Cóc cuối tuần --- Đôi Cánh Thiên Thần

Trần Văn Lương
i5 processor
Posts: 350
Joined: 01 Oct 2007 21:09

Cóc cuối tuần --- Đôi Cánh Thiên Thần

Postby Trần Văn Lương » 24 Dec 2020 10:24

Kính chúc quý vị trưởng thượng và quý anh chị một ngày Lễ Giáng Sinh an vui bên cạnh người thân.
Dạo:
Từ trời xuống dự Giáng Sinh,
Sao thiên thần nhỏ lặng thinh tách đoàn?


Cóc cuối tuần:

Đôi Cánh Thiên Thần

Nhà thờ lớn, đèn tung tăng nhảy múa,
Mừng Giáng Sinh, đêm Chúa xuống gian trần,
Vạn giáo dân chẳng quản ngại xa gần,
Từ khắp chốn chen chân về dự lễ.

Bao năm rồi vẫn thế,
Đoàn thiên thần theo lệ cũ ghé qua,
Chào đón Chúa sinh ra,
Trong đêm tối, dòng thánh ca rộn rã.

Quây quần quanh hang đá,
Trọn cả đoàn sứ giả chẳng ai hay,
Một thiên thần nhỏ, trước lúc tới đây,
Đã hạ cánh không còn bay theo nhóm.

Vì nhác thấy, dưới trời sao lốm đốm,
Khi bay ngang qua một xóm đạo nghèo,
Trẻ mồ côi hai đứa ngủ còng queo,
Trên nền đất một chuồng heo bỏ trống.

Hai đứa bé gầy trơ xương lạnh cóng,
Đang gắng chuyền chút hơi nóng cho nhau,
Gió đông lùa bén ngót tựa dao cau,
Chẳng mấy chốc chúng sẽ vào đất thánh.

Thiên thần nhỏ sà xuống ngay bên cạnh,
Không chần chừ, tháo đôi cánh, xếp nhanh
Thành tấm mền dã chiến sáng long lanh,
Nhè nhẹ đắp hai thân hình co quắp.

Người áy náy nhìn chân trời xa tắp,
Ước tính thầm đoạn đường sắp ruổi giong,
Rồi giày không, ngay cả tất cũng không,
Liều dấn bước dưới trời đông băng giá.

Cuộc hành trình vất vả,
Bàn chân trần, sỏi đá cứa tả tơi.
Nhưng tới nơi, Thánh Lễ đã xong rồi,
Đoàn Thiên sứ cũng rời đi chốn khác.

Con phố vắng, ánh điện vàng lác đác,
Đứng tần ngần, ngơ ngác ngóng nhìn quanh.
Trong nhà thờ, đèn đóm đã lạnh tanh,
Chỉ hang đá còn lung linh ánh nến.

Quỳ gối xuống, dâng xong lời cầu nguyện,
Thân mệt nhoài, muốn tính chuyện nghỉ ngơi.
Chợt Hài Nhi trong máng cỏ mỉm cười,
Người hiểu đã đến giờ rời nơi ấy.

Và bất chấp bàn chân gần nát bấy,
Vừa cắm đầu cắm cổ chạy thật mau,
Vừa cầu xin đừng có chuyện buồn đau
Xảy ra giữa Đêm Nhiệm Mầu cực thánh.

Gian khổ suốt chặng đường dài hiu quạnh,
Về đến nơi, trút gánh nặng thở phào,
Cùng vui mừng, lòng thôi hết nôn nao,
Khi thấy nét hồng hào hai đứa nhỏ.

Trời trong vắt bỗng lao xao nổi gió,
Người lẹ làng ngồi bó rọ kề bên,
Dùng thân mình như là một tấm phên,
Che chở chúng bình yên qua giấc tối.

Khi tia nắng đầu tiên vừa le lói,
Lòng biết rằng đã tới phút chia tay,
Bèn nhẹ nhàng, để hai đứa không hay,
Nhặt đôi cánh, lắp vào vai như cũ.

Bùi ngùi ngắm trẻ thơ còn say ngủ,
Biết mai này phần số chúng ra sao!
Mắt nhìn quanh lần cuối, dạ nao nao,
Rồi lủi thủi hướng trời cao cất cánh.
Trần Văn Lương
Cali, Giáng Sinh 2020

Return to “Cóc Cuối Tuần”

Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 2 guests