Hồi 7Tiệc Bồ Ðào, Mộc Lan Trang đón mừng Tân Thế Kỷ
Nhạc Mừng Xuân, Silicon giữ khách thức thâu đêm
Chúng tôi được mời đến dự tiệc tất niên và đón mừng Thiên Niên Kỷ mới tại Mộc Lan Trang (MLT) vào lúc 7.30 tối . Mặc dù hôm trước đi chơi về khuya và sáng hôm sau rời Thạch Am (TA) hơi trễ vì am chủ bị mệt bất ngờ, chúng tôi không ai bảo ai, nhưng đều có vẻ cố gắng sắp xếp để đến MLT cho sớm . Người thì muốn đến xem có thể giúp được gì chăng, kẻ thì háo hức muốn gặp những người bạn từng nghe danh mà chưa bao giờ gặp mặt Lưỡng Dao (LD) sốt sắng lo xong phần Ki-bo và âm thanh của mình lên xe từ lúc 5 giờ chiều . Tuy khởi hành sớm nhưng khi gần vào tới Ba Lê, thấy đường có vẻ đông, rồi đèn nhấp nháy báo kẹt xe từ A86 tới A4, mọi người vẫn thấy lo đến trễ . Tuy nhiên LD tìm được chỗ ra trước khi bị kẹt nên đến nơi dù không sớm như mong muốn nhưng cũng không bị chậm trễ lắm . Trời lúc đó đã thật tối lại có mưa phùn, nên tôi không có dịp thăm viếng bên ngoài của MLT . Rất may là có chỗ đậu ngay trước nhà nên việc di chuyển nhạc cụ và đồ về âm thanh cũng như đồ ăn thức uống vào cũng đỡ vất vả đôi chút.
Qua cổng là cái sân nhỏ . Sát mặt trước căn nhà là cây mộc lan cao nghệu, lý do của cái tên rất thanh nhã của gia trang. LD khệ nệ ôm cái loa bự đi mau chân dọc theo con đường bên hông nhà ra đằng sau . Tôi xách cái mixer, mỗi bà ôm một bịch đồ ăn, lục tục theo sau . Về phía bên
phải có hàng rào trúc dầy và cao quá đầu người . Vào đến sau nhà thì thấy ni lông dầy bọc kín mít từ mái hiên xuống đến đất, không có lối vào . Bên trong có ánh đèn sáng choang và có bóng người qua lại . LD nói: "Mọi khi vẫn vô bằng cửa sau" rồi lại khệ nệ bê loa vòng ra phía
trước . Trang chủ thấy động, ra đón từ cửa chính. Ðồ đạc được tạm thời để ở hành lang, nơi có mấy chậu lan xòe rộng lá và đang trổ hoa . Chủ khách tay bắt mặt mừng, thăm hỏi, rồi trang chủ (Bh) mời mọi người vào phòng khách . Nhưng vì họ quen nhau quá thân nên cứ tà tà kéo thẳng vào nhà trong chào hỏi trang chủ phu nhân (Btt).
Chúng tôi cũng theo vào và gặp thêm hai người khách, được giới thiệu là Nguyên Dung và Minh Châu . Sau khi chào hỏi nhau tíu tít và cất xong áo khoác, mọi người lại được mời ra nhà ngoài . Có tiếng nói lao xao ở dưới nhà . Tôi đoán là có một số bạn đến sớm giúp sắp xếp nên chủ nhà không muốn chúng tôi kéo xuống làm rộn chân tay . Nhìn đến LD, Hoàng Yến (HY) và Mai Ninh (MN) thì không biết họ có cùng ý nghĩ như tôi hay không hay là vì họ nể lời Btt hơn là Bh mà bây giờ lại lục tục cùng nhau theo chân Bh ra phòng khách.
Phòng khách là một cái buồng dài khoảng hơn hai lần chiều ngang nhưng được dành riêng làm phòng khách chứ không thấy có bàn ăn . Ở giữa phòng thấy kê một kệ rượu với những chiếc ly pha lê trong vắt, long lanh bên cạnh những chai rượu mạnh màu cánh cam, những chai nước suối màu xanh ngọc thạch và một thùng đá lạnh đang bốc hơi mát rượi . Sát bên tường là một tủ kính bằng gỗ cao gần sát trần, chứa đầy sách gáy da chữ vàng. Ðối diện là một chiếc tủ kính nằm sâu vào trong tường bầy đồ cổ bằng ngọc và sứ. Nhìn về phía tay phải, trên tường treo một bức tranh tố nữ, ở dưới là bộ sa lông nằm ấm cúng trước một cái lò sưởi đang bập bùng lửa hồng.
Phía trên lò sưởi treo môt con đồi mồi, bề ngang cỡ chừng ba, bốn tấc, và bên góc đứng khiêm tốn một bức bình phong sơn mài bốn cánh đối diện với chiếc đàn tranh. Tiếng Bh hỏi uống chút gì cho ấm bụng làm tôi quay về với kệ rượu . Tiếng rằng tửu lượng tôi cũng khá và đã mấy lần suýt vì bạn sai đầy tớ đi đổi áo khinh cừu . Nhưng, lần này tôi biết đêm vui còn dài mà tiệc Bồ Ðào thì chưa bắt đầu . Hơn nữa, tuy thân nhau mà mới gặp, tôi giữ lễ, chỉ xin vài giọt Martel trong một ly đá lớn . Nhưng, tợp một hớp trong ly đá lạnh mà sao thấy lưỡi thơm lừng và một luồng hơi ấm từ đan điền đưa thẳng qua đầu, lên tới trần nhà mới lững lờ đứng lại . Bh đang mỉm cười bỗng như khựng lại, lấy cặp kính cầm tay . Ðôi tròng mắt đảo ngược lên . E Bh quá ngạc nhiên, tôi lùi dần và ngồi xuống ghế . Btt và các người khách khác đang vui câu chuyện. Tôi quay ra quan sát nốt phòng khách . Bên cạnh tôi là bà xã, MN và Btt.
Ghế đối diện tôi, mấy bà đang vui vẻ rắc những đốm kim nhũ xanh đỏ lên tóc, lên mặt nhau . Nhưng sao không dính Mấy bà rắc rắc, vỗ vỗ, cười cười, nói nói . Tôi thấy có bà bị vỗ đến đỏ hồng cả đôi má mà không thấy dính được là bao . Hầu hết thấy lỏa tỏa xuống áo và sàn nhà .
Có tiếng ồn ào ngoài cửa . Khách bắt đầu đến đông. Chúng tôi được giới thiệu với từng người: anh Hùng, chị Quỳnh Dao (QD), à, người đã trách vốn chúng tôi đem tuyết sang hôm nọ đây , tý nữa mình sẽ mời sang chơi Mộng Lệ An vào dịp Nô En năm tới cho biết; anh Ðăng Thiện (DT), chồng chị Châu, à chồng bà vui tính đang cố rắc rắc hoa thể lên bạn bè đây mà ... Khi tới Bích Lý, tôi chào hai người, và trong khi bắt tay, tôi định hỏi đây là Bích Lý, thế còn anh, xin lỗi quý danh là gì, nhưng may thay, có tiếng hỏi anh Bích về cây ghi ta mang theo, tôi mới giật mình, hú vía . Anh Ngọc Bích (NB) là người vui tính, nói cười luôn miệng, ngược hẳn với anh DT, tuy vui tính nhưng khi cười, thấy có phần "dè dặt" . Ðây là hai trong những tay ghi ta nòng cốt của buổi tất niên. Ðược một lúc thì anh chị Ðông cũng đến. Anh Ðông là người hòa nhã, cười nói nhẹ nhàng, còn chị Ðông, Thục Hiền (TH), thì như một cơn gió lốc, ùa vào rồi ùa ra . Thoáng một cái, không nghe tiếng chị, nhìn lại, thì thấy quý bà đã bị cuốn đi đâu mất hết, phòng khách cò trơ lại một đống đàn ông cười cười nói với ly rượu trên tay .
*
* *
Bàn ghế sắp xếp ở dưới nhà đã xong. Tôi để ly rượu cạn lại bàn và theo mọi người thủng thẳng xuống nhà dưới . Qua hành lang, tôi mới nhận thấy một bên tường cũng là một tủ kính rộng, ăn sâu vào trong . Những tượng bằng ngà và đồ kỷ niệm bằng ngọc thạch được bầy một cách khéo léo như nổi hẳn lên trên nền đỏ hung hung dưới ánh đèn vừa phải . Ở dưới bếp, các bà các cô đang túm tụm lại hâm và sắp đồ ăn ra đĩa một cách nghệ thuật . Tôi thấy có vẻ như mấy món chính là do chủ nhà, còn hầu hết các món khác do khách mang lại, mỗi người một vài món . Chỉ có khách phương xa là đến ... tay không . Qua bếp là phòng sinh hoạt, cách ra khỏi bếp bằng một bức tường gỗ, phía dưới thì đặc và là một tủ có nhiều ngăn đựng sách, phía trên thì thưa và có treo tranh trông rất nhã. Phòng sinh hoạt nằm theo bề ngang của căn nhà chính, có cửa rộng thông ra sân sau . Một chiếc bàn dài hình chữ S chạy dọc căn phòng, đủ dài để khoảng ba bốn chục người có thể ngồi thưởng thức món ăn một cách thoải mái . Cuối phòng, về phía cửa ra vườn, bầy một cái dương cầm và dàn nhạc ki-bo do Thôn Bọ Ngựa (TBN) mang đến, mới được dựng lên . Dọc theo tường phía bên đó là cả một kệ sách tám, chín tầng, cao nghễu mghện tới trần, đầy ắp những sách. Ngoài ra, chung quanh tường, chỗ nào không treo tranh cũng có một cái tủ chứa sách . Theo tôi biết thì Bh đã đọc hết những sách này, từ trên lầu tới dưới nhà. Hiện MLT đang gặp khó khăn tìm thêm sách mới . Thế mới biết Bồ huynh được biết như là Bồ Chữ huynh, quả danh bất hư truyền.
Tôi được xếp ngồi giữa bàn, quay lưng vào tường nên có thể quan sát rộng. Có tiếng bàn tán xem nên ngồi xen kẽ một nam một nữ hay nam nữ ngồi riêng nhau . Người bàn ngồi chung cho vui, kẻ bàn ngôì riêng cho các ông uống rượu với nhau . Vần xoay chán vẫn không ai có ý kiến quyết định . Rồi mọi người từ từ ngồi xuống ghế, hoặc tự ý, hoặc theo đề nghị của trang chủ . Lúc tạm ổn, nhìn lại thì thấy mọi người đã ngồi theo thế "nam nữ thụ thụ bất thân". Tình cờ, tôi lại ở đúng lằn ranh giới . Cái ranh giới nam nữ thụ thụ bất thân này có vẻ nóng bỏng lắm, nóng hơn cả những lằn ranh nóng nhất ở Trung Ðông. Vì, không những tôi thấy thật là cắc cớ khi an tọa ngay chính giưa một cặp uyên ương, làm tôi có cảm tưởng vì vậy mà ông bạn này vốn đã cười dè dặt lại có vẻ dè dặt hơn; mà còn phải liên quan cả đến những tranh chấp giữa hai phe tả hữu . Tuy bị ngồi ở lằn ranh nóng hổi, nhưng sự đền bù cũng có phần hậu hĩnh: quý ông ở bên trái cứ buồn tay là lại tiếp rượu và quý bà ở bên phải và trước mặt vì vui chuyện và vui tay, cứ tiếp đồ ăn đầy bát.
Nói về đồ ăn thì nhiều lắm, nào món ăn chơi, nào gỏi, nào nộm, nào xôi, nào chim quay, thịt hấp, ... Có điều lạ là chúng tôi đã được thưởng thức nhiều món Việt Nam như bánh cuốn, giò thủ, thịt nướng, bún bì, ..., ở TBN ; gỏi dứa, tôm nướng, ... ở nhà anh chị Ðức; bánh chưng, cá thu kho, canh bóng, ... ở TA; mà không thấy trùng mòn nào ở đây . Trong bữa tiệc này, có hai món làm tôi chú ý hơn cả là món gà lột da nhồi trấu, ấy xin lỗi, nói nhịu, gà rút xương nhồi thịt, và món sáo . Tôi kể ở đây là gà, vì có người bảo tôi là gà. Chứ tôi, tôi có cảm tưởng chúng là vịt, vì thân chúng dài và phao câu thì to . Có điều khi ăn không thấy có mùi vị vịt nên tôi không dám quả quyết. Còn như nếu chúng đích thực là gà thì, các bạn ơi, gà Ba Lê lạ lắm. Chúng có thân dài, thịt mềm, phần hậu nở, đùi ngắn và phao câu ... to . Ðược biết mấy chú gà rút xương và nhồi này là tác phẩm của Bh. Nếu nghe nói không thôi thì ít ai tin. Nhưng có dự bữa họp mặt tất niên này mới tin là thực. Không biết làm cách nào mà Bh và Btt như không có mặt ở một chỗ nào nhất định, mà lại có mặt ở tất cả mọi chỗ . Ðã thế, những đĩa đồ ăn thường do chính tay Bh và Btt hâm nóng, xếp ra đĩa, bầy biện hoa thể, sau đó mới nhờ đến
mấy cô mấy bà sốt sắng giúp đỡ chuyển ra bàn hộ Còn món sáo cũng không kém phần hấp dẫn. Nhìn cái liểễn to, sóng sánh nước dùng nóng hổi, óng ánh chút béo màu vàng, bốc khói nghi ngút, ngập những thịt và rau, thấp thoáng màu trắng của trứng chim cút và điểm mấy cọng rau thơm màu xanh thái nhỏ . Lúc giọng đã thấm hơi men, tưởng như chỉ húp một thìa nhỏ cũng đủ cho tâm thần tỉnh táo . Không ai nói món sáo này là tác phẩm của ai . Nhưng khi ăn, ai cũng nói là Btt bảo đổ nhiều súp lên trên gà nhồi cho nó nóng ăn mới ngon. Tôi thường ít khi chan võng như thế lên món thịt nhồi, nhưng lần này tự nhiên thấy tin cẩn nghe theo và thấy quả nhiên có nóng và lên vị thật. Cái ròn của nhân thit nhồi quyện lẫn với cái mêm dẻo của trứng cút, cái đậm đà thơm ngon của nước sốt và gia vị tạo nên một hoàn mỹ cho khẩu vị . Sự phối hợp toàn hảo này làm tôi có thể khẳng định là nếu gà nhồi là tác phẩm của Bh thì tác giả của món sáo này nếu không phải là Bh thì không ai khác hơn là Btt được .
Trong khi mọi người thưởng thức hương vị của gà nhồi, quý ông thì chuyền tay nhau chai vang mới mở và quý bà quý cô đang ồn ào đòi hơn một hạt trứng chim cút hoặc ganh nhau trứng lớn trứng bé thì Bh xuất hiện với hai chai trên tay, một chai gói giấy hoa đỏ và một chai không gói .
Bh tuyên bố có chai Hiệp Sỹ Bùi tặng khách, mọi người ngừng ăn, vỗ tay . Tôi hân hoan đứng dậy đón nhận món quà đặc biệt này . Trước khi Tây du, Bh đã cho biết có hai chai rượu quý, Bồ Ðào Tửu và Hiệp Sỹ Bùi đang chờ. Tôi nghĩ đây là chai DramBUIe nên tôi có hỏi Bh nếu định đánh ngã cả hai chai này thì cho biết để chúng tôi đổi vé tàu bay hoãn ngày về, vì tôi biết Drambuie tuy ngọt nhưng mạnh và say đầm lắm . Thế nhưng nhìn chai gói dáng thon và cao trên tay Bh, tôi đã thấy là tôi lầm. Khi nhận món qùa trên tay, bóc giấy gói thì thấy mình lầm thực. Ðó là một chai rượu chát mang nhãn hiệu Hiệp Sỹ Bùi thật sự.
Tôi ngạc nhiên là trong họ nhà mình có mở hãng rượu tại Pháp mà mình không biết . Tôi định mở chai này mời mọi người, trang chủ không cho phép, bảo giữ làm kỷ niệm . Tôi đành mang về Tân Ðào Viên để dành chờ quý khách . Vừa khi tôi để chai Hiệp Sỹ Bùi xuống bàn, Bh dơ chai thứ hai lên tuyên bố "và đây là chai Bồ Ðào Tửu 1975". Tiếng vỗ tay lại nổi lên . Phía quý ông nhao nhao muốn xem . Bh đưa cho mọi người chuyền tay nhau xem, rồi mở . Tôi được hân hạnh nếm thử chai này trước cả bao nhiêu người bạn lớn tuổi và thân qúy khác làm tôi trở nên lúng túng và quên hết cách thức nếm rượu đã từng được chỉ dẫn ở các lớp về wine tasting mà tôi đã dự . Từ cách cầm ly, cách làm cho rượu cuốn trong ly, cách nhấp rượu, cách súc và đưa rượu trong miệng để không những thấy hương vị từ lưỡi mà còn để cảm được hương vị rượu đưa lên từ phía sau lưỡi và từ hàm ếch. Nghĩa là quên hết, quên hết . Tôi làm đánh sụp một cái, rồi thôi . Dù cách uống thế nào và gọi là gì, rượu ngon vẫn ngon. Vị chát êm đềm thấm vào lưỡi và một hơi ấm nhẹ nhàng đưa lên từ dọng mũi . Xin thú thực, từ cái hương vị dịu dàng thấm trong miệng và đưa lên dọng mũi này, tôi không đủ khả năng và thì giờ phân tích xem có những vị gì bao hàm trong đó . Chỉ biết không cay, dịu giọng và ngon. Chờ mọi người ngưng vỗ tay, Bh trao cái chai cho tôi và nhường cho tôi vinh dự được rót rượu mời . Quý bà phía tay phải và đằng trước tôi, từ đầu vẫn không quan tâm đến rượu là mấy mà nay chợt xôn xao muốn được rót mời trước quý ông. Tôi nói xin theo truyền thống Việt Nam, vần cánh tay mặt. Quý bà hưởng ứng nhiệt liệt, nhưng lại gặp sự chống đối của quý ông không kém phần mãnh liệt. Liếc về cánh trái, thấy hầu hết đều dáng dấp đàn ông hơn cánh mặt, tôi hơi hoảng . Rất may, Bh còn ở trước mặt tôi, tôi rót ly của Bh rồi xin chuyển lại cái vinh dự mời rượu cho Bh.
Thoát!
Rượu ngon vào, lời đẹp ra . Chuyện vui ào ạt từ cả hai phe tả và hữu . Tôi thấy:
Bao lâu mới được gặp nhau đây .
Hể hả cùng nhau túy lúy say .
Chuyện trước chuyện sau đương sảng khoái .
Xá gì thêm chén nữa đêm nay . (BT)
nên cứ tỳ tỳ hết ly nọ tới ly kia . Thường vẫn nghe nói dân parisien uống rượu ghê lắm, nay nhìn lại thấy mình cũng có vẻ parisien không kém . Nhưng dù kém dù hơn, rồi tiệc rượu cũng đến lúc tàn để nhường chỗ cho những tiết mục vui khác . Trong khi mọi người ráng cất nhắc mỗi người một tay dọn dẹp, LD và các nhạc sỹ trong The Silicon Band lo sửa soạn dàn âm thanh và nhạc cụ, thử loa, thử đàn Thoáng một cái, đã thấy bát đĩa vào trong bếp hết sạch. Chúng tôi vào theo định xem có giúp được gì chăng thì bị đuổi ra quầy quậy cho khỏi vướng chân vướng cẳng . Tôi thấy vô dụng, lên lầu rửa tay .
Phòng toa lét ở MLT có điểm đặc biệt làm tôi chú ý .
Nhớ đến hệ thống giật nước ngày xưa ở Việt Nam thì cái rề dẹc voa ở trên cao và cái dây giật nước đeo một cái qủa nắm bằng gỗ hay bằng sứ buông toòng teng ngay tầm mắt . Sang đến Bắc Mỹ thì hoàn toàn không thấy loại dây giật này nữa mà chỉ thấy rề dẹc voa ở dưới thấp với cái cần kéo ngắn ngủn ở bên cạnh. Mỗi lần giật nước lại phải cúi người mà vừa đè đè cái cần một cách vất vả vừa ngắm nước xoáy . Sang đến Ba Lê thì hệ thống giật nước còn lạ hơn nhiều và có vẻ thay đổi tùy nhà, tùy nơi chốn . Có cái có núm ở trên nắp rề dẹc voa để ấn xuống, có cái có núm như vậy để kéo lên khi xả nước. Có cái không phải là cái núm mà lại là một cái vòng tròn kim loại để ấn xuống . Lại còn có cái vát một miếng hình vuông bằng hai đốt ngón tay bên cạnh nắp rề dẹc voa để đè xuống hay kéo lên. Thôi thì đủ thiên hình vạn trạng . Khách thường thấy thật là vất vả khi tìm hiểu làm sao mà sử dụng nó . Cứ sờ sịt loanh quanh, phân vân không biết làm sao mà xả nước vì dùng xong mà không xả đi thì thật là ... xí hổ, nhất là kiếm rổ mà che thì không có . Còn ở đây, tại MLT, tuy thật khác các chỗ khác, nghĩa là không phải qủa nắm đeo ngang mặt, cũng không phải là cái cần hay cái núm ở dưới thấp, mà là cái cần ngay ngang tầm mắt nên không làm khách bỡ ngỡ và khi xả nước không phải cúi mình, thật là thoải mái .
Khi quay trở xuống dưới nhà thì như một phép lạ, tất cả đã được dọn dẹp gọn gàng. Bát đĩa rửa xong và được lau khô xếp vào tủ gần hết. Bàn đã được xếp gọn vào một đầu của gian phòng, dưới hai hàng chữ lớn "Chúc Mừng Năm Mới" và "Thế Kỷ 21", để bầy đồ tráng miệng, gồm trái cây, thạch, chè, bánh ngọt, ..., trà, cà phê và rượu sâm banh. Ghế đã được kê dọc theo tường. Loáng thoáng đã có tiếng thử đàn, thử micro và các bản nhạc để mọi người hợp ca khi giao thừa đã bắt đầu được phân phát. Khi cầm đến bản nhạc, thấy bản Việt Nam Việt Nam, tôi đã mừng rỡ vì có thể coi là tủ. Nhưng khi dở đến bản thứ hai thì thấy hồi hộp vì bản mang tên Hoan Ca này Linh Chi (LC) mới cho ra lò . Ngay như ở TBN cũng mới chỉ được dượt có một lần . (Tuy nhiên tới khi hát, thấy mình theo cũng không vất vả lắm.) Lúc ấy cũng đã gần 12 giờ Bh trao cho tôi, anh Ðức (MD), mỗi người một chai sâm banh. Chúng tôi ba người rót ra ly phân phối cho mọi người để chờ lúc "cao đao" (count down) . Máy truyền hình được bật lên để chờ . Nhưng chờ mãi, 12 giờ đã qua mà chưa thấy họ "cao" thành thử chúng tôi quyết định để họ xuống "thấp" và "cao" theo giờ của mình. Nhưng khi bắt đầu "cao" thì cũng là vừa lúc. Mọi người hân hoan luân chuyển, tay bắt tay, má áp má, ly cụng ly với những lời chúc tụng Năm Mới, Thế Kỷ Mới và Thiên Niên Kỷ Mới đẹp như hoa và nở như pháo giao thừa thủơ nào nơi quê hương yêu dấu .
Từ lâu thường nghe nói ở ngoại quốc, nhất là Ba Lê và Nữu Ước, khi chuông nhà thờ đổ báo 12 giờ đêm giao thừa thì mọi người, dù ở ngoài đường phố và không quen nhau, cứ ôm nhau mà ... hun, nên tôi định đề nghị với mọi người là kéo ra Champs-Elysées với mục đích cao cả là xem tháp Eiffel được đổi sang màu xanh, nhưng hậu ý đen tối là xem người Tây ... hun nhau như thế nào cho biết. Thế nhưng tôi đã không đề nghị vì thấy không khí đang qúa ấm cúng, chẳng có ai hưởng ứng; nhất là nhớ lại đêm giao thừa năm 1970 khi tôi còn tu nghiệp ở Wellington, Tân Tây Lan . Ðêm đó, mấy du học sinh mới sang, ở cùng hostel, hăng hái rủ nhau xuống phố Willis đêm giao thừa xem có được ai hôn chăng. Tôi cũng tò mò đi theo mấy người bạn này xem cho rộng kiến thức . Lang bang trò chuyện trên phố vắng hoe và gió lạnh. Nền trời đen và thấp. Ánh đèn như vàng kệch cỡm hơn ngày thường . Giờ giao thừa điểm đã lâu mà chẳng thấy ma nào hôn, chỉ thấy có một ông già say, có vẻ thất nghiệp, trong bóng tối ngật ngưỡng đi ra . Tôi tá hỏa muốn tìm đường ... chạy .
Tiếp theo hai bản hợp ca là chương trình văn nghệ do MN và TH giới thiệu . Hầu hết ai cũng góp phần mình trong đêm vui họp mặt này, kể cả cháu Lộc, cháu của QD, độc tấu đàn bầu . Cháu còn cùng với cháu Hoàng Nam, con của KC, lo việc mở sổ số với sự giúp đỡ của nhị vị trang chủ .
Tôi thường khoe khoang rằng tôi không được Chế Linh thích lắm vì có lần ở Sài Gòn, Chế Linh đang hát, tôi vô tình cất tiếng ca làm các sến nương quăng cả thùng cả gánh, nước đổ tung tóe, bỏ Chế Linh mà bu lại nghe tôi . Từ đó mỗi khi thấy tôi, Chế Linh thường chỉ nhếch mép cười nhạt . Biết vậy nên MN đã yêu cầu tôi biểu diễn tài năng . Ui cha! Biết làm sao bây giờ . Sự bất khả kháng Tôi đành xin phép đi chọn nhạc để người khác tiếp nối chương trình . Khổ một nỗi, tôi lục hết đống nhạc mọi người mang theo, lục cả năm sáu sấp nhạc, mỗi sấp dầy hơn gang tay, của trang chủ mà không thấy bản nào khả dĩ đủ sến sện cho tinh hoa của tôi có thể phát tiết ra ngoài được . E mọi người cho là tôi câu giờ, tôi đành chọn đại bài Dư Âm và khuyến cáo trước là vì không ai có bài cho tôi nên nếu tôi có hát dở là do lỗi của nhạc sỹ . Lời khuyến cáo này làm cho nhạc sỹ phải cố trổ tài theo, khi đợi khi chờ, có vẻ vất vả lắm . Chắc mọi người đều nhận thấy sự vấp váp của nhạc sỹ nhưng trong dịp đầu xuân trở thành dễ tính nên khi dứt bài, không cần chờ tôi nhắc cũng có tiếng vỗ tay đí đốp .
Thành thực mà nói, vì sự ưu ái của bạn bè dành cho chúng tôi nên đã cho phép tôi phá đám, làm loãng đi cái bầu không khí ấm cúng, hào hứng của chương trình được tạo nên qua sóng nhạc thần diệu của LD, DT, NB với sự huyền ảo tuyệt vời khi Hoàng Yến (HY) & Xuân Sương (XS) đưa mọi người qua Những Ngày Thơ Mộng cũng như TD khi Hong Tóc cùng với TH trong Nhạc Nắng .
Rồi chương trình được nối tiếp với giọng ca trầm ấm của DT, MD, ..., giọng ca nhẹ nhàng, truyền cảm của QD, Nguyên Dung (ND), Nguyệt Ánh (NA), LC ... qua những dòng nhạc Trở Về, Trường Làng Tôi, ... và những dòng nhạc thiền thanh thoát.
Xen kẽ cùng những câu chuyện vui của QD, Thanh Vân (TV), là giọng ngâm thơ đầy đam mê và xao xuyến của Bh qua tâm sự Trở Về của Y Nguyên (YN) và giọng ngâm điêu luyện, trữ tình của KC qua bản Giấc Em mà thủ bút là của anh Văn Tấn Phước gửi tặng Tân Ðào Viên. Rất tiếc, anh Phước vì bận không đến được nên chúng tôi không có cơ hội thưởng thức giọng ca của anh trong đêm vui đó .
MN được TH giới thiệu . Chắc là MN thấy mọi người đã có vẻ thấm mệt nên thương và (Tôi) Ru Em Ngủ một cách êm ả dịu dàng . Trong khi ấy, chắc Vĩnh Thiện (VT) thấy còn sớm nên chưa muốn cho ai ngủ, đã hăng hái đưa ra những nét đặc thù của thập niên 60 cho mọi người thêm tỉnh táo .
Mặc dù chương trình thật hấp dẫn và độc đáo, nhưng hình như vẫn có ai đâu đó thấy thiếu thốn những giọng ca "vàng ròng" nên chúng tôi lại được ưu ái nhắc đến .
Một lần nữa khắp gia trang được đảo lộn lên để tìm bản nhạc thích hợp với giọng ca "độc nhị vô nhất" này .
Rất tiếc lại không tìm thấy . Trong khi khẩn cấp, được LC tình nguyện ghi lại theo trí nhớ bản Tình Khúc Cho Em của Lê Uyên Phương. Chúng tôi kéo bè lê thê cho các nhạc sỹ lại có dịp trau dồi khả năng theo đuổi những giọng ca "vàng ròng khan hiếm" và NB cũng lưu luyến, lõm bõm bơi theo bè của chúng tôi cho đến bờ đến bến.
Riêng Bích Lý, thật là dịu dàng khi chứng tỏ "Tôi Yêu" sau những "Ðêm Tái Phạm". . Tôi thấy, mặc dù NB đã hứa:
Anh thấy chắc không xong rồi,
Thì xin ... từ nay ... chừa luôn . (Y ... Chang)
Nhưng chừa gì thì chừa chứ chừa luôn việc ôm ấp cây ghi ta thì chắc là khó lắm .
Có lẽ tiết mục đặc biệt nhất đối với chúng tôi trong đêm vui này là bản "Im Lặng Ðêm Hà Nội" do MN yêu cầu Bh trình bầy với tiếng đệm dương cầm của Btt. Tiếng hát trầm ấm, dịu dàng dâng lên cùng với tiếng nhạc dương cầm ngọt ngào thánh thót như quấn quít với nhau bay bổng trong không gian thanh vắng. Nếu chúng tôi đã có dịp chứng kiến sự tương đồng trong quan niệm về sự toàn bích của trang trí, ẩm thực, thì một lần nữa, qua tiết mục này, chúng tôi lại được dịp xác định lại cái cảm quan của mình về sự hòa hợp toàn hảo về phương diện nghệ thuật của Bh và Btt.
Tới khi Btt yêu cầu mọi người ngừng để ăn cháo nóng thì trời đã tang tảng sáng. Chỉ vì mấy con gà đã bị vặt lông nhồi thịt tối qua hết rồi chứ nếu không đã nghe tiếng chúng xao xác gáy đâu đó . Thời gian qua thật nhanh, mới đấy mà đêm đã tàn . Nhìn đồng hồ đã hơn 5 giờ sáng . Ôm bát cháo ấm trong tay, húp một thìa, thấy một luồng hơi nóng chạy dọc từ cổ trở xuống, như đem theo một cảm giác ấm áp dễ chịu chyển đi khắp thân thể.
Lác đác đã có người ra về . Tôi có bốn câu thơ định đọc :
BBồ Ðào Tiệc đêm nay,
Ly vơi ly lại đầy .
Họp mặt vui chửa bén,
Chia tay đã hẹn ngày . (BT)
nhưng YN cho là không nên vì buồn . TBN có ý định dọn đồ ra về, dành lại sự yên tĩnh cho trang chủ phục hồi sức lực, thì ngay lúc đó có tiếng ồn ào vui vẻ và Thanh Ðạm cùng phu quân ùa vào như một cơn giông . Vì vậy, nhạc lại trỗi lên và tiếng ca hát lại tiếp tục . Nhóm ca sỹ thường trực của lúc này gồm Thanh Ðạm, HY và hai giọng ca "vàng ròng". Có điều lần này LD theo bằng dương cầm không đến nỗi vất vả lắm vì có HY đi bè bè bên cạnh, với những cái đưa tay, cái nhịp chân, cái gật đầu và nhất là cái hơi nhún nhún của Thanh Ðạm, làm tôi thấy thoải mái hơn khi "hướng dẫn" ban hợp ca này cho đến 8 giờ sáng.
Bùi Tiến