Tập chuyển thể Việt sang Việt :))

Nhanh Lan Tim
i5 processor
Posts: 342
Joined: 01 Oct 2007 22:11

Tập chuyển thể Việt sang Việt :))

Postby Nhanh Lan Tim » 17 Jul 2005 19:25

Xin các chú góp ý giùm nha , NLT xài bản dịch nghĩa tập dịch thơ, chứ chẳng biết về Hán hay Nôm gì ráo :D

VỌNG PHU THẠCH (72/249)

Thạnh da? Nhân da? Bỉ hà nhân?
Độc lập sơn đầu thiên bách xuân
Vạn kiếp điểu vô vân vũ mộng
Nhất trinh lưu đắc cổ kim thân
Lệ ngân bất tuyệt tam thu vũ
Đài triện trường minh nhất đoạn văn
Tứ vọng liên sơn diểu vô tế
Độc giao nhi nữ thiện di luân

Nguyễn Du (Thanh Hiên thi tập)

Chú thích:
Vọng Phu Thạch = Đá Vọng Phu , Ở Việt Nam có Đá Vọng Phu tại Lạng Sơn và Bình Định . Bên Trung Hoa ở tỉnh Võ Xương
- Bài của Nguyễn Du nói về Đá Vọng Phu ở Lạng Sơn
- Vân vũ mộng = mộng mây mưa, mộng ái ân . Vua Tương Vương nước Sở đi chơi ở quán Cao Đường nằm mộng thấy giai nhân đến cùng chung gối . Vua phán hỏi, giai nhân đáp: thiếp là Thần Nữ núi Vu Sơn, sớm làm mây, tối làm mưa chốn Dương Đài .
- Tam thu vũ = mưa trong ba tháng thu , ngụ ý là Tương Tư
"Nhất nhật bất kiến như tam thu hề " (cổ thi)
"Ba Thu dọn lại một ngày dài ghê" (Kiều)
-Đài triện : ngấn rêu trông hình chữ triện
- Diếu = xa xôi
-Di luân = Di là Thiên đạo, Luân là nhân văn = luân thường đạo nghĩa
(trích Tố Như Thi, bản dịch Quách Tấn)
(Sưu tầm)


Bản Dịch nghĩa

Đá chăng? Người chăng? Người là ai nhỉ
Đứng một mình trên núi đã trăm nghìn năm
Muôn kiếp không bao giờ có giấc mộng mây mưa
Một tấm thân giữ được chữ trinh mãi mãi
Mưa thu như dòng lệ chảy không ngớt
Lớp rêu như mãi mãi ghi một đọan văn
Nhìn bốn phương núi mênh mông mờ mịt
Riêng để người phụ nữ lưu tấm gương đạo lý mà thôi

(Bản dịch vủa Vũ Ngọc Khánh)

Các bản dịch thơ (sưu tầm)

ĐÁ VỌNG PHU

Phải là đá đấy hay là người,
Đứng sững đầu non bao kiếp rồi?
Muôn thuở mây mưa nào tưởng đến,
Một gương trinh tiết để chung soi,
Lệ ròng chẳng dứt mưa thu thảm,
Rêu phủ như ghi chữ triện ngời.
Bốn mặt núi giăng mù tít mãi,
Riêng nhờ nhi nữ giữ kinh trời.

(Bản dịch của Đào Duy Anh)

ĐÁ NGÓNG CHỒNG

Phải người? Phải đá? Hỏi ai đây?
Sừng sững trên núi ngàn năm nay
Chẳng mộng mây mưa cả vạn kiếp
Cổ kim thanh khiết thân vẫn đầy
Dòng lệ mưa thu không ngưng chảy
Thảm rêu như khắc đoản văn chương
Bốn bề núi dăng hàng lớp lớp
Dành riêng phận nữ giữ đạo thường

(không rõ tác giả)

NÚI TRÔNG CHỒNG

Đá hay người chẳng biết là ai ?
Đỉnh núi ngàn xuân đứng miệt mài
Bỏ mộng mây mưa từ vạn kiếp
Giữ thân trinh tiết đến muôn đời
Ba thu mưa lệ hoài không dứt
Một áng văn rêu mãi tuyệt vời
Núi biếc mênh mông trùng điệp điệp
Luân Thường phận gái gánh trên vai

(Bản dịch vủa Hải Đà)

Ai đây? Là đá? Là Người?
Trơ trơ đầu núi đội trời bao năm
Thân người thanh bạch là thân
Nghìn đời mưa Sở mây Tần không ham
Mưa thu như lệ chảy tràn
Rêu in nét triện thành trang tâm tình
Bốn trời đồi núi mông mênh
Riêng người phụ nữ gương lành treo cao

(Bản dịch của Vũ Ngọc Khánh)

Bản chuyển thể từ thơ sang thẩn

HÒN VỌNG PHU

Dáng đá? Hình ai? Ẩn bóng người?
Ngàn năm đầu núi đứng chơi vơi
Thôi mơ trăng gió đà muôn kiếp
Nguyện giữ thân trinh hết một đời
Thu đến mưa tuôn dòng lệ đổ
Ngày qua tích khắc lớp rêu phơi
Non cao bốn phía mênh mang tối
Riêng tấm lòng son rạng sáng ngời

Trần Lan Chi

Return to “Dịch Thơ”

Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 2 guests