Tống biệt
"Cửa động đầu non đường lối cũ
Nghìn năm thơ thẩn bóng trăng chơi" (Tản Đà)
Cánh hạc trắng lưng trời xa khuất
Nẻo đường quê mặt đất ruổi rong
Nửa năm tình mặn nghĩa nồng
Đàn dao lỗi nhịp chỉ hồng đứt tơ
Điện Quỳnh hư mây mờ khói phủ
Cửa Thần phù sóng bổ mù giăng
Cô đơn dạo bước lang thang
Nổi trôi xiêu dạt họ hàng là đâu
Bao thương nhớ giọt sầu chẳng lắng
Kỷ niệm buồn cay đắng đọng môi
Ngập ngừng cạn chén chia phôi
Một bầu tâm sự ai người đổi trao ?
AH
Tho' tình
Lời cuối
"Làm sao giết được người trong mộng
Để trả thù duyên kiếp phũ phàng" (Han Mac Tu)
Trông nét chữ lòng dường thiêu đốt
Lời nghẹn lời chẳng thốt thành câu
Chim xa cành bởi vì đâu ?
Người xa người bởi nhịp cầu gãy đôi !
Tình dang dở cho đòi cũng lỡ
Giọng lập lờ cứ ngỡ như mơ
Mây mù che áng nguyệt mờ
Dây đàn ai oán hồn thơ ngậm ngùi .
Mưa rả rích nằm vùi dỗ giấc
Gió vù vù thở nấc dằn cơn
Sông rồi cạn, núi rồi mòn,
Thân về cát bụi tình còn hư không !
AH
"Làm sao giết được người trong mộng
Để trả thù duyên kiếp phũ phàng" (Han Mac Tu)
Trông nét chữ lòng dường thiêu đốt
Lời nghẹn lời chẳng thốt thành câu
Chim xa cành bởi vì đâu ?
Người xa người bởi nhịp cầu gãy đôi !
Tình dang dở cho đòi cũng lỡ
Giọng lập lờ cứ ngỡ như mơ
Mây mù che áng nguyệt mờ
Dây đàn ai oán hồn thơ ngậm ngùi .
Mưa rả rích nằm vùi dỗ giấc
Gió vù vù thở nấc dằn cơn
Sông rồi cạn, núi rồi mòn,
Thân về cát bụi tình còn hư không !
AH
TÌNH EM
Em vẫn nói em không hề đòi hỏi
Bởi tình yêu không vật chất cao sang
Túp lều tranh với hai quả tim vàng
Cùng sưởi ấm cơn đông hàn lạnh lẽo
Em vẫn nói tình yêu không tàn héo
Dẫu cho rằng trong túi thiếu đô la
Ngồi bên nhau mơ ước chuyện hai nhà
Vui sum họp, tơ hoà duyên chỉ thắm
Em vẫn nói tận trong hồn sâu thẳm
Chỉ giữ mình hình bóng một anh thôi
Bởi tình yêu không buôn bán kiếm lời
Yêu dâng tặng chứ không đòi vay trả
Lời em nói anh khắc vào trong dạ
Con tim yêu rộn rã ánh bình minh
Đôi tai vang réo rắt khúc nhạc tình
Và trước mắt một vừng hồng sáng rọi
Nào ai biết em bây giờ thay đổi
Em cân đong mấy lượng quả tim vàng
Túp lều tranh không đủ ấm thân nàng
Tay trơ thẹn thiếu hột soàn trang điểm
Em đã sợ tấm thân ngà kiều diễm
Phải hao gầy vì cần kiệm đô la
Cảnh túng nghèo sẽ vùi dập đời hoa
Vì không thể nuôi con bằng nước lã
Thôi em nhé hãy xem là xa lạ
Để yên lòng em xuất giá tòng phu
Người ta tuy không tình cảm mặc dù
Đủ bảo bọc đời em tròn nguyện ước...
Ái Hoa
Em vẫn nói em không hề đòi hỏi
Bởi tình yêu không vật chất cao sang
Túp lều tranh với hai quả tim vàng
Cùng sưởi ấm cơn đông hàn lạnh lẽo
Em vẫn nói tình yêu không tàn héo
Dẫu cho rằng trong túi thiếu đô la
Ngồi bên nhau mơ ước chuyện hai nhà
Vui sum họp, tơ hoà duyên chỉ thắm
Em vẫn nói tận trong hồn sâu thẳm
Chỉ giữ mình hình bóng một anh thôi
Bởi tình yêu không buôn bán kiếm lời
Yêu dâng tặng chứ không đòi vay trả
Lời em nói anh khắc vào trong dạ
Con tim yêu rộn rã ánh bình minh
Đôi tai vang réo rắt khúc nhạc tình
Và trước mắt một vừng hồng sáng rọi
Nào ai biết em bây giờ thay đổi
Em cân đong mấy lượng quả tim vàng
Túp lều tranh không đủ ấm thân nàng
Tay trơ thẹn thiếu hột soàn trang điểm
Em đã sợ tấm thân ngà kiều diễm
Phải hao gầy vì cần kiệm đô la
Cảnh túng nghèo sẽ vùi dập đời hoa
Vì không thể nuôi con bằng nước lã
Thôi em nhé hãy xem là xa lạ
Để yên lòng em xuất giá tòng phu
Người ta tuy không tình cảm mặc dù
Đủ bảo bọc đời em tròn nguyện ước...
Ái Hoa
MẤT MÁT
Bởi yêu quá nên trở thành vị kỷ
Để ghen hờn mờ tâm trí xót xa
Muốn cầu mong đổ vỡ đến người ta
Để hạnh phúc không vui hoà duyên mới
Tôi vẫn ước, vẫn mong chờ, vẫn đợi
Trong đau thương, trong mất mát não nề
Nhìn mặt hoa thêm ủ dột ê chề
Người đau một, lòng tôi đau muôn vạn
Tôi không có thơ tình đem đi bán
Cuộc đời tôi toàn những đắng cay thôi
Buồn đeo tôi khi mở mắt chào đời
Vui một thoáng, tiếp theo nhiều hận tủi
Trong cơn mơ, người biến thành con muỗi ...
Ái Hoa
Bởi yêu quá nên trở thành vị kỷ
Để ghen hờn mờ tâm trí xót xa
Muốn cầu mong đổ vỡ đến người ta
Để hạnh phúc không vui hoà duyên mới
Tôi vẫn ước, vẫn mong chờ, vẫn đợi
Trong đau thương, trong mất mát não nề
Nhìn mặt hoa thêm ủ dột ê chề
Người đau một, lòng tôi đau muôn vạn
Tôi không có thơ tình đem đi bán
Cuộc đời tôi toàn những đắng cay thôi
Buồn đeo tôi khi mở mắt chào đời
Vui một thoáng, tiếp theo nhiều hận tủi
Trong cơn mơ, người biến thành con muỗi ...
Ái Hoa
Gởi anh
Anh à
Chiếc nhẫn kim cương đã buộc rồi
Miếng trầu tươi thắm lỡ têm vôi
Tơ hồng sắp sẵn duyên tiền định
Chuyện cũ lờ đi chớ hở môi
Cớ chi người cứ mãi đeo buồn
Nước mắt sao nhiều cứ chảy tuôn
Duyên mới xin mừng đừng luyến tiếc
Nhìn xem thế giới vẫn quay cuồng
Rượu không giải toả được cơn nồng
Thuốc chẳng thiêu tan hết tuyết đông
Thân xác tội gì đem vứt bỏ
Tình rằng có đó cũng như không
Tâm không ai sắp chẳng ai bày
Đã biết yêu là chịu đắng cay
Là suốt canh trường đêm mất ngủ
Là ôm mái tóc nhuộm màu mây
Tình lỡ xa xôi chuốc chén sầu
Duyên tàn như ả Chức chàng Ngâu
Nhịp cầu Ô Thước đà rơi gãy
Tâm sự vơi đầy biết gởi đâu ?
Trôi nổi ngày xưa kỷ niệm buồn
Trời mây u ám giọt sầu tuôn
Hạt mưa vỡ vụn trên nền đá
Gõ nhịp đều đều tiếng nhớ thương
Hạnh phúc ba năm giấc mộng dài
Lâu đài trên cát trả cho ai
Con tim lầm lỡ nay đà tỉnh
Giã biệt tình anh khỏi đoạ đày
Hãy ngủ đi anh ngủ thật dài
Hồn du cõi lạ chốn thiên nhai
Quên đi lời cũ thề chung lối
Bởi bước đường ta đã rẽ hai
Em biết đời anh chẳng tới đâu
Mộng mơ trong máu vốn chìm sâu
Bên em anh chỉ nhìn thơ thẩn
Lải nhải lời yêu đến nhức đầu
Ngữ ấy ăn no chỉ lại nằm
Bên tai lời mẹ suốt canh năm
Yêu anh thì vẫn còn yêu lắm
Nhưng sợ tương lai sẽ tối tăm
Ai cũng mang riêng một số phần
Cũng đành cam chịu chẳng than thân
Đời người con gái mười hai bến
Bến đục bến trong bởi nợ nần
Thôi phải đành tâm cắt giải đồng
Xa lìa mộng ảo cõi hư không
Nụ hôn người hãy quên đi nhé
Lối cũ em về chớ ngóng trông
Trọn kiếp từ nay cách biệt rồi
Anh về xoa dịu quả tim côi
Kiếp sau xin hẹn anh lần khác
Sẽ lại yêu anh đến trọn đời !!!
(viết thay cho người...)
Ái Hoa
Anh à
Chiếc nhẫn kim cương đã buộc rồi
Miếng trầu tươi thắm lỡ têm vôi
Tơ hồng sắp sẵn duyên tiền định
Chuyện cũ lờ đi chớ hở môi
Cớ chi người cứ mãi đeo buồn
Nước mắt sao nhiều cứ chảy tuôn
Duyên mới xin mừng đừng luyến tiếc
Nhìn xem thế giới vẫn quay cuồng
Rượu không giải toả được cơn nồng
Thuốc chẳng thiêu tan hết tuyết đông
Thân xác tội gì đem vứt bỏ
Tình rằng có đó cũng như không
Tâm không ai sắp chẳng ai bày
Đã biết yêu là chịu đắng cay
Là suốt canh trường đêm mất ngủ
Là ôm mái tóc nhuộm màu mây
Tình lỡ xa xôi chuốc chén sầu
Duyên tàn như ả Chức chàng Ngâu
Nhịp cầu Ô Thước đà rơi gãy
Tâm sự vơi đầy biết gởi đâu ?
Trôi nổi ngày xưa kỷ niệm buồn
Trời mây u ám giọt sầu tuôn
Hạt mưa vỡ vụn trên nền đá
Gõ nhịp đều đều tiếng nhớ thương
Hạnh phúc ba năm giấc mộng dài
Lâu đài trên cát trả cho ai
Con tim lầm lỡ nay đà tỉnh
Giã biệt tình anh khỏi đoạ đày
Hãy ngủ đi anh ngủ thật dài
Hồn du cõi lạ chốn thiên nhai
Quên đi lời cũ thề chung lối
Bởi bước đường ta đã rẽ hai
Em biết đời anh chẳng tới đâu
Mộng mơ trong máu vốn chìm sâu
Bên em anh chỉ nhìn thơ thẩn
Lải nhải lời yêu đến nhức đầu
Ngữ ấy ăn no chỉ lại nằm
Bên tai lời mẹ suốt canh năm
Yêu anh thì vẫn còn yêu lắm
Nhưng sợ tương lai sẽ tối tăm
Ai cũng mang riêng một số phần
Cũng đành cam chịu chẳng than thân
Đời người con gái mười hai bến
Bến đục bến trong bởi nợ nần
Thôi phải đành tâm cắt giải đồng
Xa lìa mộng ảo cõi hư không
Nụ hôn người hãy quên đi nhé
Lối cũ em về chớ ngóng trông
Trọn kiếp từ nay cách biệt rồi
Anh về xoa dịu quả tim côi
Kiếp sau xin hẹn anh lần khác
Sẽ lại yêu anh đến trọn đời !!!
(viết thay cho người...)
Ái Hoa
-
- Pentium 4
- Posts: 815
- Joined: 01 Oct 2007 17:29
-
- i5 processor
- Posts: 342
- Joined: 01 Oct 2007 22:11
-
- Pentium 4
- Posts: 815
- Joined: 01 Oct 2007 17:29
-
- i5 processor
- Posts: 342
- Joined: 01 Oct 2007 22:11
-
- Pentium 4
- Posts: 815
- Joined: 01 Oct 2007 17:29
Nhưng dạo này sư phò em có tuổi rùi, đàng hoàng hơn chút, chỉ có cái tội thích xem và cổ vũ cãi nhau là ko chừa được.
Cứ ngứa mồm là bút chiến luôn
với cái tội ấy thì chả gọi là đàng hoàng được nữa đâu cái Nan ạ
mà nghĩ cũng phải, sư phò có tuổi rồi, đi tới đi lui hơi khó khăn, nên cứ ngồi một chỗ mà bút chiến
phải không Y Chiên ?
Cứ ngứa mồm là bút chiến luôn
với cái tội ấy thì chả gọi là đàng hoàng được nữa đâu cái Nan ạ
mà nghĩ cũng phải, sư phò có tuổi rồi, đi tới đi lui hơi khó khăn, nên cứ ngồi một chỗ mà bút chiến
phải không Y Chiên ?
Truong Tuong Tu
Trường Tương Tư
Ái Hoa
Anh có người yêu đi lấy chồng
Người yêu tôi cũng đã sang sông
Thơ tình nhuốm máu anh mang bán
Nỗi hận vong thề tớ chửi ngông
Khoé mắt cạn khô dòng huyết lệ
Lửa lòng tắt lạnh mối sầu đông
Chúng mình hai kẻ không quen biết
Chia sẻ cùng nhau nỗi cảm thông
Tôi chẳng khuyên anh bớt chút buồn
Bởi lòng day dứt nỗi sầu tuôn
Lời thề non biển bay theo gió
Giấc mộng tơ duyên dở nửa tuồng
Số kiếp hữu tình cho đã lỡ
Cuộc đời vô vị thả trôi luôn
Muốn gào cho nát tan trời đất
Văng vẳng đàng xa tiếng gọi hồn
AH
Ái Hoa
Anh có người yêu đi lấy chồng
Người yêu tôi cũng đã sang sông
Thơ tình nhuốm máu anh mang bán
Nỗi hận vong thề tớ chửi ngông
Khoé mắt cạn khô dòng huyết lệ
Lửa lòng tắt lạnh mối sầu đông
Chúng mình hai kẻ không quen biết
Chia sẻ cùng nhau nỗi cảm thông
Tôi chẳng khuyên anh bớt chút buồn
Bởi lòng day dứt nỗi sầu tuôn
Lời thề non biển bay theo gió
Giấc mộng tơ duyên dở nửa tuồng
Số kiếp hữu tình cho đã lỡ
Cuộc đời vô vị thả trôi luôn
Muốn gào cho nát tan trời đất
Văng vẳng đàng xa tiếng gọi hồn
AH
Return to “Truyện Xưa Tích Cũ - Histoires Anciennes”
Who is online
Users browsing this forum: No registered users and 30 guests