Page 1 of 1

Tình khúc " Tuổi Hai Mươi "

Posted: 24 Apr 2007 19:13
by HT MT
Nhạc - Thơ Cát Tưởng và quê hương Việt Nam

( Tình khúc " Tuổi Hai Mươi " )

Bài viết bởi ThyThy - HTMT



Tôi luôn nghĩ mình là một người hết sức may mắn khi dưng không rơi vào dòng nhạc Cát Tưởng ( cuối mùa Thu 2006 ) và còn cơ may hơn nữa là được chính nhạc sỹ Cát Tưởng kể cho nghe về tâm sự của những ca khúc bất hủ hay những bài thơ thật tuyệt vời, mà nhạc sỹ đã sáng tác từ suốt hơn ba mươi năm nay.
Đứng trước biến cố lịch sử ba mươi tháng Tư của Việt Nam, như một cơn lốc đã xóa sạch nền tự do, dân chủ của miền Nam, nhạc sỹ và gia đình nói riêng, cũng như bao nhiêu triệu gia đình người dân miền Nam nói chung đã rơi vào giòng xoáy đau thương này !
Bước vào tuổi hai mươi, nhạc sỹ cùng các bạn bè đồng trang lứa bỗng dưng trở thành những đứa con mồ côi của " Mẹ Việt Nam "- bị loại ra ngoài lề xã hội, chỉ còn như chiếc bòng lạc loài phất phơ : đau xót nhìn quê hương chìm đắm trong cảnh tang tóc, điêu tàn dưới sự thống trị của " người anh em " cùng màu da, dòng máu Lạc Hồng, nhưng khoác màu " cờ đỏ máu " với danh xưng là chủ nghĩa cộng sản : luôn trá hình dưới những khẩu hiệu " đánh Mỹ cứu nước giải phóng miền Nam " , "đem lại độc lập tự do cho dân tộc và cơm no áo ấm cho toàn dân " ...
Tuy nhiên, than ôi hãy nhìn thực trạng Việt Nam ngay từ những ngày đầu lọt vào tay cộng sản cho đến hôm nay - sự thật đắng cay và nhức nhối : không tự do dân chủ , quyền làm người bị chà đạp tận cùng - đã chứng minh cho những điều mị dân và lừa bịp cả thế giới.
Nhạc sỹ đã nhìn thấy tận mắt bao nhiêu con người bị đặt cho cái tên " ngụy quân ngụy quyền" , "tư sản mại bản" để rồi bị tống giam vào những trại " tẩy não " dưới danh từ " học tập cải tạo " - bị tra tấn đày đọa cả tinh thần lẫn thể xác, có khi kéo dài cả hai mươi năm hoặc bị vùi thây dưới những nấm mồ vô danh rải rác trên khắp quê hương Việt Nam. Và chắc chắn còn những người cho đến tận ngày hôm nay vẫn chưa được nhìn thấy ánh sáng mặt trời...

Tuổi hai mươi giòng nước mắt rong rêu phận người
Tuổi hai mươi ai có nghe con tim lạc loài
Tuổi hai mươi còn trong em, còn trong anh, còn trong tôi
Bỗng nghe đau thương nhiều rồi máu trong tim nào vừa rơi

Còn đại đa số thanh niêm miền Nam bị cấm cứa các cửa trường đại học và bị cưỡng bức lao động ở những vùng rừng hoang hay những cánh đồng khô với những tên gọi hoa mỹ. "chiến dịch" : Lê Minh Xuân, Hóc Môn, lâm trường La Ngà,... để như trừng phạt đọa đày những tội đồ của chế độ. Trước mặt lớp trẻ ở tuổi hai mươi chỉ còn là bóng đêm dài mịt mờ tăm tối... xót thương cho tất cả mọi thế hệ, mọi con người đã vô tình trở thành nạn nhân của một chế độ tham tàn, dã man, bạo ngược, độc tài, Đảng trị,...!!!

Tuổi hai mươi chào thế giới xanh xao nụ cười
Tuổi hai mươi đã đốt tan trên tay mặt trời
Tuổi hai mươi còn rong chơi hồn thênh thang tình lên ngôi
Bỗng nghe trong đêm thật dài có vêt thương nào vừa khơi
Tuổi hai mươi dòng sông trôi về nơi đâu
Trót nghe con tim bồi hồi xót xa nơi đây tình người nỗi đau lên tròn tuổi tôi

Dưới sự kìm kẹp giết chết tự do nhân quyền, đã khiến cho hàng triệu người đã phải lìa bỏ quê hương để "đi tìm sự sống trong cái chết " khi lao thân ra ngoài biển cả. Và hàng triệu người đã vùi thây dưới lòng biển Thái Bình hay làm mồi cho hải tặc

Tuổi hai mươi nhìn quê hương ngày hoang vu ngày u mê gió lên cơn mơ đọa đày sóng xây những mộ tả tơi

Bởi lòng người còn nghe trong tiếng vọng đớn đau - lời hờn oan sông núi, lời trầm buồn diết da...
Hai mươi tuổi đời nhìn về cuộc đời như một dòng sông hoang vắng... Không bến bờ mong đổ giấc mơ xa...
Nụ cười chưa kịp nở trên môi đã nhạt phai... như nụ hoa đời không bao giờ kịp thấy trong bóng dáng tương lai...
Bầu trời quê hương chỉ còn mây xám đen che phủ... kín không gian và bưng bít thời gian: mịt mù không lối thoát, đành buông xuôi theo năm tháng lặng câm... Nhưng tích tụ những uất hờn trong trái tim vẫn tràn đầy tình người:
Cho chính mình và cho muôn triệu người dân vô tội.
Cho những người đã nằm xuống và cho những người còn lay lắt đến hôm nay giữa xuôi ngược giòng đời khắp năm châu bốn biển...


Tuổi hai mươi dòng sông trôi về nơi đâu
Trót nghe con tim bồi hồi xót xa nơi đây tình người nỗi đau lên tròn tuổi tôi
Tuổi hai mươi nhạt đôi môi nụ hoa tươi bóng mây che ngang bầu trời núi non xa xôi đợi chờ có tương lai nào thờ ơ./.

Những ý tưởng này, những lời thơ này, những nốt nhạc này... sẽ giữ nhạc sỹ chỉ giản đơn như là một chứng nhân của lịch sử Việt Nam trong giai đoạn đau thương, đen tối nhất, mà cho đến muôn đời sau không ai có thể phủ nhận.

Tôi nghiêng mình trước lương tâm công chính của một con người: luôn dám nói lên tiếng nói thật nhất của lòng mình trong mọi hoàn cảnh và ở mọi thời gian.

Tuổi hai mươi vòng tay nối nhân gian thật dài
Tuổi hai mươi cho thiết tha con tim miệt mài
Tuổi hai mươi còn cho em còn cho anh còn cho tôi
máu khô không tươi hình hài ngủ yên mắt mù ngày mai
Tuổi hai mươi từng cơn nắng cỏ khô ngậm ngùi
Tuổi hai mươi ôm bóng im co ro mộng dài


Nếu tuổi hai mươi được nhạc sỹ diễn tả trong bối cảnh lịch sử Việt Nam cách đây hơn ba mươi năm đã rất chính xác, thì hôm nay tôi nhìn vào tuổi đôi mươi trong thực trạng của thế giới, cho dù không bị dập vùi tăm tối, nhưng cũng cùng một tâm trạng bơ vơ lạc lõng nếu thiếu nền tảng của sự yêu thương và không có lý tưởng đúng đắn để hường về.



Tuổi Hai Mươi
( nhạc & lời Cát Tưởng )
1
Tuổi hai mươi giòng nước mắt rong rêu phận người
Tuổi hai mươi ai có nghe con tim lạc loài
Tuổi hai mươi còn trong em, còn trong anh, còn trong tôi
bỗng nghe đau thương nhiều rồi máu trong tim nào vừa rơi
Tuổi hai mươi chào thế giới xanh xao nụ cười
Tuổi hai mươi đã đốt tan trên tay mặt trời
Tuổi hai mươi còn rong chơi hồn thênh thang tình lên ngôi
bỗng nghe trong đêm thật dài có vết thương nào vừa khơi
Tuổi hai mươi dòng sông trôi về nơi đâu
Trót nghe con tim bồi hồi xót xa nơi đây tình người nỗi đau lên tròn tuổi tôi

2
Tuổi hai mươi vòng tay nối nhân gian thật dài
Tuổi hai mươi cho thiết tha con tim miệt mài
Tuổi hai mươi còn cho em còn cho anh còn cho tôi
máu khô không tươi hình hài ngủ yên mắt mù ngày mai
Tuổi hai mươi từng cơn nắng cỏ khô ngậm ngùi
Tuổi hai mươi ôm bóng im co ro mộng dài
Tuổi hai mươi nhìn quê hương ngày hoang vu ngày u mê gió lên cơn mơ đọa đày sóng xây những mồ tả tơi
Tuổi hai mươi nhạt đôi môi nụ hoa tươi bóng mây che ngang bầu trời núi non xa xôi đợi chờ có tương lai nào thờ ơ./.

* trích trong tuyển tập " Vòm Trời Nào Cho Em" - Paris 2005

Mien Thuy - "Tuoi Hai Muoi - Cat Tuong"

Posted: 22 Jul 2007 02:41
by Hoang Thy Mai Thao
Tuổi Hai Mươi _ Cát Tưởng

http://nmchau.club.fr/mp3/tuoi20.mp3


Chưa bao giờ biết Cát Tưởng, cũng như chưa bao giờ ngồi nghe chăm chú giòng nhạc CT cho bằng lúc này , cũng chỉ là một sự vô tình thôi khi tôi theo chân Việt Hoài Phương vừa vào Đặc Trưng post bài . Nơi trang thơ của VHP cũng từ lâu rồi không còn post thơ riêng của VHP một dạo , mà đã thay vào đó bằng môt dòng thơ khác của một người , đôi khi là thơ xướng hoạ. Một người nào đó nhưng lại có một huyền thoại rất đổi lạ lùng trong giòng tư tưởng qua ngòi bút riêng tư của VHP như * Đại Dương Màu Nâu - Đối Thoại Đôi Tinh Nhân Thế Kỷ ... * đại loại là như vậy .

Từ lâu , tôi cũng như một vài người khác cho là thơ của VHP đã đến thời kỳ đổi mới, , hay nếu không cũng là sự đổi mới trong dòng văn chương của cái gọi là văn chương thế kỷ như chính tác giả thường nói . Tuy với tôi vẫn còn đâu đó một thứ tình cảm thật trân qúy mà chúng tôi còn giữ được với nhau chưa mất trong lần gặp gỡ cùng chị Sương Mai và nhóm Văn Nghệ Sĩ Paris do chị VDN tổ chức họp mặt.

Thời gian có xa xôi gì cho cam, vừa đúng một năm thôi , thế mà giòng đời đã đưa đẩy chúng tôi đến nhiều thay đổi không ngờ . Tôi mặc nhiên mất liên lạc với VHP, ngay cả bà chị SM của tôi cũng còn không biết một VHP đã biệt tích giang hồ . Tôi nhủ lòng , ừ ! thì cái duyên văn nghệ mà, nó đến rồi ra đi vội vã khó ai lường trước được, tôi cũng thế chấp nhận như một định mệnh đã dành cho .

Nhưng .... Ai đã làm cho một VHP của chúng tôi thay đổi , người nào lại có một quyền năng đến thế nhỉ , thật lạ lùng trên cõi đời này . Cho đến một ngày tôi biết thêm một Cát Tưởng đột nhiên xuất hiện , xuất hiện một cách thần kỳ . Ở mọi nơi , từ mọi diễn đàn , đâu đó trổi lên một giòng nhạc, một giòng thơ Cát Tưởng cùng những hình ảnh . Như bao nhiêu người có bản tính tò mò, tôi cũng theo chân len lỏi để vào xem tận mặt người có cái tên Cát Tưởng ấy là ai ....

Cát Tưởng mà tôi vừa biết đến là hình ảnh của một cô gái với mái xoả dài buông hờ hững không cần phải chải xấy như tôi , dáng nét thật liêu trai với đôi mắt buồn vời vợi , đôi mắt như chất chứ những u uất tủi hờn . Hình ảnh người con gái ôm chiếc đàn Guitar sầu muộn đó đã như có gì muốn nói với tôi , muốn tôi cùng nghe những tiếng gọi thầm ...

Bài hát đầu tiên tôi nghe là Vòm trời nào cho em , bài hát này tôi chưa nghe lời được mấy , chỉ có một nhận xét nhanh gọn là giọng ca rất trong sáng và có hồn, bài đó tôi chỉ nghe một lần rồi thôi không nghe lại .

Cho mãi đến hôm nay , lần thứ hai tôi nghe khi Cát Tưởng cất tiếng hát với Tuổi Hai Mươi , bài hát do chính CT sáng tác . Một điều rất lạ trong tôi , khi tôi nghe phần dạo nhạc mở đầu, tôi cảm thấy nó đã hay rồi , một cái gì đó như xoáy vào hồn tôi và bắt tôi phải ngồi tiếp tục nghe cho đến hết bài.

Cát Tưởng đang gào khóc với Tuổi Hai Mươi đã bị đời lãng quên , vứt bỏ khi thân phận con người lại quá nhỏ nhoi , đang gánh chịu cực hình ngay trên chính quê hương VN đoạ đầy . Lời thơ của Cát Tưởng, giòng nhạc của Cát Tưởng và tiếng hát nghẹn ngào như đang cùng chúng ta gào thét, đang nói với tuổi hai mươi . Giọng hát của Cát Tưởng rất tự nhiên , không kiểu cách như một ca sĩ , nhưng lại chính là một người đang cùng chúng ta chia sẻ , muốn nói lên những khát vọng của Lứa Tuổi Hai Mươi đang bị đời ruồng rẫy. Tiếng kêu cứu này gần như lạc giọng khi đời đang bị bỏ quên.Trăn trở của một Cát Tưởng với tiếng hát của tuổi đôi mươi đang từng giòng nghẹn tủi... Đã có ai lắng nghe không nhỉ?!

Tuổi hai mươi giòng nước mắt rong rêu phận người
Tuổi hai mươi ai có nghe con tim lạc loài
Tuổi hai mươi còn trong em, còn trong anh, còn trong tôi
bỗng nghe đau thương nhiều rồi máu trong tim nào vừa rơi
Tuổi hai mươi chào thế giới xanh xao nụ cười
Tuổi hai mươi đã đốt tan trên tay mặt trời
Tuổi hai mươi còn rong chơi hồn thênh thang tình lên ngôi
bỗng nghe trong đêm thật dài có vết thương nào vừa khơi
Tuổi hai mươi dòng sông trôi về nơi đâu......


Tôi đã gục đầu như chịu tội với chính tôi , với ngay chính thế hệ của chúng tôi không làm được gì cho lứa tuổi Hai Mươi mai hậu . Những mầm non của chúng ta đó rồi sẽ ra sao, sẽ đi về đâu khi quê hương vẫn sống trong cảnh đoạ đày ...

Bỗng dưng tôi nhớ về một Nguyệt Ánh ngày xưa với Trả Ta Sông Núi... đời đời còn vang mãi

Giòng nhạc của Cát Tưỏng, tiếng hát của Cát Tưởng hôm nay đã làm tôi .... khóc

Miên Thụy
16July07


**bai viet tu "dactrung.net" -- man phep "nang tho" MThuy ! Cam on nhieu - ThyThy-Cattuong

SUY TU VE VIET NAM SAU HON 30 NAM

Posted: 22 Jul 2007 22:56
by Hoang Thy Mai Thao
Suy tư về Việt Nam sau hơn 30 năm


Hôm nay HTMT cũng được biết thêm một góc cạnh sâu thắm khác trong tâm hồn "nàng thơ" MThuy - đó là một phân nửa dù vẫn bôn ba với Đời, một phân nửa khác vẫn hướng về quê hương Việt Nam còn chìm đắm trong tăm tối, mà mọi tiếng kêu gào đều như bị nghẹn tắc và luôn bị bưng bít từ bên ngoài và bên trong. Bên ngoài là những người theo thời gian đã ngủ quên trong những tiện nghi, vật chất và tự ru ngủ mình với hai tếng "hòa hợp", "hòa giải" dân tộc, nhưng mỉa mai thay : ai có thể hòa giải với một người không muốn hòa giải với mình? hoặc chỉ để lợi dụng mình. Như cùng ngày phái đoàn của tổng thống Mỹ đặt chân lên đất nước Việt Nam , đã được trải thảm đỏ "cung nghinh như một đại thượng khách" ( mà 30 năm trước đây, chỉ là một quân đội Mỹ xâm chiếm Việt Nam, mà cộng sản có chiêu bài "đánh Mỹ cứu nước", "đánh đuổi bọn xâm lăng" để giành lại tự do, no ấm cho toàn thể nhân dân Việt Nam...). Còn bên trong, cũng cùng ngày này có biết bao nhiêu những bậc lãnh tụ tôn giáo chân chính, không bị giật dây để tuyên truyền và làm bồi bút cho "chế độ", điển hình là Hòa Thượng Thích Quảng Độ, linh mục Nguyễn Văn Lý... ( mà đối với MThuy - không hề xa lạ?) đã bị giam cầm một cách công khai? Không phải chỉ hôm nay mà từ suốt hơn 30 năm qua, với sự mua chuộc hay tra tấn, đọa đầy vẫn không lung lạc được các ngài. Bên trong bàn tay "sắt bọc nhung" của chế độ, quả thật các ngài rất cô đơn, vì tất cả mọi phong trào yêu nước đều bị dập tắt trong trứng nước, với sự kìm kẹp của bọn "chó săn chim mồi" khắp nơi. Tuy nhiên, là những "con cá lọt lưới" như chúng ta đang được sống trong những nước có tự do nhân quyền, thì tấm lòng yêu quê hương dân tộc dù phải câm nín do không có phương tiện, nhưng vẫn luôn luôn sát cánh bên cạnh các ngài và tất cả những người đang đấu tranh trong cô đơn, thầm lặng...
Sự xâm chiếm miền Nam của chế đô cộng sản miền Bắc, bằng cách trắng trợn xé bỏ hiệp định Paris tại Geneve dưới sự giám định của quốc tế là một vết "ô nhục", mà những nước đã ký vào hiệp định này cùng với "phe bốn bên"? Có lẽ vẫn còn nằm trong tài liệu lưu trữ của thế giới, nhưng cũng được một sự "thỏa thuận ngầm""bỏ lơ" của quốc tế, như một sự "bán đứng" bao nhiêu chục triệu người dân miền Nam, từ những người cầm súng bảo vệ nền tự do vì quê cha đất tổ, lãnh thổ thiêng liêng, một cách chính nghĩa; cho đến những người dân vô tội không tấc sắt trong tay đã bị giết hại, đày đọa, dập vùi như những kẻ thù "không đội trời chung" với chế độ vô thần, vô đạo đức , biến con người thành những bộ máy để phục vụ cho Bác và Đảng...?! Trong lý thuyết Macxit được bóp méo vo tròn để phục vụ cho tham vọng cá nhân Lenin, Sítalin, Mao Trạch Đông, Hồ Chí Minh, Trauchevsku...!! Đây là một "chủ thuyết" mà những con người có đầu óc và lương tâm đều biết đó là phi lý, trái với quy luật tự nhiên, nếu không gọi là một "quái thai thời đại"! Cũng vì đi trái với đà tiến hóa của nhân loại, mà trong quá khứ chúng ta đã thấy những thời đại huy hoàng được thống trị bởi những kẻ độc tài đã trở thành những tội nhân "thiên cổ" như Hitle, Moussolili, Nhật Hoàng...đã tự hủy diệt chính họ và chế độ cộng sản "quái thai" hiện tại cũng chỉ còn bám víu lấy đặc quyền, đặc lợi để vơ vét cho đầy túi tham và một số những "kẻ theo đóm ăn tàn", vì chút danh lợi cá nhân cũng sẽ phải tới ngày cáo chung...!
Suy tư về Việt Nam sau hơn 30 năm còn chìm đắm trong "đau thương tủi nhục" ! Đâu là niềm tự hào dân tộc, đâu là lòng tự trọng và danh dự của từng người Việt Nam??!! Ngoài những ai còn chút lương tâm chắc hẳn không thể nào quên được cho mãi tới muôn đời sau!!!


ThyThy-Cát Tưởng

Suy Tu Mot Giac Hom Mai

Posted: 31 Jul 2007 14:16
by Hoang Thy Mai Thao
Suy Tư Một Giấc Hôm Mai

Tôi đón nhận một ngày... đã không còn là một ngày như tất cả những ngày trước đó...!! Có điều gì đang thức tỉnh trong sâu thẳm của linh-hồn tôi. Tiếng "Việt Nam" lại kêu gào trong tôi "vụn vỡ!!"... đòi lại sự thuần túy trong lành của hồn thiêng sông núi vẫn đang còn bị dày xéo, xé nát và phá vỡ bởi một hệ thống tham tàn, ích kỷ đang cố tình thống trị, bưng bít, kìm kẹp mọi quyền làm người. Chỉ vì những tham vọng cá nhân và vì những đặc quyền, đặc lợi riêng của một số người và những kẻ a dua theo để được hưởng chút lợi lộc, mà quên đi quyền lợi của Tổ Quốc. Quên đi sự đau thương, tủi nhục và uất hận của vô vàn người dân vô tội. Quên đi sự hi sinh của biết bao nhiêu người đã vì "tự do, độc lập, dân chủ thực sự" của Việt Nam mà đã đánh đổi bằng chính máu xương của mình. Quên đi niềm tự hào dân tộc mà từ ngàn xưa đã có các vị anh hùng dân tộc trong mỗi thời điểm lịch sử dựng nước và giữ nước, trong đó không ai có thể quên những Anh Hùng, Liệt Nữ như bà Trưng, bà Triệu... đã ghi lên những trang sử oai hùng cho nòi giống "Lạc Hồng", và đó chính là nguồn gốc để làm lên lịch sử Việt Nam mà những thế hệ tiếp nối phải xem đó như một gương sáng ngời, để tiếp tục giữ gìn truyền thống này.

Tôi ngỡ ngàng vì nhận ra một sự thật: có những con người tự vỗ ngực xưng danh làm nghệ thuật trong ý tưởng "đấu tranh văn hóa" vì quyền lợi của quê hương tố quốc. Nhưng thực chất lại chỉ như là một trò giải trí, tiêu khiển và cũng chỉ vì những tham vọng ích kỷ riêng tư của chính mình. Nên, họ đã rất dè dặt và dường như sợ sệt... để dám nói lên tiếng nói trung thực đối với thực trạng của quê hương Việt Nam : rách nát, bi thương từ sau biến cố 30 tháng Tư 1975 và vẫn còn tiếp diễn càng ngày càng tệ hại hơn cho đến hôm nay!! Và vô tình thay, họ đã gián tiếp giết chết nhiệt huyết của những người còn quan tâm, đau xót và muốn làm một chút gì đó, dù nhỏ nhoi để góp phần nói lên tiếng nói chính nghĩa: đòi lại một quê hương Việt Nam trong "độc lập, tự do, thanh bình và no ấm thực sự", đã có trong "nền tảng" từ ngàn xưa của tiền nhân.

Điều này thật đau đớn thay không phải chỉ cho riêng tôi, mà còn cho tất cả mọi người dân của nòi giống "Lạc Hồng" đã và đang là nạn nhân của một chế độ "cộng sản Việt Nam" , do một bè lũ gian tham, thối nát đang thống trị bằng bạo lực và những thủ đoạn cực kỳ thâm hiểm, xảo trá: vừa mị dân, vừa đàn áp trong mọi phương cách rất tinh vi. Mà con người ta nếu không đủ sáng suốt và thức tỉnh, thì sẽ "sa" vào cạm bẫy một cách dễ dàng: vô tình, vô tội...!!

Nhưng tôi vẫn không mất đí niềm tin và hi vọng ở những con người có tâm hồn nghệ thuật trong sáng, biết diễn đạt "tiếng lòng" của mình qua ngôn ngữ, dù tinh tế hoặc giản dị được phát ra bằng tiếng Mẹ Đẻ "Việt Nam", thì ai cũng sẽ cảm nhận được "Nỗi Đau Dân Tộc", bất kể mọi lứa tuổi, bất kể nơi sinh sống và bất kể mọi thời gian. Vì không ai có thể quên đi được "cội nguồn" của mình, nếu đã mang dòng máu Việt Nam.

Một lần khi đã được sinh ra làm người, có nghĩa là Thượng Đế đã cho ta cơ hội hạn hữu để "hoàn thiện nhân cách" của mình trên con đường hướng về "Chân-Thiện-Mỹ". Mà theo như sự học hỏi và hiểu biết của tôi, điều đó có nghĩa là: "tâm linh" của con người phải được nối liền với "đức tin": phải nhìn nhận có một "quyền năng siêu nhiên" bên trên mọi ý muốn và sinh hoạt của loài người, đó là "công lý của Thượng Đế"; để biết phân biệt điều "Tốt","Xấu" đúng với "chân tướng" của Nó, và qua đó sẽ biết sợ khi phạm vào tội ác, dù là trực tiếp hay gián tiếp.

Chính vì chế độ cộng sản Việt Nam là một "chế độ vô thần", được tạo dựng và cầm quyền bởi "những kẻ vô thần", nên chỉ tin ở bạo lực để đàn áp, giết chóc kẻ khác mà không sợ một sự trừng phạt nào của Thượng Đế, bởi thế họ có thể phạm hết mọi tội lỗi. Nhưng những gì mà họ gieo ra đã quá nhiều và chắc chắn rằng dù còn trong bức màn "vô minh" của mình, thì một ngày nào đó không còn xa, họ sẽ phải trả lại bằng một giá rất đắt do chính bàn tay họ gây ra!!!


Thythy-Cattuong

Chia se "Noi Dau Dan Toc"

Posted: 02 Aug 2007 14:24
by Hoang Thy Mai Thao
** TT&CT xin copy vào đây những cảm nghĩ chân thành của bạn bè thơ-văn cõi ảo. Chúng tôi không hề nghĩ đây chỉ là sự chia sẻ cá nhân và đơn thuần là nghệ thuật, mà đã là tiếng nói chung về nỗi niềm khát khao chân chính của tất cả mọi con người mang dòng máu Việt Nam : kiên cường, bất khuất cùng hướng về chung một lý tưởng: "dân chủ, tự do" đúng với ý nghĩa của những danh từ này

http://trinhnu.net/h/hoangthymaithao/?action=WritingsComments&storyId=9556

Suy Tư Một Giấc Hôm Mai


Ngô Thiên Tú
July 31, 2007, 6:04 pm EST


Đọc xong đoạn văn này tim tôi lâng lâng với một niềm tin
Quê Hương vẫn sống trong hồn và ý chí đấu tranh cho Tự Do như sôi sục trong tâm hồn
Như một hồi chuông giúp đỡ những người lạc đường đang quên đi niềm tin phấn đấu bị cám dỗ bởi hư danh mà tiếp tay giúp đở cho một Chế độ dã man... dày xéo thêm Quê Hương
Tôi vẫn là tôi tiếp tục bước chân theo trái tim theo lý trí theo nhận thức đã sống trong hai chủ nghĩa để vững lòng tranh đầu với một lý tưởng yêu Tự Do không bị lôi cuốn mê hoặc bởi bao phù phiếm lợi danh cám dỗ....
Rất cảm động vì có Thy cùng chung lý tưởng và dũng cảm viết lên đoạn văn này
Mời Thy tham gia cùng tôi trang Web vietno. net hay vietbao. net
chúc VUI



Lý Quang Chính
August 1, 2007, 11:27 pm EST

Chờ ?

Đã bao năm
Đã bao năm
Tìm trong trời đất mù tăm phản hồi
Người chưa lên tiếng đáp lời
Ta còn chờ đến lúc đời tiêu ma




HTMT-CT
August 2, 2007, 7:24 am EST


Kính gởi đến quý bạn Thơ-Văn và quý độc giả của "trinhnu.net"!

Thưa các bạn, TT&CT cũng thật sự cảm động khi thấy bài viết này được đăng trên "trinhnu" chỉ sau mấy phút post bài !! Như niềm thương yêu và vô vị lợi vì điều gì đó cao đẹp hơn = quyền lợi của Tổ Quốc trên những gì riêng tư của cá nhân... đã được cảm nhận, hưởng ứng và chia sẻ chân thành!!

Qua cảm nghĩ của những người còn tha thiết, quan tâm đến vận mạng của quê hương Việt Nam mà cùng nhau dám nhìn về một lý tưởng chung, là khao khát một nước Việt Nam "độc lập, tự do , dân chủ và no ấm thực sự ". Thì chúng tôi hiểu là mình không hề cô đơn và cô độc trong cuộc tranh đấu vì chính nghĩa này. Và rõ ràng là không phải tất cả đều đã chán nản, mệt mỏi vì mất niềm tin; mà vẫn còn âm ỉ, nung nấu trong lòng mọi người Việt Nam - lấy lại niềm tự hào dân tộc, lấy lại quyền làm người Việt Nam trên mảnh đất quê cha đất mẹ.

Như lòng biển sâu vẫn mở rộng đợi chờ những con sông từ muôn nẻo khúc quanh co đổ về chung cùng một ngày, để làm nên một ngọn sóng cuồn cuộn , trào dâng và lan tỏa khắp muôn nơi - quét sạch những "rác rưởi" còn bập bều trôi nổi đang làm vẩn đục dòng nước trong trẻo, đẹp đẽ đúng với chân giá trị của chính nó : đây là nền tảng văn hóa, luân lý và đạo đức Việt Nam đã được các tiền nhân để lại và đã được gìn giữ bằng bao nhiêu máu xương của tất cả mọi con người mang dòng máu Lạc Việt oai hùng và bất khuất của mọi thời điểm và mọi thế hệ.

Như ngọn đuốc thiêng của hồn linh sông núi sẽ mãi mãi thắp sáng và soi đường cho tất cả những người con của Mẹ Việt Nam vượt ra khỏi đêm dài tăm tối đang còn phủ trùm trên quê hương mình.

Như những âm ba còn vang vọng từ ngàn xưa cho tới hôm nay và tới muôn ngàn đời sau : Ta nghe tự trong sâu thẳm cội nguồn tiếng kêu gào khắc khoải đau thương của muôn triệu con người :

Ước mong cuộc đời sẽ chấm dứt mọi nỗi tủi nhục, khổ đau.

Ước mong giòng đời sẽ xóa tan những mê muội gian tham của một bầy lang sói, độc tài, Đảng trị đang dày xéo lòng Mẹ Việt Nam.

Ước mong một tương lai tươi sáng trong cuộc sống yên bình, tự do thực sự: giản đơn là những sớm mai ta tỉnh dậy đón nhận ánh bình minh ló rạng từ phía chân trời và không còn phải sống trong nỗi thấp thỏm sợ sệt âu lo và nghi kỵ lẫn nhau,... Con người mở rộng trái tim mình để đến với nhau trong tình thương yêu chân thành.

Cảm tạ những tấm lòng còn đầy tràn nhiệt huyết trên con đường tranh đấu vì chính nghĩa "tự do" và cùng nhau chia sẻ nỗi đau lớn nhất của dân tộc Việt Nam hôm nay.

TT&CT

Suy Tu Ve VAN HOC NGHE THUAT

Posted: 03 Aug 2007 16:46
by Hoang Thy Mai Thao
Suy Tư Về " Văn Học Nghệ Thuật "

Ai cũng biết "Văn Học Nghệ Thuật" bao gồm mọi lãnh vực diễn đạt tư tưởng, ý nghĩ và tình cảm của trái tim mình qua: Văn, Thơ, Nhạc, Họa... Nhưng "tiếng nói" này phải được diễn đạt, nhận thức trung thực từ những cảm xúc chân thành và đúng đắn?!

Tôi nhìn qua quá trình tiến hóa của lịch sự nhân loại: mỗi dân tộc, mỗi thời điểm đã có những "ngòi bút" làm chức năng "Văn Học Nghệ Thuật" này, là diễn đạt được tư tưởng tình cảm của mình và nói thay cho muôn người, đúng với thực trạng thời điểm xã hội mà họ đang sống. Rõ ràng, mỗi người có một phương cách, đặc thù riêng để truyền đạt. Nhưng có những thời điểm của lịch sử mang một sắc thái rất "đặc biệt", thì những con người làm "Văn Học Nghệ Thuật" phải diễn đạt được tư tưởng và cảm xúc của mình một cách cũng phải rất "đặc biệt" để đáp ứng được những nỗi niềm của chính mình và của mọi người.

Tỉ dụ, ở vào thời Đệ Nhị Thế Chiến, đã có một Erich Maria Remarque, một Pearl Buck, một Scott Figeral và con gái của ông, một Heminway, hay một Gheorghiu... với những tác phẩm để đời, vượt không gian và thời gian. Trong đó, những tiếng nói đau thương của người dân Do Thái không còn đất sống, bị tàn sát, ruồng bố, săn đuổi khắp nơi... nhờ Erich M.R: "Tình Yêu Bên Vực Thẳm" hay "Bóng Tối Ở Cuối Đường"... Qua ngói bút của P.Buck, đã diễn tả sự tủi nhục đau thương, đọa đày của người Trung Hoa khi bị chín cường quốc Tây phương xâu xé ngay chính trên mảnh đất quê hương của họ và tranh đấu cho nữ-quyền: "Đất Lành", "Những Người Con Nhà Họ Vương", "Gió Đông Gió Tây"... Còn S. Figeral và con gái của ông đã lột tả cái thảm trạng của quê hương mình bị kìm kẹp, tàn phá bởi bọn Đức Quốc Xã qua tác phẩm "Hình Ảnh Một Người Đi"... Heminway với "Giã Từ Vũ Khí" miêu tả hình ảnh thảm trạng của xã hội giữa hai cuộc chiến: nhân phẩm của con người bị chà đạp bởi sự suy sụp của nền kinh tế bị lạm phát. Và Gheorghiu với "Giờ Thứ Hai Mươi Lăm" - thân phận của người Do Thái sống trong lo âu, sợ hãi và khủng hoảng đến cùng cực...!!

Họ đã nói lên được thực trạng, nỗi niềm đau thương, nhưng cũng rất oai hùng của dân tộc mình.
Họ đã nói thay cho muôn triệu người bằng một trái tim chân chính với nỗi đau của chính họ.

Còn với tôi là người Việt Nam, cội nguồn của tôi là Việt Nam, dòng máu đang chảy trong tôi là dòng máu Việt Nam. Và, hôm nay quê hương tôi cũng đã và đang chịu cảnh tủi nhục, rách nát, đọa đày... không phải bởi một đoàn quân xâm lăng nào đó, mà bởi đâu và vì ai...?! Tôi chỉ là một "cây bút" nhỏ nhoi đang tham dự trong lãnh vực "Văn Học Nghệ Thuật", thì tâm tư, cảm nghĩ của tôi cũng không ngoài việc diễn đạt những gì thuộc về tâm tư, cảm nghĩ của chính muôn dân Việt Nam tôi !

Tôi nghĩ rằng, nếu như con người ta dám nói lên tiếng nói chân thực của lòng mình về một điều gì đó... thì đâu có làm hại gì ai và đâu có tội lỗi gì?! Huống chi, nếu đó là tiếng nói từ khát vọng của muôn triệu người dân tôi về một nền tảng Văn Hóa, Luân Lý, Đạo Đức Việt Nam đang bị chà đạp và phá nát...!!

"Văn Học Nghệ Thuật" với tôi là không "bóp méo, vo tròn sự thật" và có quyền diễn đạt tư tưởng, ý nghĩ và tình cảm của trái tim mình bằng mọi sắc thái và hình thức, miễn là chân chính.


Thythy-Cattuong

Hon Thieng Song Nui... Cam Ta Nguoi!!

Posted: 05 Aug 2007 20:05
by cattuong
[center]Hồn Thiêng Sông Núi...
Cảm Tạ "Người"!!


Hồn thiêng sông núi vẫn oai linh
"Diên Hồng Hội Nghị" chẳng vô tình
Triệu, Trưng liệt nữ vì " Đại-Nghĩa"
Bạch Đằng, Hưng Đạo,... đuổi "giặc-Minh"

Lam Sơn khởi nghĩa, gương bất khuất
Nguyễn Huệ vì nước đã quên thân
Anh linh thiên cổ ngời Sinh - Sử
Dẫn bước muôn dân vượt tối tăm !

Cảm tạ " Người" chia sẻ "nỗi đau" tôi
Cảm tạ lương-năng, linh-thánh soi
Nương vai, sát cánh cùng chung hướng
Dẫu muôn gian khó vẫn vây quanh !

Cảm tạ "Đời" cùng Thơ-Nhạc loang xa
Nghe tiếng lặng câm, nức nở chùng...!
Quê hương đang khóc hờn oan khuất
Hai chữ "vô minh" nặng tội tình!!!

Cattuong
[/center]

Hom Nay Toi Xin Duoc Cam Ta "Nguoi", Cam Ta "

Posted: 11 Aug 2007 15:41
by Hoang Thy Mai Thao
Hôm nay tôi xin được Cảm Tạ "Người", Cảm Tạ "Đời"

Như những nốt hồn vương chùng nhạc điệu... xong cùng chung trí tưởng cao, xa...
Như những lời thơ với muôn vàn âm hưởng... nhưng khép kín đoạn dòng ngữ-nghĩa bao la...
Tất cả đã nối thành một giòng sông cuộn chảy... đổ dạt dào về biển cả mênh mông...
Và ở tận cùng, nơi xa xăm của ý tưởng "Tôi" và "Người" , " Ta" ôm trọn một bài ca

Quê Hương vẫn muôn đời là niềm yêu da diết
Từ Lòng Mẹ Việt Nam vẫn tiếng gọi thiết tha ru
Ta sinh ra một lần... Ta mất đi một khắc
Núi Sông Đời mãi ghi dấu bước nhẹ qua


Ai đã nuôi Ta môi thơm sữa tuổi thơ ngây
Ai đã cho Ta dòng máu nóng Lạc-Hồng
Ai đã nâng Ta bằng hồn thiêng sông núi
Chắp nối ngôn từ mang đôi cánh với Tự Do

....

Tôi xin được Cảm Tạ "Người" đã chia với tôi những " Suy Tư" dẫu trong thầm lặng bằng "nghĩa-cử" rất "cao-sang"!!
Tôi xin được Cảm Tạ "Đời" đã cho Ta đi bên nhau cùng một thời, để làm nên những ý Nhạc, lời Thơ thật ngọt ngào và mềm mại "thanh-cao" !!
Hãy xin cùng nhau nhấp "chén tình thơ" hôm nay cho hết trọn nghĩa thời gian và không gian trong vợi vời ý nghĩa thực-hư... để được cùng bay lên cõi địa-đàng tràn đầy ánh sáng "thiên-thanh" !!

Xin gởi tặng linh-hồn Thơ-Nhạc của "Người" và của chính tôi trong cõi đời Thật và Ảo !


ThyThy-Hoàng Thy Mai Thảo

Tuoi Hai Muoi - CT

Posted: 25 Aug 2007 13:11
by Hoang Thy Mai Thao
** HTMT da sua lai bai viet duoi day doi cho, cam on su luu y cua quy ban !

Nhạc - Thơ Cát Tưởng và quê hương Việt Nam


Tình khúc "Tuổi Hai Mươi"

(xin mời bấm vào link dưới đây để nghe bài hát)

http://thongtin.brinkster.net/nhac/tuoihaimuoi.htm

http://nmchau.club.fr/mp3/tuoi20.mp3

(Bài viết bởi ThyThy-Hoàng Thy Mai Thảo)

Tôi luôn nghĩ mình là một người hết sức may mắn khi dưng không rơi vào dòng nhạc Cát Tưởng ( cuối mùa Thu 2006 ) và còn cơ may hơn nữa là được chính nhạc sỹ Cát Tưởng kể cho nghe về tâm sự của những ca khúc bất hủ hay những bài thơ thật tuyệt vời, mà nhạc sỹ đã sáng tác từ suốt hơn ba mươi năm nay.
Đứng trước biến cố lịch sử ba mươi tháng Tư của Việt Nam, như một cơn lốc đã xóa sạch nền tự do, dân chủ của miền Nam, nhạc sỹ và gia đình nói riêng, cũng như bao nhiêu triệu gia đình người dân miền Nam nói chung đã rơi vào giòng xoáy đau thương này!
Bước vào tuổi hai mươi, nhạc sỹ cùng các bạn bè đồng trang lứa bỗng dưng trở thành những đứa con mồ côi của " Mẹ Việt Nam "- bị loại ra ngoài lề xã hội, chỉ còn như chiếc bóng lạc loài, phất phơ: đau xót nhìn quê hương chìm đắm trong cảnh tang tóc, điêu tàn dưới sự thống trị của "người anh em" cùng màu da, dòng máu Lạc Hồng, nhưng khoác màu "cờ đỏ máu" với danh xưng là chủ nghĩa cộng sản: luôn trá hình dưới những khẩu hiệu "đánh Mỹ cứu nước giải phóng miền Nam", "đem lại độc lập tự do cho dân tộc và cơm no áo ấm cho toàn dân"...
Tuy nhiên, than ôi hãy nhìn thực trạng Việt Nam ngay từ những ngày đầu lọt vào tay cộng sản cho đến hôm nay - sự thật đắng cay và nhức nhối: không tự do dân chủ, quyền làm người bị chà đạp tận cùng... đã chứng minh cho những điều mị dân và lừa bịp cả thế giới.
Nhạc sỹ đã nhìn thấy tận mắt bao nhiêu con người bị đặt cho cái tên "ngụy quân, ngụy quyền", "tư sản mại bản" để rồi bị tống giam vào những trại "tẩy não" dưới danh từ "học tập cải tạo", bị tra tấn đày đọa cả tinh thần lẫn thể xác, có khi kéo dài cả hai mươi năm hoặc bị vùi thây dưới những nấm mồ vô danh rải rác trên khắp quê hương Việt Nam. Và chắc chắn còn những người cho đến tận ngày hôm nay vẫn chưa được nhìn thấy ánh sáng mặt trời...

Tuổi hai mươi giòng nước mắt rong rêu phận người
Tuổi hai mươi ai có nghe con tim lạc loài
Tuổi hai mươi còn trong em, còn trong anh, còn trong tôi
Bỗng nghe đau thương nhiều rồi máu trong tim nào vừa rơi

Còn đại đa số thanh niêm miền Nam bị cấm cứa các cửa trường đại học và bị cưỡng bức lao động ở những vùng rừng hoang hay những cánh đồng khô với những tên gọi hoa mỹ "chiến dịch" : Lê Minh Xuân, Hóc Môn, lâm trường La Ngà... để như trừng phạt đọa đày những tội đồ của chế độ. Trước mặt lớp trẻ ở tuổi hai mươi chỉ còn là bóng đêm dài mịt mờ tăm tối... xót thương cho tất cả mọi thế hệ, mọi con người đã vô tình trở thành nạn nhân của một chế độ tham tàn, dã man, bạo ngược, độc tài, Đảng trị...!!!

Tuổi hai mươi chào thế giới xanh xao nụ cười
Tuổi hai mươi đã đốt tan trên tay mặt trời
Tuổi hai mươi còn rong chơi hồn thênh thang tình lên ngôi
Bỗng nghe trong đêm thật dài có vêt thương nào vừa khơi
Tuổi hai mươi dòng sông trôi về nơi đâu
Trót nghe con tim bồi hồi xót xa nơi đây tình người nỗi đau lên tròn tuổi tôi

Dưới sự kìm kẹp giết chết tự do nhân quyền, đã khiến cho hàng triệu người đã phải lìa bỏ quê hương để "đi tìm sự sống trong cái chết" khi lao thân ra ngoài biển cả. Và hàng triệu người đã vùi thây dưới lòng biển Thái Bình hay làm mồi cho hải tặc

Tuổi hai mươi nhìn quê hương ngày hoang vu ngày u mê gió lên cơn mơ đọa đày sóng xây những mộ tả tơi

Bởi lòng người còn nghe trong tiếng vọng đớn đau: lời hờn oan sông núi, lời trầm buồn diết da...
Hai mươi tuổi đời nhìn về cuộc đời như một dòng sông hoang vắng... Không bến bờ mong đổ giấc mơ xa...
Nụ cười chưa kịp nở trên môi đã nhạt phai... như nụ hoa đời không bao giờ kịp thấy trong bóng dáng tương lai...
Bầu trời quê hương chỉ còn mây xám đen che phủ... kín không gian và bưng bít thời gian: mịt mù không lối thoát, đành buông xuôi theo năm tháng lặng câm... Nhưng tích tụ những uất hờn trong trái tim vẫn tràn đầy tình người:
Cho chính mình và cho muôn triệu người dân vô tội.
Cho những người đã nằm xuống và cho những người còn lay lắt đến hôm nay giữa xuôi ngược giòng đời khắp năm châu bốn biển...


Tuổi hai mươi dòng sông trôi về nơi đâu
Trót nghe con tim bồi hồi xót xa nơi đây tình người nỗi đau lên tròn tuổi tôi
Tuổi hai mươi nhạt đôi môi nụ hoa tươi bóng mây che ngang bầu trời núi non xa xôi đợi chờ có tương lai nào thờ ơ.

Những ý tưởng này, những lời thơ này, những nốt nhạc này... sẽ giữ nhạc sỹ chỉ giản đơn như là một chứng nhân của lịch sử Việt Nam trong giai đoạn đau thương, đen tối nhất, mà cho đến muôn đời sau không ai có thể phủ nhận.

Tôi nghiêng mình trước lương tâm công chính của một con người luôn dám nói lên tiếng nói thật nhất của lòng mình, trong mọi hoàn cảnh và ở mọi thời gian.

Tuổi hai mươi vòng tay nối nhân gian thật dài
Tuổi hai mươi cho thiết tha con tim miệt mài
Tuổi hai mươi còn cho em còn cho anh còn cho tôi
máu khô không tươi hình hài ngủ yên mắt mù ngày mai
Tuổi hai mươi từng cơn nắng cỏ khô ngậm ngùi
Tuổi hai mươi ôm bóng im co ro mộng dài


Nếu tuổi hai mươi được nhạc sỹ diễn tả trong bối cảnh lịch sử Việt Nam cách đây hơn ba mươi năm đã rất chính xác, thì hôm nay trong thực trạng của xã hội Việt Nam cũng vẫn rất đúng, nếu không nói còn tồi tệ hơn, do chế độ thối nát của "bè lũ cộng sản" đã phá nát nền tảng văn hóa, đạo đức, luân lý và gây ra quá nhiều những thảm trạng đồi trụy dẫn đến sự không lối thoát cho lớp trẻ. Thực tình tôi và tất cả những ai còn chút lương tâm đều phải thấy đớn đau quá cho dân tộc Việt Nam mình!!
Và trong thực trạng của thế giới nói chung, nếu lứa tuổi hai mươi cho dù không bị vùi dập trong tăm tối, nhưng cũng sẽ cùng một tâm trạng bơ vơ lạc lõng, nếu thiếu nền tảng của sự yêu thương, giáo dục đúng đắn và không có lý tưởng tốt đẹp để hướng về.

Tuổi Hai Mươi
( nhạc & lời Cát Tưởng )

1
Tuổi hai mươi giòng nước mắt rong rêu phận người
Tuổi hai mươi ai có nghe con tim lạc loài
Tuổi hai mươi còn trong em, còn trong anh, còn trong tôi
bỗng nghe đau thương nhiều rồi máu trong tim nào vừa rơi
Tuổi hai mươi chào thế giới xanh xao nụ cười
Tuổi hai mươi đã đốt tan trên tay mặt trời
Tuổi hai mươi còn rong chơi hồn thênh thang tình lên ngôi
bỗng nghe trong đêm thật dài có vết thương nào vừa khơi
Tuổi hai mươi dòng sông trôi về nơi đâu
Trót nghe con tim bồi hồi xót xa nơi đây tình người nỗi đau lên tròn tuổi tôi

2
Tuổi hai mươi vòng tay nối nhân gian thật dài
Tuổi hai mươi cho thiết tha con tim miệt mài
Tuổi hai mươi còn cho em còn cho anh còn cho tôi
máu khô không tươi hình hài ngủ yên mắt mù ngày mai
Tuổi hai mươi từng cơn nắng cỏ khô ngậm ngùi
Tuổi hai mươi ôm bóng im co ro mộng dài
Tuổi hai mươi nhìn quê hương ngày hoang vu ngày u mê gió lên cơn mơ đọa đày sóng xây những mồ tả tơi
Tuổi hai mươi nhạt đôi môi nụ hoa tươi bóng mây che ngang bầu trời núi non xa xôi đợi chờ có tương lai nào thờ ơ./.


* trích trong tuyển tập " Vòm Trời Nào Cho Em" - Paris 2005

DDONG DAO

Posted: 27 Aug 2007 14:27
by Hoang Thy Mai Thao
Một tình cờ trên báo điện tử "Ánh Dương", tôi được đọc bài "Đồng Dao" này. Phải chăng đó là "phép lạ" của Ơn Trên cho tất cả chúng ta, những đứa con của Mẹ Việt Nam đang qoằn qoại trong đau thương và điêu tàn vì sự thống trị bạo ngược của một bè lũ cộng sản vô thần suốt mấy mươi năm nay, "phép lạ" này đã "huyền vi" nối chúng ta, những người con mang trong mình giòng máu Lạc-Hồng xích lại gần nhau, để cùng tranh đấu cho một quê hương Việt Nam thanh bình, tự do và dân chủ thực sự.

Tôi xin được phép"gởi" bài "ĐỒNG DAO" này nơi đây.

Cám ơn chân thành quý BBT và tất cả các bạn cùng tham gia sinh hoạt văn học nghệ thuật trong "diễn đàn" và quý bạn đọc!

VHP


ĐỒNG DAO

*Bài đồng dao này đã được truyền tụng trong dân gian Việt trong nước cũng như hải ngoại:

"Mẹ ơi ngưng chuyện bán buôn
cùng con dở lịch tìm ngày Tiên ban:
Bao giờ ba tháng đủ liền,
chó kia mất chủ quyền hành đổi tay.
Bao giờ ba tháng đủ liền,
Việt gian trốn hết, dân lành ca vui.
Việt gian Việt Cộng cùng nhau,
tôi ác ngập đầu hãy hối thì tha.

Cha ơi hãy chỉ dùm con !
Năm nào ba tháng đủ liền hả Cha ?
Thần Tiên đã dặn người hiền,
ba tháng đủ liền thì hết Việt gian.
Việt gian độc ác tham tàn,
xác là người Việt nhưng lòng ngoại bang,
miệng thì nói tiếng Việt nam
nhưng tay nhuốm máu dân lành dân oan !!!!!

Chú ơi có lịch cho xem !
Ba tháng đủ liền, dân hết nạn tai.
Nạn tai gây bởi Việt gian,
hà hiếp dân lành, luồn cúi ngoại bang,
Việt gian bán nước, hại dân,
buôn dân , bán đất, cướp ngày cướp đêm...
Tiếng than thấu tận Trời Xanh,
ba tháng đủ liền chúng sẽ ra ma !!!!!

Anh ơi hãy chỉ dùm em !
Năm nào ba tháng đủ liền hả Anh ?
Cùng nhau tìm lịch mà xem,
ba tháng đủ liền dân Việt thoát nguy,
Toàn dân cả nước lầm than,
ba tháng đủ liền thoát hết cùm gông .
Cờ kia đẫm máu dân lành,
ba tháng đủ liền cờ cháy ra tro.

Thím ơi có biết gì không ?
Ba tháng đủ liền thím hết âu lo.
Bao nhiêu oan ức chất chồng,
ba tháng đủ liền oan ức tiêu bay.
Sao vàng năm cánh giết dân,
ba tháng đủ liền sao xuống bùn hôi.
Lăng kia hao tốn tiền dân,
ba tháng đủ liền lăng đổ xuống sông.

Cháu ơi có biết gì không ?
ba tháng đủ liền Ông Cháu hoan ca.
hoan ca vì hết Việt gian
Ba tháng đủ liền đền tội Việt gian !!!!!
Việt gian là thứ ma da
hút máu, hút mủ dân lành, dân oan !
Việt gian là kẻ tham tàn
bán đất, dâng biển, tôi đòi ngoại bang !!!!!

Dân oan bị giết làm ngơ,
ba tháng đủ liền thế mạng dân oan !
Tiền kia bỏ túi tham ô,
ba tháng đủ liền tiền cháy ra tro !
Ác tâm thất đức tham tàn,
ba tháng đủ liền xuống hỏi Diêm Vương !
Gom tiền bòn rút của dân,
ba tháng đủ liền tiền đó thành không !!!!!!!!!

Đem tiền đi gửi ngoại bang,
ba tháng đủ liền, MaCốt, Sađam !
Việt gian bòn rút của dân,
mua vàng, mua ngọc, vợ nhiều con đông,
đem con, vợ bé ẩn tàng.....
ba tháng đủ liền thành vợ người ta !!!!!
Một đời ác đức bất nhân,
ba tháng đủ liền sao kịp thoát thân ?

***

Một lời một lẽ ban ra,
ai mà thức tỉnh được tha thoát nàn:
Việt gian, Việt cộng, Việt kiều
ba thứ Việt đó tiêu điều Việt nam !

Việt gian hà hiếp dân lành
đem đất đem biển bán cho tụi Tầu !!!!!!!!!!
Việt cộng thì đủ si mê
thêm sân hận giết biết bao nhân tài !!!!!!!!!!
Việt gian Việt cộng cùng nhau
tôi ác ngập đầu hãy hối thì tha !!!

Việt kiều đủng đỉnh đô la
làm oai làm phách về nhà ta đây,
phước cao thì được xa bay
khi mà phước hết họa bay đến người !!!
Tại sao trốn được ra ngoài,
cơm no ấm cật mà không biết điều.
Đem tiền về giúp Việt gian
thêm lông thêm cánh làm điều ác gian ????????

Đem tiền về để mua vui ....
sao không nhớ thuở trốn trui trốn lòn ???
mua vui trên những trẻ em
những kẻ nghèo khổ cùng giòng máu Thiêng ?????????
phước tan, đức mất còn gì
một chóng hai chầy hồn vía quỷ tha ???????
Em ơi có biết gì không
lại đây xem lịch lời Trời phán ra:

bao giờ ba tháng đủ liền
Việt gian Việt cộng Việt kiều chết toi,
bao giờ ba tháng đủ liền
Việt gian Việt cộng Việt kiều ra ma,
Một lời một lẽ ban ra,
ai mà thức tỉnh được tha thoát nàn ...


Những ai ăn ở hiền lành .
Giúp dân, lập đức thì lòng thảnh thơi.
Ngày nay ai biết thức thời,
Ra tay cứu nước, giúp đời, an dân.
Hùng Tâm Chí Lớn khôn bì,
ra tay tiêu diệt Việt gian côn đồ.
Công to , Chức mới, Quyền cao
lập công lập đức đời đời hiển vinh.


Người người trông ngóng Bình Minh,
ba tháng đủ liền rực sáng vừng đông.
Toàn dân trông ngóng đợi xem,
ba tháng đủ liền thánh thót hoan ca.
nhà nhà tiếng trẻ ê a
vui học vui hành chữ nghĩa Tổ Tiên:
Nhiễu điều phủ lấy giá gương,
Người trong một nước phải thương nhau cùng ...


Received at 00:45AM, August 23rd 2007 (USA)
NOcopyright. Please distribute as widely and as many as you may

Cho Giong Nhac CT

Posted: 03 Sep 2007 13:50
by Hoang Thy Mai Thao
Có Những Nỗi Đau

Tôi biết có những vết thương không bao giờ hết rỉ máu!! (*)
Dù tháng năm trôi
Dù giòng đời đưa đẩy
Ta hiện hữu nơi này
Hay bất cứ nơi đâu
Nhưng vẫn trong tim
Một vết "cứa" để đời...!!

Hôm nay, vào những phút giây quá là đặc biệt (đặc biệt cho người, đặc biệt cho tôi và đặc biệt cho tất cả những con người còn nguyên vết thương của "ba mươi tháng Tư "đen" một chín bẩy lăm" ấy!?) tôi viết những con chữ này ( những con chữ vẫn chỉ biết thoát ra từ khúc tâm hồn quá mỏng manh của rất riêng tôi và từ một trái tim quá yếu đuối của tôi, tất cả đều trắng trong và đẹp đẽ!!) để làm dấu khắc cho muôn đời sau, làm chứng nhân cho những gì là điều Thiện và lẽ phải của sự công bình nơi Thượng Đế rất hiển vinh.

Tôi xin cảm ơn Đời đã ưu ái cho tôi
Một tấm lòng con trẻ mãi thơ ngây
Để đến bên người đời vui, buồn...
Những giờ thật hồn nhiên, trong trẻo!!
Để khóc bên người đời
Bao niềm đau khốn khổ
Những tháng ngày triền miên trong trầm lặng suy tư!!

Tôi xin cám ơn Nàng-Thơ
Một chiều kia đã "ngã" vào thế giới riêng tôi mộng mơ đầy kỳ ảo
Nâng tôi trên đôi cánh quá diệu vời
Để cùng nhau bay vào tầng không vô hạn định
Thêu dệt ngôn từ nên ý nhị vạn cung thy
Và tới một ngày...
Mọi lời thơ, ý nhạc
Chảy trôi về tên EM (!!)
Khúc tâm hồn đồng điệu
Nửa bóng, hình kiếp xưa (?!)
Ta làm tên một loài cây "xa, lạ"
Đơm nụ hoa thơm còn ngào ngạt tới vạn niên
Ta làm tên một bài ca bình dị
Cung thanh trầm dỗ giấc ngủ thật êm:

EM làm đôi cánh mỏng
Đưa tôi xa cuộc đời...
Ngọt ngào con sóng biển
Đưa tôi xa tội tình... (**)

Tất cả còn ở lại
Dẫu mai ngày ta đi
Ơi hồn nhiên thơ dại
Ý tưởng vời xa xăm...!!

Nhưng lời bài tình ca, hỏi có bao giờ thôi đứt đoạn
Như mỗi mùa về cây lá đổi thời gian
Đổi quãng không gian...
Đổi nỗi nhớ tên người
Đổi hiện hữu...
Ta đi tìm hiện hữu!?


Tôi viết những dòng này trong nước mắt xót xa!! Thương nỗi đau người, thương nỗi đau tôi, thương nỗi đau dân tộc mình và thương nỗi đau nhân loại hôm nay!!!


* "Tuổi Hai Mươi"
http://thongtin.brinkster.net/nhac/tuoihaimuoi.htm
** "Đôi Cánh Mang Em" CT

24/08/2007
ThyThy-Hoàng Thy Mai Thảo


.....................................................

Một chốn chỉ bình yên
Một nơi tràn thương mến
Một bờ luôn sóng vỗ
Một trời mây mênh mang…!!

Posted: 10 Sep 2007 01:45
by cattuong
tuoi hai muoi la xuc cam tu chinh trai tim nguoi da bat ra khong vi mot dinh nhghia nao cua "tuong doi" de noi len su"tuyet doi"!
khong chi la mot bai nhac don thuan do cam hung, nhung rat nhieu va nhieu hon the...neu khong goi la khong the phan ly voi muon van noi niem dau thuong ma song Dai Duong da tich luy den 30 nam, danh gao thet!!![color=olive]