Co'c cuo^'i tua^`n --- Nhu+~ng A'nh Ma('t Xa Que^

Trần Văn Lương
i5 processor
Posts: 352
Joined: 01 Oct 2007 21:09

Co'c cuo^'i tua^`n --- Nhu+~ng A'nh Ma('t Xa Que^

Postby Trần Văn Lương » 17 Jun 2012 01:49

Kính gửi đến quý vị trưởng thượng và quý anh chị con cóc cuối tuần.


Dạo:
Ngậm ngùi ánh mắt xa quê,
Đêm đêm đất lạ hướng về chốn xưa.


Cóc cuối tuần:


Những Ánh Mắt Xa Quê

(Ghi lại một vài cảm xúc khi cùng các cựu Sinh Viên Viện Đại Học Dalat
đứng nghiêm chỉnh chào quốc kỳ và hát quốc ca VNCH trong đêm
Đại Hội Thụ Nhân Thế Giới 2012 được tổ chức tại Paris, 6/2012)

Ánh điện nhòa nối vội nắng hoàng hôn,
Hương đất lạ nao nao hồn lữ thứ.
Mênh mang màu quá khứ,
Paris chiều, lòng viễn xứ sầu vơi.

Quá nửa đời, mỗi kẻ mỗi nơi,
Chốn lưu lạc, tình người như đã hiếm,
Còn chăng chỉ chập chùng bao kỷ niệm,
Cùng bóng hình ngôi Viện cũ thân yêu.

Mấy mươi năm nắng sớm với mưa chiều,
Thân trôi giạt đã nhiều phen thất hứa.
Dĩ vãng tưởng không bao giờ gặp nữa,
Chợt trở về sống lại giữa đêm nay.

Qua nụ cười, ánh mắt với bàn tay,
Hình ảnh những tháng ngày xa xưa đó,
Bỗng lần lượt theo nhau về hiện rõ,
Giữa mảnh vườn thương nhớ ngỡ tàn phai.
x
x x
Nhớ con đường lấm tấm giọt sương mai,
Nhớ mái tóc mềm vai quanh lối học,
Nhớ ánh mắt lén nhìn ngang liếc dọc,
Nhớ từng đôi guốc mộc thoáng qua nhà.

Nhớ trên môi điếu thuốc lẻ phì phà,
Nhớ con dốc đổ dồn ra phố chợ,
Nhớ những cốc cà phê đen ghi nợ,
Những mối tình dang dở tuổi thư sinh...

Nhưng rồi vận nước điêu linh,
Cơn hồng thủy thình lình ập tới.
Kẻ vượt thoát ra nước ngoài lặn lội,
Người đọa đày tù tội giữa quê hương.

Chân lang bạt mười phương,
Lòng canh cánh nhớ mái trường thuở trước.
Dù mang thân mất nước,
Vẫn ươm hoài một mơ ước nhỏ nhoi,

Mơ một ngày trên đất khách xa xôi,
Bạn bè cũ khắp nơi về gặp gỡ,
Cùng đứng trước lá cờ, rồi rạng rỡ,
Cất lời ca như thuở tóc còn xanh.
x
x x
Sau bao lần vất vả rấp ranh,
Giấc mơ nhỏ giờ đây thành sự thật,
Trăm cánh nhạn từ bốn phương tất bật,
Nghe gọi bầy, tấp nập đến Paris.

Người gặp nhau, từng nhóm nhỏ rầm rì,
Ánh mắt ấy sáng khác gì ánh nến.
Nửa thế kỷ, chưa cạn lời quyến luyến,
Đà bồi hồi tính chuyện gặp ngày sau.

Rồi phút giây mong đợi đã bắt đầu,
Trăm ánh mắt chung một màu ước vọng.
Trên sân khấu, lá Cờ Vàng trang trọng,
Tiếng quốc ca lồng lộng át màn đêm.

Tim cằn cỗi chợt mềm,
Quá khứ êm đềm quay trở lại.
Hạnh phúc mới khiến lòng như tê dại,
Thầm ước gì mãi mãi sống trong mê.

Những ánh mắt xa quê,
Đêm hướng về Viện cũ,
Vẫn rực sáng sau nhiều đêm mất ngủ,
Sau nửa đời nếm đủ chuyện bể dâu.

Kiếp tha hương mấy chốc đã bạc đầu,
Thân lưu lạc trót dãi dầu tân khổ.
Đêm thức giấc vẫn nghẹn ngào trong cổ,
Quê hương xưa cùng Viện cũ còn đâu.

Chỉ còn đây, trong ký ức buồn đau,
Những hoài niệm nhạt màu theo năm tháng,
Và đâu đó trong khung trời dĩ vãng,
Mái trường xưa thấp thoáng một bóng cờ.
Trần Văn Lương
Gửi từ Innsbruck, Austria, 6/2012

Return to “Cóc Cuối Tuần”

Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 43 guests