Quán Linh

Diêu-Linh
Digital IC
Posts: 154
Joined: 01 Oct 2007 21:18

Postby Diêu-Linh » 29 Aug 2005 07:22

Yên muội! đây nè:

gửi em một chú spy
kính đen đeo mắt, súng dài đeo hông
cố xâm nhập chốn phòng không
dẫu gian khó, cố đèo bòng mà lên (HVL)

ấy thì Bug vẫn còn hên
Spy đeo kính mát 8), lăn kềnh Spy ra (bị hong thấy đường) :wink:
Virus và Bug cười khà
Mặc spy xâm nhâp...chuyện ta...tha hồ... :oops:

Yen Chi
i3 Processor
Posts: 215
Joined: 01 Oct 2007 20:41

Postby Yen Chi » 30 Aug 2005 04:09


Spy thiệt đúng ngây ngô
đeo kính tò tẻn ...thấy mô mà rình
Virus ni luyện Tim Kinh :wink:
còn Bug dày khổ "siêu sinh" ... tự kiếp nào ! :D

Diêu-Linh
Digital IC
Posts: 154
Joined: 01 Oct 2007 21:18

Postby Diêu-Linh » 31 Aug 2005 07:21

Kính râm mới nực cười sao 8)
Đeo vào đi lộn, Spy vào (nhà) Yên Chi :lol:
Còn bug yên chí, tù tì... :wink:
Được cùng Virus ..lâm ly ... e hèm :oops:

Thuc Trinh
Digital IC
Posts: 126
Joined: 02 Oct 2007 07:07

Postby Thuc Trinh » 01 Sep 2005 15:29

Ghé quán LINH...........xin được làm quen !!

Lang thang đón ngọn gió ngàn
Tiễn chân nắng hạ hoang mang mây chiều
Chưa thu...sương khói dập dìu
Níu lưng con nắng những điều trong tâm
Hạt buồn... như đã nẫy mầm
Như thơ khép điệu, như rằm không trăng
Thả hồn...gió bảo ta rằng :
"Thi nhân khắp chốn,món ăn tinh thần ":D
Sao ta còn đó bâng khuâng
Sao còn cắn bút tần ngần chờ ai
Thẹn lòng ta muốn vui say
Nhanh chân theo gió..áo dài màu mây
Chân đồi dăm bước ngõ tây
"Quán Linh" náo nức người xây mộng vàng
E mình tài mọn ngỡ ngàng
Thi nhân tám hướng giang san niệm tình
Bắt tay với nụ cười xinh
Tên tôi Thục nữ, nguyên Trinh thuở nào :D
Làm thơ chỉ mộng lao đao
Trăng hoa mây nước xuân đào nắng mưa
Mộng về vài đóm lưa thưa
Lở thời lở vận nên chưa thành tài
Chút tình góp cõi trần ai
Vài câu thơ mọn cùng say quán tình
Last edited by Thuc Trinh on 03 Sep 2005 15:13, edited 1 time in total.

Diêu-Linh
Digital IC
Posts: 154
Joined: 01 Oct 2007 21:18

Postby Diêu-Linh » 03 Sep 2005 14:09

Dạ em rước chị vào quán ạ :D
Ngồi xuống uống ly trà, ăn cái bánh bao, chị nhá ?! :P

Thơ chị hay quá, em đọc ngẩn ngơ :roll:
để thư thả em họa chơi, dạo này em “hơi bị” chậm tiêu á :lol:

Yen Chi
i3 Processor
Posts: 215
Joined: 01 Oct 2007 20:41

Postby Yen Chi » 18 Sep 2005 06:01


Bạch Si Phọ làm mọi cách vẫn cứ bị đứng ngoài cửa Quán, nên YC mạn phép đem thơ của Bạch Si Phọ dán lên vách Quán Linh để các huynh đệ tỷ muội cùng thưởng lãm nha ...


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Yên Tỷ ơi !
BT bó tay rồi ,dùng cách của Chị Quỳnh chỉ cũng không xong ,làm sao bây giờ ?

Thôi T vô không được thì nhờ Yên Tỷ nhắn lời T chúc Trung Thu vui vẻ đến mọi người nhé !
KHông Ai về Cổ MỘ hết có mình Tui ngồi làm thơ thôi !

gửi Tỷ đọc cho vui nè :

中 秋 感 题 古 墓 壁 诗

秋 夜 黄 光 透 心 莲,
一 人 古 墓 玩 天 然 ,
月 中 大 树 铺 清 叶,
隐 映 嫦 娥 绝 世 仙,
微 妙 金 光 吞 宇 宙,
柔 和 明 镜 照 人-天,
若 吾 为 己 忘 文 献,
愿 不 归 乡 见 月 圆.

中 秋 节 感 题
非 家 白 水

Phiên Âm Hán -Việt :

Image

Dịch xuôi :

Thơ đề lên vách Cổ Mộ nhân tiết Trung Thu

Đêm mùa Thu ánh sáng vàng soi xuống thấy
rõ cả tâm của đóa hoa Sen (tâm Đạo)
Một mình nơi Cổ Mộ ngắm cảnh thiên nhiên
Trong ánh Trăng(tuy chỉ thấy) tàng lá cây Đa
(Nhưng)cảm nhận được bóng của tuyệt thế giai nhân Hằng Nga Tiên nữ ẩn trong ấy (cảnh Vô Minh đôi khi che lấp cảnh thật nhưng nếu Ta quán sát cho kỹ ắt cũng thấy rõ được cái đẹp ẩn trong cái xấu)
Ánh sáng huyền diệu nhẹ nhàng phủ trùm cả Thế Giới bao la
Như một tấm gương lớn phản chiếu cả hai Cõi : Trời -Người (giúp Ta
nhận chân Tâm cảnh )
(Ngộ được một điều hay nên vội tỏ cùng Trăng):Nếu như Ta vì lợi
riêng mình mà làm hoen ố hay quên bỏ hồn Văn Hiến (còn là giá trị của Chân Hạnh Phúc ,Chân lý Đạo Pháp)
Thì nguyện chẳng dám về Quê xưa mà nhìn lại Ánh
Trăng tròn trong sáng của đêm trung Thu nữa (còn là ánh Trăng trong Tâm tức là sự giác ngộ ) .
Cảm xúc được đề vào Tiết Trung Thu
Phi Gia Bạch Thủy

Dịch Thơ :

Image

Ánh Trăng Trung Thu soi mát cả tâm linh soi vào tâm thức chợt giải ngộ được nhiều điều hay ,thấy được cái u minh ám chướng mà bấy lâu Tâm vì Đời theo đuổi ,cảm hứng chợt về vội cất Bút đề vài dòng Thơ vụng .

Bạch Thủy - 17/09/05


Diêu-Linh
Digital IC
Posts: 154
Joined: 01 Oct 2007 21:18

Postby Diêu-Linh » 19 Sep 2005 05:05

Đêm nay bên DL là trăng 16
Bên YC và BT là rằm
Nếu 2 người có nhã hứng, hẹn nhau tại đây, mình cùng chén mộng chén mơ :P :P :P

Yen Chi
i3 Processor
Posts: 215
Joined: 01 Oct 2007 20:41

Postby Yen Chi » 19 Sep 2005 07:42


ha ! chén mộng ...chén mơ ... cùng say trăng ha ? :D

bóng trăng lơi lả trên sông
cười ta nghiêng ngả giọt nồng say trăng
mượn đêm chuốc rượu mà rằng
cùng ta chén tạc cầm bằng chút duyên :wink:


Diêu-Linh
Digital IC
Posts: 154
Joined: 01 Oct 2007 21:18

Postby Diêu-Linh » 23 Sep 2005 09:14

DL và mí em nhỏ trong ngày Trung Thu ở chùa

Image

Diêu-Linh
Digital IC
Posts: 154
Joined: 01 Oct 2007 21:18

Postby Diêu-Linh » 23 Nov 2005 01:41

(người viết: Đại K, Diêu Linh, Bạch Thủy, Hoàng Gia, Niệm Nhiên & Song Kho)

Hồi thứ 21

Dạy Hán Tự Bạch Thủy thu môn đệ
Tình hội thiền Chi Mai kiến Niệm Nhiên



Nói về Quán Linh, sau khi cho Hán-Tự-Môn mượn bàn ghế xong Diêu Linh liền đi rước Bạch si-fụ về dạy Hán Văn ...

Diêu Linh mượn tạm con ngựa hoang của Trần Đại Ca phi 1 mạch về phía Tịnh Thủy Hồ nơi Bạch si-fụ đang thu dọn hành trang gồm bút mực tàu và mấy cuốn Đường Thi với Hán Văn Tự Điển chuẩn bị về Quán Linh thâu đệ tử

Khi Diêu Linh đến bên Tịnh Thủy Hồ thì chẳng thấy bóng dáng Bạch cô nương đâu cả ,chỉ thấy một Lão Bà cỡ.....92 tuổi có mái tóc rất kỳ lạ nữa trắng nữa đen ngồi bên Hồ hát vu vơ như Người bị bệnh thần kinh.....

Diêu Linh đến gần nhìn cho kỹ thì mới biết đấy là Bạch Thủy,Diêu Linh không khỏi ngạc nhiên liền hỏi :

-Bạch Sư Muội có phải Muội đấy không? sao ra nông nỗi này?
-Muội "liệng" công bị tẩu hỏa nhập ma ,nên bị triệu chứng "tâm sầu bạch phát ",Con lừa đi theo Muội cũng bị "ảnh hưởng" đã què hết 3 chân ,đui luôn hai mắt ,Muội đã gửi Nó vô Chùa quy y Tam Bảo rồi !
-Ái chà ! thật là tội nghiệp nhỉ....thôi vạn sự tùy "diên" ,Muội muội lấy thuốc này mà giải độc tố trong Người...Nói xong Diêu Linh đưa cho Bạch Thủy một chai nước bên ngoài đề mấy chữ : Dược thủy giải độc cải Lão hoàn Đồng Thuốc nhuộm Tóc black cat
Bạch cô nương mừng rỡ đưa tay chộp lấy ,nhưng không biết Nàng nghĩ sao lại rút tay về đáp rằng :

-Thuốc này rất công hiệu ,nhưng không thể giải độc vĩnh viễn được ,hết hạn định Độc tố lại tái phát thì "vũ như cẩn"Muội đã quyết định chọn con đường gọn nhẹ hơn !
-Cách gì? Diêu Linh tò mò hỏi
-Cạo trọc chừa ba "dá" miếng dừa chờ ngày đủ "dzuyên" giác ngộ vô Chùa với Tỷ Tỷ cho dzui !
-Ha ha ha được lắm ý kiến hay......Thôi theo Ta về Cổ Mộ trước đã !Nói đoạn kéo tay Bạch Thủy phi thân lên lưng Ngựa phóng như bay về hướng Phi Gia ,trên lưng Ngựa Diêu Linh nhìn thấy cảnh Đất Trời bao la ,hoa lá hữu tình nên vừa đi vừa ngâm :

Đừng tìm về quá khứ,đừng tưởng đến tương lai ,quá khứ đã không còn ,tương lai thì chưa tới ,hãy quán chiếu sự sống trong giờ phút hiện tại... A mi thò phò !!!!

Bạch Thủy ngồi sau lưng nghe Diêu Linh ngâm mà như "Vịt nghe sấm" ,bất giác toét miệng cười ,nụ cười trông như mếu !

Diêu Linh tuy không thấy được khuôn mặt Bạch Thủy lúc ðó nhưng hiểu được tâm trạng của hiền mụi, bèn ngâm tiếp câu kệ:

"ưng vô sở trụ, nhi sanh kỳ tâm" (*)

Bạch Thủy lúc bấy giờ bỗng dưng hốt ngộ, thay đổi sắc mặt (phá nhan vi tiếu) , lòng tràn ngập niềm an lạc. Tóc của cô ta cũng đen trở lại như trước giống như một phép mầu !

Cùng lúc ấy Phi Gia Trang xuất hiện 1 nữ-nhân mình hạc xương mai đang ngơ ngác tìm lối đi vào Thi Cốc....

Bỗng nhiên nàng nghe thấy có tiếng tiêu vẳng ra từ khe núi xa xa, âm thanh rõ dần, rõ dần và bất chợt một góa phụ áo đen cưỡi bạch hạc lách qua khe núi,băng qua vực thẳm điềm nhiên đáp xuống trước mặt nàng...

Tuy thiếu phụ áo đen che kín mặt bằng một chiếc khăn lụa mỏng cũng màu đen ,nhưng vẫn không dấu được nét kiều diễm của một thiếu phụ trung niên ,làn da trắng mịn màng ẩn hiện sau màu khăn đen che mặt ,Nàng ngước đôi mắt Bồ Câu đen nhánh như hạt huyền nhìn Nữ nhân "mình hạc xương mai".

Nữ nhân còn chưa hết ngỡ ngàng vì sự việc diễn ra trong chớp mắt, nàng còn ngại ngùng chưa biết phải xưng hô thế nào với Thiếu phụ áo đen để hỏi đường vào Cổ Mộ thì Thiếu phụ áo đen đã lên tiếng :

-Xin chào Cô Nương , đây là con đường "độc đạo" vào Phi Gia Cổ Mộ ,chẳng hay Cô nương vì sao mà lạc bước vào đây ,có thể cho Ta biết cao danh quý tánh chăng ?

Nhìn y phục đen làm nữ nhân hơi e ngại. Biết đâu chừng gặp phải một Hắc Y nữ hiệp của ma giáo thì có lẽ nếu bị một chưởng nặng thì bể gáo dừa..nức cái trán rộng cở sân bay Tân Sơn Nhứt, còn nếu chưởng nhẹ thì cũng lảo đảo té nhào. Tuy lo sợ như vậy, nhưng nữ nhân thoáng nhìn ra nét đôn hậu, hiền hoà trong nụ cười của Hắc Y Thiếu phụ nên lấy lại được chút bình tỉnh. Khi nghe giọng nói thật nhè nhàng dịu dàng của Hắc Y thiếu phụ, thì an tâm, trả lời
- Thưa tiểu muội tên Nhiên Nhiên theo lời triệu dẫn của Diêu Linh cô nương nên đang tìm đường vào Phi Gia Cổ Mộ, nhưng thân gái dặm trường đến đây bị lạc, mà lương khô và ngân phí cũng cặn sạch rồi..
Hắc Y Thiếu Phụ gật gù :
-À, thì ra đây là Nhiên Nhiên, tự Rùa cô nương đây sao?
-Không dám xin hỏi tại sao bà lại gọi tui là rùa?
-Tại vì Diêu Linh cô nương biết ngươi đi ta bà lang thang suốt cả năm hơn, bao lần gởi thông điệp triệu mi về Cổ Mộ để cùng tu tâm dưỡng tính, hành thiền, học hán ngữ.. mờ nhà mi cứ mê mải hỗng dzìa... mãi đến hôm nay mới lủi thủi dzề.. nhưng lại đi lạc. Vậy không Rùa thì là gì hở??

Nhiên Nhiên nghe Hắc Y thiếu phụ gọi mình là rùa.. quê quá đỏ hồng cả mặt, cũng nên nói thêm rằng Rùa cô nương phải mắc cở và quê lắm lắm mới thấy được hai má hồng đỏ, vì Rùa cô nương vốn có màu da đậm đà như bánh ích lá gai, mịm màng như chè mè-đen. Nhiên Nhiên cô nương đi mật báo trong đêm, không cần che mặt, trong bóng đen nếu ai để ý lắm thì mới thấy tròng trắng đôi mắt di động thôi.
Nếu đứng gần Hắc Y thiếu phụ, chưa chắc y của thiếu phụ và da của Rùa cô nương thứ nào .... đen hơn à nha!

Hắc y thiếu phụ mở lời :

-Hãy theo ta !

đoạn cầm tay nữ nhân mà phi thân, vờn cỏ tiến vào ...Tuyệt Tình Cốc !
Điểm dừng chân là một Cốc ( ) với bốn bề vách đá dựng thẳng đứng, dây dại lâu năm buông thỏng đong đưa theo vách núi , toàn cảnh cứ như một cái giếng khô khổng lồ, rải rác xung quanh là những khối đá bàn quá khổ , xen gần chánh giữa cốc là một hồ nước nhỏ trong veo, nước từ khe núi liên tục rỉ xuống ....vẫn còn đó dấu tích của những dòng chảy đã chuyển hướng từ rất lâu : đó là những bậc thang, những lớp đá bị bào mòn trông cứ như những tầng lầu, gian gác có cao độ rất tương xứng ...quả thực là một nghệ thuật sắp đặt kì diệu của thiên nhiên !
-ở gian gác đá phía xa xa có hai hiệp khách đang trầm tư một ván cờ dang dở, cao hơn chút về phía bên phải là một hiệp khách đang cùng một giai nhân thảo luận về một bức thi họa mà nhân vật trong bức họa không ai khác chính là một trong hai ...
-dưới hồ nước trong "véo" , chẳng mấy khó khăn để nhận ra ĐạiK đang Trần trụi (50%) vừa tắm, vừa "nhẩm chẩu" , lại còn ...mần thơ nữa chứ !

Thơ rằng:

Dưới hồ nước chảy trong veo
Không ai tắm Đại buồn teo thế này

Tiếng của Đại Ca vang lên rổn rảng, vọng vào vách núi, dội vào gian gác đá chỗ hai hiệp khách đang đánh cờ. Một trong 2 vị này chính là Hoàng Gia Hoàng Vũ Luân, nghe Đại Ca ngâm nga đột nhiên ngừng cờ, cao hứng đáp :

sóng tình ngân vọng chân Mây
hốt Nhiên tưởng Niệm xuống đây tắm cùng

Đại K Đại Hiệp toan mở miệng họa tiếp Thơ của Hoàng gia thì hốt nhiên nước tạ tắm bị một luồng kình lực "chưởng" xuống,nước bắn lên tung tóe ,tạo thành một cột sóng cao ngang cở..... "nóc Cổ Mộ" ,nhanh như chớp Đại K ...chụp vội y phục... nai nịch gọn gàng...rồi phi thân lên bờ Hồ đuổi theo mấy bóng Áo đen đang chạy về hướng "Phi Gia Học Viện ".Sợ trúng kế "điệu Hổ ly Sơn" của bọn người "bịt mặt " áo đen kia nên vừa đuổi theo Đại K Đại hiệp vừa chu miệng huýt một hồi Sáo (nghe như âm thanh của tiếng Chuột kêu) để báo động cho Phi Gia biết là Cổ Mộ đang có "Thích Khách" đột nhập .....

Hoàng Gia không nghe tiếng Đại K họa thơ lại mà chỉ nghe nước ầm ầm lẫn tiếng phi thân vèo vèo, tưởng Đại K đang bị trấn nước bèn nhanh nhẩu chụp lấy tay của hiệp khách đang đánh cờ với mình, chính là Thanh Y Thư Sinh Song Kho, dùng khinh công phi thân từ mõm đá tuột thẳng về phía chỗ hồ nước.

Còn hiệp khách và giai nhân đang thảo luận bức thi họa phía trên cao đã thấy rõ hiện trường bèn phi thân về phía tên bịt mặt áo đen để tiếp ứng cho ĐạiK. Vị hiệp khách và giai nhân này chính là .... Lãng Tử hồi Đao ý quên hồi đầu : Lãng Đãng và Tiếu Diện Tiên Cô :Nhành Lan Tím, bức tranh mà hai Người đang xem là bức họa Tiếu Diện Tiên Cô đang mần :Cô Dâu (hi hi hi ), hai người thấy tình hình nguy cấp liền xuất chưởng trợ thủ cho Đại K ,chưởng lực 2 bên chạm nhau phát ra luồng kình lực như vũ bão làm rụng hết mấy cái.....lá Diêu Bông ở trước Cổng Trường ,cùng lúc đó Diêu Linh và Bạch Thủy cũng đã vừa về đến Cổ Mộ ,thấy cao thủ Cổ Mộ quá đông ,bọn người bịt mặt vội dùng thuật khinh công lướt như bay lên nóc cổng Trường tháo chạy như một làn khói mất hút vào mấy lùm cây sau Trường.Bạch cô nương vội phi thân xuống Ngưa chạy như bay vào trong lớp học thì phát hiện trên tường của lớp cắm một ngọn phi tiêu kèm theo tờ giấy viết mấy chữ ngắn gọn :"Bạch muội ,trả lại....Con lừa nguyên vẹn cho Muội ,Nó đang ở Linh Quán, Chiêu Hồn Cốc mở Đại hội anh hùng ,nếu Muội có hứng thú xin mời đến dự "

Vừa lúc ấy trên không trung văng vẳng tiếi Ai ngâm :
Nước.... man nước chảy lạ kỳ
Đang vui mùh...muốn chết chuyện nì lạ ghê ,
Con Thơ nó khóc dạ đề,(*)
À ơi ,Ta đợi Nước về.......chơi....Keng !

Bạch Thủy buột miệng ngâm tiếp :
"Nước đà chán cảnh bon chen ,
Nước không chảy nữa.....nước loang vô....Chùa !"

Bổng có tiếng cười lớn ở trước Sân và giọng ngâm lảnh lót :

"Nước ui ,nước đã có...Bùa ,
Mặc cho ngoại cảnh nó đùa ,nó vây ,
Trót đà lưu lạc đến đây ,
Chảy cho..ngập lụt rồi quay....dìa Chùa ý quên về Nguồn !

Bạch Thủy quay ra ngoài thì đã thấy mấy bóng áo đen gở bỏ mặt nạ thì ra toàn là Người của Phi Gia cả.Diêu Linh cười hì hì bảo :
- Bạch sư muội ,chúng ta giởn chơi với Muội chút thôi ,lâu ngày không gặp mùh....hà hà đừng giận nghen.....thôi cả nhà chuẩn bị trang hoàng để đón : Tết Trung Thu.

Bạch Thủy đang phân vân chợt hiểu ra cũng cười khúc khích ,móc trong túi hành trang ra một hộp :Bánh Trung Thu và một gói Trà hương Sen tặng cho mọi người.Nhất Chi Mai và Niệm Nhiên cũng vừa về đến Phi Gia ,mọi người dắt tay nhau vào Linh Quán uống trà đàm đạo rất vui.

(hết hồi 21)

(khóc dạ đề :là khóc vào ban đêm ,con Thơ ở đây là Thơ ca)

Diêu-Linh
Digital IC
Posts: 154
Joined: 01 Oct 2007 21:18

Postby Diêu-Linh » 25 Nov 2005 02:58

Hồi Thứ 22

Tiết tháng Bẩy mưa Ngâu rơi Cổ Mộ
Ngày Trăng mờ dị Khách viếng kỳ Gia


Bóng đêm tháng 7 phủ trùm vạn vật ,trên bầu Trời bao la lác đác vài ánh Sao nhấp nháy ,vầng Trăng thượng tuần chiếu ánh sáng vàng nhạt ẩn hiện giữa làn mây bạc ,một cơn gió heo may chợt quét ngang mang theo trận mưa Ngâu lất phất rơi thật nhẹ xuống Nhân Gian .
Tiếng côn trùng kêu rỉ rả ,tiếng gió đập vào khu Rừng Trúc ở sau Cổ Mộ phát ra những âm thanh cót .... két ... nghe như nhịp Võng đu đưa hòa với tiếng sóng Biển vổ về hợp thành khúc nhạc hòa tấu thật trầm mặc và kỳ quái ,vài cánh Vạc ăn đêm đập cánh tìm về Tổ ,thỉnh thoảng trong không gian tĩnh mịch xuất hiện vài đóm lữa lân tinh di chuyển xung quanh khu Mộ Cổ ,trên tàng Lá rậm rạp của cây Diêu Bông trước Cổng Phi Gia có hai cục than đỏ rực đang xoay đi xoay lại lai đấy là đôi mắt của chú Chim Cú Mèo đi tìm mồi trong đêm .Từ Linh Quán tiếng Chuông Mõ và giọng tụng Kinh của Sư Thái Diêu Linh vọng ra đều đều ,trầm ấm ........thốt nhiên một ánh chớp lóe lên soi rõ một bóng trắng mặc đồ dạ hành lách nhẹ qua Cổng Phi Gia ,dùng thuật phi hành lướt như bay trên mặt đất ,nội công của Người này chắc đã luyện đến mức thượng thừa ,nên bộ cước nhẹ nhàng đến nỗi đang giẫm lên nhiều xác lá vàng mà không hề phát ra một tiếng động dù rất nhỏ ,khi đến gần Linh Quán ,Người ấy gở chiếc khăn bịt mặt ra đảo mắt nhìn một vòng Cổ Mộ rồi .............

....Một tiếng kêu thất thanh phát ra từ Linh Quán, vang vọng trong đêm trăng tĩnh mịch, ngoài trời gió lạnh thổi từng cơn hiu hắt đến rợn người. Nghe tiếng kêu ,toàn bộ Phi Gia rơi vào tình trạng báo động đỏ ,ai nấy đều đinh ninh Si Thái bị hành thích nên cấp tốc chạy về phía Linh Quán...Người Khách lạ ung dung giắt chiếc khăn bịt mặt vào thắt lưng rồi hướng mắt nhìn về nơi phát ra tiếng la bổng.....trong Linh Quán có hai vật tròn đen nhảy ra ,bóng trước nối bóng sau xoay tròn như bông vụ dù cho tinh mắt đến cỡ nào cũng không thể phán đoán chính xác là cái gì ,Người Khách lạ phẩy nhẹ tay hai ngọn độc Trâm từ tay áo của Ông ta bắn ra nhanh như chớp hướng về hai vật kỳ quái ấy ,hai tiếng kêu "nhão nhẹt"(eo! chít! ) vang lên đồng loạt hai vật tròn đen đen ấy bị trúng độc Trâm ghim dính vào vách Quán trông giống như hai con Thạch sùng đang leo tường !

Lúc bấy giờ hai nhân vật canh phòng trong Phi gia cũng vừa chạy đến ,ánh đuốt trên tay Họ soi rõ hai gương mặt quen thuộc đấy là :Nông Dân Thứ Thiệt và Lãng Tử hồi Đao Lãng Đãng.Nông Dân thứ Thiệt vẩy tay ra hiệu cho Lãng Đãng vào trong Linh Quán coi chuyện gì xảy ra rồi tiến tới vòng tay hỏi Người Khách lạ :
-Các Hạ là Ai? đang đêm đột nhập Phi Gia, lại gây náo động ở đây?
Người Khách lạ không trả lời mà chỉ ngước mặt lên Trời cười như điên như khùng ,giọng cười của Ông ta phát ra luồng kình lực khiến cho người đứng gần nếu không biết võ công chắc phải bị "điếc con ráy".Ông ta cười một lúc rồi hất hàm về 2 vật tròn đen đang bị trúng độc Trâm ghim trên vách Quán nói giọng kênh kiệu:
- Tại hạ nghe đồn Phi Gia "tiềm Long ,ẩn Hổ " vậy mà ha ha ha Sư Thái Chưởng Môn của các Vị lại đi sợ con Thỏ và Con Chuột kia đến nỗi đang tụng Kinh mà kêu la hớt hãi !chuyến đi này của Ta coi như uổng phí !
- Thì ra là hai Con súc sinh này ! Nông Dân thứ Thiệt hơi ngượng nhưng cũng cứng cõi hỏi tiếp :
- Yêu cầu Các Hạ trả lời câu hỏi của Ta ,đang đêm khuya khoắt đột nhập vào Phi Gia làm gì?
Vừa lúc ấy Sư Thái Diêu Linh khoan thai bước ra ,sau lưng là Chú Tiểu Nhị vừa đi vừa ngáp vừa nói lầm bầm(*) :
- Ai làm dỡ dang giấc mộng vàng của Ta ? Ta mơ thấy Ta lên Đàn cầu Đảo ,hét một tiếng nổi trận mưa to mà hùh hùh.....

Sư Thái đưa mắt nhìn chú Thỏ và chú Chuột bị ghim hai cái đuôi trên vách ,rồi nhìn Người khách lạ từ tốn giải thích :
- Bần Ni xin kính chào Quý Khách ,xin lỗi đã đón tiếp chậm trễ ,tiếng kêu khi nãy là tiếng mớ của Chú Tiểu Nhị Lý Quang Chính làm cho 2 con vật này đang nghe Kinh hoảng hồn phóng ra đây rồi bị trúng thần thủ của Quý khách.Xin Quý Khách hãy thu hồi lại 2 cây độc Trâm ,để thả hai Con vật kia đi !
Người Khách lạ chớp đôi mắt sáng quắc nhìn quanh một lượt mọi người trong Phi Gia rồi vòng tay đáp :

(Ai dziết tiếp đi hết ý văn rồi hì hì )
Bạch Thủy
(*) Sorry Chú tiểu nhị

Diêu-Linh
Digital IC
Posts: 154
Joined: 01 Oct 2007 21:18

Postby Diêu-Linh » 13 Dec 2005 02:45

Tự khúc tri âm

(Thương mến gửi về Phi Gia)

Xin chốt giữ địa linh kỳ quán trận
hướng duyên thơ ngầm tránh phấn mê hồng
những con chữ như muôn vàn kiếm lộng
kết lung linh vạch nét thắm cầu vồng

Xin thả tóc cho hương tràn đêm gió
dẫn tình thơ tâm sáng ánh nguyệt rằm
độ phiêu linh thắp nến gọi trăm năm
hồn thả nhẹ xanh ơi tràn lối cỏ

Xin mắt ngọc ngời soi đêm bão tố
hải thuyền ta định mốc giữa miên trường
nghe sóng vỗ cuốn giấc đời huyễn mộng
tiếng tri âm tấu khúc nhiệm màu thương

Xin mở rộng một vòng tay thân hữu
đón người về cung hỷ mối duyên thơ
trên đại mạc rưới ngàn chung linh tửu
óng ánh vàng se kết một đường tơ

Một đường tơ se kết những vòng tay
trăng mãi sáng và nụ đời sẽ thắm
tim lại nồng giữa trùng băng tuyết lạnh
gió đại ngàn réo rắt khúc tri âm.

*Hoàng Vũ Luân*

Yen Chi
i3 Processor
Posts: 215
Joined: 01 Oct 2007 20:41

Postby Yen Chi » 07 Jan 2006 05:51


cậu ui ... vào đây xem cái nan ...trước khi lên xe bông còn ráng vào YIM gởi cho tớ :

tranlanchi77 (1/5/2006 10:39:18 AM):
Sống trên đời này phải biết quý 4 chữ :
1/ chữ "Phải" để luôn sống và làm theo lẽ phải
2/ chữ "Thật" để sống thật
3/ chữ "Nhẫn" để tha thứ
4/ chữ "Tâm" để yêu thương.
Nói tóm lại là làm người sống trên đời này cần"Phải Thật Nhẫn Tâm" thì mới được !


:D

Diêu-Linh
Digital IC
Posts: 154
Joined: 01 Oct 2007 21:18

Postby Diêu-Linh » 08 Jan 2006 13:16

Cậu ui, tớ cũng nghĩ vậy cho nên “ một lần nào đó, ta vẫn không nói yêu người...” :oops:

Cậu coi có “phải thật nhẫn tâm” không ?? :lol:

Diêu-Linh
Digital IC
Posts: 154
Joined: 01 Oct 2007 21:18

Postby Diêu-Linh » 13 Jan 2006 00:42

Hồi Thứ 63 (*)

Hội Thiền Trà Phi Gia Trang nêu chánh khí
Luận Anh Hùng Chư Hào Kiệt trổ thần oai



Phần I : Tuyệt Tình Cốc

Bóng hoàng hôn giữa Thu xuyên qua mấy tàng lá rậm rạp đổ dài theo vách đá lỏm chỏm mọc loạn xạ trong Tuyệt Tình Cốc ,thỉnh thoảng vài chiếc lá vàng khẽ rơi xuống mặt đất theo chiều gió cuốn ,dăm chú Nai hiền hòa gặm cỏ non bước chân giẩm nhẹ trên từng xác lá khô kêu xào xạt........

Tuyệt Tình Cốc là mảnh đất nằm trũng xuống giữa khu Rừng Tùng Bách và những vách đá cao sừng sững đã có từ hàng trăm năm trước ,đám dây leo bám trên vách đá trông hoang dã và kỳ bí , một Thác nước đổ xuống từ độ cao vài chục mét mang dòng nước bạc xoáy quanh ghềnh Đá ,sức nước không mạnh cũng không yếu luân chảy bốn mùa ,bọt tuôn trắng xóa ,phát ra âm thanh róc rách thật êm đềm ,vài chổ Đá bị nước xói mòn Rêu phong mọc lên như điểm xuyết thêm cho bức tranh phong cảnh mang đủ sắc màu tươi tắn đầy sinh khí......Nếu ngắm nhìn từ trên không trong nắng chiều tà Ta sẽ cảm nhận được nét đẹp hùng vĩ như được tạo ra từ tay của một Nhà phong thủy học tài ba (Đấng Tạo Hóa) kết hợp hài hòa với cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp ,nữa giống như Thủy Liêm Động của Mỹ Hầu Vương Tôn Ngộ Không nữa giống như Thung Lũng Tình Yêu ở Thành Phố Đà Lạt ,Ba chữ THƯ PHÁP thật lớn màu đỏ nét uyển chuyển mà sắc xảo như Rồng bay ,Phượng múa được khắc trên vách Đá : TUYỆT TÌNH CỐC - bên dưới Ba chữ viết theo chiều dọc đó là một hàng chử nhỏ :PHI GIA THÁNH ĐỊA -ẤT MẸO NIÊN -PHIẾN BĂNG CHI THỦ PHÁP.
Dưới Thác nước là một cái Hồ nước thiên nhiên khá lớn rộng và dài khoảng bằng một con Sông nhỏ nước dồn vào đây sau đó chia ra nhiều nhánh thấm xuống đất rồi chảy ra Thanh Hải ,chen giữa Hồ là nhiều tảng đá mọc tự nhiên nước từ trên Thác đổ xuống chảy len lỏi qua những ghềnh đá và lớp Rêu phong như qua một hệ thống lọc nước nên khi đổ xuống Hồ có đáy toàn bằng đá tảng thì đã trở nên trong vắt thanh khiết ,đây là nguồn nước ngọt duy nhất dùng cho sinh hoạt hàng ngày của Phi Gia trong Khu Cổ Mộ.....

Chú Tiểu Nhị uể oải quẳng cái đòn gánh và cặp Thùng đi lấy nước xuống bên bờ Hồ rồi khẽ khàng ngồi lên một phiến Đá cạnh đó và lơ đểnh nhìn đám mây trắng bay lơ lửng trên bầu Trời, bóng Mây bay in rõ trên mặt Hồ ,xen với Lá vàng rơi lác đác ,cảnh thiên nhiên tuyệt mỹ khiến lòng Người thanh thoát rộng mở.......Không biết tâm sự của Chú Tiểu Nhị vui hay buồn mà bổng dưng thở dài thườn thượt rồi ngâm nga mấy câu Thơ :

Gánh nước....ôi châm mãi chẳng đầy ,
Chiều nhìn Mây trắng phủi hai tay ,
Bôn ba một kiếp..... đường gai góc....
Ngoảnh lại Mình ên khóc trả vay (*)

Rồi nói một Mình :
-Phi Gia mở Hội Thiền Trà ,Quán Chủ bảo Ta đi lấy nước....nước thiên nhiên trong lành hì hì gánh hoài mà không đủ.....Con bé Diêu Linh này thiệt tình, hành hạ Tiểu Nhị Tui gánh nước mõi cả hai vai luôn ! đúng là :"tòng vương sở vô thành hữu chung "

Bổng nghe bên kia Khu rừng Tùng Bách có tiếng Đao Kiếm khua nhau loảng xoảng ,Chú Tiểu Nhị định bỏ quang gánh phi thân qua chổ phát ra tiếng động để xem thử "chiện chi" thì....véo....véo hai viên Phi đạn từ trên Thác nước bay thẳng vào tử huyệt của Tiểu Nhị nhà ta ,Lý tiểu nhị nhanh như chớp dùng thân pháp "bách bộ độ Giang" (trăm buớc qua Sông)thoát hiểm trong dường tơ kẻ tóc ,hai viên phi đạn bay xuyên trúng cái Thùng lấy nước bằng gổ khoét thành 2 lỗ tròn to cở hai viên kẹo "Ô Mai Me" ......Lý tiểu nhị chưa kịp hoàn hồn thì thấy từ trên triền dốc thoai thoải gần khu rừng Tùng một chiếc Xe Đạp thồ đang đà lao xuống gần Chổ Chú như không kìm được tốc độ (hình như bị sút dây sên hay đứt thắng thì phải)sau Xe chở 2 cái Thùng gì không nhìn rõ ,còn trên xe là một Tiểu Tử đang hốt hoảng la oai oải.......Chú Tiểu Nhị huơ tay định dùng chiêu "Đồng Tử bái Quan Âm" để nắm cổ Xe lại kịp thời không cho nó lao xuống Thác nước....thì ngay lúc ấy trên không trung xuất hiện một Dị Nhân hình dáng cổ quái cưỡi con Vịt Trời màu đen bay đến từ hướng Đông tà tà đáp xuống ,không biết Dị Nhân ấy dùng thủ pháp chi mà chiếc Xe Đạp như bị "điểm huyệt" đứng chựng lại gần bờ Hồ.....Sự việc diễn ra trong chớp mắt ,ngoạn mục đến nỗi Lý Tiểu Nhị chỉ há hốc mồm đứng nhìn như đang thưởng thức phim "Chưởng" của Quỳnh Dao .........Rồi sực tỉnh vì tiếng cười khanh khách của Dị Nhân :
- Ha ha ha Tiểu Hòa..... Đạo lần này Ngươi thoát chết là nhờ Ta đấy ,Ngươi chạy Xe xuống dốc phải cẩn thận chứ ? hà hà hà hà......Và Hắn quay sang vòng tay chào và nói với Lý Tiểu Nhị :
-Lý Huynh lâu ngày không gặp ! chẳng biết Huynh còn nhận ra Lão phu không ?nghe Thơ của Lão phu chắc chắn Huynh sẽ biết...... rồi Hắn cất giọng the thé ngâm nga :
Chiếc lá vàng rơi xuống đáy Hồ
Từ nay hai nẻo biệt Kinh Đô
Đưa Em ngàn dặm Ta không tiếc....
Tiếc trả tiển thuê chiếc Xích Lô !!!!!!!!
Tiểu Nhị Lý Quang Chính vẫn cò ngơ ngác chưa nhận ra Dị Nhân ấy là Ai.....đến khi tầm mắt chạm phải Con Vịt Trời màu đen.... Tiểu Nhị chợt kêu ồ lên một tiếng :
-Ái chà......thì ra là Lão Quỷ nhà Ngươi ..........Lão phu biết rồi Ngươi có phải là :..........

(còn tiếp )

Bach Thuy

(*)6+3 = 9 tức là cửu cửu qui chân


Return to “Tùy Ý”

Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 3 guests