Linh - Hồn - Nắng - Paris

Moderator: Quỳnh Hương

Hoang Thy Mai Thao
Transistor
Posts: 34
Joined: 03 Oct 2007 20:23

Linh - Hồn - Nắng - Paris

Postby Hoang Thy Mai Thao » 30 Nov 2006 15:43

Tặng những linh-hồn Thơ-Nhạc rất yêu quý của tôi...


Paris,

Mây mùa này quá trắng
Gió ru hồn lao đao
Anh bên trời yên bão
Có nghe lòng em chao

Thu về nghiêng bóng gió
Đổ nắng vàng ngã trưa
Em qua đường vội vã
Trốn nhạc buồn xôn xao

Thôi chẳng biết nói sao
Lỡ buông rồi sẽ mất
Lời cơn mê vụt tắt
Ý thơ mang tội tình

...................................

Paris 14h40 30/11/2006
ThyThy-Hoàng Thy Mai Thảo
Last edited by Hoang Thy Mai Thao on 30 Nov 2006 15:48, edited 1 time in total.

Hoang Thy Mai Thao
Transistor
Posts: 34
Joined: 03 Oct 2007 20:23

Ba`i Tho+ Kho^ng DDe^` va` Kho^ng Nam Tha'ng

Postby Hoang Thy Mai Thao » 30 Nov 2006 16:17

Bài Thơ Không Đề và Không Năm Tháng
( bài thơ đầu tiên tặng Ct )



Một bài thơ không tên
Chưa bao giờ tôi viết
Bởi ngàn mơ em dệt
Đã đủ đầy ý tuôn

Giấc mộng nối dòng khuông
Trôi trọn mùa Thu trễ
Tiếng chuông chiều vỡ bể
Vọng tứ bề xốn xang



"Hạt-bụi-trắng" * lang thang
Bỗng ngưng đời phiêu dạt
Trả cuộc đời bão táp
Những giận hờn bơ vơ

Về lại trong trang thơ
Làm nhành mai vàng nắng
Bên Thu chiều bảng lảng
Cánh chim chiều thênh thênh



Bài thơ viết tặng em
Không tên và năm tháng
Giữ trong tôi thầm lặng
Em - bóng hình kiếp xưa

Mượn màu tím của mây
Đang bay trên trời biếc
In vào trong cánh thiệp
Chữ ký: tình Nhạc-Thơ ./.


Paris một chiều Thu lạ...

* Hạt Bụi Hư Vô : ca khúc trong VTNCE : Cát Tưởng
ThyThy-Hoàng Thy Mai Thảo
Last edited by Hoang Thy Mai Thao on 18 Jun 2007 14:24, edited 1 time in total.

Hoang Thy Mai Thao
Transistor
Posts: 34
Joined: 03 Oct 2007 20:23

Suy-Tu Cham Tre...Mot Ngay(!)

Postby Hoang Thy Mai Thao » 01 Dec 2006 00:56

Suy-Tư Chậm Trễ... Một Ngày(!)

Loay hoay hơn bốn tháng trời ThyThy ngày hôm nay mới biết cách mò vô post bài trong này.
Một ngày mà ThyThy cũng cho là đặc biệt lắm với mình, đúng hơn là với nghiệp thơ-thơ của một Hoàng Thy Mai Thảo hay một Việt Hoài Phương. Mà hình như với ThyThy thì nhiều ngày lắm rất đặc biệt (!)... đến độ luôn trĩu nặng trong tim, nên và lên lãng đãng lắm tâm hồn... Rồi lại chỉ biết đổ tất cả lên những con chữ...
Giờ này đã gần mười hai giờ đêm... Tự nhiên ThyThy muốn ghi vài dòng để gởi lại đây: tặng AC3, tặng Ct, tặng QH, tặng YChi, và tặng tất cả các bạn cõi ảo hay ngoài đời nơi trang Web này, mà ThyThy đã gặp hay sẽ gặp mốt mai...
Mùa Thu ngoài kia, giờ này... cũng đã ngơi đi tiếng nức nở rất riêng của mình hay còn du dương, yêu chiều bởi điệu nhạc buồn man mác hơn... qua trí tưởng của ThyThy? Có ít nhất hai người rưỡi trong này nghe được rất rõ tiếng của hồn-linh ThyThy qua những con chữ... Nhưng ThyThy lại chỉ muốn ThyThy tương tư thay cho tất cả, để tất cả đều được ngủ vùi trong mộng ngoan hiền của mình.
Nhưng rồi, tự dưng ThyThy cảm thấy có những giọt sương nhẹ lăn trên má... Ôi! Ngôn từ lại trở lên quá hạn hẹp và tối nghĩa cho những cảm xúc đã lại khẽ ứ trào... trong tâm tưởng của ThyThy!!
Lẩy bẩy với thơ... và lơ mơ với nhớ...
Rồi một ngày...
Một ngày... Đông sẽ qua(!)
Màu mây rồi sẽ phai(!)
Mưa giông rồi sẽ đứt(!)
....................................
Chuyện thần tiên non nước
Mùa về trước riêng em!!

ThyThy thở thật sâu... thật sâu... cho muộn phiền vơi đi hay gọi đến còn nhiều hơn những miên man trìu mến... những giận hờn không thể nói thành tên... những vấn vương cũng chẳng thể biết được đến từ đâu rồi sẽ đi về đâu... Như biển cứ mênh mang và trời thì cứ cao ngun ngút!! Gió cứ cuốn và mây cứ trôi!!
Ừ, thì thôi... ai bảo ThyThy cứ thích thế. Sao không Thiền đi?? Ồ, nếu nói Thiền thì không ai Thiền bằng ThyThy rồi kia... nhưng hết lúc "lặng" đến tuyệt đối thì ThyThy thấy sóng còn dữ dội hơn... cuộn dậy khỏi biển lòng... trào ra ngoài thân xác... rồi vội tấp xuống những phím vi tình vô tội này... Nó đã quen nhịp gõ của ThyThy thâu ngày tới đêm... hay chính ThyThy đã không thể yên nếu thiếu vắng âm thanh lóc cóc êm êm... từ nó phát ra... như hai kẻ đều cần nhau và hiểu nhau nhất trong cõi thưc và lại rất hư-vô này(??)
Last edited by Hoang Thy Mai Thao on 19 Aug 2007 11:19, edited 2 times in total.

Hoang Thy Mai Thao
Transistor
Posts: 34
Joined: 03 Oct 2007 20:23

... Cham Tre... Mot Dong Ngu Ngo ..

Postby Hoang Thy Mai Thao » 01 Dec 2006 03:46

Giờ này: 01h45 ngày hôm sau của ngày 30 tháng 11 rồi đây. Vậy mà vẫn ngồi đây với những con chữ cái alphabe của cái bàn phím diệu kỳ này và thả hồn trong nhạc...Mê li là tiếng hát! Diệu vời là cung cầm xanh!! Lanh canh... lanh canh... đánh thức nốt đời!!

Ngày mai, hay ngày mốt, hay ngày mốt nữa, hay một ngày vô tình nào đó, hỡi người-tình-thơ-nhạc của tôi ơi! Nếu người ngã vào trang thơ còn mới tinh sương này của ThyThy và đọc đươc những dòng này... liệu người có chạnh lòng không nhỉ? Hay người vẫn nghĩ ThyThy viết cho ai đó bên ngoài một vũ trụ không tuổi tên, không màu mà nhiều sắc lắm... rất xa xăm hay rất gần gụi, mà một ngày thật trong đời người đã từng thấy nó long lanh và lung linh, mong manh và mung minh bí ẩn đến trở thành huyền diệu... siêu linh bởi một điều quá quá thật, đến không ngờ: cảm giác về một cảm xúc đẹp quá, thơ quá ... đã làm giật mình trong giấc ngủ giữa đêm về sáng(?). Như trái tim cũng biết tự đòi hỏi tìm lại vết cũ của nó, vừa kịp chắp nối lại con đường hồi chiều... làm nghẹt cứng những lối đi về của tiềm thức, tưởng đã ngủ ngoan hiền trong vùng sâu trí nhớ của năm tháng phôi pha...

Nhớ nhé, mình ThyThy đang nói chuyện với người trong tranh... giữa miền miệt vô thường là bóng tối đen đặc ngoài kia. Nhưng trong đầu ThyThy, có một mặt trời nho nhỏ vẫn rọi ra những tia sáng thật thần kỳ... cho phép ThyThy thách thức với niềm thương... ngông cuồng với nỗi nhớ... đủ mạnh mẽ để im lặng với chính người!!

02h05 01/12/2006
ThyThy-Hoàng Thy Mai Thảo
Last edited by Hoang Thy Mai Thao on 19 Aug 2007 11:20, edited 1 time in total.

Hoang Thy Mai Thao
Transistor
Posts: 34
Joined: 03 Oct 2007 20:23

NHAC THU

Postby Hoang Thy Mai Thao » 01 Dec 2006 04:01

[center]Nhạc Thu

1--

"Nhạc Thu" cung đắm đuối
Rắc lên từng trang thơ
Vàng bay cánh lá cuối
Chơi vơi chiều hoang-mơ

Em như cơn gió mới
Đến bên trời thi-thơ
Thêu nên màu nắng-nhớ
Thắp sáng hồng đêm Đông

Nhìn mây theo cánh gió
Mải mê đời lãng du
Dòng mưa lau nước mắt
Mỉm cười trong tay thơ

Lang thang trên sóng nước
Nhấp nhô nốt nhạc tình
Biển khơi tan bão tố
Cuộc đời đơm muôn hoa


2--

"Nhạc thu" ngân chất ngất
Hát tên tình nhân thơ
Hồn linh tràn mộng mơ
Đẫm lời ngơ xanh xao

Bên em trang thơ mới
Khắc tên tặng nhân gian
Màu thơ gam tím ngát
Hương thơ nồng hoàng hôn

Mùa Thu nơi miên viễn
Gió mưa thành du dương
Ngày Đông thôi rét mướt
Tuyết rơi thành bông Thương

Tôi như con suối vắng
Khuất trong khu rừng tình
Đợi em muôn kiếp trước
Hẹn thề tình nhạc-thơ


Paris -10h-- 22/11/2006
ThyThy-Hoàng Thy Mai Thảo
[/center]
Last edited by Hoang Thy Mai Thao on 19 Aug 2007 11:23, edited 5 times in total.

Hoang Thy Mai Thao
Transistor
Posts: 34
Joined: 03 Oct 2007 20:23

Tu Huyen Thoai That Buoc Vao Huyen Thoai Ao

Postby Hoang Thy Mai Thao » 02 Dec 2006 16:58

[center]Từ Trang Đời-Thật Huyền Thoại Bước Vào Trang Đời-Ảo Huyền Thoại

Hôm nay, ngày đầu tiên của tháng cuối cùng năm hai ngàn lẻ sáu...

Nàng-Thơ của ThyThy xin được đưa người-nhạc Cát Tưởng, Hạt-Bụi-Nắng-Không-Màu, trở về Vũ-Trụ-Nắng-Không-Màu để ghi tiếp những trang, giòng Thơ-Nhạc dang dở...

Một thời, mình bên nhau vì Thơ và Nhạc... Để rồi một ngày xưa ấy đã thật là xa xăm... mình bị lạc nhau cũng do định mệnh Nhạc và Thơ.
Nhưng ông Trời đã lại một lần ngó mắt xuống trần-gian, vào một ngày Thu rất lạ nơi đây(!) và cho xảy ra một duyện kỳ-ngộ Nhạc-Thơ cũng thật là kỳ-bí.
Nếu hoàng hôn của Paris khi đó... mười hai tháng mười một, không choáng ngợp bởi những ráng mây tím hồng đến lạ lùng về cách bài trí trên nền trời cũng xanh thăm thẳm đến lạ lùng kia (!) Thì liệu "Thần-Thơ" có bắt gặp được "Thần-Nhạc" không nhỉ? Hẳn sẽ không bao giờ có những dòng chảy Thơ-Nhạc như Thác Niagara-Mây đổ ào ào!! Như dòng tuôn bất diệt xuống cõi-trần kể từ đây?!

Một dòng Thơ đã rất riêng, từng tự coi được tồn tại chỉ nơi cõi Hư-Vô như Hạt-Bụi-Không-Màu, nhưng mang Linh Hồn Nắng kiếp trần-gian, nơi Paris diễm lệ... Hạt Bụi ấy bay vẫn bay lửng lơ ngoài cõi vắng lạ xa không với con mắt trần-gian?
Và một dòng Nhạc cũng thật là riêng, hình như cũng tự coi mình chỉ tồn tại như một Hạt-Bụi-Hư-Vô, kể từ ngày thế sự đổi dời nơi mảnh đất mình đã trót được sinh ra và lớn lên một kiếp người Việt Nam... mà rồi tất cả bỗng dừng lại ở Tuổi Hai Mươi của một đời mộng mị hoang vu?
Hai Hạt Bụi hư-không, tự bắt gặp nhau trong một vòng quay của trái-đất rất yên lành, vào một giờ kỳ-ảo đến mê-ly của thiên nhiên và Trời-Đất (!) làm si-mê chao đảo hồn người-thơ. Phải, vào đúng khoảnh khắc quá tuyệt vời ấy, người là Nhạc đã đến với cõi tâm-linh vốn dĩ nhiều mầu nhiệm lắm của Hoàng Thy.

Và đây, mở ra một cuộc hành trình đi tìm lại vết xưa...
Ngôn từ nối lại ngôn từ (!!)
Tâm hồn hòa nhập lại tâm hồn (!!)
Nhịp-vần Nhạc-Thơ trở về trong sự-sống (!!)
Ta thở trong nhau, giữa tiếng thở của muôn loài (!!)
Ta ở trong nhau, trong bồi hồi những xúc-cảm hiện-hữu đầy ắp phiêu-linh (!!)
Cuộc đời bỗng trở lên dịu ngọt, bầu trời bỗng trở lên thiên thanh với muôn vàn màu sắc (!!)

Ngày nắng hay mưa cũng là nhạc và thơ...!!
Chiều tím ngát mây giăng hay nhạt mờ sương khói cũng là thơ nổi trên nền nhạc...!!
Đêm có yên ả hay bão giông cũng là một màn nhung huyền bừng sao sa, chất ngất, đắm say... gọi mời nốt nhạc trôi theo từng câu thơ...!!
Cho tất cả vòng quay trái đất từ đây, mỗi Xuân, Hạ, Thu, Đông đến-đi sẽ lung linh như sóng nhạc tuôn trào trên mùa thơ nghiêng ngả...!!
ThyThy sung sướng cầm lại đôi bàn tay của "kiếp xưa" Cát Tưởng, xin phép được dắt nhau vào khung trời thần-thoại thơ-nhạc của thế giới ảo hôm nay, đứng bên nhau và sống trong đời nhau: "Đối Thoại Từ Vũ-Trụ-Nắng-Không-Màu"...

Phút giây này xin giữ lại trong nhau tới hơi thở cuối cùng của kiếp đời dương-gian hôm nay mình đang sống và đang còn cảm nhận được những thiêng liêng theo ngôn ngữ loài người.
Xin tặng nhau và trao nhau những tâm tình chân thật nhất nơi con tim và tâm hồn.
Xin dâng lên tên nhau chỉ những lời thành thật nhất của tâm tưởng và trí tưởng nơi trí não của mình.
Xin ở trong nhau với tấm lòng thành non trẻ của con thơ không vẩn vơ bụi bặm trần-gian.

Đối thoại đôi tình nhân thế kỷ của những Hạt Bụi Nắng Không Màu, trở về cõi đời thật của thế kỷ hai mươi mốt này từ Vũ Trụ Nắng Không Màu Không Tên và Không Tuổi. Xin hiến tặng cho nhân gian món quà hi hiếm NHẠC-THƠ chỉ với giá "vô tư mà chân thật" bằng trọn vẹn hiện-sinh từ nơi những con người còn khao khát nâng gượng giá trị chân chính của nghệ thuật.


ThyThy-Hoàng Thy Mai Thảo
* Trích TT "Đối Thoại Từ Vũ Trụ Nắng Không Màu - 1"
[/center]
Last edited by Hoang Thy Mai Thao on 19 Aug 2007 12:58, edited 5 times in total.

Hoang Thy Mai Thao
Transistor
Posts: 34
Joined: 03 Oct 2007 20:23

Loi Yeu Thuong

Postby Hoang Thy Mai Thao » 06 Dec 2006 15:08

Lời Yêu Thương

Lời Yêu Thương:
...vẫn biết đến từ em
...tự tin-yêu
...đã tách khỏi bến đời
...qua hơi thở
...mềm thơ trên nền nhạc
...gọi thì thào
...êm ả một vòng tay

Trôi lang thang
...chiều này như mây rãi
...khắp bầu trời
...Thu đã quá tàn phai
...theo gió xanh
...tôi về cuối trời chiều
...tìm lại nghĩa
...mùa Thu loang lối vắng

Mắt xây thành
...hoang-mơ rơi... khoảng lặng(!!)
...hỏi chính mình
...đời có thật hư-vô
...hạnh phúc đi
...hay ở lại một lần
...trong tầm với
...chốn ao tù nhân-thế

Lệ khẽ lăn
...trên tay đời trầm-bể
...vị ngọt ngào
...đượm đắng ngắt môi thơm
...khẽ xóa tan
...những hư hão hình hài
...người đã đến
...trao tôi niềm dấu ái

Gió cuốn đi
...cả một trời nguyện ước
...mây đổi mùa
...còn tím nhạt chiều buông
...trái tim nuông
...thi tứ nhập thành hồn
...em là bóng
...rừng trưa tôi hái mộng

Chở ngang qua
...ngã đời-thơ trông ngóng
...đã mấy mùa
...mấy độ giấc mơ-hoang
...đóa vàng-ngơ
...xin gởi lại tên người
...thêm một nốt
...nhạc trầm gam la-thứ


05/12/2006
* cho dong nhac CT
ThyThy-Hoàng Thy Mai Thảo
Last edited by Hoang Thy Mai Thao on 18 Jun 2007 14:46, edited 1 time in total.

Hoang Thy Mai Thao
Transistor
Posts: 34
Joined: 03 Oct 2007 20:23

Tu Trang Tho

Postby Hoang Thy Mai Thao » 16 Dec 2006 13:09

Từ Trang Thơ


Tôi đã trong ngập chiều Thu lộng gió
Đã tự mình bay cùng vạn đường tơ
Đã lung linh tan giữa mắt mặt trời
Để được uống say từng lời bình dị

Cám ơn em: nàng-thơ-tôi hiện-hữu
Xuống dương-trần một kiếp chỉ vì tôi
Ban cho tôi tất cả những yêu chiều
Trao lẽ-sống mà không ai có thể

Từ trang thơ tôi thấy đời huyền diệu
Thấy nhân gian hớn hở những niềm vui
Thấy cỏ cây hoa lá đẹp bốn mùa
Thấy hương vị tình yêu tràn muôn nẻo

Ừ, em nhé ta bên nhau nhân-ngãi
Lời đối lời ngôn ngữ cõi hoang vu
Nốt nhạc ru thêm say đắm mù lòa
Chờ ngày mới ta đưa nhau vào thần thoại ./.


Thứ Bẩy 16 tháng 12 năm 2006
* từ vũ trụ không màu!!
ThyThy-Hoàng Thy Mai Thảo


** Khi ta đã:
chẳng còn là ta
mà chỉ là cát bụi
bụi của tình yêu
chữ nghĩa loạn ngôn từ
bụi của nắng
giữa mặt trời vụn vỡ
hào quang rơi khắp thiên ải
ngập đoạn trường bi ai

Cát bụi hóa thành thơ
xin tặng lại cho đời
vần điệu lạc loài
nhưng ngữ điệu thật sáng soi

Dòng nhạc mới
mang tên em mùa bão nổi
Sao trên trời
bừng tỉnh giấc chợt đổi ngôi


12h05 -- 16/12/2006
* một thoáng thơ thẩn cùng gió-mây sương-khói, xin gởi lại đây riêng tặng người !!

Hoang Thy Mai Thao
Transistor
Posts: 34
Joined: 03 Oct 2007 20:23

Postby Hoang Thy Mai Thao » 03 Mar 2007 03:10

[[center]ĐẠI DƯƠNG MÀU NÂU

Bạn hãy tự nhắm mắt lại thật nhẹ...!! Thật nhẹ...!! Và hãy cố để cho trí tưởng của mình đổ về duy chỉ một hình ảnh: biển Thái Bình Dương sẽ là màu nâu! Gam màu nâu vừa đủ nhạt và trong veo đang long lánh dưới ánh mặt trời chiều một ngày Đông đẹp nhất mà ban ưa thích!

Và bây giờ bạn hãy choàng tỉnh dậy trên bờ biển mang tên bình yên ấy: một đại dương màu nâu kỳ-bí đang hút hết vào lòng mình tất tận những ảo ảnh thực-hư, được soi bóng xuống biển sâu bao la và bát ngát. Để rồi phát ngược trở ra trả lại cho Đất-Trời muôn vàn hào quang rất dịu mềm , mơn man và quả thật rất lạ lùng: những dải sáng màu thanh tao chạy vút lên khỏi mặt biển rất nâu dạt dào như những cung đàn huyễn hoặc: bi ai như tiếng khóc từ những hồn linh của một thời bạc mệnh quê hương: bao nhiêu triệu người con Việt Nam đã bị chôn vùi trong lòng Thái Bình Dương mùa cuồng nộ? ( "quê hương tôi khóc": sáu ca khúc tuyệt đỉnh của trí tuệ và nhân cách một giòng dõi rất Việt Nam!) Và từ đau thương hôm qua, hôm nay vẫn thản nhiên còn đó: cuộc sống muôn đời vẫn cứ là cuộc sống: vượt qua tất cả khốn cùng vẫn cất lên lời tình ca ngợi ca sự-sống: là thương yêu, là đắm đuối đam mê với đời, với thiên nhiên vạn vật, với những ý tưởng đã bay xa-cao vượt ra khỏi quỹ đạo tầm bắt với thông thường của muôn sự bình thường để cùng kết nối với nghệ thuật rất hài hòa giữa các lời thơ và ý nhạc quá phiêu linh và quá quá suy tư những chân lý cuộc đời, nhưng mà mềm mại: bay vào tầng vũ trụ tâm linh, vô tư và mặc nhiên chinh phục lòng người, nếu bất kể ai đã một lần được nghe, được thấm đẫm tâm tư mình qua một giọng hát của riêng em...!! ( qua chừng mấy chục ca khúc đã thành tên và in trên dòng nhạc!)

Biển trời bao la... câu hát em đưa tôi bay xa... trôi trên từng con sóng... về một bờ xa hoa: mênh mang những là nhung nhớ... vợi vời những là vấn vương: suối, sông đời có bao giờ biết lụy khổ, một lần thôi như tôi được biết hôm nay: yêu em nhiều cho màu biển cũng thay, cho mây theo gió nghiêng chiều em qua: con chữ tôi say cho lay động bến địa-đàng, hồn thơ tôi chợt đắm nổi chìm lênh đênh... như con thuyền buông lái biết chảy về nơi đâu: chỉ một mình em biết, chỉ một mình em hay!?

Có hay không một đại dương như thế: sóng nước rất nhạt màu nâu trong suốt thật mênh mang?

Không, vào một chiều thứ Bẩy, đầu năm hai ngàn lẻ bẩy: giữa Paris có mưa phùn bay bay: tiết trời lạnh chỉ đủ vừa cho vẫn rất bơ vơ những bước chân ngơ trên hè con phố cổ Latin, qua một làn sương khói rất mỏng kiss cool, tôi sững sờ chìm vào trong không phải một mà là hai đại dương màu nâu tuyệt vời thế đó. Thật là lùng khi có nhân chứng là Chúa Trời và rất nhiều thiên-sứ!! Tôi bàng hoàng, run rẩy: tự hỏi mình: màu nâu ấy từ đâu đi ra? phải chăng đó chỉ là ý tưởng hay trí tưởng của riêng tôi, kẻ vốn mang tiếng là quá nhiều lãng mạn?

Nhưng không, đó chính là sự thật, một sự thật làm cho tôi được bay ra khỏi trái đất loài người để đi vào bài thơ thơ-mộng nhất hôm nay!

"Đôi mắt nâu người" chính là đại dương bao la ấy! Đã dìm ThyThy vào biển ái ngất si mê cõi tâm hồn thanh khiết và cao sang.

Cám ơn em hiện hữu trên đời hôm nay để cho lời thơ tôi được nhẹ trôi trong bình yên của biển trời thơ-nhạc rất linh thiêng riêng lắm chỉ mình em:
Cát Tưởng!!


Paris - 17h-- 08/01/2007
* Riêng tặng Tình-Yêu của tôi, là em hiện-hữu!!
ThyThy
trich trong thi tập "ĐÔI TÌNH NHÂN THẾ KỶ 21" - Paris 2007
[/center]

Hoang Thy Mai Thao
Transistor
Posts: 34
Joined: 03 Oct 2007 20:23

VAI DONG TAM SU CUNG THOI GIAN VA KHONG GIAN ...

Postby Hoang Thy Mai Thao » 31 Mar 2007 21:09

[center] Vài Dòng Tâm Sự
Cùng Thời Gian Và Không Gian Nơi Cõi Đời "Ảo -Thật"
[/center]

Có bao giờ bạn tự hỏi mình : vì sao hôm nay, vào giờ này - mình lại lang thang ở nơi đây - một chốn rất đông người, nhộn nhịp mà vẫn như trong cõi "hư không". Mỗi người dường như đang tự soi bóng mình trong chiếc gương không gian và thời gian... đang mãi trôi đi vào vô tận!

Chiếc bóng ấy hiện hữu dưới ánh sáng mặt trời và vẫn luôn miệt mài bám lấy ta và đi theo ta - để làm nên ta một kiếp người dài-ngắn trăm năm trần thế.

Nếu ta cứ mãi đi trên con đường dài, chiếc bóng như một người bạn thân thiết luôn luôn bám chặt với hình hài ta, nhưng vẫn chỉ là chiếc bóng - một hình hài ảo của chính mình mà thôi ! Ta thấy Nó nhưng không bao giờ cảm nhận được sự hiện hữu của Nó , như những ước muốn , những khát khao trong kiếp người mà ta không bao giờ nắm bắt được - vì Nó là "ảo ảnh" !

Phải chăng con người sống vì cơm áo? vì sự nghiệp? vì tiền tài và danh vọng?... Nên cứ mãi mệt mỏi đi kiếm tìm và tranh đấu để đạt được điều ây... Để rồi có cảm giác là mình được an toàn và hãnh diện, tự mãn, khi ẩn trú trong những gì mình tạo dựng được ( căn nhà , sự nghiệp, danh vọng ,...). Nhưng có những giây phút ai cũng cảm nhận thấy một nỗi trống vắng khát khao, mà Nó không có mặt trong những cái hữu hình về vật chất ở trên?

Vậy sự trống vắng khát khao ấy là gì?Mục đích của đời người là gì ? Điều mà tôi và bạn dù ý thức hay vô thức đều muốn tìm kiếm, phải không ??

Có lẽ điều này đâu đó, đều đã từng được đề cập và hướng dẫn cho chúng ta đi đúng con đường để đạt đến mục tiêu cuối cùng đó. Nhưng trong thế giới hơn năm tỉ con người hôm nay, thử hỏi rằng có được bao nhiêu người đang đi trên con đường này ( con đường dẫn đến chân lý ) ? Vì mỗi người đều đang có một con đường để đi, mà đường đời thì muôn vàn nẻo vời xa và rất nhiều trắc trở, gian nan.

Cho đến một ngày, ta bỗng phát hiện : chiếc bóng không còn là ảo ảnh đuổi miệt mài theo sau, mà Nó là chính mình - sống trong mình : cùng hân hoan, cùng ưu sầu và thật sự chia sẻ. Đó là lúc ta nhận ra được sự thật- Ta là ai ? Ta muốn gì ? Vì mục đích gì của kiếp người mà ta sống ?

Đối với riêng tôi hóa ra tất cả đều giản đơn : cái tôi đi tìm là một tình yêu thương chân thật - trong nghĩa gần là người bạn đời đi bên cạnh mình không còn là chiếc bóng, mà người ấy ở ngay trong trái tim, cùng tôi chia sẻ mọi buồn-vui, thăng trầm của cuộc sống . Là nửa mảnh để bổ khuyết cho tôi những gì thiếu sót – từ ý nghĩa hữu hình lẫn vô hình, để lấp đầy trong tôi mọi khoảng trống khát khao, khắc khoải mà tôi vẫn mãi kiếm tìm từ lâu trong tiềm thức sâu thẳm… ! Có đôi lúc tôi thoáng thấy Nó ở quanh mình, nhưng điều đó chỉ là "dường như" và Nó chỉ ở lại trong một khoảnh khắc hay một giai đoạn nào đó …rồi cũng chợt vụt mất như một ảo ảnh hoang mê. Để rồi đến một lúc tôi mệt mỏi, ngã quỵ và từ bỏ hẳn ý muốn đi tìm kiếm tiếp tục vì nghĩ rằng điều đó là không thể có thực trong kiếp người vô thường này.

Rồi bỗng một phút giây như tia chớp giữa bầu trời – nửa mảnh tâm linh, hình hài của chính tôi đã chợt tìm về - hòa nhập thật diễm ảo, vi tế- cho tôi được thấy chính chiếc bóng của mình – sống với mình thật trọn vẹn, đong đầy những âm hưởng dạt dào , trìu mến- trải rộng và loang xa vô biên giới : cho tôi ý thức trọn vẹn mục đích của đời người : là đức tin, tình yêu thương đúng nghĩa, và sự "tiểu ái" được kết hợp trọn vẹn này đã biến thành sự "đại ái" , mà tôi nghĩ rằng đó chính là "kim chỉ nam" sẽ hướng dẫn tôi mạnh dạn tiến bước, để đi trọn kiếp người.

Làm một người chân chính, biết sống trong ý thức bao dung, với trái tim rộng mở "không thẹn với lòng, không thẹn với trời" và chỉ nghiêng mình trước lẽ phải và công lý của Thượng Đế .


ThyThy-Hoàng Thy Mai Thảo
*trích tuyển tập "Đôi Tình Nhân Thế Kỷ 21"- Paris -2007

Hoang Thy Mai Thao
Transistor
Posts: 34
Joined: 03 Oct 2007 20:23

Bien Khoc

Postby Hoang Thy Mai Thao » 17 Jun 2007 16:15

Biển Khóc
( trích thi tập " Đối Thoại Từ Vũ Trụ Nắng Không Màu – 2 ")


Đêm Thần Linh

Người có nghe đêm thần linh đánh thức
Trong tim mình những vết cắt không tên
Từ vực sâu máu đỏ chảy tuôn trào
Tràn lênh láng một vùng yên biển lặng

Đêm thần linh ta nghe vang tiếng khóc
Triệu nụ cười đã hóa đắng thịt da
Khắc lên tên, lên tuổi một con đường
Từ lòng mẹ Việt Nam ra nhân loại

Có hay không, lời "tự do" gian dối?!
Quấn quanh mình chiếc áo qủy vô lương
Chia rẽ thương yêu ngàn vạn nẻo oan hờn
Bôi xóa vết tâm linh cùng tri thức

Không nhạo báng với lòng mình xuẩn ngốc
U mê hoài tham vọng cõi vô minh
Giam giữ thân trong cũi sắt ngục tù
Để hồn vía chảy trôi về vực thẳm...

Ta vẫn đây trong đêm sâu chùng nhạc điệu
Nghe trọn tâm tình ngữ nghiã một dòng thơ
Nức nở loang xa... ôm bao giấc mộng vùi
Cho ta thấy một đường biên sáng, tối !!


00- 12-03-2007
ThyThy-Hoàng Thy Mai Thảo
* cho "Quê Hương Tôi Khóc" - CT


Giọt Nến Thời Gian

Chợt thân nghiêng ngả giữa đất, trời
Chân quàng xiêu vẹo đuổi hoa rơi...
Nghe những gầm vang sâu rừng thẳm
Con tim nứt rạn giữa biển đời

Vẳng đâu non nỉ khúc vô thường
Trời băng sao lạc chuyển luân ngôi
Hồn linh rọi chiếu hồn đêm tối
Tình bay lơ lửng ảo mê trôi

Cõi mơ người bắt mộng điêu linh
Gữi chút hồn nhiên cõi vô tình
Tin yêu sương khói mờ dốc trở
Gịot nến thời gian bỏng trên tay!!!


Cát Tưởng
13-03-07

Hoang Thy Mai Thao
Transistor
Posts: 34
Joined: 03 Oct 2007 20:23

Diem Hen Dau Doi

Postby Hoang Thy Mai Thao » 22 Jul 2007 15:45

[center]"Điểm Hẹn Đầu Đời"
(thi tập : Đối Thoại Từ Vũ Trụ Nắng Không Màu - 1)

Nụ Hôn Nắng Gió

Chiều cuối Thu, Paris thành nỗi nhớ
Đi bên em gió lướt nhẹ môi thơ
Nắng dịu êm vàng chảy xuống vai mềm
Cả vũ trụ nghiêng về em tình mến

Nước sông Seine xanh xao mơ huyền thoại
Sóng hồn nhiên đưa đẩy lũ hải âu
Tiếng mùa Thu lay động mộng hải hồ
Lời em nói ru hồn ngơ ngây dại

Giữa mênh mông tôi thấy mùi hương lạ*
Từ loài hoa chưa từng biết ẩn danh
Ngát ngao dâng dư vị đắng gọi mời
Giòng sông hát đôi tim côi gõ nhịp

Em ơi em mặt trời đang xế bóng
Rọi vào ta hai đứa trẻ lông bông
Ý tưởng ngông thơ-nhạc hóa bềnh bồng
Chân ngơ ngác trôi trên hè loang tưởng

Thu sẽ đem tình của ta vào niên kỷ
Đời vô vi sẽ nhắc lại ngàn sau
Triết lý, suy tư, ý nghĩ, ngôn từ
Và hơn cả: gì gọi là tình kỹ-lữ

Nhưng ngay đây mượn màu vương nắng gió
Đặt lên em môi hôn thoảng hương say
Trả cho em những ý nhị cuộc đời
Thì thào khẽ:
Tình nhân ơi, xin hãy nhận lấy từ tôi
Rất thật:
Âm-Thanh Sự-Sống
Sắc-Hồn Phiêu-Linh ./.


Paris, chiều Thu lạ 13/12/2006
* Kiss Cool
ThyThy-Hoàng Thy Mai Thảo




Giấc Hôm Mai

Một bóng chim chiều vỗ cánh bay
Bên giòng Seine chảy nỗi vơi đầy
Lời nào em nói mơn làn gió
Gió xót xa hờn ngọn nắng say

Gió hắt hiu về Thu úa mây
Ngẩn ngơ sóng mắt biển hao gầy
Trên môi ngôn ngữ thành thừa thãi...
Cảm xúc tràn dâng nỗi diệu vời

Thế nhân lặng ngắm vẽ nụ cười
Khoảnh khắc thời gian có phai phôi
Nâng niu tay ngón tình trong, mảnh
Hiện hữu hình hài giấc hôm mai...


13/12/2006
Cát Tưởng
[/center]

Hoang Thy Mai Thao
Transistor
Posts: 34
Joined: 03 Oct 2007 20:23

DEM va Y TUONG

Postby Hoang Thy Mai Thao » 30 Jul 2007 17:06

Đêm và Ý Tưởng

Đêm!! Tôi nhìn đêm: qua màn đêm dày đặc
Đợi ngày về chậm rãi mặc thời gian
Mặc muộn phiền trôi, mặc yên lắng xa dần
Đêm cứ mặc cho nhân-gian hờn giận dỗi

Đêm còn ấm, nếu em còn ở lại
Đi bên tôi dẫu cách trở ngàn phương
Lặng nghe tôi trải vãi vạn con đường
Đi và đến nơi bình yên hội ngộ

Gió nhắc gì bên ngoài trời phù phiếm
Nếu mai ngày...(!!) tôi có hóa dại điên
Em có hay, có hiểu, có trở về
Để ta lại một lần trong tức tởi

Một lần gặp, em mang đi nửa vợi
Tới bao lần cho tôi hóa sương rơi
Tới bao lâu cho xóa vết hình hài
Chỉ còn nghĩa: hư vô nơi cõi mất

Giây phút ấy đời hết là bể khổ
Thế giới này đất sẽ rộ kín hoa
Bác ái, nhân tâm, muôn vạn vật hiền hòa
Em một nửa cho tôi về một nửa

Cát bụi mệt nhoài
Cát bụi tặng đêm sâu:
Lời thơ ý nhạc nhiệm màu
Bắc qua ý tưởng cây cầu phù vân?!


Đêm trắng ngày cuối Thu 2006
* à Cattuong , trích thi tập "Đối Thoại Từ Vũ Trụ Nắng Không Màu - 1"
ThyThy-Hoàng Thy Mai Thảo

Hoang Thy Mai Thao
Transistor
Posts: 34
Joined: 03 Oct 2007 20:23

Hom nay toi xin duoc Cam Ta NGUOI, Cam Ta DOI

Postby Hoang Thy Mai Thao » 02 Aug 2007 22:42

Hôm nay tôi xin được Cảm Tạ "Người", Cảm Tạ "Đời"

Như những nốt hồn vương chùng nhạc điệu... xong cùng chung trí tưởng cao, xa...
Như những lời thơ với muôn vàn âm hưởng... nhưng khép kín đoạn dòng ngữ-nghĩa bao la...
Tất cả đã nối thành một giòng sông cuộn chảy... đổ dạt dào về biển cả mênh mông...
Và ở tận cùng, nơi xa xăm của ý tưởng "Tôi" và "Người" , " Ta" ôm trọn một bài ca

Quê Hương vẫn muôn đời là niềm yêu da diết
Từ Lòng Mẹ Việt Nam vẫn tiếng gọi thiết tha ru
Ta sinh ra một lần... Ta mất đi một khắc
Núi Sông Đời mãi ghi dấu bước nhẹ qua


Ai đã nuôi Ta môi thơm sữa tuổi thơ ngây
Ai đã cho Ta dòng máu nóng Lạc-Hồng
Ai đã nâng Ta bằng hồn thiêng sông núi
Chắp nối ngôn từ mang đôi cánh với Tự Do

....

Tôi xin được Cảm Tạ "Người" đã chia với tôi những " Suy Tư" dẫu trong thầm lặng bằng "nghĩa-cử" rất "cao-sang"!!
Tôi xin được Cảm Tạ "Đời" đã cho Ta đi bên nhau cùng một thời, để làm nên những ý Nhạc, lời Thơ thật ngọt ngào và mềm mại "thanh-cao" !!
Hãy xin cùng nhau nhấp "chén tình thơ" hôm nay cho hết trọn nghĩa thời gian và không gian trong vợi vời ý nghĩa thực-hư... để được cùng bay lên cõi địa-đàng tràn đầy ánh sáng "thiên-thanh" !!

Xin gởi tặng linh-hồn Thơ-Nhạc của "Người" và của chính tôi trong cõi đời Thật và Ảo !


ThyThy-Hoàng Thy Mai Thảo

Hoang Thy Mai Thao
Transistor
Posts: 34
Joined: 03 Oct 2007 20:23

Me Viet Nam, Le Dang

Postby Hoang Thy Mai Thao » 12 Aug 2007 14:48

Mẹ Việt Nam, Lệ Đắng

Quê hương là nỗi nhớ
Suốt một đời con mang
Hôm nay ngàn nỗi khổ
Cất chung lời kêu than

Ai gieo nên thù oán
Ai gây ra bạo tàn
Ai phi nhân, phi nghĩa
Cướp đất, nhà, đày dân...??

Tất cả đã thành tên
Đảng "vô thần", ác báo
Tất cả đã thành tuổi
Mấy mươi năm dư thừa

..................................

Tôi muốn hỏi bạn tôi
Lương tâm đâu bạn hỡi
Kiến thức cao bạn học
Tri thức nào bạn ôm

Sao vẫn thấy im lìm
Trời Đông, Tây, Xuân, Hạ
Thảng như là không gió
Thoảng mây mùa lảng trôi

?!?!?!?!?!?!?!?!?!?

Mẹ khóc khô lệ đắng
Mẹ đợi hoài con yêu
Mẹ lau dòng máu thắm
Chảy vệt dài sử Nam

Ôi vết khắc oai linh
In hằn vào tâm, trí
Làm sao ta chối bỏ
Lỡ cúi đầu, an thân...

Mỗi một ngày con sống
Lời Mẹ còn âm vang
Rung cung đàn "quốc hận"
Ngâm trọn vần bi thương

!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Việt Hoài Phương


.....................................................

Một chốn chỉ bình yên
Một nơi tràn thương mến
Một bờ luôn sóng vỗ
Một trời mây mênh mang…!!


Return to “Thi Sĩ Ngàn Phương”

Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 3 guests