Họa Thơ Quan Dương

nmchau
Site Admin
Posts: 1654
Joined: 01 Oct 2007 17:02
Contact:

Họa Thơ Quan Dương

Postby nmchau » 25 Feb 2006 13:43

Họa Thơ Lục Bát

OK lục bát thì lục, nhiều bát lắm ! YN đi tiếp QD nè, vòng ngược lại lên nguồn nha !


Anh ngồi trước biển

Anh ngồi trước biển mênh mông
Vầng dương rụng phía sau lưng quê nhà
Anh ngồi với bóng chiều tà
Lắng nghe gió thở xuyên qua nỗi buồn


Anh ngồi cát ngủ dưới chân
Vết đau trổ nhánh trong thân thể gầy
Anh ngồi ngay chổ này đây
như con chim biển lạc bầy bị thương


Anh ngồi ôm một cố hương
nhìn con sóng biếc chồm ôm dấu còng
Xa xa có lẽ cánh buồm
Lênh đênh sóng đẩy nhánh rong dạt bờ

Anh ngồi cùng với hư vô
Ðắp lên thân thế một tờ hư danh
Như con sao biển gãy cành
Nằm phơi thân chết ngon lành vô tư


Anh ngồi buồn hiểu vì đâu
Vì tình em mới qua cầu gió bay

Quan Dương

Em dõi đầu nguồn

Ðầu nguồn em bấm ngón tay
lần ra tình đã gió bay qua cầu
Áo xưa giờ biết lạc đâu ?
Mà anh ra biển sầu tư mộng lành ?

Áo xưa quên ở trên cành,
thư tình trong túi khuyết danh mấy tờ.
Ngu ngơ em nhặt cất vô
cuối vùng thăm thẳm bến bờ rêu rong ...

Ngờ đâu áo phất,dong buồm
ra khơi bỏ rẫy cho còng riêng ôm,
đêm đêm tưởng mãi hơi hương ...
Giải Ngân hà hóa sông Thương dấu bày

Hồn sao mất hút đâu đây ?
Thân sao vàng võ hao gầy bấy thân ?
Tay bơ vơ lần ngón chân,
mắt nhìn môi, hơi thở buồn nhẹ qua .

Dõi con nước dưới trăng tà
miệt mài, quên có quê nhà sau lưng ...

Y Nguyên


nếu chư vị để ý , có rất nhiều hơi hướng ca dao, Kiều, cả thơ vua chúa trong này nữa ! hyc hyc ! btw, Ðập cổ kính ra tìm lấy bóng, Xếp tàn y lại để dành hơi là ông vua nào khóc Bằng phi vậy hở bàcon ? cái bộ nhớ của YN ngày càng tệ !


Theo trí nhớ của Bh thì hai câu thơ này làcủa vua Tự Ðức . Có sách viết :
Ðập cổ kính ra tìm lấy bóng,
Xếp tàn y lại để giành hơi

Bài thơ tựa là :

Khóc Bằng Phi
Và mở đầu bằng câu :
Ối thị Bằng ơi đã mất rồi !
...
Nhưng có người lại bảo là hai câu thơ tuyệt bút ấy là của nhóm danh sĩ ở tỉnh Bắc Ninh , gồm các ông Trần Danh Án , Nguyễn Gia Thiều , thơ cả phần chữ Hán và chữ Việt , lời thơ chữ Hán ứng với hai câu nôm trên là:

Kích toái lăng hoa tầm cựu ảnh
Trùng phong xam tử hội dư hương

Bh

Cô Y Nguyên họa lại bài lục bát này thật là xuất sắc .
Hơi thơ của cô phảng phất chút gì Bùi Gáng, chút gì Chinh Phụ Ngâm . Tôi thích câu " tay bơ vơ lần ngón chân" ghê, nó diễn tả tâm trạng buồn tột độ của một người cô độc thiệt là hết sẫy . Cám ơn cô YN nhiều :-))))))
QD




--------------------------------------------------------------------------------
Chư vị,

(Mang) Họa chán rồi, đành mượn "mông" QD ngồi "thiền" với TVL mấy vận cho "thất điên bát đảo":


Tôi cũng ở đây cũng ngó mông

Khi vầng dương rụng mé ven sông
Lắng nghe gió thở lòng xao xuyến
Lặng ngắm chim trao dạ ngại ngùng
Chị Nguyệt quê nhà nằm sõng soải
Ả Hằng đất khách đứng tông hông
Quẩn quanh thay đổi danh hư thực
Linh cốt ai như lạc giữa giòng (1)


(1) Ðạo Ngô: Không nói là không noí
Bùi Tiến


Một lá thong dong lướt giữa dòng
Gió hòa sóng vỗ nhịp bên hông
Thả theo con nước buồm căng thẳng
Chờ níu dây neo, bến ngượng ngùng
Hội ngộ : nước gom về một biển
Phân kì : nuớc rẽ nhánh trăm sông
Quẩn quanh hư thực, danh thay đổi
Ðạo vẫn y nguyên, nhìn mênh mông !

Y Nguyên


Lời bàn của Phi Y Thiền Sư:
Không bàn là không bàn. Hì hì, chẳng biết bàn gì. Rõ là mình chỉ biết bàn ghế còn khi bàn thật thì thấy thua Phi Dã Thiên Sư nhiều bậc. Bái phục.


Lời bàn của Phi Pháp thiền sinh :

Gió đã nổi, bàn ghế chi cũng bay tuốt luốt ... hyc hyc !!!
Sinh này ít thông kinh kệ, pháp sự xin nhường quí sư !
selamat tingga[

nmchau
Site Admin
Posts: 1654
Joined: 01 Oct 2007 17:02
Contact:

Postby nmchau » 25 Feb 2006 14:09

Quan Dương Lãng Mạn


AI BẢO EM ...


Ai bảo em, tim đang nằm say ngủ
Băng ngang chi đánh rớt một nụ cười
Để tôi thức vội vàng thời thơ trẻ
bỗng dậy thì khi chạm phải vành môi

Ai bảo em lay chi lòng quá khứ
Để tôi quên sợi tóc bạc âm thầm
Đêm hái gió tôi đan thành chiếc áo
Đắp lên người em một nữa mảnh trăng

Ai bảo em trầm luân dòng cảm xúc
Để tôi mơ chiếc bong bóng đủ màu
Đào chiếc hố trong hồn em phục kích
Đợi khuya tàn bắt sống một chiêm bao

Ai bảo em làm nắng hườm nổi đợi
Để tôi mưa cho thấm ướt nỗi chờ
Hườm nắng đợi có làm mưa khắc khoải ?
Thấm mưa chờ có ướt nắng thành thơ ?

Ai bảo em biến tôi thành trẻ nhỏ
Để tôi mơ đủ thứ chuyện trên đời
Mơ thân thể thơm mùi hương khám phá
Chạy săn tìm như con chó đánh hơi

Ai bảo em giọng Bắc kỳ ngọt lịm
Để cà phê tôi quên lửng bỏ đường
Làm lưỡi đắng chạy tìm răng núp trốn
Có miệng mà chỉ nói được lời câm

Quan Dương



SAO ANH BIẾT ?

Lãng mạn tình nên Thơ lặng câm
Càng chụp bắt Thơ càng lẫn trốn
Em bỗ ng sợ đuổi mãi cùng đường
Sao anh biết Thơ không ngất lịm ?

Sao anh biết Thơ không dài hơi
Ca tụng tình yêu như trái phá
Như mộng mơ thuở mới vào đời
Sắp vỡ bờ vì con nước nhỏ ?

Tương tư vốn là bệnh của Thơ
Mưa nắng, bệnh của trời khắc khoải
Mềm nắng đợi, chín rục mưa chờ
Sao anh biết Thơ không chờ đợi ?

"Cho rất nhiều, nhận chẳng là bao"
Sao anh biết Thơ không cảm kích ?
Bong bóng mưa trong nắng nhiều màu
Thơ cũng khó chặn trào bức xúc ...

Ai xẻ làm đôi nửa vầng trăng
Cho gió đan khuy vào khuyết áo
Cho hồn ma cũ đến thì thầm
Sao anh biết Thơ không qui khứ ?

Trở về tìm một thuở mắt môi
Bắt gặp cả vàng son tuổi trẻ
Còn sót lại vang vang tiếng cười
Sao anh biết Chiêm bao còn ... ngủ ?

Y Nguyên


lại ngược vận, Bh chí lí, tm là cứ nói ngược hyc hyc !!

nmchau
Site Admin
Posts: 1654
Joined: 01 Oct 2007 17:02
Contact:

Postby nmchau » 25 Feb 2006 14:13

Quan Dương Hăm Dọa



Hăm Dọa


Em có chắc khi trở thành già khú ?
Người ta thường lười gõ nhịp trái tim?
Sao lại chơi dẫm chân vào giấc ngủ
Ðể anh đây thức giấc chạy đi tìm

Em đừng tưởng trái tim lười biếng gõ
là trái tình cũng heó úa ngàn năm .
Tưởng như thế coi chừng anh đó nhỏ
Ngu thì ngu . Hạt cũng sẽ nẩy mầm

Con mọt gặm lì đòn trong gỗ kín
quyết ăn thua . Rồi cũng sẽ một ngày
Lòng gỗ đó mềm em như bọt cám
Bị yêu rồi đừng trách anh nghe chưa

Hay em khích em chẳng thèm rung động ?
Chấp anh đây dày mặt đến cỡ nào ?
Vậy giả dụ anh biến thành vạt nắng
Tan vào hồn em , em sẽ tính sao ?

Anh nói trước gừng già cay lắm đó
Em lơn ngơn bưng dĩa muối lại gần
Gừng chấm muối sẽ trở thành duyên nợ
Câu ca dao này phải biết để phòng thân

Cơn mưa nào rớt xuống đời chẳng thấm
Ðất cằn nào gặp nước mà lại tha
Vì lẽ đó một điều em thông cảm
Anh " cô hồn các đảng " hơn người ta

Quan Dương


Y Nguyên là chị hai của "nhỏ", có bài họa nguyên vận sau đây giúp "nhỏ" đáp lời Hăm Dọa của "anh" QD :




Em cứ tưởng dưa quá ngày dưa khú
Ai ngờanh tiếc của , thái xào tim
Người ta vô tình lạc vào giấc ngủ
Ai biểu ai mà thức giấc chạy tìm ?

Tình thiên thu khi trái tim ngừng gõ
Hết biếng lười vì ngủ giấc trăm năm
Trái tim anh còn nhịp nhàng to nhỏ
Là vườn hoang cho cỏ dại gieo mầm

Gỗ quí đã bôi thuốc ngừa thật kín
Mọt làm sao chui gặm ruỗng đêm ngày
Chẳng trông mong thấy gỗ tan thành cám
Mọt chờ gì, đi chỗ khác chơi chưa ?

Hồn em đó chập chùng mùa biển động
Gió lênh đênh, bờ bến lạc phương nào
Nếu tình cờ trời vứt cho chút nắng
Cũng khôn mờ đêm lấp lánh trăng sao

Dĩa muối em bưng giã đầy ớt đó
Kia xoài xanh, me, cóc ... để lại gần
Gừng giàcủa anh cay như của nợ
Ðã sên đường thành mứt , ngọt nên thân

Bài học cũ anh dường như chưa thấm
Ðã tác nhân thìnghiệp chẳng buông tha
Nẻo về em qua muôn vàn thọ cảm
Vào biển không rồ i , ta chẳng còn ta

Y Nguyên

nmchau
Site Admin
Posts: 1654
Joined: 01 Oct 2007 17:02
Contact:

Postby nmchau » 25 Feb 2006 14:15

Wow...Thật tuyệt diệụ.. Ðúng là kỳ phùng địch thủ Anh QD ơi ...anh gặp đại địch rồị.. Lo đỡ tuyệt chiêu của Y-Nguyên đi ..:)

Thân
NV

anh QD mâý ngày nay chắc gặp "ngày xui tháng ruỉ " nên bị " tấn công " tới tâp'
mới bữa qua LD tặng anh bài thơ "nặng muì" , hôm nay chị Y Nguyên tặng thêm bài thơ có gia vị , chua , cay , cóc , me , ớt gì , noí nghe phát thèm ... Bây giờ có bị anh QD " tấn " thì biết chạy " nắm aó " kêu cưú ai rồi :))
mn

Anh mình đồng da sắt mà :-))) Bợm đừng lo . Non sông dể đổi nhưng bản chất lì khó dời :-))) Phải cố gắng ăn nhiều vào cho mau lớn , đừng thấy anh bị hại ,mừng quá bỏ
ăn thì bợm tiêu tùng trước anh đó :-))
QD


Ðọc bài thơ trả đủa của Y-Nguyen fát thèm :)

Thôi tiêu, coi bộ chú QD chuyến này mệt rồi hihị..đạp fải ổ kiến rồi :))) chờ coi chú còn chiêu nào nữa hong :)
Hoanang


Tính luôn bài của chị Y Nguyên thì anh QD nhà mình thua 2 vố rồi đó.

Phen này xem ông anh mình xoay xở làm saọ Tại anh thôi đó. Bợm không họa chọc tức anh thì cũng có người giúp bợm thấy chưa bợm

Cám ơn YN đã chuyển hai bài thơ "gừng muối" và "muối ớt" thật hay cho quán được thưởng thức mối tình vừa mặn vừa cay .

Anh Quan Dương à, hân hạnh được biết anh . Tôi cũng có quen một người tuy không được "cô hồn các đảng" nhưng cũng thuộc loại khá lắm, "cô hồn vài đảng" rồi, thế mà cứ đổ mưa hoài vẫn thấy bãi cát thấm nước sùn sụt như không. Cho tới bây giờ vẫn thấy còn loay hoay mài hòn ngói với hy vọng nó sẽ thành một cái gương trong cõi ta bà này . Thành thử tôi e cho anh bạn bé nhỏ nàycủa tôi quá đi, nếu như lời người chị của cô bé nhỏ kia kể là đúng.

Câu chuyện mối tình gừng ớt của anh bạn "mài ngói thành gương" này như sau, xin kể lại nguyên vận để anh QD, YN và các bạn nhàn lãm:


Già tôi dẻo chứ già tôi không khú
Chuyện ngày xưa tôi vẫn ủ kín trong tim
Ðêm thanh vắng em có thấy tôi về trong giấc ngủ
Trong bâng khuâng tôi vẫn gắng đi tìm

Chân ngại bước sao gót giầy vẫn gõ
Em giật mình tôi sẽ hối ngàn năm
Ngoan giấc nhé hỡi người em bé nhỏ
Hỡi người em mộng đẹp đã ươm mầm

Trái tim em mặc dù như đóng kín
Trong ưu tư tôi biết đã bao ngày
Tuy sắt đá nhưng vốn từ mịn cám
Dịu dàng mà như đã lại như chưa

Ngoài biển lặng say sóng ngầm hơn động
Hồn phiêu du ngây ngất tới khi nào
Tinh cầu thẳm dù không vương chút nắng
Tôi vững lòng, dẫn lộ có đôi sao

Ðời nhiều khi cay hơn gừng ớt đó
Tình có cay hương vị vẫn chưa gần
Cõi đời này dẫu cho không duyên nợ
Nét em nhìn tôi đủ ấm toàn thân

Mưa trên cát ngàn đời sao vẫn thấm
Tình vương sầu muôn kiếp mấy ai tha
Người em nhỏ, có bao giờ em cảm
Kẻ muốn làm gương, mài ngói, cõi người ta

Bùi Tiến


í nè anh Lão Dương ơi , hay là anh mời chị của nhỏ là cô Y Nguyên và anh bạn Bùi Tiến này vào nhóm MDV cùng sinh hạt
chơi vui . Vừa bên này vừa bên nọ có sao đâu ? Nhắn lời cám ơn đến Bùi Tiến và Y Nguyên again đã họa theo thơ của QD nha
QD


Trúc ui,
Cho Trúc bài ni để uýnh ông anh lại nè


Hăm dọa lại

Chuyện xa xôi, nói, mất công giả dụ
Tự dưng sao lại bày chuyện già nua
Trăm chước hay, sao giở trò hăm dọa
Dẫu ngủ mê, em cũng quyết hơn thua

Ðã quen sống bằng nhịp tim của đá ***
Nên trái tình sẽ vĩnh viễn chẳng đơm
Anh có van cả rừng cây hoa lá
Kiếm đâu ra hạt giống để mà ươm ?

Anh có lì cũng chỉ là mọt gỗ
Tim cẩm lai, em bọc cả khối đồng
Anh đục mãi chẳng soi ra một lỗ
Còn nói chi ăn rỗng tuếch bên trong ?

Anh mặt dày tự ngàn muôn kiếp trước
Dụ em yêu nên đọa xuống hồng trần
Dẫu anh thiêu nắng bạc màu cánh hạc
Em kiếp này nhất định phải tu tâm

Anh mua gừng để gài em vướng nợ
Dĩa muối thừa, em đổ xuống đại dương
Ðợi khi mô biển bốc hơi cạn vỡ
Ðến bây giờ em ngúng nguẩy hiện thân

Anh hung hăng sa mạc hè cháy bỏng
Hồn em mềm, mưa cũng lựa bãi nguồn
Trái yêu thương đúng thời em dâng cúng
Cũng chẳng mong anh các đảng cô hồn

TVũ(06/15/01)



Wowwww đi làm về đưọc thưởng thức hai bài " hăm dọa lại" của TVũ và Y Nguyên thiệt là hay . Cái kiểu này chắc không còn hăm doạ nữa mà rình rình phe địch sơ hở làm thiệt quá :-))) Trong quán toàn nhân tài không hà, " lão già " này đang chờ xem những màn phản công khác :-)))
QD


Hai đội vừa mới ra quân
Hôi đây sút thắng hai bàn vào gôn
anh hai Dương như Trời ... trồng


hehehe
Chung Pham

Ðây, thêm 1 bài thơ hăm dọa của anh Hoàng Lộc nè:



THƠ HĂM DỌA

em thất đức một lần yêu giỡn mặt
bãi thu khô rụng trái nhớ xanh dờn
khi quyết chí đi truy tìm chứng tích
bữa nổi xùng, anh kiện chết em luôn

có lắm thứ chẳng cần chi phỉnh gạt
như câu thơ thơm lựng những ân tình
cánh hoa tím trang thư nào em ép
(gửi cho nhiều chỉ bầm dập đời anh)

và lắm thứ rất cần anh mê muội
như môi còn bẫm máu nụ hôn xưa
lúc quạnh quẽ anh giật mình tự hỏi
em không yêu sao lại biết yêu đùa ?

sao lại cứ nuốt lời rồi hóa ngọng
cứ hẹn gần rồi vẫy vẫy lìa xa ?
anh tức tối trong sợi tình thắt họng
liệu hồn em - em có bữa ra tòa ....

HL



Anh CP, MN ( em anh), HNắng, TT , NV and all huhuhu bị TVũ cùng Y Nguyên " đánh " quá nên bệnh rồi :-))

QD

Bệnh

Hôm qua chẳng biết bệnh gì
Lên chùa cầu phật độ trì , phật ơi!!
Em quì cạnh chỗ phật ngồi
Lưng ong óng ả một trời quan âm
Cây nhang đang toả hương trầm
Bỗng nhiên lả ngọn vẽ vòng ngu ngơ
Ai đem gió thả vô chùa ?
Thổi anh lộn ngược trở ra cõi trần :-(

Câu kinh chưa kịp khấn thầm
Trúng em một chưởng trở thành bệnh thêm
QD

Phật từ bi ngự tòa sen
Nghe thằng phải gió lèm bèm đổ hô
Lên chùa chẳng niệm Nam mô
Bẻ nhang khói uốn vòng vo lòng trần .
Tâm em sen đóa trắng ngần
Chưởng em vọng niệm xoay vần tâm ai
Bệnh anh phải tự chữa ngay
Hay anh nuôi nỗi đau này dịu êm ?
YN

Lòng trần vương mắc càng thêm
Tu nào cho hết ưu phiền mà tu
Nào ai có đóng cửa chùa
Gió vô thong thả chẳng chờ người đưa
Sư còn có kẻ tương tư
Thập phương đi nữa có chừa một ai
Thôi thì ngày một ngày hai
Bệnh nghe thuyên giảm được vài phần chăng
Bùi Tiến


từ hôm qua đến hôm nay đươc. đọc mấy bài thơ hay , họa qua lại , cuả anh QD, chị Y Nguyen, anh BT hay quá , nếu attached được tiếng vỗ tay, chắc các anh chị đã nghe được nhiều tiếng vỗ tay cuả mấy tụi em trong gánh hát này rôì :-)))))
mn


... đừng thấy anh bị hại ,mừng quá bỏ
ăn thì bợm tiêu tùng trước anh đó :-))
QD


Sáng ngày đọc các bài tấn công ông anh QD,
...

Eo ơi ! Có ai "tấn công" đâu mà QD huynh sợ "bị hại" !

YN ham chơi, xí xọn gà cho "nhỏ" trả lời Hăm dọa của "anh", bị Bh (Bùi huynh) bênh "anh" bắt soi lại mình trong gương ngói mà "anh"
mài ( dũa, đục ... đã đời ) đó thôi !


Tm chuyển thơ họa hôm trước
Ham vui Bh cũng bắt chước
Chuyện thực kể mà bị ngờ oan
binh bè, làm sao gỡ cho được

Bh


Lại nữa, thấy Dương huynh phát bệnh, YN & Bh lo chẩn mạch, mách thuốc, sao gọi là hại ? Dù sao YN cũng "có họ có hàng" với QDh,
chỉ phải Lão Dương là Dương giả mà Quan huynh là Dương thật thôi . Hyc hyc !!!


Lão Dương thấy người ta là Quan
Hăm he muốn bắc quàng làm họ
Lão hủ thế thì Dương với ai
Liệu có cần ai binh không đó

Bh



Thưa LT tt,tp
Cùng các huynh tỷ khác
Ách Xì mm nghe nói anh QD bị bệnh chi đó mà thở than khổ sở bắt tội, mm chẳng lạ gì anh QD nên cầm lòng không đậu bèn
lên núi thỉnh sư phụ để bắt mạch hốt thuốc cứu anh ta một phen ,sư phụ cưng mm lắm mới truyền cho bí phương này , biết đâu phước chủ may thầy . Hi hi .


Bắt mạch

Bệnh kia tâm bệnh chứ gì
Hai con mắt nọ thiÃế.t kỳ ! Hỡi ơi !
Chùa không thiếu chổ đứng ngồi
Lựa chi cái chổ đầy trời mê âm
Nhang vô niệm tỏa hương trầm
Bởi anh động niệm không đành làm ngơ
Hư tâm gió thoảng vô chùa
Vọng tâm anh mới bị đưa ra trần
Câu kinh dù đã khấn thầm
Thiên chương vạn biến chỉ làm nặng thêm

Hốt thuốc

Bệnh này mà muốn cho êm
"Không tâm thái "(*)cắt xong đem xao vàng
Phơi sương ,khử thổ kỷ càng
"Khổ qua "lựa lá trên giàn còn non
Phơi ba nắng tốt cho dòn
Mổi thứ ba lượng sắc còn tám phân
Mổi ngày phải uống một thang
Uống liền ba tháng mới tan mê hồn
Hai con mắt nọ ưa dòm
Tránh xa " Nhãn nhục " cho tròn bí phương .

Phòng bệnh

Ðề phòng bệnh gốc còn vương
Lên chùa lạy Phật chơ ' đừng ngó quanh
Lần đầu mới gió mong manh
Chưởng phong đó thiệt chẳng lành đâu nghe
Trúng lần sau nửa mới ghê
Ba lần thì hết mạng vềâẠẩ cố hương!!!

Hi hi .
Axmm

(*) Không tâm thái : Rau muống


Lão Dương
Cho QD gửi lời chào đến Hạt Cát . Long time no chat với HC:-))
Chà cái thôn bọ ngựa của Lão Dương tụ tập toàn " thứ dử " không đó nha:-))) Ra chiêu nào cũng bị hoá giải hết trơn :-))))
QD

QD ơi anh cũng đâu có "hiền", hôm nào tốt trời mời anh, và tất cả anh em trong gánh hát, nếu có hứng, ghé qua Quán thơ
nhâm nhi chơi, trà rượu cà phê nước lọc có đủ ...

Chư vị

Bấy lâu nay TNtm được thưởng thức môi tình vụng trộm bât hủ của người bạn QD và các sư huynh tỉ cho nhiều bài thuốc để chữa tri bệnh tê tệ TNtm phục lăn sát đất, tuy rằng đang bận bịu đấu chưởng với công việc, nhưng TNtm cũng ráng vận dụng nhãn quan, nhĩ quan và khẩu quan để nghe ngóng người đẹp của QD thì thầm trong giấc mơ và hình như tm nghe rằng:


Ấp e trong đã từ lâu
Nghe anh tâm bệnh cuộn đaụ..nhưng vờ
Nhân duyên không đợi không chờ
Em đâu nỡ để đường tơ lòng vòng

Thiên xa còn thấu nỗi lòng
Phật từ bi độ kiếp hồng chúng sinh
Lời cầu quyện khói lung linh
Tâm thành đã chứng đường tình dịu êm


không biết những lời mớ đó có thiệt hông, nhờ các bạn kiểm lại để cho QD thoát bệnh vọng tưởng và để QD còn khởi sắc ôm cầm ca hát véo von các bạn nữa chứ!!!. Mà nếu tm nghe co trật đường rầy thì có lẽ tại người đẹp nói tiếng Lèo trong mơ mà tm lại lãng tai vì đường xá xa xôi dây cáp bị an?nh hưởng gío Wellington và bão Alison nên truyền không chính xác, mong chư vị bỏ lỗi cho
Ða tạ

Bàn rằng


Tình yêu như đóa hoa sen
Không ai nở để nhụy sen úa sầu
Một lòng giúp bạn gieo cầu
Bạn bè qúan Bọ cùng nhau chúc mừng

DTN

nmchau
Site Admin
Posts: 1654
Joined: 01 Oct 2007 17:02
Contact:

Postby nmchau » 25 Feb 2006 14:17

Thằng Bờm


Thằng Bờm có cái quạt mo
Còn em có cái trời cho thơm lừng
Na thân xuống biển lên rừng
Cái thơm lừng vẫn tưng bừng nở bông

Em đừng thơm nữa được không ?
Kẻo tôi chết sững hai tròng con ngươi

Thằn g Bờm đổi quạt lấy xôi
Còn tôi đổi cả cuộc đời lấy em
Hai thằng đều ngốc hết trơn
Ðua nhau dính chấu một đường tuyệt chiêu ?

Quan Dương


Phú ông thèm cái quạt mo
Ðổi Bờm gia sản trời cho lẫy lừng
Còn anh mê mải luật rừng
Sắc thanh hương vị bừng bừng kết bông

Hương trời tỏa chín từng không
Cái thơm nào thắt dây tròng cổ ngươi !

Bờm còn chọn được, lấy xôi
Còn anh chỉ có cuộc đời mời em,
Ðổi rồi tay trắng sạch trơn !
Dại gì em bước vô đường tuyệt chiêu ! *

Y Nguyên



* là hết phương đó ! Ách Xì ơi mm có thuốc không ? hyc hyc !!!


Cám ơn TBN lại chuyển cho đọc thơ xướng họa . Tuy chẳng ai nhờ nhưng bổn tánh đã quen binh bè nên binh luôn cho sướng mặc dù có mang họa . Lần này là cô Em bé nhỏ nhờ, không nguyên vận:


"Thằng Bờm có cái quạt mo"
Em tôi có cái quạt hoa giấy bồi
Bờm thèm, Bờm nhận cục xôi
Quạt Em tôi đợi trao người tài hoa

Hương thơm, hữu xạ mà ra
Sững tròng tuy thế hơn là không người

Ðời người thèm thịt thèm xôi
Tuy không thèm thịt, Em tôi thèm lòng
Ngốc, Khôn thì cũng một vòng
Mấy ai đã thoát khỏi tròng mà lo

Bùi Tiến

Ối dào ! Quân sư quạt mo !
Ai cầu mà cả tiếng ho đánh bồi !
Bờm đang đói, khoái nắm xôi
Em rầu, khó nhịn "quạt" người trộm hoa

Của trời liếc mãi không ra
Ðứng tròng con mắt, khéo là hổ ngươi !

Mặc người cố đấm ăn xôi
Em không thèm thịt, cũng thôi thèm lòng
Chỉ mong huynh chẳng vô vòng
Cho con mắt khỏi sững tròng, hết lo !

hyc hyc hyc !!!





Thôi rồi dơ cái mặt mo
Nào ai cầu cạnh mà lo đánh bồi
Từ nay mặc quạt, mặc xôi
Mặc người rầu rĩ, mặc người trộm hoa

Từ nay cậy miệng không ra
Banh mắt không ngó, khó mà trêu ngươi

Mặc ai cố đấm ăn xôi
Mặc ai thèm thịt, ai thôi thèm lòng
Trong ngoài cũng chỉ một vòng
Nhắm mắt ai thấy được tròng mà lo

Bh

Chết cha ! YN chọc giận Bh, phải năn nỉ và
réo AXmm dỗ phụ, ngược vận :


Ách Xì ơi ! Thật đáng lo !
Ðại sư huynh dọa mặc cho lòng vòng
Làm sao cho huỷnh vui lòng ?
Dỗ huynh bớt giận, lại ... đồng ăn xôi !

Tỉ tỉ lỡ tiếng trêu ngươi
Hồ đồ chọc phá, nay cười hổng ra !

Huynh ơi trần thế đầy hoa
Sao đành miệng ngậm, mắt lòa ... xa xôi ?
Bờ sông bên lở bên bồi
Huynh rời dòng nước, bồi hồi ... quạt mo !

hyc hyc :-(((
Tm




Thôi chết cha tôi dzồi
Làm sao cho Bh nói
Thôi chết cha tôi dzồi
AXmm tôi ơi

Thác lời TmYN
B - quân sư quạt mo - h



Bh ơi đừng sợ có tm xúi dại thêm nè



Ðường đường một đấng mặt mo
Sao huynh vội rút, không lo đánh bồi!!!
Chưa gì bỏ quạt bỏ xôi
Liên hoàn chưởng quạt trúng người trộm hoa

Ra chiêu chiếu thẳng mặt ra
Dọc ngang quắc mắt, không là hổ ngươi

Chẳng sơ chẳng múi chẳng xôi
Ðể ai thèm thịt, còn thôi thèm lòng
Loanh quanh cũng tại ba vòng
Sợ gì không mở to tròng... chẳng lo!!!

DTN


Cám ơn TN đã sốt sắng vượt bão Alison trở lại cứu bồ trong cơn ... hờn dỗi .

Tuy ở xa mà xem chừng TN nghe chuyện rõ hơn tôi ở gần,


Sự này chừng cũng đã lâu
Tôi biết bên bệnh, bên đau vật vờ
Một bên đợi, một bên chờ
Bên co bên cuốn làm tơ rối vòng

Nói ra chỉ thêm đau lòng
Lên chùa cầu Phật, cánh hồng phù sinh
Có cầu thì cũng có linh
Chuông buông một tiếng, thuyền tình nhẹ êm

B - t - h



Lt tt , Hì hì !!!!!!
Cái anh chàng QD này lại bị tai nạn gì nữa rồi ?
Hôm trước lúc sư phụ cho toa thuốc để trị bệnh ,
sư phụ có dạy rằng bí phương này có thể trị được bá bệnh thuộc về tâm , bởi vì một khi thuốc đã thấm vào lục phủ ngủ tạng thì Tâm trở thành Không rồi
Làm gì có tâm nữa để mà vướng mắc do đó bệnh gì cũng sẽ phải tiêu tan thôi .
Nhưng mà thân bệnh thì hơi khó đa . Thân bệnh đôi khi do tâm bệnh ảnh hưởng , tâm chưa hết bệnh thì thân cũng khó tránh bị liên lụy , lần này thì phải đợi anh ta uống thuốc đủ ba tháng xem thế nào rồi mới quyết định
có nên lại thỉnh sư phụ nữa hay không . Tuy nhiên , trong thời gian chờ đợi mm cũng
có mấy lời thô thiễn khuyến cáo anh ta rằng


" Mèn ơi ! Ðúng cái mặt mo !"
Quan Dương hời hỡi ! Uổng cho danh lừng !
Bao năm vượt núi băng rừng
Ðến bây giờ vẫn xem chừng lông bông
Ai thơm thì cứ ! Sao không ?
Ai chết là bởi đầy lòng dễ ngươi !
Ách Xì đây quá xa xôi
Tiếc không giúp được cho người anh em
Gỡ dùm cái chấu liền trơn
Mà Quan Dương lỡ đua Bờm dính chiêu !!!


Hi hi !!!
AXmm






Chu vị ,
Lúc này Bh đang luyện khí công nên ít có dịp đàm thoại với thân hữu Quán Thơ . Hôm nay định vào thiền được nhưng tâm thần cứ xao động không yên . Bấm ngón tay thìmới biết trong Quán Thơ
1 - QD đang bị bệnh , AX đãcho đơn thuốc
2 - Bùi huynh đang dỗi làm Tm YN bối rối lại cầu cứu AX Tm

Về bệnh của QD , Bh chuẩn lại thì thấy lục phủ ngũ tạng của QD rất lành mạnh lại còn đang vào giai đoạn sung túc .
Thế nên Bh khuyên QD đừng nên dùng thuốc của AX Tm !!! Nguy hại lắm !!! Thuốc này làm TIÊU TÙNG cả lục phủ ngũ tạng !!! Nghĩa làQD hết đường tương ớt !
QD thử nghĩxem :
* Người có mắt mà không biết nhìn cái đẹp
* Người có mũi mà không ngửi được hương thơm
* Người có tim mà tim không xao động trước người đẹp v...v...và v...v... thế thì còn gì là người !!!
Bh đề nghị AX Tm nên cho QD " nhân sâm bổ thận hoàn " thìlà đúng nhất !!! Ðể cho QD còn cho chúng ta nhiều sáng tác yêu đời và yêu người đẹp hay yêu cái đẹp của ...

Mến
Bh


Anh nuôi đau khổ chờ em ,
Ôm trầm hương dịu đượm thêm hương tình .
Ðôi ta duyên nợ ba sinh ,
Cửa thiền đưa lối chúng mình gặp nhau .
Từ bi Phật thỉnh lời cầu ,
Bắt làn gió nhẹ nhiệm mầu đẩy đưa ;
Hương tình quấn cuộn như mơ ,
Em là tiên nữ anh chờ từ lâu !

Bh


Cũng may mình dỗi mà lôi được Bh ra khỏi thiền . Thà rằng mình nói dỗi mà ... im còn hơn là không nói dỗi mà định cứ ... im .
Phải không Bh ? Xin nối tiếp Bh


Chờ này ắt hẳn chờ lâu
Kiếp này không gặp, kiếp sau ... lại chờ
Kiếp sau có bớt nghi ngờ
Xin em đừng đợi ở chuà nghe em .

B - t - h

Bh ở Tân Ðào Viên ơi


Tm nghe hyc hyc cầu cứu AXmm bà bà, nên ráng lên tiếng thêm để xúi dại huynh lần nữa nè.
Cho đáng đời ai biểu chọc gậy bánh xe bò chi, phải hông huynh. Nhớ gửi xôi chè cho tm nghe .


Huynh cứ lờ ...để họ lo
Chưa gì đã vội nhỏ to lòng vòng
Bênh người chẳng được vui lòng
Lại còn khinh bạc, cho đồng ăn xôi

Huynh kia đâu phải dễ ngươi
Cũng là một đấng...con người mà ra

Mặc đời thế tục đầy hoa
Tĩnh tâm vào cõi thiền hòa mọi nơi
Thiên đàng địa ngục chia đôi
Huynh ơi đừng nhớ, bồi hồi ..quạt mo !!!

DTN



Cám ơn TN,
thôi dồi,
không dám chọc gậy bánh xe ... bò nữa đâu .


Xin TN cũng đừng lo
Chuyện đời to nhỏ nhỏ to lòng vòng
Những mong ai cũng vui lòng
Ai ngờ cố đấm để hòng ăn xôi

Nghĩ đời con mắt có ngươi
Thảo lư không đáo, không mời, cũng ra

Thấy đời đối đáp văn hoa
Giúp đời mình cũng giao hòa nơi nơi
Ai ngờ nước chảy hàng đôi
Quân Sư mình lại về thời ... Quạt mo

Bh ở Tân Ðào Viên



TN ơi xôi chè ở đâu ra mà gửi :-( , chỉ biết cám ơn TN đã binh kẻ yếu thôi:


Buồn tình ngồi xếp tè he (ở sở đây nà)
Khi không mang tiếng chia chè chia xôi
Xôi thì Bờm sực hết rồi
Chè thì đâu có ai mời mà ra
Mặc người nói bảy nói ba
Không cầu ta cũng cứ la cà quạt cho
Rạng ngời Quân Sư Quạt Mo

Bh ở Tân Ðào Viên



TNtt ơi, ở đó mà cố vấn cho ông Tiên ... Ðào Vân !


Nợ nần chưa trả hổng lo
Loi toi xách cái quạt mo chạy vòng
Chuyện ai mình chẳng cầm lòng
Cứ quân sư đại để hòng chè xôi !

Thấy chè vội đảo con ngươi
Thấy xôi, mắt liếc, miệng cười, lời ra

Ngóng xôi chè đến mắt hoa
Mơ xôi chè, gắng "giảng hòa" hai nơi
Ðược chè xôi, nhớ ... xẻ đôi
Muội đây sẽ mớm cho mồi ... quạt mo !

hyc hyc hyc !!!




Hai hôm nay sau khi đi làm về bị bà xã đì làm việc nhà không có thời giờ vào quán .Hôm nay rảnh chút ít vào quán thì mới hay bị Lão Dương đem quân về đánh tơi bời mà chẳng ai trong quán ra mặt bênh. Ðã vậy cái cô Mi Nhon lại còn hùa theo địch nữa mới là ác ôn :-)))
Anh Bh mến
Không là người thì là tiên hihihihi:-)))
QD



Nhìn tiên bơi


Em bơi nằm ngửa trong hồ
Nước trong thấy rõ ý đồ của anh
Ngày xưa đi học dốt văn
Nên giờ không biết tả tiên thế nàỏ

Nước ôm hai mảnh xôn xao
Hồn nhiên hôn đại ngay vào chân lông

Anh đưa con mắt trời trồng
Ngó lơ chỗ khác như không thấy gì

Quan Dương



Tiên để thoát khỏi kiếp luân hồi tránh bệnh hoạn chứ tiên vô tri vô giác thìBh xin làm thằng Bờm !!!


Bờm ơi sao dại thế ni ,
Trời cho đôi mắt sao mi giả mù?
Rồi ôm mối hận thiên thu
Diễm tiên lại để bú dù phỗng tay
Tả tiên là phải tấn ngay ,
Dể cho tiên đả đắng cay hận đời .
Nước trong vang lại tiếng cười ,
Mặt hồ hai mảnh ... Bờm ơi làBờm !!!
Bh


Chào Bh,
Kỳ này QD gặp cao thủ rồị..
Thế địch mạnh quá..bạn bè muốn binh bạn nhưng thấy khứng không nổi .nên đành đứng xa xa ...thương bạn...:)
Tha^n
NV

Anh QD ơi như thế thì là tiên có vẻ chán lắm nhỉ . Tôi thấy có người nửa tiên nửa tục còn đứng lớ quớ bên hồ, mượn vần
chính :


Trời nồng em tắm ngửa trong hồ
Cắc cớ chi anh có ý đồ
Văn dốt hay hay ai có đoái
Tả tiên chỉ tả : thấy tô hô

Liếc nhìn đủ thấy anh xôn xao
Ngơ ngẩn quanh ra lại quẩn vào
Leo lẻo nước trong , làn gió nhẹ
êm đề ve vuốt cặp hồng đào

Bh ở Tân Ðào Viên


Úi giời ơi!!! sao mà huynh sung sướng thế, ngồi buồn thế kia lại còn có cả xôi chè nữ à! vờ hay thậy đấy 8-)).
Thế mà còn than là kẻ yế u đuối . TNtm phục kẻ vơ huyền rồi .

Thật là Quân Sư Quạt Mo!
Ðược bênh che cái mặt mo la cà
Ðược rồi hí hửng quảy ra
Chê ai nói bảy nói ba ...quên rồi
Xôi chè có đó không mời
Bờm đâu có tội sực xôi húp chè
Huynh buồn ngồi xếp tè he
Nhâm nhi một chút xôi chè khoẻ re

DTN

TN ơi,

Không yếu thì khoe khỏe với ai
TN còn "no nắm", chạy dài
Chân ngắn như tôi sao thoát được
Cổ thì bé híu, hét không dai

Thân mến,
Bh ở TDV

Chư vị

Kỳ này TNtm bị sao qủa tạ giáng rồi, gặp chủ nợ đá một cú đau cành hông luôn. Nhưng TN cứ nói càn xem sao .

Thôi đừng dụ khị, quạt mo
Chè xôi chưa có chỉ lọ..giấy bồi
Thảo ăn tớ muốn xẻ đôi
Mà xôi chè đó họ mời qua loa

Trông chè lại hóa cháo hoa
Trông xôi, xôi ảo, chu choa!!! ...hết cười :-(

Dại khờ tưởng được chè xôi
Không ngờ lại bị lôi thôi vô vòng
Lanh chanh ngứa miệng ngứa tròng
Nợ thì...để đó...đừng hòng tớ lo!!!

Nói dzậy thôi chứ tm cũng no no nắm. Sợ ông bà chủ quán quá xá nên biến cho đỡ xí hổ

D nói càn TN biến

Chư vị ơi !

Thiên Nga tt chạy làng quịt nợ nè !


Người biến ta chẳng cho đi
Ta nắm ... đuôi chuột ta đì câu thơ

thơ rằng :

Hồi xưa có Dê Húc Càn
Bây giờ D lại nói càn ta ơi !
Quạt mo tưởng ké chè xôi
Ai dè nợ cũ cũng rồi bỏng không !

hyc hyc :-(



Thấy các Hh, Tt, cú lăng xăng nhã ra thơ, thật là nhộn , kẽ quạt qua, ngươì quạt lại, thằng bòm õ cưã giưã , đâù cỗ tơi bơì
!!

Bờm chẵng biết mô tê chi rưá
Ai thương? ai nhó aỉ ngôì thiền ?
Chè xôi không thấy, đoì chia gữi
Rôìđỗ cho bờm chịu nắm xôi !!
Quạt mo, ai trộm đem ra bến
Ðấu chuyện trần gian, lại đỗhô,
Câù cứu, ách xì, khang cã tiếng
Quân sư đấu chưởng, bòm đây bơ phờ!!
..HÐ

Bờm ơi xin chớ bơ phờ
Xôi thì lão Phú đánh lừa không cho
Quân Sư giữ cái quạt mo
Chè thì hết nấu lại kho chưa thành

Bh ở TDV


Anh Bh à
Tôi còn 2 bài lục bát " Nhìn em tắm" và " Tắm em nhìn" nữa , nhưng thấy bên quán sâu bọ toàn cao thủ thứ dử không hà , do đó không dám post lên :-)) hihi nghe đề tựa hung hăng như thế , nhưng ruột gan lòng dạ trắng trong chứ không có hắc ám đâu đừng nghĩ lầm :-))
QD


Bh chuẩn mạch đúng quá : lục phủ ngũ tạng của QD rất tốt nhất là cặp : nhãn - tâm ( mắt nhìn - tim động ) , trong bài thơ nào nhãn quang cũng được nêu lên . Vậy xin post lên hai cái " NHÌN " để các thân hữu Sâu Bò được thưởng thức . Ai có " tà tâm " sau khi đọc xong thì " ruột gan lòng dạ" sẽ đen thùi lùi !!!
Mến
Bh



Anh QD ơi,

Tội lỗ, tội lỗi . Anh NV nói đã làm tôi hoảng hốt rồi . Bây giờ, cả mấy quán đang vui vẻ ồn ào vì sinh khí mới như vậy mà anh ngưng thì tôi sống sao nổi . Không những các huynh đệ khác nhào vào giết mà chỉ Tm của tôi ăn thịt cũng đủ ... hết xương dzồi . Anh làm ơn post lên cho bà con thưởng thức đi . Tôi không dám múa rìu qua mắt thợ nữa đâu .

Thân mến,
Bh từ Tân Ðào Viên


Bh đã bảo mà , QD phải tấn công ngay với một vài " serenades " đi vì :


Tiên nữ liếc anh , bỗng xuyến xao ;
Vuốt ve vơ vẩn cặp hồng đào .
Mùi trần khao khát hằng mong đợi
Tục lụy đắng cay vẫn cứ vào

Bh


Bh kêu gọi QD
thả Serenades đã mừng chưa em
Mơ hồ tiếng nổi tiếng chìm
Nghe như suối rót vào tim rạt rào

Bh ở TDV


Chư vị
Bh ở Mộc Lan Trang và Bh ở Tân Ðào Viên ời ơi

Nếu QD không bằng lòng thì quán đâu có xôn xao để mấy tên họ Dương có dịp xổng chuồng thi thố tài năng đâu, . Nếu không, thì tôi e quán ê sắc qúa, phải hông LD! Tôi nghĩ QD cũng không mind khi thấy đàn D chạy tứ tung .
Vì cũng là họ Dương nên tôi cũng cố ké vài lời dờ ê


Hồ trong nước mát gío lao xao
Tiên nữ đong đưa cặp hồng đào
Hai tay vùng vẫy, chân co duỗi
Vui cảnh trần gian, tuyệt biết bao

Khẻ liếc nhìn anh giương mắt ếch
Ý tình rung chuyển dạ nao nao
Anh vội quay đi, sợ vào ...cửa ngục
Tiên vẫn là em để khát khao!!!

DTN



Bh ở Tân Ðào Viên à

Cứ coi như vô tư đi là khỏi phải dính họạ Ai cũng biết anh QD là người rộng lượng nên không có la ó gì cả để anh em mình xướng tấu với nhau cho nhộn quán. Mà có lẽ anh QD cũng... khoái chí tử khi nghe ca sĩ quán Sâu Bọ hát bè ngược đến bè xuôi thảm thiết qua cái "NHÌN" trần tục của chúng ta .

Ðã từ lâu tôi tập tính vô tư, nên ai nói sao cũng được, không chấp, để khỏi phải phiền não và cuộc sống không bị stress nhất là trong công việc.
Và sẽ không buồn gì cả dù bị bà chủ đòi nợ năm xưa kêu réo ỏm tỏi trong quán đó thôi :-)))

Xin mượn vần cuối nhá


Ðang vui bị vố mất chầu khao
Có họa gì đi chẳng dại nào
Bạn bè vẫn thích đùa xuôi ngược
Cố chấp làm chi có là bao

Xem ra còn nhớ hai đùi ếch
Chưa dứt cơn ghiền đã nôn nao
QD, quán chủ thừa tế nhị
Cho mượn thêm "Nhìn" để xôn xao

DTN


Cám ơn TN đã an ủi . Tôi biết anh QD không phải là người cố chấp .

Ðã chơi thơ thì ai cũng biết là thơ vui thì họa vui . Họa có thể cùng ý cũng có thể ngược ý . Ngoại trừ những trường hợp đối đáp cố ý; thường thì họa vui chơi bạn bè có ngược ý mới tạo hào hứng ; miễn không vượt quá khuôn khổ và giới hạn của bài xướng; không phỉ báng hoặc không ... tự nhiên nói lời "thiếu tế nhị" một cách vô ý thức .

Xét lại, trong những bài xướng họa vui vừa qua không có điều gì tỏ ra thiếu tế nhị với anh QD cả . Có điều nói ra mà cứ bị nói ngược hoài thì anh QD cũng không được ưng ý, ai cũng vậy thôi .

Xin họa lại TN và xin lỗi trước nếu thấy thiếu tế nhị

:-)

Ngồi buồn nghĩ lại thấy xôn xao
Biết dại nào hơn cái dại nào
Họa có họa xuôi và họa ngược
Bây giờ họa ngược xấu là bao

Ðã thế còn quên xem đùi ếch
Làm cho thiên hạ quá nôn nao
Tấp tểnh có ai khoe tế nhị ,
nếu dư tớ mượn, hứa chầu khao

Bùi Tiến

nmchau
Site Admin
Posts: 1654
Joined: 01 Oct 2007 17:02
Contact:

Postby nmchau » 25 Feb 2006 14:21

Bỗng một hôm
Tặng Y2


Bỗng một hôm em trở thành thuốc phiện
Anh khi không mắc phải chứng bệnh ghiền
Mỗi một ngày khi đến giờ tới cữ
Anh nhìn trời ngó đất .... rồi lên cơn

Nhưng trời đất có gì đâu mà ngó ?
cũng chiều mây phiêu lãng như mọi ngày
cũng không khí từng hơi anh hít thở
Vậy sao hồn lại khác hơn hôm quả

Anh tự hỏi không tìm ra giải đáp
Ăn trúng chi mắc chứng bệnh thiệt kỳ
Vận chân khí hết tám thành công lực
Tim nát nhừ nhưng em vẫn bất di

Thôi đã lỡ giao hồn cho kẻ khác
Ðành xuống câu nịnh bợ rất chân thành
Ðể mai mốt khi trở trời giá buốt
Còn nụ cười ai đó sưởi ấm anh

QD

Bài họa nguyên vận của mỗi đoạn,
mà thứ tự đoạn từ dưới lên :


Em chẳng nguyện, nhưng hay cho người khác
Nụ cười vui, lời chúc cũng chân thành
Mang chút nắng về khi trời mưa buốt
Nhưng hồn thì không dám giữ dùm anh

Gỡ rối tơ lòng, mục thư hỏi đáp
Báo đầy kia, anh đừng sợ coi ... kì
Ðể phải hao nguyên khí, mòn công lực
Ðến nhừ tim mà bệnh chẳng du di

Việc thiên hạ ai hơi đâu dòm ngó
Ðất trời thì mưa nắng đổi đêm ngày
Phòng bệnh vẫn hơn đứng ngồi than thở
Ai có hồn nấy giữ, bệnh rồi qua !

Thơ ướt át mỗi tuần là thuốc phiện
Ðâu phải khi không anh mắc bệnh ghiền
Anh chẳng chịu nghe lời em, kiêng cữ
Ðừng kêu trời mỗi lúc sắp lên cơn !!

YN


( theo Toán học N là bất cứ số nào, có thể thay thế số 2 được đó )





Bh xin họa ý :



Tặng Y ( n+1)

Em chẳng cần mùi nước hoa " thuốc phiện " *
Xạ hương em , anh say đắm hơn ghiền
Khi vắng em , cũng như lần lỡ hẹn
Anh xôn xao trằn trọc đến cuồng điên !

Anh vẫn biết lòng em không thay đổi ,
Tình đôi ta bền chặt với tháng ngày ;
Tâm hồn anh dường như đang mệt mỏi ,
Da vàng xao , bầu tinh khí vợi phai

Anh tự hỏi để tự mình giải đáp
Và mê say chấp nhận cuộc tình si
Khi gần em , khi chúng mình ôm ấp ,
Em giải cho cơn nghiện đến mê ly

Nàng thơ hỡi , người tình nhân lãng mạn
Ly rượu hồng ta cạn chén ngả nghiêng
Tờ giấy trắng bút thần như điên loạn
Hãy cùng ta say đắm thỏa cơn ghiền

Bh

* OPIUM : Tên một thứ nước hoa của YSL


Thôi thì nghe lời TN xúi dại, và theo chân YN và Bh ở Mộc Lan Trang, lại làm trái ý anh QD một chút vậy . Có điều họ có Y Hai, YN, YN+1, tôi chẳng có Y nào hết nên để đại chữ Em, ai thấy chạm thì cũng coi là tế nhị :

Tặng Em

Tôi yêu em không như mê thuốc phiện,
vì trong tôi không có những cơn ghiền
và cũng chẳng thấy có giờ tới cữ,
chỉ suốt ngày thơ thẩn tựa như điên .

Hình em đấy mà tôi đâu cần ngó
vì thực ra tôi ấp ủ đã lâu ngày
nên như đã trộn vào trong hơi thở
tự ngày xưa và vẫn chẳng khác ngày nay .

Tôi không hỏi và em đừng có đáp .
Tình nói ra em có thấy hơi kỳ ?
Tôi cho em, em cho tôi sinh lực,
nói ra e suy giảm lực chim di .

Dù ở kiếp này hay có sang kiếp khác,
tình cho em tôi vẫn giữ chân thành.
Trong muôn một nếu thấy lòng chợt buốt,
có chút gì để nhớ giữa em, anh.

Bùi Tiến



Á...bị đánh tới nơi rồi ...anh QD ui, V không đỡ hộ anh đâu nhá.
Chị HY ơi, chị là khắc tinh của anh í hay sao mờ chiêu nào ảnh ra, chị cũng hoá giải ngon ơ.
Vu sợ rồi đây níu áo anh SV, hờ chị Vi cầu cứu, ăn mày thơ anh CP, cười cầu tài TTrúc...>, có ai đỡ giùm V không ???

Tự Vu thấy gánh hát mình nhạc xập xình khắp xóm nên muốn mấy ông tiên chỉ làng uýnh nhau một trận để mình có dịp xả hơi chứ Vu đâu có dám đấu nhạc...gà con mờ, chưa có cựa nên mần răng đá được...

Thôi, cái nì là Vu đứng giữa thấy sao nói vậy hỉ. Không theo phe nào hết



Hồn anh trao sao em không chịu giữ
Ðừng làm cao, em, ma nữ đa tình
Mặt giả e mà tình trong như đã
Môi hồng cong nguýt chối tấm lòng thành

Nghe nhời em, anh giả tên đăng báo
Vái tứ phương kiếm thuốc trị ruột bầm
Chửa ba ngày đã nghe phone kêu réo
Có ai ngờ...em...đóng bà lang băm

Việc thiên hạ em bỗng dưng tốt bụng
Nắng rồi mưa sợ anh sẽ mòn hơi
Chỉ yêu thôi, chẳng có chi tội trạng
Thôi thì em chịu thiệt, nhận hồn rồi

Ơ hay chửa em cũng ghiền thuốc phiện
Phải bệnh đâu sao thương nhớ lây lan
Nợ trần gian em cam tâm mang vướng
Sẽ cùng anh gánh lấy ách giữa đàng...

TVũ(06/25/01)


Vũ ơi Vũ à
Chị HY họa lại Vũ 2 đoạn cho vui cửa vui nhà vui cả chuồng gà nhé :


Hồn anh trao sao em không chịu giữ
Ðừng làm cao, em, ma nữ đa tình
Mặt giả e mà tình trong như đã
Môi hồng cong nguýt chối tấm lòng thành
...
Việc thiên hạ em bỗng dưng tốt bụng
Nắng rồi mưa sợ anh sẽ mòn hơi
Chỉ yêu thôi, chẳng có chi tội trạng
Thôi thì em chịu thiệt, nhận hồn rồi
...
TVũ(06/25/01)

Hốt hồn

Ðã cảnh cáo, có hồn không liệu giữ
Thì đừng kêu trời đất chẳng dung tình
Lưới chưa kịp giăng, rọ chưa mở, đã
Chui đầu vô ! Bất chiến tự nhiên thành !

Giữa chốn quần ma mượn manh áo giấy
Sai ả PhùDung xỏ mũi , nắm hơi
Ngừa hậu hoạn tiểu yêu còn tác quái
Thu hồ lô, đút nút lại cho rồi !
hyc hyc hyc !!!

Bà Chúa Tiên ... tiều



Chào anh chị MC HY
và mọi người trong quán Sâu Bò
Rất hân hạnh đưọc anh chị Châu Yến
cho vào chơi trong quán sâu bò :-)))
QD có bài thơ tình dài thượt post lên làm quen
quán và đọc xong coi chừng đứt hơi :-))



Ðệ tử và sư phụ

Xưa lúc nhận em làm đệ tử
Vòng tay thưa gửi cùng đất trời
Ðệ tử một lòng theo sư phụ
Ðứa nào nói láo thì nghĩ chơi

Sư phụ ngày đêm luyện bí kiếp
Chép thành một tập gọi là thơ
Mỗi ngày vẫn gửi cho đệ tử
Những khúc tương tư mới ra lò

Ðệ tử có hai con mắt cận
Có nụ cười tròn như viên bi
Thân hình mảnh dẽ hơn tơ nhện
Có tánh ngang ngang cộng chút lì

Su phụmột thời làm yêu đạo
Ỷ lại ta đây có ngón nghề
Vui thì hoá phép cho hoa nở
Buồn thì nhã khói biến vào mơ

Một hôm sư phụxin đệ tử
Làm phước cho thầy một nụ hôn
Ðệ tử ửng hồng đôi má lúm
Nhắm mắt chìa môi thí cô hồn

Nụ hôn từ đó thành kỹ niệm
Tròn ủm trên trời gọi là trăng
Mang theo giấc ngủ gọi là nhớ
Tan trong máu nhớ gọi là nàng

Nhưng chẳng kịp tan vào trong máu
Chẳng kịp tròn như ánh mặt trăng
Chẳng kịp mang theo vào giấc ngủ
Ðệ tử ăn gian bỏ chạy làng

Những gì phải mất làm sao giử
Khi mà đệ tử muốn bay xa
Ðan chi chiếc lồng son ? Sư phụ ?
Khi thầy trò hai đứa hai nơi

Có bao giờ ...
đệ tử yêu thật đâu
Sao lại gọi em là tình phụ
Ðệ tử bay xa là điều phải lẽ
Ai bảo thầy đây tiếc nuối cái lồng
Ðệ tử ơi
có bao giờ ...
.... ngoãnh lại nhìn dòng sông ?
Nơi con đò một lần đưa tiển khách
Có sư phụ buồn thiu cô độc
Thả mây trôi từng ngụm giữa đất trời
Ðệ tử đi rồi
Buồn thê thảm gió ơi !
Tàn thuốc cũng gục đầu câm lặng
Ngày lại tháng
.... mỏi mòn
Ngày lại tháng
Nhuốm thời gian sợi tóc bạc trắng dần
Khi bóng chiều nghiêng ....
Mới biết hoàng hôn
Ngày mất hút
chìm sâu trong tuyệt vọng
Ai bảo thắt chi dây thòng lọng
Ðể giờ đây sư phụ kêu trời
Sợi dây tình
Ðem treo cổ ráng chịu mà thôi
Giờ muốn tháo làm sao mà tháo ?
Mắt cận nhìn gần còn không thấy
Làm sao thấy được sợi oan khiên ?

Cám ơn đệ tử theo sư phụ
Ðã dạy cho thầy môn khổđau
Hôm nay sinh nhật không thắp nến
Nhưng thắp trong hồn hai mắt sao

Quan Dương

Hi Sư phụ (của đệ tử nào đó)

Y Nguyên không dễ gì bị đứt hơi !
Có câu rằng "ghét của nào Trời trao của đó ",
màhồi nẵm có nghe QD huynh la " tui ghét nhứt thơ Ðường lật,
nhì thơ song thất lục chén" .
Thì đây, quà nhỏ xin trao, mượn QDh vài vần xếp ngược, gọi là


Quà tái ngộ

Ðêm nay ngồi buồn trông xuống đất
Ðứa thất tình ngước mắt nhìn sao
Nhâm nhi li đắng Khổ đau
Tiếc nàng bốn mắt đã cao bay rồi

Thắt thòng lọng kêu Trời chẳng thấu
Thả mây trôi tìm dấu thu phong
Ai đem con sáo sang sông
Lồng son, sáo sợ lòng thòng, sáo bay !

Sông ra biển, ai bày giữ nước
Ðã mất rồi, níu được gì chăng ?
Trách chi người khác chạy làng
Trăng trong giấc ngủ là nàng đó thôi

Ðổi bí kíp cho đời bớt khổ
Bạn Sâu Bò sẽ dỗ vết thương
Cho chàng thơ thẩn Quan Dương
Ra lò mỗi bữa một đường quái chiêu !

Ông (Trời) ui, tui muốn, ông (phải) chiều !

Bà Trời YN kí,

hyc hyc hyc !!!


Return to “Xướng Họa”

Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 2 guests