Thơ Nguyễn Tâm Hàn

Tâm Hàn Nguyễn
Electron
Posts: 3
Joined: 10 Jul 2017 22:59

Thơ Nguyễn Tâm Hàn

Postby Tâm Hàn Nguyễn » 11 Jul 2017 04:31

L’automne
*
Alphonse de LAMARTINE
(1790-1869)
Salut ! bois couronnés d’un reste de verdure !
Feuillages jaunissants sur les gazons épars !
Salut, derniers beaux jours ! Le deuil de la nature
Convient à la douleur et plaît à mes regards !
Je suis d’un pas rêveur le sentier solitaire,
J’aime à revoir encore, pour la dernière fois,
Ce soleil pâlissant, dont la faible lumière
Perce à peine à mes pieds l’obscurité des bois !

Oui, dans ces jours d’automne où la nature expire,
A ses regards voilés, je trouve plus d’attraits,
C’est l’adieu d’un ami, c’est le dernier sourire
Des lèvres que la mort va fermer pour jamais !

Ainsi, prêt à quitter l’horizon de la vie,
Pleurant de mes longs jours l’espoir évanoui,
Je me retourne encore, et d’un regard d’envie
Je contemple ses biens dont je n’ai pas joui !

Terre, soleil, vallons, belle et douce nature,
Je vous dois une larme aux bords de mon tombeau ;
L’air est si parfumé ! la lumière est si pure !
Aux regards d’un mourant le soleil est si beau !

Je voudrais maintenant vider jusqu’à la lie
Ce calice mêlé de nectar et de fiel !
Au fond de cette coupe où je buvais la vie,
Peut-être restait-il une goutte de miel ?

Peut-être l’avenir me gardait-il encore
Un retour de bonheur dont l’espoir est perdu ?
Peut-être dans la foule, une âme que j’ignore
Aurait compris mon âme, et m’aurait répondu ? …

La fleur tombe en livrant ses parfums au zéphire ;
A la vie, au soleil, ce sont là ses adieux ;
Moi, je meurs; et mon âme, au moment qu’elle expire,
S’exhale comme un son triste et mélodieux

*******

Thu

( Cảm tác theo ý thơ của Alphonse de Lamartine )
***
Thôi từ giã những lá xanh còn lại
Thảm cỏ tươi đã lác đác sắc vàng
Sắp xa rồi những ngày đẹp dịu dàng
Niềm nuối tiếc dâng hằn lên khoé mắt
***
Tôi thơ thẩn đếm trên đường từng bước
Bâng khuâng nhìn từng vạt nắng hồng phai
Đang mờ dần tan loãng khắp đất trời
Bước nặng trĩu giữa chiều rừng hiu hắt
***
Thu tàn tạ, cả không gian lịm chết
Nỗi sầu dâng, mắt ngấn lệ đầy vơi
Tiễn thu đi
đời thiếu vắng nụ cười
Niềm vui mất
Ôi !
ngục buồn muôn thuở
***
Thế là hết vùng chân trời rực rỡ
Trời sụt sùi bao ngày tháng lê thê
Ngoảnh sau lưng, niềm nuối tiếc ê chề
Vùng trước mặt những ngày buồn ảm đạm
***
Bao nồng ấm tan cuối trời xa thẳm
Đáy hồn tôi những dòng lệ tiếc thương
Ánh dịu dàng, gió nhẹ thoảng mùi hương
Ngày lịm chết . . .
Mặt trời hồng đẹp quá !
***
Chén ly bôi,
nghe chút gì khác lạ
Rượu thơm nồng sao nhuốm vị chua cay
Tôi gắng lòng uống cạn nỗi sầu này
Những giọt cuối sao dường như mật đắng
***
Khung trời đẹp đang đi vào xa vắng
Biết bao giờ sẽ trở lại cùng tôi
Vũ trụ chừng thông cảm nỗi ngậm ngùi
Cõi xa thẳm ánh lên mầu luyến nhớ
***
Cánh hoa rụng còn lưu hương trong gió
Chút ánh hồng từ tạ khắp muôn phương
Cả hồn tôi lịm trong cõi vô thường
Niềm khắc khoải vang âm buồn nuối tiếc

***
NguyễnTâmHàn

Tâm Hàn Nguyễn
Electron
Posts: 3
Joined: 10 Jul 2017 22:59

Re: Thơ Nguyễn Tâm Hàn

Postby Tâm Hàn Nguyễn » 12 Jul 2017 07:54

A Blossom Fell
***
A blossom fell
From off a tree
It settled softly on the lips
You turned to me
” The gypsies say and I know why
A falling blossom only touches the lips that lies “
A blossom fell
And very soon
I saw you kissing someone new beneath the moon
I thought you loved me
You said you loved me
We planned together
To dream forever
The dream has ended
For true love died
The night the blossom fell
And touched two lips that lied
***
Nat King Cole
*****
Cánh Hoa Rơi
***
Nhè nhẹ lìa cành
Hoa bay trong gió
Một cánh mỏng chạm môi em chiều đó
Anh bâng khuâng . . . biết em chẳng thật lòng
Tình dối gian hoa sẽ chạm môi hồng
Người yêu hỡi . . .
Theo thế nhân là vậy !
……………..
Hoa vẫn rụng
Và tình mình thế đấy
Dưới trăng đêm em ôm ấp tim người
Những tưởng rằng . . .chỉ yêu một anh thôi
Tim anh vẫn gói trọn lời em nói
Lời son sắt. . .
Ngỡ tình cao vời vợi
Nào ngờ đâu …
một thoáng giấc mơ tan
! ! !
Hoa nhạt nhòa rơi rụng giữa đêm hoang
Cánh vẫn chạm trên môi tình gian dối
***
NguyễnTâmHàn

Tâm Hàn Nguyễn
Electron
Posts: 3
Joined: 10 Jul 2017 22:59

Re: Thơ Nguyễn Tâm Hàn

Postby Tâm Hàn Nguyễn » 26 Jul 2017 20:16

LE PONT MIRABEAU
Sous le pont Mirabeau coule la Seine
Et nos amours
Faut-il qu’il m’en souvienne
La joie venait toujours après la peine
Vienne la nuit sonne l’heure
Les jours s’en vont
je demeureLes mains dans les mains restons face à face
Tandis que sous
Le pont de nos bras passe
Des éternels regards l’onde si lasse
Vienne la nuit sonne l’heure
Les jours s’en vont
je demeureL’amour s’en va comme cette eau courante
L’amour s’en va
Comme la vie est lente
Et comme l’Espérance est violente
Vienne la nuit sonne l’heure
Les jours s’en vont
je demeurePassent les jours et passent les semaines
Ni temps passé
Ni les amours reviennent
Sous le pont Mirabeau coule la Seine
Vienne la nuit sonne l’heure
Les jours s’en vont
je demeure
*
GUILLAUME APOLLINAIRE
1880 – 1918

***


Cầu Mirabeau
***
Dưới Mirabeau dòng Seine trôi lờ lững
Cuộc tình mình
Vương kỷ niệm trong anh
Sau niềm vui là đau đớn xây thành
Rồi đêm đến,
ngày qua,
anh vẫn đó
*
Mặt nhìn mặt, tay trong tay gắn bó
Cuốn theo dòng
vòng tay nới buông trôi
Nước êm đềm như ánh mắt xa xôi
Rồi đêm đến,
ngày qua,
anh vẫn đó
*
Tình đã mất như nước sông muôn thuở
Lững lờ trôi
tình còn mãi lê thê
Hy vọng mong manh, đau đớn, ê chề
Rồi đêm đến,
ngày qua,
anh vẫn đó
*
Theo năm tháng dòng đời trôi vàng võ
Như thời gian
tình yêu chẳng quay về
Dưới nhịp cầu nước vẫn cuốn trôi đi
Rồi đêm đến
ngày qua
anh vẫn đó
***
Phỏng dịch: NguyễnTâmHàn


Return to “Dịch Thơ”

Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 4 guests