Truyen co tích

Giai thoại chữ nghĩa, Mỗi tuần 1 truyện kể
Ai Hoa
i3 Processor
Posts: 238
Joined: 01 Oct 2007 23:45

Truyen co tích

Postby Ai Hoa » 23 Jun 2005 04:59


ĐÔI CUA ĐÁ

Dưới khe nọ có đôi cua đá
Kết tình thâm cũng đã dài lâu
Cua chồng tình nặng nghĩa sâu
Hết lòng thương vợ dám đâu quản nài

Ngày đến tối kiếm mồi nuôi vợ
Thời khó khăn chẳng sợ gian lao
Đến kỳ vợ lột đớn đau
Thân mềm yếu ớt xanh xao nằm ỳ

Cua chồng chẳng dám đi, canh giữ
Sợ kẻ thù chiếm cứ cửa hang
Nhất tâm bảo vệ cua nàng
Giương đôi càng cứng sẵn sàng chống ngăn

Rồi khi vợ da săn, cứng lốt
Tới phiên chồng phải lột vỏ ra
Vợ đi bỏ cửa bỏ nhà
Theo chàng cua trẻ để mà vui chơi

Khi đến tối coi mòi đói lả
Dẫn nhân tình về phá động trung
Cắt da xẻ thịt cua chồng
Tội thay thất thế mạng vong anh hào

Trên minh chúa ngự cao chín bệ
Nghe truyện kỳ bất nghĩa bất nhân
Phán truyền ra khắp quần thần:
_ "Loài cua chẳng nhớ đức ân như người"

Quan thừa tướng chỉ cười khuyên nhủ
_ "Tối độc là chữ phụ nhân tâm
Thánh quân xin chớ có lầm
Đàn bà lòng dạ hiểm thâm khó lường"

Thánh quân muốn coi tường chân giả
Thử nghĩa tình của cả đôi bên
Đàn ông có phụ vợ hiền
Đàn bà có nỡ vì tiền bất lương

Chiếu truyền dụ bốn phương thiên hạ
Ông chồng nào quyết dạ cầu phong
Cắt đầu vợ nạp bệ rồng
Vua ban chức lớn quận công rỡ ràng

Lệnh vua xuống muôn làng đều tỏ
Cả năm qua chẳng có hồi âm
Dù cho bạc vạn vàng trăm
Không ông nào muốn sắt cầm cắt ngang

Một buổi nọ có chàng trai tỉnh
Dập đầu xin lãnh lịnh sát thê
Cảnh nhà nghèo khó trăm bề
Cũng mong kiếm chút lộc về nuôi thân

Cầm gươm báu bần thần trở lại
Thấy vợ nhà kinh hãi thương thay
Ba lần đã quyết ra tay
Ba lần hạ kiếm thở dài chẳng xong

Giết không nỡ kẻ cùng chăn gối
Thà nộp mình chịu tội khi quân
Điện vàng cầu khẩn van lơn
Nộp đầu thế vợ mong ơn cửu trùng

Nghe câu nói mặt rồng hớn hở
Sai tạm giam một chỗ, tính sau
Tao khang đạo trọng tình sâu
Dẫu tham quyền chức cũng đâu dễ dàng

Lại ban chiếu các hàng nữ kiệt
Có hùng tâm dám giết chồng son
Sắc phong quận chúa hoàng tôn
Vinh hoa phú quý hưởng luôn một đời

Lệnh vua mới truyền vài ba bữa
Đã thấy đầy ngoài cửa xôn xao
Xếp hàng chật hết cổng trào
Nàng nào cũng bậc anh hào nữ lưu ...

AH

ynguyen
Digital IC
Posts: 151
Joined: 01 Oct 2007 17:21

Postby ynguyen » 23 Jun 2005 08:29

tội nghiệp wí ông có cái xương sườn nổi loạn ! :lol:

tội nghiệp các nhà đạo đức, đã có con mắt nhị nguyên lại không nhìn thấu, cua là cua người là người, nhập nhằng làm chi để phải chép miệng!
hyc hyc !! :evil:

Ai Hoa
i3 Processor
Posts: 238
Joined: 01 Oct 2007 23:45

Postby Ai Hoa » 23 Jun 2005 09:07

ynguyen wrote:tội nghiệp wí ông có cái xương sườn nổi loạn ! :lol:

tội nghiệp các nhà đạo đức, đã có con mắt nhị nguyên lại không nhìn thấu, cua là cua người là người, nhập nhằng làm chi để phải chép miệng!
hyc hyc !! :evil:


động mối thương tâm của c3 rùi! :twisted: :P

Ai Hoa
i3 Processor
Posts: 238
Joined: 01 Oct 2007 23:45

Postby Ai Hoa » 23 Jun 2005 09:11

HẰNG NGA & HẬU NGHỆ

Thuở xưa thiên địa hỗn mang
Trên trời có lũ quạ vàng mười con (*)
Trổ tài xưng bá, tranh tôn
Nắng thiêu cháy đất, lửa phun mịt trời

Điêu tàn bãi lúa, nương khoai
Đồng khô nứt đáy, bể khơi cạn nguồn
Núi rừng ngập xác chim muông
Chó nằm le lưỡi, gà cuồng quẩn chân

Lễ cầu Ngọc Đế, Lão Quân
Cử người tài đức giáng trần cứu nguy
Miền kia có bậc dị kỳ
Tên là Hậu Nghệ, tài thì vô song

Thương dân xót dạ anh hùng
Giương cao thần tiễn bắn tung quạ vàng
Chín con rơi rụng giữa đàng
Một con sót lại vội vàng bay xa (**)

Yên vui về với mọi nhà
Cây chồi trổ sắc, cỏ hoa khoe màu
Ngai vàng bỏ trống bấy lâu
Phụ nam lão ấu dập đầu tung hô

Bước phiêu du, mộng hải hồ
Thân ngồi ngôi báu, lòng mơ góc trời
Hằng Nga nhan sắc tuyệt vời
Tiến cung hoàng hậu giữ người hùng anh

Nụ cười khoé mắt khuynh thành
Ngày đêm thỏ thẻ tiếng oanh bên chàng
"Rằng nay điện ngọc giàu sang
Chỉ là giấc mộng kê vàng mà thôi

Khi tóc bạc, lúc da mồi
Vùi ba thước đất cũng rồi đời ta
Sao cho trẻ mãi không già
Mới mong tận hưởng vinh hoa lâu dài"

Hậu vương nghe cũng bùi tai
Thỉnh cầu đạo sĩ lập đài luyện đơn
Sục lùng cùng cốc, thâm sơn
Tìm ra dược liệu chế hoàn thuốc tiên

Đồng nam đồng nữ khắp miền
Bắt về cung điện luân phiên quạt lò
Ào ào loạn nhỏ, loạn to
Thẳng tay đàn áp, cơ đồ ngửa nghiêng

Kho công trống rỗng gạo tiền
Sưu cao thuế nặng đảo điên dân tình
Ba năm chế thuốc trường sinh
Được hai hoàn nhỏ mang trình lên ngay

Cất vào trong lọ ngọc này
Đợi rằm tháng tám là ngày tròn trăng
Lòng tham bản tính cô Hằng
Một mình muốn hưởng trọn phần cả đôi

Lừa chồng bận việc trên ngôi
Trộm luôn lọ thuốc lấy thôi nuốt liền
Dạ nàng vừa thấm thuốc tiên
Lâng lâng thân ngọc bay lên thiên đình

Quảng Hàn cung lạnh đẹp xinh
Trốn vào lánh mặt, bỏ tình ái ân
Hậu vương giận rút tên thần
Giương cung nhắm bắn mười phần chẳng tha

Nào hay kéo mạnh quá đà
Cung thần gãy cán, Hằng Nga thoát nàn
Dưới trần rên siết oán than
Muôn dân tụ họp nổi loàn chống vua

Mất cung Hậu Nghệ đành thua
Nhìn đôi tay trắng mà chua xót lòng
Gươm vàng đánh Bắc dẹp Đông
Cắt đầu tự xử đền xong tội mình ...

Ngàn sau trăng sáng lung linh
Vẫn còn in dấu bóng hình Hằng Nga

AH

(*) 10 con quạ lửa tức là 10 mặt trời
(**) tức là mặt trời còn lại bây giờ

Ai Hoa
i3 Processor
Posts: 238
Joined: 01 Oct 2007 23:45

Postby Ai Hoa » 24 Jun 2005 06:14

SỰ TÍCH THỎ NGỌC

Truyện xưa kể lại một mùa đông
Gió rét căm căm, tuyết lạnh lùng
Thỏ mẹ ra đi còn dặn lại
Ở nhà ngoan ngoãn chớ chơi rong

Thỏ con ba chú khác màu lông
Anh cả tên Nâu, mắt đỏ hồng
Anh kế toàn thân vàng óng ánh
Em là Thỏ Ngọc trắng như bông

Bầy thỏ lim dim say giấc nồng
Nằm trên đệm cỏ cuối hang trong
Ngoài trời âm ỉ cơn mưa bão
Chớp loáng, mây đen phủ mịt mùng

Thỏ Ngọc nhổm mình chợt đứng lên
Nghe dường như có giọng kêu rên
Đàng xa văng vẳng trong hơi gió
Bị át đi do tiếng sấm rền

Mở cửa nhìn ra thấy bóng người
Lòm khòm, run rẩy giữa đồng khơi
Áo quần ướt sũng, thân gầy guộc
Chân thấp chân cao, dáng rã rời

Thỏ Ngọc ngỏ lời rước cụ vô
Vào hang tránh lạnh, áo hong khô
Chờ qua khốn khó, mưa dông tạnh
Tiếp tục hành du bước viễn đồ

Cụ già khập khểnh bước vô hang
Nhóm củi khơi than có Thỏ Vàng
Anh cả Thỏ Nâu đi rót nước
Còn mình Thỏ Ngọc cứ lăng xăng

Hơi nồng ngọn lửa toả lâng lâng
Thân thể tay chân đã ấm dần
Chén nước vào mồm thêm tỉnh táo
Chỉ còn nơi bụng hãy băn khoăn

Hỏi ra mới biết bảy ngày đêm
Không thức chi ăn phải nhịn thèm
Gan ruột cồn cào người đói lả
Giữa vùng hoang dã biết đâu tìm ?

Nghe qua Thỏ Ngọc thấy thương tình
Hoạn nạn người mang dạ chẳng đành
Tạo nghiệp duyên lành gây quả phúc
Cứu người đâu ngại chữ hi sinh

Thỏ Ngọc liều mình chẳng đắn đo
Nhảy vào đống lửa cháy bùng to
Hiến thân làm thức dùng cho khách
Một miếng khi cần cũng tạm no

Ngọc Đế thương tình thỏ thác oan
Lòng nhân cứu giúp kẻ cơ hàn
Phép thần đưa thỏ về cung nguyệt
Gương sáng lưu truyền lại thế gian

Mỗi buổi trời trong gió lặng yên
Ánh trăng ngà chiếu toả ba miền
Ngước nhìn mặt nguyệt còn in bóng
Thỏ Ngọc đang ngồi giã thuốc tiên (*)

AH

(*) bị Hằng Nga đì :D (j/k)

Ai Hoa
i3 Processor
Posts: 238
Joined: 01 Oct 2007 23:45

Postby Ai Hoa » 24 Jun 2005 07:15

Cánh Buồm Đỏ Thắm

Dải cát vàng...chiều nay sao nhiều nắng
Vẫn đơn thuần in dấu một bước chân
Bóng ngã hoàng hôn...mây tím lan dần
Xa xa hiện một cánh buồm đơn lẻ

Gió mơn man như thì thầm thật khẽ
"Cánh buồm đỏ thắm"...một truyện thần tiên
Ngươì kể em nghe trên bãi cát liền
Có cô bé vẫn thương hay mơ mộng

Cha cô bé đơn thân như gà trống
Ấp ủ con bằng những truyện trẻ thơ
Có một người đạo sĩ bước ngang bờ
Nhìn cô bé ...rồi ôn tồn người bảo

Khi con lớn sẽ có người hoàn hảo
Như Hoàng tử của lòng...đeo nhẫn cỏ cho con
Chàng ruổi rong trên một chiếc thuyền son
Buồm đỏ thắm ...như màu con yêu thích

Vốn cô độc , bị dân lang` xích mích
Họ cười cho câu truyện quá tầm phào
Và cho rằng cô gái nọ làm cao
Chẳng ai có hơi naò mà tiếp rước

Thật kỳ thay , một thuỷ thủ dừng bước
Vô tình nghe câu truyện thật ly kỳ
Chàng gặp nàng đang ngủ nhắm hàng mi
Lòng rung động như gặp người trong mộng

Rồi chiếc nhẫn trên tay chàng tháo xuống
Gởi cho nàng như tín vật tình yêu
Trở về tàu chàng may tấm vài điều
Lồng lộng gió trong một chiêù đâỳ nắng

Câu truyện cổ tích tưởng đâu quên hẳn
Bỗng trở thành cửa ngõ của tình yêu ...

NU

Ai Hoa
i3 Processor
Posts: 238
Joined: 01 Oct 2007 23:45

Postby Ai Hoa » 24 Jun 2005 07:17

Cánh buồm đỏ thắm (2)

Tôi kể tiếp chuyện tình yêu cô bé
Ngày mong chờ chàng thuỷ thủ hào hoa
Đêm từng đêm đôi mắt đẫm lệ nhoà
Ôm gối lạnh năm canh sầu khắc khoải

Chàng thuỷ thủ sống cuộc đời hồ hải
Nên quên rồi người mộng ở bến xa
Dòng thời gian ngày tháng cứ dần qua
Tim cô bé héo sầu vì hận tủi

Từ sáng sớm cho đến khi chiều tối
Cô bé ngồi trên một dốc đá cao
Hồn lắng nghe các đợt sóng thì thào
Mắt dõi hướng về chân trời xa thẳm

Vẫn mong đợi một cánh buồm đỏ thắm
Để cùng chàng hoàng tử mộng yêu đương
Như lời xưa của đạo sĩ qua đường
Mà tăm cá bóng chim sao biền biệt

Cô bé nọ nào đâu ngờ đâu biết
Có một người vẫn đứng trộm nhìn theo
Lòng quặn đau khi tim đã yêu nhiều
Mơ vô vọng trong cuộc tình đuổi bắt

Thấy cô bé mỏi mòn thân héo hắt
Chàng trai - người dũng cảm nhất làng chài
Tự dong thuyền ra lướt sóng trùng khơi
Tìm kiếm mãi cho ra chàng hoàng tử

Mặt bể lớn bao la đầy sóng dữ
Biết tìm đâu ra bóng chiếc thuyền son
Nhớ lời cô bé dặn lúc chiều hôm
Người không gặp thì cô không về nữa

Chàng đánh cá ra khơi vừa mấy bữa
Mặt bể đà cuồn cuộn nổi phong ba
Ngọn sóng to cao hơn cả mái nhà
Chiếc thuyền nhỏ đắm chìm trong bão tố

Kể từ đó dân làng hay sự lạ
Cứ mỗi chiều mây phủ tím hoàng hôn
Nhìn khơi xa thấp thoáng một cánh buồm
Màu đỏ thắm như màu tim rỉ máu ....


AH

Ai Hoa
i3 Processor
Posts: 238
Joined: 01 Oct 2007 23:45

Postby Ai Hoa » 28 Jun 2005 05:16

LỌ NƯỚC THẦN

Ngày xưa có kẻ thật thà
Ruộng vườn nối nghiệp mẹ cha mãn phần
Thiếu thời đôi bạn lý lân
Nhà nghèo chung cảnh tình thân kết nguyền

Vợ chồng cá nước bén duyên
Thương nhau hết mực vẹn tuyền thuỷ chung
Sáng ngày vác cuốc ra đồng
Thấy con chim nhỏ lượn vòng cây khô

Đuổi theo là chú quạ cồ
Xù lông vụt mỏ mổ cô sẻ vàng
Chàng không chịu cảnh ngược ngang
Lượm ngay hòn đá mà phang quạ này

Đòn đau quạ vội xa bay
Chàng nâng ấp sẻ trên tay vỗ về
Đền ơn sẻ mới mách lê
Chỗ chôn lọ nước đem về mà treo

Nhà tranh vách lá gieo neo
Thương thay cô vợ phận nghèo khó khăn
Bần hàn gạo chẳng đủ ăn
Thèm dầu gội tóc cho bằng chị em

Lắc lư chiếc lọ bên rèm
Tưởng chai dầu gội chồng đem làm quà
Lấy dầu mang tắm sau nhà
Tóc tai trở dạng thịt da đổi hình

Má hồng môi thắm miệng xinh
Sóng thu đổ nước nghiêng thành như chơi
Ngẩn ngơ không thốt nên lời
Anh chồng cứ ngỡ tiên rơi vào nhà

Mỉm cười thỏ thẻ mặt hoa
Chuyện đầu tới cuối kể ra tận tường
Chàng giờ cứ mãi vấn vương
Vợ chồng quấn quít ruộng nương mặc tình

Thương chồng xa vợ không đành
Chân dung nàng hoạ bức tranh trao chàng
Đồng xa cắm lại bên đàng
Vừa cày vừa ngắm chẳng màng nắng trưa

Ngờ đâu chú quạ ngày xưa
Hận còn ôm hận sầu chưa quên sầu
Bất thần sà xuống thật mau
Cắp ngay bức hoạ mang vào hoàng cung

Vẻ yêu đờ đẫn mặt rồng
Ba ngàn cung nữ cũng không so bì
Truyền quân lùng khắp kinh kỳ
Thâm sơn tịch cốc thôn quê biên thành

Cố tìm bóng dáng người tranh
Đem về điện ngọc thoả tình ước ao
Đất bằng bỗng nổi ba đào
Sai nha lũ nhặng ào ào như giông

Chàng đang đi cấy ngoài đồng
Chợt nghe người báo tin hung ở nhà
Vợ hiền bị bắt đi xa
Xót thương phận gái lạc sa miệng hùm

Hiên nhà trước mọc đôi lùm
Hành xanh tươi tốt cạnh chum nước vàng
Từ ngày nàng tắm dội sang
Cây kia vụt lớn dọc bằng đòn tre

Củ thì to bự bè bè
Quả là vật hiếm, khó bề thấy hai
Nhổ hành bỏ thúng gánh vai
Chàng đem rao bán đêm ngày chẳng ngơi

"Dọc bằng đòn gánh người ơi
Củ thì lớn tựa bình vôi ăn trầu
Hành mang tâm sự u sầu
Ai mua xin nhớ thương nhau một lời"

Nàng từ quê cũ xa rời
Biếng ăn biếng nói chẳng cười chẳng vui
Nhà vua dụ ngọt dụ bùi
Trăm phương ngàn cách không nguôi nỗi buồn

Dẫu cho bạc ức vàng muôn
Ngôi cao lộc cả cũng tuồng bó tay
Ngày kia đang ngự trên ngai
Chợt nghe quen thuộc tiếng ai rao hàng

Tim yêu bỗng đập rộn ràng
Mày thêm tươi đượm mặt càng đẹp xinh
Gọi người vào tận cung đình
Bao nhiêu thương nhớ nỗi tình xót xa

Nói cười rạng rỡ nét hoa
Bạo quân mê đắm hoá ra dại khờ
Muốn làm dáng dấp ngu ngơ
Hàng rong gánh bán giả vờ mua vui

Áo quần tráo đổi xong xuôi
Sân rồng đi tới đi lui làm trò
Ngờ đâu lũ chó dữ to
Nhào ra cắn xé chẳng cho kịp lời

Máu me giãy giụa chết tươi
Mặt mày nát bấy ai thời biết đâu
Mũ vua chàng đã đội đầu
Long bào vai khoác lính hầu chẳng hay

Trá làm hoàng đế liền ngay
Truyền khiêng xác kẻ ăn mày mang chôn
Lại sai giải tán tam cung
Cho về quê cũ lấy chồng làm ăn

Nhân dân gặp cảnh khó khăn
Mở kho ban gạo phát chăn kẻ nghèo
Nhà nông hết cảnh gieo neo
Đêm trăng mở hội mừng reo thanh bình

Vợ chồng nồng mặn duyên tình
Trăm năm cầm sắt ba sinh lửa nguyền
Hay chi bạo lực uy quyền
Sống ngay trời giúp ở hiền người thương

AH

Ai Hoa
i3 Processor
Posts: 238
Joined: 01 Oct 2007 23:45

Postby Ai Hoa » 01 Jul 2005 05:22

GIẤC MỘNG SANG HÈN

Nơi thành nọ có người hành khất
Nhà thì cao, của chất kho đầy
Bởi ông là chúa ăn mày
Cùng gia lớn nhỏ ngày ngày nộp xâu

Mộng làm giàu bấy lâu đã đủ
Đêm hằng đêm ông nhủ với mình
"Phú" thì ta đã thoả tình
Còn thêm chữ " Quý" mới thành trọn mơ

Nhà hiếm muộn một cô gái nhỏ
Tuổi trăng rằm đẹp tợ hoa tươi
Nhưng ông Trùm dạ chẳng vui
Vì không ai muốn làm sui ăn mày

Giao quyền lại em trai chấp chưởng
Bỏ nghề Trùm về hưởng điền viên
Tránh xa khỏi chốn luỵ phiền
Vùi chôn quá khứ vãi tiền mua danh

Trong kẻ chợ có anh trẻ tuổi
Thân mồ côi gặp nỗi gian nan
Nhà nghèo nhưng vẫn bền gan
Dùi mài kinh sử, chép toan hoá rồng

Ông Trùm mới đem lòng mến mộ
Muốn con mình có chỗ dựa thân
Mạc Kê nức tiếng xa gần
Thế nào cũng sẽ vinh thân mai này

Mang tiền bạc trao tay ước hẹn
Thi đỗ rồi tính chuyện chúc hoa
Đại khoa rồi tới tiểu khoa
Trước cùng duyên nợ sau là nghĩa ân

Mạc từ đó chuyên cần chăm học
Chuyện áo cơm khỏi nhọc lòng lo
Vũ môn cá vượt tam đồ
Sẽ cùng người ngọc tóc tơ phỉ nguyền

Ngày ứng thí đường tiền đưa tiễn
Lời tự tình quyến luyến khôn vơi
Dù cho vật đổi sao dời
Tào khang giữ vẹn, đất trời chứng tri

Đường vạn dặm chàng phi tuấn mã
Nàng ở nhà lả chả hạt châu
Ngày đêm hương nguyện khấn cầu
Cho chàng chiếm đặng ngao đầu giải nguyên

Lòng thành khẩn hoàng thiên cũng độ
Danh bảng vàng bái tổ vinh qui
Ông Trùm vui sướng xiết chi
Vinh qui cùng với vu qui một ngày

Mời hết kẻ to tai lớn mặt
Lễ mừng vui làm thật linh đình
Nhưng ông Trùm lại cố tình
Không mời em ruột vì khinh ăn mày

Em nổi giận ra tay quậy phá
Lệnh truyền cho tất cả ăn mày
Tụ nhau về đến chốn này
Làm cho chủ khách ngồi ngây sượng sùng

Mạc cảm thấy trong lòng hổ thẹn
Bởi nhạc gia hèn kém xuất thân
Suốt đêm ngơ ngẩn bần thần
Làm sao cắt đứt nghĩa ân cho rồi

Từng cánh én đưa thoi thắm thoắt
Lệnh vua truyền tựu chức lai kinh
Ngọc Nô theo bước đăng trình
Lạy cha ở lại phận mình tòng phu

Thuyền xuôi nước vừa đâu mấy bữa
Nỗi nhớ nhà lệ ứa hoen mi
Chồng thì nét mặt lầm lì
Chừng đang suy tính chuyện chi chẳng lành

Cơn gió lạnh lay mành phía trước
Liếc nhìn quanh trời nước mênh mông
Mạc Kê đã quyết trong lòng
Xô ngay nàng xuống giữa dòng nước trôi

Đợi thuyền chạy một hồi xa hẳn
Mạc giả vờ hô hoán kinh tâm
Thuê phu lặn vớt truy tầm
Người người chắt lưỡi thương thầm đời hoa

Tìm sơ sịa qua loa một tí
Thuyền lại đi trực chỉ kinh kỳ
Tiếc thay cho đoá tường vi
Gặp chồng bội bạc còn gì hồng nhan ...

AH

Ai Hoa
i3 Processor
Posts: 238
Joined: 01 Oct 2007 23:45

Postby Ai Hoa » 04 Jul 2005 07:37

GIẤC MỘNG SANG HÈN (tt)

Xác Ngọc Nô theo làn nước bạc
Sóng luồng to xô dạt về xuôi
Bềnh bồng con nước nổi trôi
Gặp thuyền quan Thượng đang lui mái chèo

Quan Thượng gọi người theo cứu chữa
Tỉnh lại rồi lời lựa hỏi han
Ròng ròng lệ đổ hai hàng
Cảnh tình nàng kể rõ ràng trước sau

Cảm thương kẻ má đào vận bỉ
Lại mến người thuỳ mị đoan trang
Có duyên gặp gỡ giữa đàng
Quan bà ngỏ ý nhận nàng làm con

Nàng từ ở lầu son gác tía
Phận yên rồi, buồn nghĩa tào khang
Thượng quan cũng xót dạ vàng
Ông bà bàn kế vẹn toàn cho mau

Trong triều nội xôn xao đồn đại
Quan Thượng thư đang đãi rể hiền
Tiểu thư xinh đẹp như tiên
Gieo cầu chọn bạn, tơ duyên tác thành

Mạc cũng muốn tới dinh ngấm nghé
Mong sao mình làm rể Thượng thư
Thượng quan trong bụng suy tư
Gặp nàng ướm thử thực hư thế nào

_ "Rằng ta thấy trong trào có kẻ
Tướng khôi ngô, tuổi trẻ tài cao
Trông ra đáng mặt anh hào
Ta tìm rể tốt, con trao duyên lành"

Gạt nước mắt cúi mình thưa lại
Ngọc Nô xin bày giải tấm lòng
_ "Thân con, gái đã có chồng
Dù chàng phụ bạc, thuỷ chung vẹn gìn!"

Cảm phục một tấm tình son sắt
Thượng thư liền tỏ thật phân qua
Rằng chàng tuổi trẻ tài hoa
Chẳng ai xa lạ chính là Mạc sinh

Lòng hờn tủi phận mình duyên hẩm
Trách nỗi chàng sao lắm gian ngoa
Thưa rằng: _" bát nước đổ ra
Làm sao hốt lại như là lúc xưa?"

Quan bà mới sớm trưa phân giải
_ "Muốn sắt son tiếng gái một chồng
Thì con thôi hãy rộng lòng
Hải hà mở lượng, thứ dung cho chàng

Còn nhất quyết trừng gian cho thoả
Thì phép công đành dạ chẳng tha
Đầu chàng ắt sẽ lìa xa
Truyền rao trăm họ để mà làm gương"

Ngổn ngang dạ nửa thương nửa giận
Nghĩa tình xưa vương vấn hoài mong
Chi bằng theo ý Thượng công
Làm thân goá phụ cũng không vui gì

Thượng thư bảo Mạc đi sắm sửa
Lễ đủ đầy vài bữa nghênh hôn
Mạc Kê rạng rỡ cả hồn
Đồng liêu kéo đến dập dồn chúc vui

Chọn ngày tốt giao bôi hợp cẩn
Yến tiệc tàn lòng vẫn đang mơ
Phòng hoa im lặng như tờ
Nàng còn ngồi đó ngẩn ngơ nỗi tình

Thấy Mạc tới, làm thinh cúi mặt
Tưởng chờ lâu nàng chắc giận ta
Dỗ dành, giở mạng che ra
Phùng kêu hốt hoảng là ma hiện hình

Ngọc Nô mới sự tình phân tỏ
Mỗi lời nàng như bổ vào tâm
Mạc Kê nghe thấy hổ thầm
Quì ngay xuống lạy bên chân giường nàng

Lòng nay đã ăn năn hết dạ
Cúi xin nàng hỉ xả một phen
Tình kia nguyện sẽ báo đền
Cũng vì giấc mộng sang hèn mà ra ...!

AH

Ai Hoa
i3 Processor
Posts: 238
Joined: 01 Oct 2007 23:45

Postby Ai Hoa » 08 Jul 2005 08:41

NI CÔ DIỆU THIỆN


Thuở xưa có vị vua già
Oai quyền tột bực tài ba chót vời
Hùng anh bất kính Phật Trời
Chê hàng sư sãi ghét nơi chùa chiền

Nước nhà gặp buổi thịnh yên
Giáp gươm xếp xó gạo tiền đầy kho
Bầy tôi hết dạ khuông phò
Lòng vàng vẫn thấy đắn đo một điều

Cô công chúa út cưng chiều
Xinh tươi vẻ mặt mỹ miều làn da
Môi hồng mày liễu dáng hoa
Thanh tao giọng nói mặn mà hình dung

Bỗng đâu trở chứng điên khùng
Say mê mùi đạo vui cùng câu kinh
Bữa cơm thịt cá không nhìn
Hằng trau ngũ giới vẹn gìn thiện tâm

Đền chùa miếu mạo viếng thăm
Ngày rằm lễ lạc chỉ chăm cúng dường
Cầu mong thoát cảnh đau thương
Luân hồi sanh tử nghiệp thường vẫn mang

Tham chi điện ngọc cung vàng
Thân mình cát bụi giàu sang khó bền
Vương tôn công tử kề bên
Rắp ranh bắn sẻ phỉ nguyền ước mơ

Giai nhân nhất mực làm ngơ
Khiến cho bao kẻ thẫn thờ nhớ mong
Từ lâu nàng đã dốc lòng
Bỏ nơi tử các theo dòng thiền môn

Mẫu hoàng nghe nói hết hồn
Khuyên can chẳng đặng lệ tuôn rạt rào
Vua cha tức giận xiết bao
Truyền đem công chúa nhốt vào nội cung

Ngày đêm nghiêm ngặt canh phòng
Tìm phương trói buộc vô vòng kỷ cương
Lừng danh giữa chốn triều đường
Có viên võ tướng sức đương muôn người

Tuổi chừng vừa độ đôi mươi
Phương phi tướng mạo tuyệt vời tài năng
Kiếm cung nào kẻ sánh bằng
Sáu thao ba lược vẫn hằng chăm lo

Bấy lâu tận tuỵ khuông phò
Chinh Nam tảo Bắc giữ cho yên bình
Điện Tiền cai quản cấm binh
Ngày đêm kề cận vẹn tình chúa tôi

Nhà vua ngẫm nghĩ một hồi
Sắc ban phò mã hoà đôi Châu Trần
Chọn ngày làm lễ thành thân
Tơ hồng chỉ thắm cột chân nàng vào

Giai nhân cùng với anh hào
Vầy duyên loan phụng lẽ nào không ưng
Công nương thế chẳng đặng đừng
Giả vờ thuận ý liệu chừng đào bôn

Trời chiều tắt nắng hoàng hôn
Vẳng xa tiếng vạc dập dồn gọi sương
Chày kình nện vỡ đêm trường
Cải trang công chúa lên đường tìm tu

Đến nơi cùng cốc thâm u
Thấy ngôi chùa nhỏ gặp sư trụ trì
Cầu xin thí phát quy y
Dốc lòng nương bóng từ bi nguyện lời

Sắt son tâm chẳng đổi dời
Pháp danh Diệu Thiện sống đời ni cô
Ngày ngày tụng niệm nam mô
Cơm lưng một bữa vải thô bốn mùa ....

AH

Ai Hoa
i3 Processor
Posts: 238
Joined: 01 Oct 2007 23:45

Postby Ai Hoa » 12 Jul 2005 04:58

NI CÔ DIỆU THIỆN (tt)

Tin hồng thấu tận tai vua
Lệnh cho võ tướng tìm đưa về triều
Công nương chặt dạ chẳng xiêu
Đã chê mùi tục quyết liều kiếp hoa

Mẫu hoàng luống những xót xa
Quỳ tâu lượng cả thứ tha tội nàng
Chiếu truyền nếu cứ khăng khăng
Thì cần chứng tỏ quyền năng Phật Trời

Sắt ròng một trượng dài thôi
Dày hơn ba tấc nặng ngoài trăm cân
Đêm khuya trống đánh năm lần
Mài thanh sắt nọ mòn dần nên kim

Tội thân liễu yếu tơ mềm
Mỏi tay mài sắt trọn niềm thương cha
Buốt vai tróc móng phồng da
Mồ hôi đẫm áo máu hoà ngón tay

Tiếng gà eo óc canh chày
Quân binh võ tướng cùng say giấc nồng
Công nương gục thiếp bên song
Mơ màng dường thấy một ông khổng lồ

Với tay cầm khối sắt to
Mài lên tảng đá mằn mò một hơi
Vầng dương lú dạng trên đồi
Công nương tỉnh giấc còn ngồi ngẩn ngơ

Bồi hồi nhớ lại cơn mơ
Vị thần biến mất chỉ trơ mình nàng
Trên bàn tay ngọc rõ ràng
Cây kim bé xíu ánh vàng đẹp xinh ...

AH

Ai Hoa
i3 Processor
Posts: 238
Joined: 01 Oct 2007 23:45

Postby Ai Hoa » 28 Jul 2005 04:07

NI CÔ DIỆU THIỆN (tt)

Quan quân mắt thấy đều kinh
Thần thông Phật pháp rành rành chẳng sai
Quốc vương nào dễ nhịn thay
Giao điều vô vọng thử tài công nương

Hũ sành bể nứt mấy đường
Hạn trong nội nhật tìm phương đổ đầy
Vại to lủng đáy đặt đây
Từ chùa qua suối lối ngay đâu gần

Còng lưng múc nước lả thân
Mười phần rơi rớt chín phần còn chi
Mình gầy cặm cụi gắng đi
Miệng niệm Phật hiệu chân lê thảo hài

Suốt ngày vác nặng oằn vai
Lưng đau bụng đói mắt cay lệ trào
Vại sành đem tới đổ vào
Nước theo lỗ hổng ào ào chảy ra

Xót thương vóc ngọc thân ngà
Tâm tuy bền chí sức đà cạn hơi
Bóng đen buông phủ màn trời
Hiu hiu ngọn gió đưa người vào mơ

Trong cơn mộng thiếp vật vờ
Vị thần hộ pháp lờ mờ hiện lên
Cầm vò chạy lẹ như tên
Đi về thoáng chốc nước liền đầy lu

Ý trời rộng giúp đường tu
Rõ ràng phép Phật nhiệm mầu hiển linh
Quan quân hết dám lộng hành
Cùng nhau quỳ lạy lòng thành kính dâng

Vua cha dạ vẫn chưa ưng
Cây lao trót phóng chẳng dừng được ngay
Sai người giữa lúc canh chày
Tẩm dầu tre bổi lửa vây quanh chùa

Kinh hoàng mõ đánh chuông khua
Lửa hồng theo ngọn gió lùa bốc cao
Biển Đông sóng dậy ào ào
Rồng vàng bốn vị bay vào phun mưa

Ầm ầm nước đổ nửa giờ
Lửa tàn khói lụi trơ trơ mái chiền
Tăng đồ vô sự bình yên
Tụng kinh giải nạn cầu nguyền Pháp ân ...

Ai Hoa
i3 Processor
Posts: 238
Joined: 01 Oct 2007 23:45

Postby Ai Hoa » 17 Aug 2005 06:34

NI CÔ DIỆU THIỆN (tt)

Dương tà nguyệt lặn xoay lần
Gió qua song cửa bụi vần bóng câu
Giã nhà cũng đã bấy lâu
Vui niềm đạo pháp dốc bầu thiện tâm

Xảy đâu cơn bệnh oái oăm
Cung son hoàng đế vương nhằm khổ thay
Thịt da đau nhức khôn tày
Trí tâm cuồng loạn đêm ngày mê man

Ngự y chịu phép thở than
Thuốc thang thêm nặng sức tàn mỏi hơi
Ruột gan hoàng hậu rối bời
Thầy hay thuốc lạ khắp nơi thỉnh về

Thần y tứ xứ trổ nghề
Tật mang tiền mất chẳng hề giảm thuyên
Hoạ là chỉ có phép tiên
Ban ơn cứu nạn giải nguyền tội sâu

Chợt nghe bẩm báo quân hầu
Có người đạo sĩ xin chầu cung vi
Mặt mày tuấn tú thanh kỳ
Hình dung mảnh dẻ dáng vì nho sinh

Cầm tay vua đoán nội tình
Cau mày khẽ thốt tiếng oanh nhẹ nhàng
Bệnh kỳ đã lỡ vương mang
Chui vào xương tuỷ mình vàng đớn đau

Thiên phương lục vị chế bào
Thâm tình cốt nhục phải trao một liều
Thịt xương công chúa hoàng triều
Hi sinh cắt đứt mới tiêu bệnh này

Hai công nương lớn gạt ngay
Ngỡ chàng đạo sĩ đặt bày gian ngoa
Lời người như quả thật thà
Thì công chúa út xa nhà đã lâu

Cửa chùa cho lính tới cầu
Giao phần xương thịt phép mầu cứu cha
Lắc đầu chàng lộ tay ra
Rút thanh đao bén lấy đà chém luôn

Mặt an nhiên chẳng chút buồn
Máu hồng như suối trào tuôn ướt đầm
Hậu hoàng thấy những kinh tâm
Truyền quân lụa quý bó cầm vết thương

Chợt nhìn ra mặt công nương
Chùa xa ngàn dặm băng đường tới đây
Hiếu thân vẫn giữ vẹn đầy
Thương cha nào ngại chặt tay cứu nàn

Thuốc vào bệnh lặn tiêu tan
Lòng ăn năn hối lệ ràn rụa rơi
Hào quang sáng rực góc trời
Trên thinh không bỗng vọng lời truyền hô

Tâm thành Diệu Thiện Ni Cô
Gió lay chẳng chuyển sóng xô chẳng dời
Gìn thân đạo hạnh cao vời
Tấm gương trung hiếu cho đời soi chung

Chí Tôn nay đã chứng lòng
Dứt duyên nhân quả thoát vòng tử sinh
Ngàn tay mọc cạnh bên mình
Thêm ngàn con mắt tỏ tinh tận tường

Nhìn cho rõ thấu mọi đường
Ngõ hầu cứu nạn thập phương chẳng chầy
Phật bà ngàn mắt ngàn tay
Rành rành kể lại tích này mà nghe


Ái Hoa


Return to “Truyện Xưa Tích Cũ - Histoires Anciennes”

Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 1 guest