Truyện Đọc - Lót Lá Em Nằm

QuynhHuong
Transistor
Posts: 31
Joined: 01 Oct 2007 20:19

Truyện Đọc - Lót Lá Em Nằm

Postby QuynhHuong » 22 Nov 2007 06:29



Lót Lá Em Nằm
tác giả | trang thanh trúc
diễn đọc | nguyễn tiến dũng . quỳnh hương



Lá khô đâu mà nhiều như thế này! -chắc là phải hơn trăm nghìn chiếc, chứ không thể nào ít hơn được - hôm nào mình thử đếm cho biết há anh - em nghiêng đầu tìm ánh mắt quen - tìm nụ cười mềm, cất giữ bình an - mùa thu về bên giếng trời - gõ trầm lối đi - tiếng sỏi gọi mời - vệt nắng ngỏ lời - anh đứng đó, tựa lưng vào cây thông cằn cỗi duy nhất trong vườn, vòng tay ôm em - hơi thở vướng lên cổ - hơi thở vướng lên tóc - hơi thở thả ra những nốt nhạc nhắc nhở hiền - đã đứng nương tựa vào nhau mà sao cứ sợ (nếu không gần như thế) là sẽ xa cách nghìn trùng - anh với em, cùng ngắm gió trời - lắng nghe hương đất chơi vơi - mỗi chiếc lá khe khẽ ru hời - ướp mầu nắng mới - trời bắt đầu chớm lạnh - trời vào thu thật rồi sao anh - lá khô như thế này người ta còn gọi là lá chết - chết, vì sức nóng quá độ phải không anh? - không có tiếng trả lời, chỉ có hương người quen thuộc quẩn quanh.

Gom lá lại không em? - anh vừa nghĩ ra điều ước dễ thương lắm - phụ anh một tay nghe nhỏ - em nhướng mày, nhưng cũng đồng ý - hai đứa tạm tách rời nhau - mỗi người một lối đi loanh quanh - mỗi lối đi nhuộm lá úa, đỏ, nâu, vàng - ơi đẹp đến bàng hoàng! - em không biết anh đang nghĩ gì nhưng em bắt đầu thích trò chơi này - giẫm gót giày đạp trên lá khô - cái âm thanh trắc trở nghe mà xao xuyến - em xếp những chiếc lá chất chồng vào nhau - gom bao nhiêu lá mới đủ hả anh? - bấy nhiêu được chưa vậy anh? - anh ngừng gom lá, quay sang nhìn em (thấy chưa, mình tách rời nhau chứ vẫn luôn thấy nhau) - cố thêm chút nữa đi em - nhưng nếu mỏi tay thì ngừng, vào nhà nghỉ đi, để anh gom lá một mình được rồi - thôi, ai mà để anh làm công việc này một mình - ai mà đành vào nhà nghỉ trong khi bắt anh giang nắng một mình - không làm thì thôi, làm việc gì đó thì sẽ làm cho có đôi - nhớ nghe nhỏ! - nhớ gì anh? -chút gió gợn nhẹ trong tách trà - chút nắng bâng khuâng ngủ trọ nơi mắt em - nút áo đầu tiên ấy, anh chầm chậm cởi ra rồi yên lặng chờ - anh nhìn em luống cuống cởi nút áo đầu tiên của anh xong, anh mới có quyền tiếp tục cởi cái nút kế tiếp trên áo em - ai sẽ là người không dằn được cơn xúc động - ai sẽ là người mê muội đầu tiên - mười nốt nhạc cổ điển bềnh bồng cháy - vẽ lên áng mây - dịu dàng cỏ cây.

(Bây giờ thì em hiểu, anh gom lá lại để làm gì rồi...)