Tết Nơi Đất Khách

ynguyen
Digital IC
Posts: 151
Joined: 01 Oct 2007 17:21

TE^'T NO+I D-A^'T KHA'CH

Postby ynguyen » 17 Apr 2005 23:58

[center]TẾT NƠI ĐẤT KHÁCH[/center]
NĂM BÀI LIÊN HOÀN
Trần Nhất Lang.

I

Đất người năm tháng bước lưu vong
Đón tết gọi là có cũng không
Mấy cặp bánh chưng âu thế đủ
Vài cây giò lụa kể như xong
Xuân về càng tủi, thương quê mẹ
Năm đến thêm buồn, thẹn núi sông
Độc ẩm giao thừa sao thấm thía
Giăng giăng thương cảm mối tơ lòng.

II

Tơ lòng tóc bạc vẫn còn vương
Trải mấy mùa đau cuộc hí trường
Ngoảnh lại nước non mờ gió bụi
Nhìn về đất Việt trắng mưa sương
Tình xưa ngày ấy vui mây nước
Chốn cũ hôm nay thấu đoạn trường
Tháng lụn năm tàn gây nỗi nhớ
Giấc mơ canh vắng vọng quê hương.

III

Quê hương xuân đến dáng xuân phai
Em tựa bên lầu tóc gió bay
Còn nhớ đôi mình vun chậu cúc
Đâu quên hai đứa ngắm cành mai
Ly trà thiếu bạn trà thêm nhạt
Chén rượu xa người rượu chẳng say
Tết nhất lại càng thêm cách biệt
Nói sao cho cạn nỗi u hoài .

IV

U hoài đeo đẳng chốn quê người
Mỗi độ xuân về nước mắt rơi
Phố vắng nhìn quanh làn tuyết phủ
Nhà xưa ngó lại áng mây trôi
Nơi này đứng ngóng thư bên cửa
Chốn ấy ngồi trông nhạn cuối trời
Cảnh tết miền Nam đâu có nữa
Buồn cho đất trích bạc tình đời.

V

Tình đời viễn xứ chục năm qua
Mấy kẻ ly nhân chẳng xót xa
Một thuở tung hoành cung kiếm gẫy
Bao lần dâu bể muối sương pha
Đón xuân đất lạ lòng chua chát
Nhớ tết quê xưa lệ nhạt nhòa
Tựa cửa canh dài mơ bóng bạn
Em ơi, em có nhớ thương ta ?

ynguyen
Digital IC
Posts: 151
Joined: 01 Oct 2007 17:21

Postby ynguyen » 18 Apr 2005 00:17

[center]Xuân đi xuân lại ...[/center]
liên hoàn nghịch vận

V

Một bóng canh trường ta với ta
Bao năm kỉ niệm vẫn không nhòa
Tình đi thuở ấy duyên chưa thắm
Tóc chải phương này tuyết đã pha
Biển mặn xanh dâu chìm đất cũ
Người thương bạc dạ khuất miền xa
Xuân đi, xuân lại, xuân về nữa
Ngày tháng miên trường rồi cũng qua

IV

Rồi cũng qua đi hết nửa đời
Một mình một bóng một phương trời
Dẫu lìa ngó ý tơ còn vướng
Mặc ngóng mưa tình, mây đã trôi
Tủi phận hờn duyên thuyền vội tách
Thương nhà hận nước lệ thầm rơi
Xuân đi, xuân lại, xuân về nữa
Lòng vẫn riêng mang kỉ niệm người

III

Kỉ niệm người xưa trót buộc hoài
Đời nghiêng bên chén rượu tình say
Khêu niềm nhớ bạn dài đêm trắng
Chạnh nỗi thương mình những sớm mai
Trăng vỡ tan, tơ trăng vẫn đọng
Gió phiêu bồng, tóc gió thôi bay
Xuân đi, xuân lại, xuân về nữa
Kỉ niệm người sao chẳng nhạt phai

II

Chẳng nhạt phai niềm tư cố hương
Đêm nay dốc cạn một hồ trường
Nỗi nhà khôn dặn lòng trang trắng
Vận nước nào nguôi, tóc điểm sương
Cố quận quan hoài đau tấc dạ
Trần gian ngơ ngẩn lụy canh trường
Xuân đi, xuân lại, xuân về nữa
Mà chút tình riêng cứ vấn vương

I

Cứ vấn vương chi chút chuyện lòng
Sá gì, bên tủi nhục non sông
Nợ duyên thuở trước đành trao hết
Nghiệp quả ngày nao mới trả xong
Sinh tử, thành kia âu sắp hoại
Vô thường, có đấy cũng rồi không
Xuân đi, xuân lại, xuân về nữa
Vẫn tím một trang đời ngoại vong

ynguyên

ynguyen
Digital IC
Posts: 151
Joined: 01 Oct 2007 17:21

Postby ynguyen » 18 Apr 2005 17:21

NỖI NIỀM NGHĨ ĐẾN MÀ ĐAU
Liên hoàn thuận vận

1.

Từ khi quốc phá khiến gia vong
Nỗi hận nào nguôi, ai biết không ?
Yên phận một mình, rằng đã đủ ?
No thân ba bữa, gọi là xong ?
Tin nhà khổ nhục chìm dân tộc
Chuyện nước đau buồn ngập biển sông
Mượn rượu giải sầu, sầu chẳng vợi
Xót xa, cay đắng, buốt trong lòng

2.

Trong lòng hoài niệm lại càng vương
Tổ quốc giờ đây vẫn chiến trường
Hai chữ luân thường lem luốc bụi
Đôi đường đạo đức mịt mờ sương
Đọa đày bán nước kìa quy hoạch
Vơ vét buôn dân đấy sở trường
Ba chục năm dài sôi máu lệ
Ai còn tưởng nhớ, hỡi đồng hương ?!

3.

Đồng hương những kẻ trí lòng phai
Đất nước, dân tình : " mặc chúng bay "
Hăng hái cầu an nương chủ mới
Lăng xăng phù thịnh dựa ngày mai
Dối lừa trơ tráo phun lời đểu
Nịnh bợ hề hà rống giọng say
Trí thức dăm ba tên mặt mốc
Lằng nhằng ngụy thuyết cứ rao hoài

4.

Rao hoài theo kế hoạch cài người
Một chút lương tâm cũng rụng rơi
Ham hố thịt xôi quỳ để mót
Chìu lòn trộm cướp cúi cho trôi
Lom khom thưa bẩm vào trong cửa
Lấm lét van xin đứng dưới trời
Đốn mạt, ăn tàn không biết nhục
Nhơn nhơn vác mặt sống trên đời

5.

Trên đời lưu lạc đã đi qua
Đã thấy bao người dạ xấu xa
Ra vẻ thanh cao nhưng nhớp nhúa
Mượn câu thiết thực để phôi pha
Cơ đồ đất nước gom thu sạch
Luân lý ông cha xóa lấp nhòa
Ưng khuyển, bạo quyền đang chắn lối
Chừng nào xuân đến chốn quê ta ?

Thiên Tâm
17-4-2005

ynguyen
Digital IC
Posts: 151
Joined: 01 Oct 2007 17:21

Postby ynguyen » 18 Apr 2005 17:28

TẾT NHỚ QUÊ HƯƠNG


Hỡi bạn Đồng Minh kẻ bội vong !
Có nghe thảm não của ta không ?
Đừng kêu vá lại vết hằn cũ
Chớ bảo băng rồi khối hận xong
Tết đến gượng vui trên đất khách
Xuân về nén tủi với non sông
Sầu này gánh đổ khôn vơi được
Vì đã ngấm sâu tận đáy lòng


Đáy lòng ly khách vạn sầu vương
Gợi nhớ năm xưa cảnh chiến trường
Thế nước đang sôi trong lửa đạn
Cuộc cờ vụt bí bởi băng sương
Ngồi xem kép hát lên sân khấu
Nghĩ đến thầy tuồng dựng kịch trường
Đau xót gan bầm con quốc quốc
Càng thương số kiếp kẻ ly hương


Ly hương mái tóc ngã màu phai
Mấy độ vàng thu gió cuốn bay
Rảo bước nhìn trăng trên đỉnh núi
Dừng chân thấy bóng dưới nhành mai
Trà đình muôn kẻ nhởn nhơ hưởng
Tửu điếm vạn người chếnh choáng say
Có biết quê cha, dân thống khổ ?
Đoạn trường thương nhớ cố hương hoài !


Cố hương thuở trước những con người
Bảo vệ màu cờ, máu thịt rơi
Nay mộ phần kia xơ xác sụp
Còn anh hồn nọ vật vờ trôi
Ngoảnh nhìn lũ vượn bên kia núi
Múa máy phường tuồng tận góc trời
Của cải bạc vàng tom góp hết
Đọa đày dân chúng khổ sầu đời


Sầu đời xứ khách chửa nguôi qua
Tết đến đứng nhìn rặng núi xa
Rượu Mỹ cay nồng nhưng biếng nhấp
Trà Tầu thơm phức chẳng màng pha
Nhìn phong pháo đỏ tơ lòng xót
Thấy quả dưa xanh mắt lệ nhòa
Tức cảnh nhớ quê tuôn mấy vận
Gởi về đất Mẹ tấc lòng Ta

San Jose Apr 21/05
Đông Thiên Triết

nmchau
Site Admin
Posts: 1654
Joined: 01 Oct 2007 17:02
Contact:

Postby nmchau » 20 Apr 2005 13:34

CẢM ĐỀ TẾT NƠI ĐẤT KHÁCH
của thi sĩ Trần Nhất Lang

Ngồi đọc liên hoàn của Nhất Lang
Tết Nơi Đất Khách lệ tuôn hàng
Canh khuya độc ẩm ngùi thương bậu
Đêm vắng trường ngâm chạnh nhớ nàng
Vận nước đến cùng, lòng tủi tủi
Cơ trời xui tận, hận mang mang
Mười năm viễn xứ bao cay đắng
Năm vận thơ xuân luống bẽ bàng

Thiên Tâm
17-4-2005


Họa theo theo bài xướng CẢM ĐỀ
của thi hữu Thiên Tâm


Thấy bạn họa bài của bác Lang
Tớ xin mạn phép nối dài hàng
Sầu đông càng lắc càng yêu bậu
Hận nước càng khơi càng mến nàng
Ngồi đọc vần thơ, vừng nguyệt rụng
Trổi lên vận nước, giọt thù mang
Ai về bên đó cho tôi nhắn
Thi khách nhớ em đếm lá bàng

Đông Thiên Triết
4/21/05


Bài hoa., hoạ bài của thi hữu Đông Thiên Triết ở trên :

GỞI BẠN ĐÔNG THIÊN TRIẾT

" Kính lão " cho buồn da. Nhất Lang
Chẳng đừng, tôi phải viết vài hàng
Tâm tình héo hắt vì thương bậu
Thân thể hom hem bởi nhớ nàng
Đêm trắng thở than sương giọt rụng
Ngày vàng thất thểu rượu bầu mang
Gởi người bạn " trẻ " đôi lời nhắn
Đừng tưởng rằng tôi tuổi bộn bàng (1)

Thiên Tâm (thay lời thi sĩ Trần Nhất Lang)
20-4-2005

(1) Vì thi hữu Đông Thiên Triết gọi thi sĩ Trần Nhất Lang là " thi lão ", e rằng có thể không đúng sự thực, vì qua thi tứ, đọc lời thơ, cảm thấy không đến đỗi già lão . Vả lại, có nhà thơ tuổi ngót 80 tuổi mà vẫn không thích ai gọi ông ta là " thi lão", nên tôi mạn phép thay lời thi sĩ Trần Nhất Lang (đang đi vắng, không biết bao giờ mới trở về) để nhắc nhở thi hữu Đông Thiên Triết, kẻo để lâu nó nguội.

-----------------------------------------------------------


CẢM ĐỀ XUÂN ĐI XUÂN LẠI
của ynguyen

Bẽ bàng xem nghịch vận y nguyên
Sinh tử, vô thường, luận nghiệp duyên
Nhi nữ tình trường quen thích ứng
Anh hùng khí đoản khó an nhiên
Quê người no ấm đâu lo lắng
Đất khách long đong mới muộn phiền
Thêm nỗi tương tư, thương kẻ ở
Nhục nhằn, đói khổ, dạ sao yên ?

Thiên Tâm
17-4-2005

họa Cảm Đề
của Thiên Tâm huynh

Xuân về chạnh nghĩ nỗi nguy yên,
Thân phận dân Nam, luống não phiền
Chửa được "lên tiên", sao hạnh phúc !
Còn đang tụt hậu, nỡ điềm nhiên ?
Ba mươi năm chẵn buồn cơ vận
Một nửa đời riêng vướng nợ duyên
Muốn thoát luân hồi chân chực nhảy
Mà tâm thiên vị cứ còn nguyên !

hỡi ôi !

ynguyên


Tự Hoa. Nghịch Vận " Cảm Đề Xuân Đi Xuân Lại "

bận rộn suốt ngày chẳng được yên
còn đi nghịch vận mới thêm phiền
trên đầu lần xuống thường êm thuận (1)
dưới đít mò lên trái tự nhiên (2)
ngạo ngược làm sao tròn túc đế
ba gai chỉ tổ nát lương duyên
uyên thâm luận thuyết càng hoang tưởng
mị mộng trò đời loạn bổn nguyên

Thiên Tâm
20-4-2005

(1) (2) Đây là nói về chuyện họa thơ. Xin quý vị tuyệt đối đừng bao giờ có ý nghĩ đen tối, bậy bạ mà gán tội cho tôi đấy nhá !

nmchau
Site Admin
Posts: 1654
Joined: 01 Oct 2007 17:02
Contact:

Postby nmchau » 21 Apr 2005 16:19

Hoạ bài thơ Xuân Đi Xuân Lại
của ynguyen

ĐÊM XUÂN HOÀI CẢM
liên hoàn... ynguyen vận

1.

canh trường độc ẩm, ngẫm thân ta
con mắt lim dim thấy nhập nhoà
ngày tháng lạnh lùng môi bớt thắm
tuyết sương dày đặc tóc hồ pha
quê hương vời vợi hình xưa cũ
tổ quốc mịt mù bóng thẳm xa
xuân vẫn đi về, đừng nhắc nữa
kìa vừng mây bạc thẩn thơ qua

2.

thẩn thơ qua mãi, chán thay đời
trồng chuối, ngùi trông bốn phía trời
tơ mỏng nhện giăng trông vướng vướng
nước ngầu sông chảy thấy trôi trôi
bến tình thuở trước đau lòng tách
cảnh sống bây chừ ướt lệ rơi
xuân vẫn đi về, đừng nhắc nữa
tái tê, mòn mỏi, tủi cho người

3.

cho người đa cảm luống ai hoài
uống rượu hằng đêm mãi chẳng say
ngắm tuyết giăng mờ thương áo trắng
nhìn cây nở rộ nhớ hoa mai
vừng trăng tròn khuyết, tình còn đọng
mái tóc vắn dài, mộng đã bay
xuân vẫn đi về, đừng nhắc nữa
xanh hồng tím lục cũng dường phai

4.

dường phai màu sắc, nhạt dư hương
rược nốc liên miên khắp vũ trường
bầm vập tâm tư sầu tóc trắng
não nề thế sự lạnh màn sương
mõ chuông nhịp gõ hồn thanh dạ
kinh kệ âm vang nỗi đoạn trường
xuân vẫn đi về, đừng nhắc nữa
vô thường ý tưởng cứ vương vương

5.

vương vương vấn vấn để se lòng
sáo đã bay rồi, quạnh bến sông
cứ nhủ nghiệp duyên khôn trả hết
lại than nhân quả khó bàn xong
y nguyên gì cũng đành hư hoại
giải thoát mà sao hóa rỗng không
xuân vẫn đi về, đừng nhắc nữa
bồi hồi nghiền ngẫm lẽ hưng vong

Thiên Tâm
20-4-2005

nmchau
Site Admin
Posts: 1654
Joined: 01 Oct 2007 17:02
Contact:

Postby nmchau » 12 May 2005 21:21

TẾT NƠI ĐẤT KHÁCH

THẬP THỦ LIÊN HOÀN

Trần Nhất Lang.



I



Đất người năm tháng bước lưu vong
Đón tết gọi là có cũng không
Mấy cặp bánh chưng âu thế đủ
Vài cây giò lụa kể như xong
Xuân về càng tủi, thương quê mẹ
Năm đến thêm buồn, thẹn núi sông
Độc ẩm xứ người sao thấm thía
Giăng giăng thương cảm mối tơ lòng.



II



Tơ lòng tóc bạc vẫn còn vương
Trải mấy mùa đau cuộc hí trường
Ngoảnh lại nước non mờ gió bụi
Nhìn về đất Việt trắng mưa sương
Tình xưa ngày ấy vui mây nước
Chốn cũ hôm nay thấu đoạn trường
Tháng lụn năm tàn gây nỗi nhớ
Giấc mơ canh vắng vọng quê hương.



III



Quê hương xuân đến dáng xuân phai
Em tựa bên lầu tóc gió bay
Còn nhớ năm nào vun chậu cúc
Đâu quên ngày ấy ngắm cành mai
Ly trà thiếu bạn trà thêm nhạt
Chén rượu xa người rượu chẳng say
Tết nhất lại càng tăng cách biệt
Nói sao cho cạn nỗi u hoài

.







IV



U hoài đeo đẳng chốn quê người
Mỗi độ xuân về nước mắt rơi
Phố vắng nhìn quanh làn tuyết phủ
Nhà xưa ngó lại áng mây trôi
Nơi này đứng ngóng thư bên cửa
Chốn ấy ngồi trông nhạn cuối trời
Cảnh tết miền Nam đâu có nữa
Buồn cho đất trích bạc tình đời.



V



Tình đời viễn xứ đã từng qua
Mấy kẻ ly nhân chẳng xót xa
Một thuở tung hoành cung kiếm gẫy
Bao lần dâu bể muối sương pha
Đón xuân đất lạ lòng chua chát
Nhớ tết quê xưa lệ nhạt nhòa
Đêm cúng giao thừa rưng nước mắt
Em ơi, em có nhớ thương ta ?



VI



Ta hỏi trời mây em ở đâu?
Người nơi sông cuối, kẻ sông đầu
Xuân sang mấy độ lòng thêm nhớ
Tết đến bao lần dạ lại đau
Năm tháng sương pha đầu tóc bạc
Đêm ngày tuyết nhuộm phiến thơ sầu
Ngồi đây ta đốt buồn lưu lạc
Và dệt mấy vần thương nhớ nhau.



VII



Thương nhớ tin sương mới gửi về
Mấy dòng xuân cảm đượm tình quê
Loan phòng lệ rớt niềm xao xuyến
Lầu mộng mây bay cảnh não nề
Từ lúc chim bằng qua đất khách
Là hồi mưa gió phủ sơn khê
Thương em ta nói sao cho cạn
Giấy trải tâm tư mấy vận đề.





VIII



Mấy vận xướng hòa nhớ khó quên
Cuối đời ai khiến chuyện thơ duyên
Chân mây mong thấy làn môi thắm
Đầu núi tìm đâu dáng tố uyên
Đất trích phiêu du thân lữ khách
Quê hương hận tủi phận thuyền quyên
Bao giờ nàng hỡi ta xum họp
Cho vết thương lòng em ngủ yên.



IX



Ngủ yên giấc mộng một chiều xuân
Mơ cảnh Đào Nguyên tiên giáng trần
Ta nắm tay thon còn bỡ ngỡ
Em lau mắt lệ bỗng bâng khuâng
Hương bay nắng mới trời trong vắt
Hoa nở vườn xưa cúc trắng ngần
Đất nước qua rồi cơn bão lửa
Thời lai Lã Vọng mới buông cần.



X



Buông cần ta bước chặng đường sao
Về lại hiên thơ, ngõ trúc đào
Ngắm thú điền viên chim ríu rít
Nhìn khung trời nguyệt gió lao xao
Tình xưa ngày trước hương càng đượm
Lối cũ bây giờ mộng biết bao
Cạn chén tương tri mình đối ẩm
Chân mày anh vẽ chịu chưa nào?


Return to “Xướng Họa”

Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 1 guest