Vó Bụi Cuối Trời
Đường mây nào có hạn
Đường gió chẳng có tên
Tình xanh xưa biển cạn
Tình đá mòn gọi quên.
Ngày tình nhẹ vào đời
Nồng nàn ấm thương môi
Vòng tay đan tóc rối
Vị ngọt, đắng lên ngôi.
Ngày tình nhuốm phong ba
Tim hờn dỗi chia xa
Niềm đau ray rứt gọi
Chăn chiếu buồn khôn nguôi.
Ngày tình bỗng xa xôi
Có giọt sầu … Đông rơi !
Mặt trời hiu hắt tối
Kỷ niệm úa bên đời.
Ngày còn với riêng tôi
Gẫm cuộc … mấy cơn vui
Từng mùa qua rất vội
Vó bụi tan cuối trời
Cát Tưởng
Đường mây nào có hạn
Đường gió chẳng có tên
Tình xanh xưa biển cạn
Tình đá mòn gọi quên.
Ngày tình nhẹ vào đời
Nồng nàn ấm thương môi
Vòng tay đan tóc rối
Vị ngọt, đắng lên ngôi.
Ngày tình nhuốm phong ba
Tim hờn dỗi chia xa
Niềm đau ray rứt gọi
Chăn chiếu buồn khôn nguôi.
Ngày tình bỗng xa xôi
Có giọt sầu … Đông rơi !
Mặt trời hiu hắt tối
Kỷ niệm úa bên đời.
Ngày còn với riêng tôi
Gẫm cuộc … mấy cơn vui
Từng mùa qua rất vội
Vó bụi tan cuối trời
Cát Tưởng