tầm thường

Van Hac
i3 Processor
Posts: 205
Joined: 01 Oct 2007 23:37

tầm thường

Postby Van Hac » 23 Aug 2005 17:41

Image
(Creole in My Soul -- Reginald Laurent)



ngồi bùn gõ bậy dzài câu.....

Danh Hề

Vết thương tưởng đã như lành
Bữa nay bức thịt tan tành máu tuôn
Diễu cho hết đoạn vở tuồng
Cười qua nước mắt điên cuồng ai hay
Giữa đời giả tỉnh gỉa say
Cợt trong tiếng hát đắng cay thể nào
Hân hoan miệng nói tay chào
Mà trong lòng thấy nghẹn ngào xót xa
Dưới kia em với người ta
Tay trong tay đó thịt da cận kề
Vui cười rạng rỡ hả hê
Tôi tê tái dạ, mặt hề vẫn tươi
Rền vang rạp cả tiếng cười
Cái nhân vật kịch thằng người trong tôi !

*VươngTrần* (06/14/04)


đang dzui... "nhè" cũng xạo dzài câu cùng Bác !

Mặt Nạ

Lên NET tôi chẳng là tôi
Đeo dăm mặt nạ thử tôi : là người
Khi khóc tôi chọn vai cười
Mặt mày hớn hở trêu người cợt ta
Dấu lòng bao nỗi xót xa
Nhập vai đổi giọng bày ra trò đời
Dẫu chuyện là chuyện đùa chơi
Mấy ai hiểu được - lệ vơi vẫn buồn
Mặt nạ - tiếp tục đóng tuồng
Diễn vai "thật" quá - điên cuồng...người tin !
Người tin để bụng đinh đinh
"Con người muôn mặt... đa tình thì thôi !" :roll:
Đâu hay vai chẳng là tôi
Hạ màn ! Tôi trở lại... tôi bình thường ... hé hé :wink:

*Tí Nhè*

Van Hac
i3 Processor
Posts: 205
Joined: 01 Oct 2007 23:37

Postby Van Hac » 24 Aug 2005 23:50

[center]

Image
(Ingredients of Love -- Reginald Laurent)


KẺ TRỘM

Anh muốn thò tay vào đầu em
Để lôi ra những bài tình thơ
Em vẫn còn ghi trong trí nhớ
Cho em bớt khắc khoải vật vờ

Anh phải lục lọi trái tim em
Để trộm đi sao cho bằng hết
Những mối tình si không đoạn kết
Đã làm em ngày đêm mê mệt

Anh sẽ luồn tay trong áo em
Từ trên xuống dưới lận tìm xem
Có chỗ nào đâu gồ vết sẹo
Hằn dấu tình đau rất ngặt nghèo

Anh rắp tâm dựt sút sợi dây
Giầy em ôm bó gót chân gày
Em dấu xót xa từng móng gãy
Trải thú thương đau bật máu trầy

Cởi cả trong ngoài ý với thân
Anh phơi em giữa chốn gian trần
Bày đủ xác hồn ngây si dại
Lay em lai tỉnh khỏi trầm luân

*VươngTrần TháiĐào* (06/25/04)



KẺ NÀI

anh cứ thò tay vào đầu em
chẳng còn chi nữa dẫu tình thơ
có còn sót chăng chút trí nhớ
để còn biết yêu biết vật vờ

anh cứ lục lọi trái tim em
dò dẫm bốn ngăn phơi rỗng tênh
cái lạnh toát hơi nguôi tình chết
làm tươi hai dòng máu mệt tê

anh cứ luồn tay vào áo em
bình thường lần hương da thịt quen
đã mờ phai rồi đầu vết sẹo
chôn xuống huyệt sâu dấu ngặt nghèo

anh cứ giựt sút đi sợi dây
giày xưa em bỏ đổi guốc thay
khoe đỏ màu sơn móng thôi gãy
xinh xinh chân bước khỏi lo trầy

dẫu cởi trăm lần ý với thân
mãi là cát bụi chốn gian trần
mỏi xác mệt hồn ru kiếp dại
đừng lay ! tâm có lúc định thần !


*Tí Nhè*

[/center]

Van Hac
i3 Processor
Posts: 205
Joined: 01 Oct 2007 23:37

Postby Van Hac » 26 Aug 2005 00:35

[center]

Image
(Leaving The Past Behind -- Christopher Hauck)


Này O !

Thơ anh gửi vào gío
O chẳng nhìn cho tỏ
Cuộc tình anh trong đó
Buồn so !

Em muôn đời khăn khó
So sánh này kia nọ
Cái có và không có
Đôi co !

Anh một người khách trọ
Trên sân ga bỏ ngỏ
Đợi chuyến tầu vò võ
Tẽn tò !

Đường phố chợ quanh co
Từng bước anh lò dò
Tình trường trăm vạn ngõ
Gay go !

Mùa đông về quạu cọ
Cuốn nửa đời trọn bó
Em chở những âu lo
Dày vò !

Ngựa hoang anh mỏi vó
Em chiều lỡ chuyến đò
Ráng trời vương lá cỏ
Thẹn thò !

Tình cờ như tự nó
Đã chính là nguyên do
Kết cục điểm đến cho
Hẹn hò !

Một lần đưa tay gõ
Cánh cửa lòng mở to
Bừng lên hừng lửa đỏ
Than Tro !

Càn khôn dồn trong giỏ
Em vai trần thon nhỏ
Bàn tay anh rị mọ
Mày mò !

*VươngTrần* ( 11/17/04)



Bác Vương Trần ơi ... Bác đừng có ký đầu "Tí Nhè" nha Bác !

Buông !

Nì Ôn !

Thơ nỡ để gió cuốn
Mần răng tỏ thiệt uổng
Chừ tơ vò mấy cuộn
Ơi buồn !

Đời đầy những ham muốn
Có - Không - vẫn ngông cuồng
Khi tâm tư trầm xuống
Tự buông !

Ta như người chống xuồng
Nông sâu chờ tình huống
Khúc xiết quanh, khúc suôn
Bởi nguồn !

Bước theo đời luống cuống
Trăm nẻo trăm thước khuôn
Năm tháng đổi phiền muộn
Bỏ ruồng !

Ngại một đời chìu chuộng
Bất bình ngõ lách luồn
Nặng đầy đôi vai luống
Luôn luôn !

Mượn đôi cánh chuồn chuồn
Mượn đôi cánh chim muông
Qua ngang khúc sông uốn
Giọt tuôn !

Mai tìm về cội nguồn
Thức tỉnh cùng tiếng chuông
Tự lời kinh mến chuộng
Chữ cuốn !

Chia càn khôn cùng uống
Giữa đổi chát bán buôn
Đời không như ước muốn
Nói suông !

Tay nắm rồi tay buông
Mở cửa ra - luông tuồng
Thân hiện lá mục cuống
Trần truồng !

*Tí Nhè*




TÍ Nhè đó ư ! Lão Chịu Chơi kết Tí VH cứ hỏi thăm hoài đó , sao đã dọn về miền Tây mà không chịu ghé San Hồ Thành cho bà con tiếp rước dzậy.

í dzà tui khoái nhức câu này đó nha :

Tay nắm rồi tay buông
Mở cửa ra - luông tuồng
Thân hiện lá mục cuống
Trần truồng !
(VH)


Ơi Nhè !

Nhớ ngày xưa còn bé
Tý vẫn hay ọ ẹ
Rúc vào trong lòng mẹ
Khóc nhè !

Anh vốn lại thích ghé
Vui lối xóm bạn bè
Xem em như con trẻ
Chẳng ke !

Hay dọa em - ông kẹ
Em núp trốn sau hè
Sợ, ngó rình he hé
Qua khe !

Rồi chiến trận răn đe
Dậy lửa bom đạn xé
Cách chia người muôn rẽ
Tua te !

Quá hai mươi năm lẻ
Tha hương đời lặng lẽ
Anh trỏ về quê mẹ
Buồn se !

Hàng tre làng quạnh quẽ
Quán chợ vắng loe ngoe
Tang bồng giờ như kẻ
Lặc lè !

Đầu anh điểm bạc hoe
Em qua tuổi cặp kè
Gặp dưng tình vương nhẹ
Ai dè !

Duyên nợ trời khó né
Cầm tay em hỏi khẽ
Về cùng anh đi nhe
Thương nè !

*VươngTrần* (12/07/04)

[/center]
Last edited by Van Hac on 26 Aug 2005 04:32, edited 1 time in total.

Quỳnh Hương
Pentium 4
Posts: 815
Joined: 01 Oct 2007 17:29

Postby Quỳnh Hương » 26 Aug 2005 04:24

Y Chiên :lol:

Càn khôn dồn trong giỏ
Em vai trần thon nhỏ
Bàn tay anh rị mọ
Mày mò !


đọc tới đây cái thấy nhột wá hà, cười hắc hắc :lol:

hay á YC :wink:

Van Hac
i3 Processor
Posts: 205
Joined: 01 Oct 2007 23:37

Postby Van Hac » 26 Aug 2005 04:42


xì ! chị Wình ha ... nhà của Tí mà cứ nhè YChiên mà gọi hông hà ...hic hic ... thương YC hơn Tí rồi á ... ghét quá đi thôi ! :wink:

Bác Vương làm thơ vừa hay mà vừa dzí dzỏm ... để Tí đem bài thơ Tầm Thường của bác VT vào cho chị đọc nha ! :D


Quỳnh Hương
Pentium 4
Posts: 815
Joined: 01 Oct 2007 17:29

Postby Quỳnh Hương » 26 Aug 2005 04:53

oosp :oops: đi lộn nhà ...só rì hic
VH ừa, đem thêm vào cho đọc với nhe .
có phải anh VT ở Cali không VH ?

Van Hac
i3 Processor
Posts: 205
Joined: 01 Oct 2007 23:37

Postby Van Hac » 26 Aug 2005 16:58



Chị Wình ơi, thật ra thì Tí cũng hổng biết Bác VT ở đâu nữa . Tí quen với Bác vì hay vào "phá" thơ của Bác thôi :D
Tí thấy ở cạnh bút hiệu của Bác có kèm "location: San Jose" thì chắc là Bác ở Cali đó .
Chừ Tí đem "Tầm Thường" vào cho chị Wình nì :wink:


Van Hac
i3 Processor
Posts: 205
Joined: 01 Oct 2007 23:37

Postby Van Hac » 26 Aug 2005 17:05

[center]

Tầm Thường

Tôi quen một người con gái
tên Nguyễn thị Tầm Thường
nhưng không tầm thường như tên gọi
vì nàng thực sự rất tầm thường

Với một nhan sắc tầm thường
ở trong một gia đình tầm thường
sống một cuộc sống tầm thường
Và những ý thích cũng tầm thường
như những nhu cầu tầm thường hằng nhật

Nhưng nàng không tầm thường
bởi vì nàng yêu tôi
một người rất tầm thường !

Tôi có một công việc tầm thường
sắc diện cũng tầm thường
một tài sản tầm thường
Và tầm thường trong cả cái nhìn
của những tầm thường tri thức

Nhưng tôi không tầm thường
bởi vì tôi yêu nàng
một người rất tầm thường !

Vậy thì câu chuyện tình
tầm thường của chúng tôi
có tầm thường
như những câu chuyện
tình yêu tầm thường khác ?

*VươngTrần* (10/25/03)


tôi đếm được trong bài thơ
có hai mươi chữ tầm thường
nhưng nếu bạn thấy
nó không có tầm thường
thì xin cám ơn bạn
vì nó đúng ý như
cái tiền đề tôi muốn nói

còn nếu như bạn
thấy nó cũng tầm thường
thì chúng tôi :
Nguyễn thị Tầm Thường

Trần văn Tầm Thường
rất cám ơn bạn
đã nhận ra được
mối tình thật tầm thường
của chúng tôi !


*VươngTrần* ( aka VươngTầm TrầnThường )




Image



Tầm Thường Tiếp Cái Tầm Thường


Trong cái thế giới tầm thường
có những điều không tầm thường
một khi nó vượt qua khỏi sự tầm thường

Và nếu tổng số của những cái không tầm thường
hơn tổng số của những cái tầm thường
thì những cái không tầm thường
sẽ trở thành tầm thường

Rồi những cái đã tầm thường
lại trở thành không tầm thường
nên cái thế giới tầm thường cũ
không còn là một thế giới tầm thường
trong lúc cái thế giới vốn không tầm thường
thì lại trở thành tầm thường

Vậy thì cái tầm thường chẳng bao giờ
mãi mãi có thể là tầm thường
Cũng như cái không tầm thường
cũng chẳng có thể là không tầm thường mãi mãi

*VươngTrần* (08/01/04)


[/center]

Quỳnh Hương
Pentium 4
Posts: 815
Joined: 01 Oct 2007 17:29

Postby Quỳnh Hương » 27 Aug 2005 04:44

Nói chi thì cũng tầm thường thôi :)
Cám ơn VH nhe :P

Van Hac
i3 Processor
Posts: 205
Joined: 01 Oct 2007 23:37

Postby Van Hac » 27 Aug 2005 16:52

quynh huong wrote:Nói chi thì cũng tầm thường thôi :)
Cám ơn VH nhe :P


yeah ! chị Wình ... cũng chỉ là ... tầm thường với những cái tầm thường trong cuộc sống tầm thường ... :wink:


Van Hac
i3 Processor
Posts: 205
Joined: 01 Oct 2007 23:37

Postby Van Hac » 19 Sep 2005 04:24



mỗi giờ

mỗi giờ ...dường như anh xa em hơn một chút
như con đường...
mỗi phút một xa hơn
anh vẫn phải tăng "ga"
chiếc xe nhoài lên mệt nhọc

mỗi giờ... dường như sự ngộ nhận càng lớn hơn
như biển trào
sóng cuồn cuộn tung cao
tàu xa bến nhấp nhô
trống trải, mơ hồ, mệt mỏi

mỗi giây...dường như lại mất nhau một lúc
như khúc quanh
anh ở đầu khoanh
em cuối khúc ...
khúc quanh ngắn dần nhưng mình lại khuất nhau hơn

mỗi giờ mỗi phút mỗi giây
cái mòi ngộ nhận càng ngày càng thâm

*totite* (Lê Du Miên)



mỗi phút

mỗi phút...Tí cảm thấy ghét ông thêm một chút
như khi nhìn cái màn hình computer
mỗi phút đọc thêm vài chữ
Tí phải nheo mắt, rồi cay cú
vì không biết làm sao sửa được
ý tứ của ông...
ôi chán phèo ! ngộ nhận !

mỗi phút Tí...tức ông nhiều hơn
tại sao lại phải phân bua ?
"ngộ nhận" là "ngộ nhận"
là lẽ đương nhiên
sao tránh được !

mỗi phút Tí...hiểu ông thêm một tí tẹo nữa (một tí thôi á...đừng ham !)
đôi khi cần giải thích bằng lời lẽ "hoa mỹ"
nhưng có khi lại cần những hằn học...để chống trả
và có khi "im lặng" cũng là cách trả lời tốt nhất ?

một phút...một phút...thêm một phút
chúng ta đến với nhau bằng ngôn ngữ
ừ ! tình cảm con người..."ngộ nhận"...là chuyện bình thường !
ông cho...ông hào hoa...ông phung phí...
thì nhận hay ngộ nhận đâu còn là điều để ông thắc mắc...hở ông ?

ông ngồi đó mà than đi ông tướng...Tí cóc thèm "nhè" !

hehe ...
*Tí Nhè* (01/2004)


Van Hac
i3 Processor
Posts: 205
Joined: 01 Oct 2007 23:37

Postby Van Hac » 20 Sep 2005 07:45



mỗi giây


mỗi giây ông lại thấy Tí ...nhè hơn
nhè nhẻ nhè nhe, nhè như ...con nít
nhưng ông lại thích
tánh Tí ngang tàng
như cua bò ngang
dễ thương chi lạ

mỗi giây ông lại...mê Tí...chút hơn(chút thôi đừng tưởng bở)
có những điều giả , điều chơn
Tí đúng qúa...chả cần phân bua trái phải
ông sẽ chẳng phí hoài ngôn ngữ
để cho đi rồi ngộ nhận
chán phèo

mỗi giây mong rằng Tí không còn cay cú
khi đọc trên màn hình
như đọc tận cõi lòng ông
chữ "im ru"...gà rù l
à cách trả lời thâm thuý nhất
bởi dòng đời tất bật
ông chờ Tí...
để thì giờ khỏi mất
tiếc thôi

mỗi giây chữ "thắc mắc" mờ dần
chỉ còn rõ Tí...mười phần nhè hơn

*totite* (Lê Du Miên)



mỗi tuần...

mỗi tuần Tí thấy ông càng lặn sâu hơn một chút
chìm, chìm, chìm, chìm...chìm lỉm xuống giòng sông
Tí đứng trên bờ
hổng biết làm sao
gọi ông ới ời
ông vẫn hổng thèm nghe
hu hu hu...hic hic hic
Tí nhè !

mỗi tuần Tí...nhớ ông...hơn nửa chút (nhớ thơ của ông thôi...đừng có í a nằm mơ ! )
có những điều không thể dùng ngôn ngữ để diễn tả
có những điều không thể dùng chữ nghĩa để giải thích
dù ông mãi ôm ấp những điều đó
mang theo...cho trôi theo giòng nước
như đi tìm cái bóng không hình
ừ...vẫn là cái bóng
không hình !

mỗi tuần Tí hiểu thêm một chút về chữ không
chỉ một chữ đơn giản nhưng nó không đơn giản như Tí nghĩ
ông và Tí...chúng ta là những con người phàm
lòng ham muốn...mơ ước không thể thiếu
đành để mình trôi theo giòng đời
dù có từ chối hay chấp nhận
thì cuối cùng cũng chỉ là
một chữ không !

nếu biết sẽ là...không
tại sao chìm xuống giòng sông ?
tại sao ?

*Tí Nhè* (01/2004)


Van Hac
i3 Processor
Posts: 205
Joined: 01 Oct 2007 23:37

Postby Van Hac » 22 Sep 2005 16:11



nợ...nhức mình !

lầm lỡ đánh rơi
một chữ tình
người nhanh tay nhặt
lại làm thinh
quay lui xin lại
người không trả
ngoảnh mặt làm ngơ
như cố tình...
dại dột mà chi
đòi nợ lỡ
khôn ngoan nào có
hỏi công minh
người ơi !
hãy nhớ dùm em nhé
một chữ rồi thôi
nợ...nhức mình !

*Yên Chi*






Khéo tu thì nổi vụng tu thì chìm


"Lênh đênh qua cửa thần phù
Khéo tu thì nổi , vụng tu thì chìm "


Sau khi totite rủ Tí Nhè đi bơi, hai người dung dăng dung dẻ đến hồ bơi, thay quần áo. Totite không chút ngại ngần, anh chàng ta nhảy ùm xuống dòng nước trong xanh, nước trong xanh như ánh mắt một người mà totite đã từng chết mê chết mệt...vì thế chàng ta cứ ngỡ là minh đang bơi, đang ngụp lặn trong hồ mắt thu của nàng...chàng ta nhắm mắt trải mình trong dáng điệu thoải mái đê mê...Còn Tí Nhè thì...sợ quá, cu cậu sợ lạnh đứng co ro trên bờ nhìn totite bơi mà ngẩn tò te.

- Này sao không nhảy xuống, ngụp lặn một lúc để rũ sạch cái...nhè đi á. Ai đời nhớn rồi mà cứ...nhè hoài...các cô trong Nhà VN chê cho thì...chít á.

Tí Nhè vừa run vừa đưa hai tay ôm ngực trong dáng điệu co quắp :

- Thôi Tí sợ...

-Sợ gì chớ...làm gì mà nhát y như con gái vậy hả. Nhảy xuống đi...có totite đây sợ gì, không biết bơi hả ? Xuống đây totite tập cho.

Nói rồi chàng ta đưa hai cánh tay gầy guộc vươn dài ra như bảo Tí Nhè là nằm trên hai tay này để đạp nước...rồi hắn cười nham nhở :

-Đó cứ thế...trên đôi tay rắn chắc của "mi" là chỉ vài lần là "du" bơi tốt, xuống đi vui lắm ...

Nhưng Tí nhè vẫn lắc đầu quầy quậy, nhất định không xuống, ngồi xo ro trên bờ...chắc đang nghĩ về những món "nợ...nhức mình" ...những món nợ mà chắc chỉ có hắn và totite mới hiểu thấu cái nặng nề lẫn cái nhẹ tênh của nó.Totite thì như là vô tư không mảy may quan tâm vì nợ gì rồi cũng có thể trả...nếu không trả được thì..."xù"...cuối cùng lúc nhắm mắt xuôi tay rồi cũng xong.

Ấy...là nghĩ như thế nên hắn đã trốn nợ từ xóm Đất Việt, bỏ chạy qua khu phố Trinh Nữ , rồi bây giờ là đang trốn chui trốn nhủi trong căn Nhà VN...dù vô tư nhưng hình như cái nợ vẫn bám theo như hình như bóng, ám ảnh hắn không ngừng. Một thoáng không an hiện ra trên khuôn mặt hắn thất thần kêu lên :

Chết rùi Tí Nhè ơi. Cái..."nợ...nhức mình" đã đuổi theo kìa ! nhảy xuống đây đi kẻo không kịp...

Tí Nhè giật mình quay lại phía sau cố mở to đôi mắt đẹp như con gái...nhìn mãi, kiếm tìm mà chả thấy gì...một lúc sau quay lại nhìn xuống hồ thì cũng chả còn thấy gì...totite đã biến đi đâu mất...Đứng ngẩn ngơ một lúc chép miệng than rằng :

-Rõ khổ, cứ tưởng hắn can đảm lắm nào ngờ...thôi có khôn thì nổi lên , còn nếu dại thì chìm luôn đi...bớ ba hồn chín vía...

*Totite* (Lê Du Miên)



Lờ đờ...mắt chột...mắt mù
Vụng tu đòi sáng...khéo tu sợ nhìn !


Hmmmm...ba hồn bảy vía Bác totite !

Hmmmm... "nợ...nhức mình" kiếm Tí đòi... có kiếm Bác hồi nào đâu...sao Bác nỡ đành đạn chìm lỉm...bỏ Tí bơ dzơ...lạnh lẽo...một mình dzị nè ???

Cái nợ là nợ...nhức mình
Đòi lui đòi tới...hết tình...chìm sông !


*Tí Nhè* (02/2004)


Van Hac
i3 Processor
Posts: 205
Joined: 01 Oct 2007 23:37

Postby Van Hac » 25 Sep 2005 23:39



Tâm

Mỗi người có một cái tâm.

Tâm định thì thảnh thơi biết mấy. Trời sập nó cũng hổng thèm nhúc nhích !
Tâm không định. Ôi chao là khổ...nó nhảy tứ tung...nhảy càn nhảy bậy. Đã làm khổ mình rồi còn muốn "truyền nhiễm" sang người khác.
Tâm sáng, nhìn mọi việc đều dễ dàng, không khúc mắc.
Tâm không trong sáng thì dù người ta có đốt cả trăm ngọn đuốc thắp lên...thì vẫn mù...mù quáng !

Tâm....tâm....tâm......
Từ tâm ???
Có những lúc Tí "nhè" cũng vì ... tâm !


Image

Công bằng !

Một người chuyên môn đi tranh luận, tranh cãi tới cùng...đòi hỏi mọi việc phải "sáng tỏ"...đòi sự thật phải phơi bày như ánh mặt trời đúng ngay 12 giờ trưa...
Một hôm anh ta hỏi Tí :
_Này Tí, Tí có biết công bằng là gì không ?
_Hmmm...hỏi làm dzì dzị hả ?
_Hỏi thử xem Tí có hiểu hai chữ đó không vậy mà !
_Hmmm...hiểu thì có hiểu chút chút ... nhưng hổng biết là hiểu có đúng hông nì...Công bằng là ngay thẳng, không thiên vị, không thiên lệch... Hmmm...Tí làm dzì có công bằng để cho anh, mờ đi hỏi ở Tí ?
_Tranh luận thì phải có công bằng ! Không công bằng không tranh luận ! (thiệt không đây ông anh? )
_Hmmm...dzị thì anh đi kiếm người nào "công bằng" mờ tranh luận...Đời nì làm dzì có công bằng...hổng thấy cán cân công lý à ? Cái hình vẽ của nó có khi nào "cân" đâu nè...bên cao bên thấp đó mờ ! Xì !

*Tí Nhè* (01/2004)


Van Hac
i3 Processor
Posts: 205
Joined: 01 Oct 2007 23:37

Postby Van Hac » 29 Sep 2005 05:56



diễm xưa

có còn nhớ chú Đạt xưa
thuở Sài gòn nổi cơn mưa lạ thường
đầy đường :ghét, giận, yêu, thương
diễm chờ , chú đợi tan trường dung dăng
tuổi đời chênh lệch trời trăng
mà sao Diễm vẫn khăng khăng một lòng
saigon chả có mùa đông
chú Đạt có Diễm trời hồng quanh năm

*totite* (02/04)



Chú Đạt xưa là ai ? Sao lại liên quan đến Diễm chứ ?

Là ai ?

Chú ơi ! Chú muốn nhắn gì ?
Diễm mô có biết...chi...chi...mà rằng
Yêu, thương, ghét, giận...mần răng ?
Ai chờ ? Ai đợi ? dung dăng tan trường
Hay là tại chú lạc đường
Ngang qua nhà Diễm...chú trương mắt nhìn
Thấy Diễm...chú sợ thất kinh :D
Tưởng như gặp lại người tình...hồi xưa ? (năm một ngàn chín trăm...lâu lắm !)

*Tí Nhè* DiemXua (02/2004)

ps : từ DiễmXưa này ... tự nhiên nhớ đến cái nick DiemXua của trang PNV cũ ... không biết người cố tình dùng trùng nick DiemXua ở PNV cũ đó còn có trái tim của một con người nữa không ? :cry:


Return to “Tùy Ý”

Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 3 guests