Ta buồn ta đi lang thang........
Ngày ấy tháng đó ta cúp phôn cái rụp. Lòng tự nhủ:
--Free được hai tuần không lo xếp gọi hay người tình..... réo. Ôi! sao sung sướng như tiên
Trước khi bay ra khỏi nước mỹ. Phải nằm chờ phi trường Phila tới 5 tiêng vì giá vé on sale. May sao cô bạn cùng nhóm có ông chú làm LM chốn Phila nên được "ngài" chở cá đám ra chơ VN ăn trưa.
Đang ăn thì ngài LM hỏi :
-- Các ban trẻ đi đâu vậy?
-- Dạ Đi hành hương ạ!
-- Ồ ! Giỏi nhỉ ! Hành hương, hành xác đó hả?
Hắn đang gắp đồ ăn mà đũa muốn rớt xuống đất khi nghe "ngài" nói. Hắn đang mơ tưởng qua Âu Châu đi...... hưởng phước mà nghe chữ hành xác làm hắn giật mình......
Âu Châu Du Ký
-
- Digital IC
- Posts: 107
- Joined: 01 Oct 2007 23:35
-
- Digital IC
- Posts: 107
- Joined: 01 Oct 2007 23:35
Trước khi lên máy bay ra khỏi Mẽo. Hắn tính đổi tiền, nhìn bảng giá chuyển đổi trong phi trường Phila thì 1 đô ăn 73 cent euro. Hắn hỏi người bên cạnh:
--Giá có đươic. không?
Cô bạn chuyên về business nói như đinh đóng cột:
--Giá thấp quá! Qua âu châu đổi lợi hơn.
......
Sau 8-9 giờ bay, máy bay hạ êm xuống phi trường Roma. Hắn hối hả đẩy wheel chair với cô bé ra chỗ lấy hành lý. Đây rồi 4 cái đủ cả. Đang đứng đợi thì LM trưởng đoàn nói:
--Ai có cần đổi tiền thì đi đổi đi.
Hắn hối hả cùng mấy người khác đi ra quầy đổi tiền. Đã có chừng 10 người trong đoàn đang xếp hàng để đổi. Hắn lai quay sang hỏi người đi cùng.
--Giá được không?
Người đi cùng nói:
--Giá được lắm cao hơn ở mẽo.
Hắn yên tâm móc tiền ra đổi không hề tính toán. Mới đầu hắn chỉ tính đổi $200. Nhưng không hiểu sao lại móc ra $500. Người thư ký đưa hoá đơn vi chi là 323 euro. Hắn không suy nghĩ, ký cái rụp.
Đổi xong hắn qua về chỗ lấy hành lý. LM hỏi :
--Đổi được bao nhiêu
--$500/323 euro
LM:
--Hả! thế thì lỗ quá
Đến lúc đó cái đầu của hắn mới chịu làm việc tính toán. Chết rồi! Sao 1 đô chỉ có 64 cent. Vậy sao cả một đám đâm đầu đi đổi.
Sau này mấy người đổi sau đổi được 1 đô tới 79-80 cent. Hừm! chưa chi đã mất toi $100 đô cho chuyện đổi tiền. Đúng là khó tin ai được. Người mù thì chỉ dẫn người mù xuống ...... hố ! Hừm!!!!!
--Giá có đươic. không?
Cô bạn chuyên về business nói như đinh đóng cột:
--Giá thấp quá! Qua âu châu đổi lợi hơn.
......
Sau 8-9 giờ bay, máy bay hạ êm xuống phi trường Roma. Hắn hối hả đẩy wheel chair với cô bé ra chỗ lấy hành lý. Đây rồi 4 cái đủ cả. Đang đứng đợi thì LM trưởng đoàn nói:
--Ai có cần đổi tiền thì đi đổi đi.
Hắn hối hả cùng mấy người khác đi ra quầy đổi tiền. Đã có chừng 10 người trong đoàn đang xếp hàng để đổi. Hắn lai quay sang hỏi người đi cùng.
--Giá được không?
Người đi cùng nói:
--Giá được lắm cao hơn ở mẽo.
Hắn yên tâm móc tiền ra đổi không hề tính toán. Mới đầu hắn chỉ tính đổi $200. Nhưng không hiểu sao lại móc ra $500. Người thư ký đưa hoá đơn vi chi là 323 euro. Hắn không suy nghĩ, ký cái rụp.
Đổi xong hắn qua về chỗ lấy hành lý. LM hỏi :
--Đổi được bao nhiêu
--$500/323 euro
LM:
--Hả! thế thì lỗ quá
Đến lúc đó cái đầu của hắn mới chịu làm việc tính toán. Chết rồi! Sao 1 đô chỉ có 64 cent. Vậy sao cả một đám đâm đầu đi đổi.
Sau này mấy người đổi sau đổi được 1 đô tới 79-80 cent. Hừm! chưa chi đã mất toi $100 đô cho chuyện đổi tiền. Đúng là khó tin ai được. Người mù thì chỉ dẫn người mù xuống ...... hố ! Hừm!!!!!
-
- Pentium 4
- Posts: 815
- Joined: 01 Oct 2007 17:29
-
- Digital IC
- Posts: 107
- Joined: 01 Oct 2007 23:35
-
- Digital IC
- Posts: 107
- Joined: 01 Oct 2007 23:35
Ngày rời Mỹ, cho tới khi đáp xuống phi trường Rome. Hắn như người say rượu.... dù không uống giọt rượu nào. Ngày chủ nhật đúng một tuần trước khi rời Mỹ. Nội tướng của hắn nhận được cú điện thoại:
--...... Uyên....Bị té.....
Hắn nghe loáng thoáng nhưng linh cảm ngay có điều gì không ổn. Hùm! Con bé nhà xin đi chơi knee boarding. Hắn đã ngần ngai không muốn cho đi nhưng không có lý do nào để cản.....
............
Vào bịnh viện tưởng chỉ bị té trật chân nhưng phim X-Ray thấy xương đùi gãy làm hai khúc. Phải đóng nguyên một cây titanium suốt chiều dài xương......
Vài ngày sau, hắn nhận được cú điện thoại lạ hoắc.
-- Tôi là bác sĩ......
Hừm! Nội tướng của hắn lại phải vô cấp cứu vì phản ứng thuốc chích..di ứng. Đúng là hoạ vô đơn chí, phước bất trùng lai.....
.................
Tưởng phải huỷ bỏ chuyến đi nhưng không ngờ bác sĩ nói:
--Travel hả? Được! nếu không phải ngồi lâu quá để máu đọng xuống chân.
Quay qua quay lai đã tới ngày đi. Hắn không kịp từ giã.... "người tình". Cũng không kịp kiếm ai quen bên châu âu để.... nhờ vả...... và kiếm cơm.
----------------
----------------
Ra khỏi phi trường. Kìa! chi Phương N (travel agent) đã chờ sẵn. Qua vài câu chào hỏi phái đoàn chị chỉ về cô bé đang chống nang hỏi :
--Cô bé mà hôm bữa muôn cancel đó hả ??
Chi nói thêm một câu lãng xẹt:
--...... Đi chơi làm chi để bị té gãy chân !!!
Hắn lắc lắc cái đầu tỉnh hẳn. Đúng là đang say thì cần gáo nước lạnh xối vô người.
--...... Uyên....Bị té.....
Hắn nghe loáng thoáng nhưng linh cảm ngay có điều gì không ổn. Hùm! Con bé nhà xin đi chơi knee boarding. Hắn đã ngần ngai không muốn cho đi nhưng không có lý do nào để cản.....
............
Vào bịnh viện tưởng chỉ bị té trật chân nhưng phim X-Ray thấy xương đùi gãy làm hai khúc. Phải đóng nguyên một cây titanium suốt chiều dài xương......
Vài ngày sau, hắn nhận được cú điện thoại lạ hoắc.
-- Tôi là bác sĩ......
Hừm! Nội tướng của hắn lại phải vô cấp cứu vì phản ứng thuốc chích..di ứng. Đúng là hoạ vô đơn chí, phước bất trùng lai.....
.................
Tưởng phải huỷ bỏ chuyến đi nhưng không ngờ bác sĩ nói:
--Travel hả? Được! nếu không phải ngồi lâu quá để máu đọng xuống chân.
Quay qua quay lai đã tới ngày đi. Hắn không kịp từ giã.... "người tình". Cũng không kịp kiếm ai quen bên châu âu để.... nhờ vả...... và kiếm cơm.
----------------
----------------
Ra khỏi phi trường. Kìa! chi Phương N (travel agent) đã chờ sẵn. Qua vài câu chào hỏi phái đoàn chị chỉ về cô bé đang chống nang hỏi :
--Cô bé mà hôm bữa muôn cancel đó hả ??
Chi nói thêm một câu lãng xẹt:
--...... Đi chơi làm chi để bị té gãy chân !!!
Hắn lắc lắc cái đầu tỉnh hẳn. Đúng là đang say thì cần gáo nước lạnh xối vô người.
...hèn chi hôm nọ nghe "hắn" đấm vào ngực thình thịch ... than thân trách phận ... "lỗi tại tui mọi đàng ... lỗi tại tui mọi đàng ... cũng tại vì tui chế diễu ... tam bảo !"
...đang say, có gáo nước lạnh dội vô tỉnh cả người rồi thì ... tiếp tục hành trình ... hành hương ...hành xác ... cho thiên hạ được nhờ cái đi !
Xì !
-
- Digital IC
- Posts: 107
- Joined: 01 Oct 2007 23:35
VanHac wrote:
...hèn chi hôm nọ nghe "hắn" đấm vào ngực thình thịch ... than thân trách phận ... "lỗi tại tui mọi đàng ... lỗi tại tui mọi đàng ... cũng tại vì tui chế diễu ... tam bảo !"
...đang say, có gáo nước lạnh dội vô tỉnh cả người rồi thì ... tiếp tục hành trình ... hành hương ...hành xác ... cho thiên hạ được nhờ cái đi !
Xì !
Từ từ! Đâu còn có đó mà. Để lâu chỉ quên chút chút thôi
-
- Digital IC
- Posts: 107
- Joined: 01 Oct 2007 23:35
Ra khỏi phi trường, hắn thành người mù chữ và thất học. Mắt thấy không hiểu vì người ta viết toàn tiếng Ý. Nói chuyện thì phải dùng tay chân như người câm. Cả đoàn phải mặc áo màu xanh lá cây chói lọi để khỏi đi lạc.
Ra đến xe buýt, chị PN (travel agent) phát cho mỗi người một cái túi và dặn
1/ Luôn mang theo passport, giấy tờ, tiền bạc và để trong túi
2/ Túi đeo phải để trong áo ngoài.
3/ Chỉ cởi túi ra khi đi tắm
Hắn nghe mà rụng rời tay chân. Đi chơi, đi hành hương thế này thì chán chết. Lúc nào cũng cẩn thận canh chừng ăn trộm thì làm sao mà enjoy.
Ai trong nhóm từ đó đều nhìn giống như bà bầu hai, ba tháng......
Tưởng được về khách san sau 16-17 tiếng lang thang ngoài phi trường và trên máy bay. Để đi được nhiều chỗ, xe chở đoàn đi viêng thăm đền thánh Peter và nhà thờ Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp....
Ra đến xe buýt, chị PN (travel agent) phát cho mỗi người một cái túi và dặn
1/ Luôn mang theo passport, giấy tờ, tiền bạc và để trong túi
2/ Túi đeo phải để trong áo ngoài.
3/ Chỉ cởi túi ra khi đi tắm
Hắn nghe mà rụng rời tay chân. Đi chơi, đi hành hương thế này thì chán chết. Lúc nào cũng cẩn thận canh chừng ăn trộm thì làm sao mà enjoy.
Ai trong nhóm từ đó đều nhìn giống như bà bầu hai, ba tháng......
Tưởng được về khách san sau 16-17 tiếng lang thang ngoài phi trường và trên máy bay. Để đi được nhiều chỗ, xe chở đoàn đi viêng thăm đền thánh Peter và nhà thờ Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp....
-
- Digital IC
- Posts: 107
- Joined: 01 Oct 2007 23:35
Xe chở đoàn viếng nhà thờ ĐMHCG trước tiên. Thầy L (người VN đã và đang sống tại rome 45+ năm) giải thích lích sử về sự kiện đức mẹ hằng cứu giúp.
[center] [/center]
Bên trên là hình chụp khung cửa sổ (cửa có hình đức mẹ) mà ngày xưa một cậu bé bị liệt (sông trong căn phòng có cửa sổ) khẩn cầu mẹ và được chữa lành.
[center]
Hình trong nhà thờ DMHCG ở Rome[/center]
[center] [/center]
Bên trên là hình chụp khung cửa sổ (cửa có hình đức mẹ) mà ngày xưa một cậu bé bị liệt (sông trong căn phòng có cửa sổ) khẩn cầu mẹ và được chữa lành.
[center]
Hình trong nhà thờ DMHCG ở Rome[/center]
Last edited by Trung Hieu on 13 Oct 2005 03:14, edited 1 time in total.
-
- Pentium 4
- Posts: 815
- Joined: 01 Oct 2007 17:29
-
- Digital IC
- Posts: 107
- Joined: 01 Oct 2007 23:35
Viếng nhà thờ xong, Đoàn chạy vội đi viếng đên thánh Peter, nơi mà Đức Giáo Hoàng hiện tại đang sống...... cùng các vị giáo hoàng đang...... chết chờ........ ngày phục sinh. Dòng người xếp hàng đông như kiến qua security check giông như vào sân bay.
[center] [/center]
Đó đây là mộ của các vị giáo hoàng..... Người hướng dẫn giải thích này nọ nhưng mà đoàn (nhất là nhóm trẻ) hình như không mấy quan tâm về lịch sử. Nhóm thì trầm trồ những hình khắc chạm trong đá. Nhóm thì nhăn răng cười và đứng quay..... mông vô lăng mộ chụp hình. Hắn cũng bắt chước như.... khỉ..... chụp được vài tấm kỷ niệm để về làm bằng chứng khoe với...... người ta.
Đi một vòng hắn thấy một tủ kiếng trong có người mặc đồ đỏ nhìn giống Santa Clause. Nhìn kỹ thì hình như không giống hình nộm mà là một người như đang ngủ. Hỏi ra mới biết đó là xác của vị giáo hoàng John 23. Khi cải táng ngài người ta ngạc nhiên thấy xác không tan giống như người ngủ nên đặt vào tủ kiếng cho người ta chiêm ngưỡng. Hỏi kỹ mới biết Giáo hội CG La Mã công nhận ngài là một vị Thánh (không phải giáo hoàng nào cũng được công nhận là Thánh).
Mới đây hắn mới được nghe một câu chuyện vui của vị giáo hoàng John 23. Ngày xưa khi ngài còn làm hồng y chuyên về việc ngoại giạo. Một ngày ngài ngồi dự tiệc bên cạnh một phụ nữ trang phục rất là.... kiêu gợi và thiếu vải. Tiệc tàn ngài mới để dành một trái táo tặng riêng cho..... nàng. Nàng cảm động hỏi:
--Cám ơn hồng y rất nhiều. Không biết sao con được hồng y chiếu cố đặc biệt như vậy.
Ngài:
--Ngày xưa Eva ăn táo xong rồi mới nhận ra là mình nghèo và .... thiếu vải !!
[center] [/center]
Đó đây là mộ của các vị giáo hoàng..... Người hướng dẫn giải thích này nọ nhưng mà đoàn (nhất là nhóm trẻ) hình như không mấy quan tâm về lịch sử. Nhóm thì trầm trồ những hình khắc chạm trong đá. Nhóm thì nhăn răng cười và đứng quay..... mông vô lăng mộ chụp hình. Hắn cũng bắt chước như.... khỉ..... chụp được vài tấm kỷ niệm để về làm bằng chứng khoe với...... người ta.
Đi một vòng hắn thấy một tủ kiếng trong có người mặc đồ đỏ nhìn giống Santa Clause. Nhìn kỹ thì hình như không giống hình nộm mà là một người như đang ngủ. Hỏi ra mới biết đó là xác của vị giáo hoàng John 23. Khi cải táng ngài người ta ngạc nhiên thấy xác không tan giống như người ngủ nên đặt vào tủ kiếng cho người ta chiêm ngưỡng. Hỏi kỹ mới biết Giáo hội CG La Mã công nhận ngài là một vị Thánh (không phải giáo hoàng nào cũng được công nhận là Thánh).
Mới đây hắn mới được nghe một câu chuyện vui của vị giáo hoàng John 23. Ngày xưa khi ngài còn làm hồng y chuyên về việc ngoại giạo. Một ngày ngài ngồi dự tiệc bên cạnh một phụ nữ trang phục rất là.... kiêu gợi và thiếu vải. Tiệc tàn ngài mới để dành một trái táo tặng riêng cho..... nàng. Nàng cảm động hỏi:
--Cám ơn hồng y rất nhiều. Không biết sao con được hồng y chiếu cố đặc biệt như vậy.
Ngài:
--Ngày xưa Eva ăn táo xong rồi mới nhận ra là mình nghèo và .... thiếu vải !!
Last edited by Trung Hieu on 13 Oct 2005 03:14, edited 1 time in total.
Who is online
Users browsing this forum: No registered users and 22 guests