việc, để tán gẫu, để qua ngày - chẳng hạn.

Một ly cafe đen-nóng-ít đường. Một góc khuất-tĩnh lặng. Một chút trầm ngâm. Một thoáng suy tư. Một buổi sáng lễnh loãng. Một buổi tối đặc quánh. Từ trong sâu thăm của một, đôi khi tôi nhìn thấy vũ trụ. Đôi khi phát hiện cái tôi trong tôi. Hạnh phúc là khi tôi biết nhâm nhi một nụ ngọt rất mềm.

Giữa lao xao. Đa ngôn. Không gian vỡ tung. Ngột ngạt. Nóng. Lạnh. Từ hỗn tạp, đôi khi tôi phát hiện ra tôi. Phát hiện sự một giữa mênh mông vũ trụ. Hạnh phúc là khi tôi biết cắn một nụ buồn, để môi hờ hững mặn.

Cafe có vị gì?

Tôi không biết đích xác tôi biết yêu tự khi nào? Cũng như không biết tự khi nào tôi thích uống cafe. Cả hai đều đã đến một cách tự nhiên, không báo trước, không có sự xếp đặt.

Đầu tiên là tôi thích em. Một cái gì đó thật mơ hồ. Giữa đám bạn bè, em có gì nổi trội? Chịu. Chỉ biết là ngay tự lúc ấy, tôi thích em.

Cafe thì sau nhiều năm tôi mới phát hiện ra tôi thích.

Những trang sách, những bài toán. Những công thức. Những phép biến đổi. Một mái tóc ôm nhẹ. Một nụ cười thật nhẹ. Thi thoảng có sự chạm khẽ, thật là tế nhị, của hai bờ vai, của hai bàn tay. Nhưng có lẽ sự chạm nhẹ của hai ánh mắt mới đích thực là nguyên nhân của sự xáo trộn.

Một, hai, ba năm. một ngàn ngày có lẻ. Những buổi tối yên bình nhìn bầu trời đầy sao. Những buổi tối mưa, lạnh, đen kịt. Những con đường. Những vòng quay. Dự cảm một sự thay đổi lớn lao. Những e ngại. Những lực cản. Những bất an. Lời gian dối đầu tiên, xin em đừng đi trên con đường đầy gai và cỏ dại của tôi. Em từ chối. Tình yêu vượt qua chặng đường đầu tiên.

Bốn, năm, sáu, bảy năm. Biết vị ngọt ngào đến từ môi em. Biết nhâm nhi ly cafe "nhất nhật bất kiến...". Biết đếm thời gian trôi qua từng giọt. Biết thấp thỏm đợi chờ và biết yêu. Một trăm năm trôi qua một ngày. Những nồng nàn khép một bàn tay. Những yêu đương dưới vòm trời đầy. Một cuộc tình duy một đường bay.

Khúc hoan ca tôi gieo cánh đồng em. Xanh ngập trời là xanh tóc em. Môi nồng. Má hồng. Ngực bềnh bồng. Tình yêu như đôi cánh thiên thần, chập chờn muôn ngàn tinh tú. Tình yêu như sóng vỗ trùng khơi, lớp lớp giăng đầy.

Tình yêu chắt lọc vị ngọt từ muôn trùng thương nhớ. Như vị đắng, như hương thơm café chắt lọc từ rực lửa than hồng. Thời gian làm cho café sóng sánh. Thời gian làm cho tình yêu cô đọng. Không còn hư ngữ. Không còn nhạt phai. Tôi-tình yêu-em.

3.
Hãy thả lỏng bàn tay để muôn đời níu giữ. Hãy để vị đắng thấm dần huyết mạch, cho ngọt ngào đọng mãi trên môi. Càng ngày càng biết cách thưởng thức những gì café đem lại, tôi biết cách nhìn từng giọt, từng giọt nhỏ nhẹ rơi. Tình yêu càng thấm chậm chừng nào càng lan tỏa như vô cùng vô tận. Này là tóc yêu, bàn tay ve vuốt. Này là môi yêu, mắt này khẽ chớp. Này là ngực yêu, tim này hồi hộp. Em-tình yêu-tôi.

Café không thể chỉ là café!

Một không gian. Một thời gian. Một sắc màu. Một cảm nghĩ. Có khi là một ngụm. Lại có khi nhấp nháp đến tận cùng.

Tình yêu không thể chỉ là tình yêu!

Một chặng đường. Một khoảng cách. Một thật gần. Một thật xa. Một hiện hữu. Một hư vô. Có khi là rừng rực. Lại có khi bảng lảng phùn mưa.

Café ngút ngàn chủng, loại. Tình yêu phong phú sắc, màu.

4.
Hãy để cuộc đời là sóng sánh, hãy để cuộc đời chắt lọc. Tự nhiên.
Trước, tôi-tình yêu-em. Bây giờ và mãi mãi.
Trước, cafe-tôi. Chẳng thể nào phai.

5.
Là toàn cục, là tổng thể, là cái chung, cái tổng quát, cái vũ trụ, cái bao hàm – cơ bản là như thế.
Có những riêng tư, những cụ thể, những biểu hiện, cái đại diện, cái hiện hữu – cơ bản không là như thế.

Ngẫm nghĩ-tôi, tự mâu thuẫn, tự dùng dằng, tự phân vân, tự huyễn, tự dối lòng.
Ngộ-tôi, lòng thanh thới, tình mênh mông, khép mắt ngủ nồng nàn, khép mắt để biết không còn là dối gian.

6.
Hãy để cuộc đời là nhân chứng. Hãy để cuộc đời là trải nghiệm. Tự thân.

Nhấp ngụm café-nguội-đắng sau cùng của một bình minh miên viễn. Lại trở về với những ngọt ngào chắt lọc tự xa xưa.

(211106)
[/i]

hoangvuluan
Digital IC
Posts: 164
Joined: 01 Oct 2007 22:42

Postby hoangvuluan » 01 Feb 2007 09:15

hồ nghi


ta hồ nghi em - hiện hữu
lòng riêng xáo trộn sang mùa
lá vàng có còn nghiêng ngửa
tình như gió lạnh sơn khê

ta hồ nghi ta - ly biệt
giòng trôi sương khói mơ hồ
bóng về đêm trăng quạnh quẽ
đời nghiêng lối cỏ hương quê

hồ nghi ta-em, có thể
lữ hành qua bến tình mê
mùa xưa tím chiều thương nhớ
ta-em ngược lối quay về

hoangvuluan
Digital IC
Posts: 164
Joined: 01 Oct 2007 22:42

Postby hoangvuluan » 01 Feb 2007 09:17

lập ngôn
(cho một nửa của một nửa niềm riêng...)

một ngày, có phải thiên thu
tình như gió lạ vân du chốn nào

một ngày, phải sóng ba đào
nhấn ta chìm cõi ngọt ngào-đắng cay

tình như rượu mới đương say
mềm môi chuốt, những tháng ngày lập ngôn

17/01/07


Return to “Thi Sĩ Ngàn Phương”

Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 2 guests