DVTM wrote:Xin chào các bác,
cháu đến SB để trải lòng mình với âm nhạc, và hy vọng rằng nó sẽ mang chúng ta lại gần nhau hơn. Chỉ đơn giản vì chúng ta là người Việt Nam, cùng nhìn về Việt Nam, và cùng lắng nghe ... Bonjour Việt Nam !!!
Cùng lắng nghe… Bonjour Việt Nam! Cùng lắng nghe… Việt Nam! Cùng lắng nghe … Lòng Mẹ!
Phải chăng, trong nửa thế kỷ, người Việt Nam chúng ta, vốn coi tình nặng hơn lý, đã đánh mất tình thương đối với nhau bởi vì ta nói với nhau quá nhiều mà lắng nghe nhau quá ít. Và những lần lắng nghe nhau thì cũng chỉ là chuẩn bị để nói mà thôi! Để rồi càng lúc là xa nhau hơn.
Ai cũng biết câu nổi danh của Saint Exupéry: Yêu nhau, không phải là nhìn nhau, mà cùng nhìn về một hướng.
Phải chăng đã đến lúc người Việt Nam chúng ta sửa câu ấy lại: Yêu nhau, không phải là nghe nhau, mà cùng nghe một… tiếng lòng!
Có một giai đoạn trong lịch sử người Việt Nam lấy hận thù làm nền tảng chung để kết hợp với nhau. Những ngày đầu tiên sau biến cố 75, bài hát chào cờ vẫn còn vang vang: ‘ôi xương tan máu rơi, lòng hận thù ngất trời!...’
Gần hai thế hệ đã trôi qua! Như thế đã đủ chưa để những người con xa gần của Mẹ Việt nam lấy tình thương làm nền tảng chung mà kết hợp với nhau? Đã đến lúc hay chưa để thay thế nền ‘văn mình của hận thù’ bằng nền ‘văn mình của tình thương’, thay thế nền ‘văn minh của chém giết’ bằng nền ‘văn minh của sự sống’?
Đây không phải là những câu hỏi để tranh luận… Đây chỉ là những tâm tư của tôi khi nghe ai đó nhắc đến Mẹ Việt Nam… và tôi nói lên như một lời chia sẻ.
Và cũng để chia sẻ, tôi chép lại sau đây bằng tiếng Việt câu trích dẫn bên kia của Saint Ex., đặc biệt cho các bạn trẻ ở Việt Nam, vì tại Việt Nam hiện nay đại đa số người trẻ quen với tiếng Anh hơn là tiếng Pháp:
Muốn hiểu rõ con người và nhu cầu của họ, muốn biết rõ con người trong những gì là cốt lõi nhất, ta không nên đem chân lý hiển nhiên của mình mà đối chọi nhau. Vâng, quí vị có lý. Tất cả quý vị đều có lý… Nhưng, quí vị biết đấy, chân lý là điều làm cho thế giới được đơn giản chứ không phải là điều tạo nên hỗn mang.
Qua những từ ngữ đối nghịch nhau, mọi người chúng ta đều diễn đạt cùng chung khát vọng. Chúng ta chia rẽ nhau về phương pháp là hệ quả của lý luận của mình, nhưng không chia rẽ trên các mục đích: chúng ta đều cùng chung mục đích!